Lược Thiên Ký

Chương 1106: Binh phát Tù Tâm Nhai.





Thương Lan Hải, Hồng Hoang Cốt Điện, Tiểu Tiên Giới, đối mặt ba phe thế lực, Phương Hành đều dùng cách thức trực tiếp nhất, vừa đối mặt liền kéo thành liên minh, sau đó sắc mặt hắn nghiêm túc, cao cao giơ tay lên, "ba ba ba" ba tiếng, cùng Tứ hoàng tử Ngao Cuồng, Áo Cổ Tiểu Thần Vương cùng Hung Đạo đánh một kích, chung quanh truyền nhân Minh tộc, truyền nhân Cốt Tộc, Thần Tử Dạ tộc… cau mày chứng kiến, một minh ước công thủ đơn giản được xác định ra.

- Các ngươi giúp ta bao nhiêu nhân mã?

Đầu lâu huyền phù ở giữa không trung, Phương Hành ngồi xếp bằng trong đó, thấp giọng hỏi.

- Trong một ngày đêm, lệnh kỳ của ba mươi vạn binh mã Thương Lan Hải, có thể giao ở trong tay ngươi!

Tứ hoàng tử Thương Lan Hải Ngao Cuồng nói, thần sắc cũng lộ ra cực kỳ ngưng trọng, như quan sát kỹ, có thể thấy đáy mắt hắn lóe ra ý cười, hắn thậm chí không hỏi Phương Hành đến tột cùng muốn mượn binh mã đi đánh cấm khu nào, liền không chút khách khí giao ra ba mươi vạn binh mã, mà từ ý cười của hắn, hình như cho Phương mượn nhiều binh mã như vậy, hắn còn kiếm lời!

- Tiểu Tiên Giới cũng có thể toàn lực giúp ngươi, tiên binh ba ngàn, cao thủ đan, trận, khí đều đủ!

Hung Đạo cũng thấp giọng mở miệng, hắn vốn một đường đuổi theo, giận không kiềm được, nhưng lúc này đã trở lại thái độ bình thường, toàn lực ủng hộ, lập tức hứa hẹn ba ngàn tiên binh, cần biết mỗi một đạo thống trong Tiểu Tiên Giới, thân có tu vi cũng bất quá mấy ngàn, còn phải loại bỏ một số tu vi chưa thành, lên không được chiến trận, ba ngàn tiên binh, thật có thể nói là một lực lượng không thể khinh thường, so với thời điểm hắn ủng hộ Triệu Hồng Anh, Trường Tôn Thanh Lưu, vốn liếng gộp lại còn nhiều.

Trong lòng hắn, là cực kỳ coi trọng lời hứa của Phương Hành.

Trước đây hắn dự định đến đỡ Triệu Hồng Anh và Trường Tôn Thanh Lưu, là bởi vì lôi kéo không được Phương Hành, mà bây giờ ma đầu kia thái độ khác thường, cho mình hi vọng, nếu mình không tóm chặt lấy cơ hội này, vậy thì quá ngu ngốc!

Hồng Hoang Cốt Điện Áo Cổ Tiểu Thần Vương cũng nhẹ giọng mở miệng:

- Ta có gần trăm chiến tướng, có thể cung cấp điều khiển!

Bàn về số lượng, hắn nói tự nhiên là ít nhất, bất quá Phương Hành minh bạch, Hồng Hoang di chủng thực lực mạnh mẽ, không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh, Thương Lan Hải cho mình ba mươi vạn binh mã, còn không biết là lính tôm tướng cua gì, mà Tiểu Tiên Giới cho mình ba ngàn tiên binh, đoán chừng cũng là dùng Kim Đan làm chủ, thậm chí xen lẫn không biết bao nhiêu Trúc Cơ, Nguyên Anh đoán chừng không có mấy cái, ngược lại Hồng Hoang Cốt Điện, bất kỳ một cái nào lấy ra, đều có thực lực không thua Nguyên Anh, bàn về thực lực, thì hắn mới là người bỏ ra vốn gốc!

- Tốt, cũng coi như đủ rồi, ngày mai chính thức xuất phát về Bắc Hải Tù Tâm Nhai!

Phương Hành cũng nghiêm túc, một câu định xuống.

- Ngươi muốn đánh Tù Tâm Nhai?

Nhưng một câu kia, lại khiến cho mấy phe nhân mã giật mình, ánh mắt có chút cổ quái.

Bọn họ nghe ra Phương Hành muốn đánh cấm khu, bất quá chỉ cho rằng sẽ chọn lựa những cấm khu bài danh hơi thấp ra tay, dù sao những cấm khu kia có mạnh có yếu, yếu như Ngọc Đỉnh Sơn, nếu không phải có tàn trận còn sót lại, chỉ sợ bất kỳ Thần Tử bên nào xuất thủ cũng có thể diệt, lại như cự quy trốn vào biển trong truyền thuyết kia, chỉ cần có thể phát hiện tung tích của nó, như vậy điều khiển binh mã vây nó cũng không phải việc khó!

Nhưng Tù Tâm Nhai không giống!

Nơi đó là địa phương có cao thủ tuyệt thế tọa trấn!

Hậu nhân Phùng Mông, Tù Tâm Nhai Chủ, đây là tồn tại có thể ở ngoài nghìn vạn dặm bắn giết Độ Kiếp, thực lực có thể chiến Thần Vương!

Đối với những cao thủ kia mà nói, số lượng binh mã đã không thể đền bù thực lực sai biệt!

Xem như Thần Vương muốn hủy diệt cấm khu kia, cũng phải làm đủ chuẩn bị, xác định an nguy của mình, cùng phía sau ổn định, mới có thể đánh bạc đi quyết đấu, dù sao cấm khu không chỉ một cái, cùng loại với Tù Tâm Nhai Chủ cũng có mấy cái, Thần Chủ cũng phải đề phòng thời điểm đang tấn công một phương, cấm khu khác thừa cơ quấy rối, thẳng đến bây giờ cấm khu chưa diệt, cũng chính là nguyên nhân này, mặc dù ma đầu kia bước vào Độ Kiếp, nhưng chỉ là Độ Kiếp tầng ba, mượn mấy lộ binh mã liền muốn khiêu chiến Độ Kiếp hậu kỳ, cái này căn bản là đang tìm chết?

- Không tin ta có thể đánh Tù Tâm Nhai sao?

Phương Hành nhìn ra do dự trong lòng mấy người, cười lạnh nói:

- Tiện nghi của tiểu gia đâu dễ lấy như vậy? Ba vương bát đản các ngươi, một phương muốn đồ của ta, một phương muốn trả ân tình của ta, còn có một phương là muốn mượn lực lượng của ta, từng cái suy nghĩ tốt như vậy, không trả giá một chút đã muốn được sao? Bây giờ ta nói thẳng luôn, dù sao dẫn binh tiến đánh Tù Tâm Nhai là ta, có chuyện gì cũng là ta gánh trước, các ngươi chỉ là đến giúp ta một chút sức lực mà thôi, có thể có bao nhiêu phong hiểm?

Nói đến cuối cùng, hắn cười lạnh:

- Nếu như các ngươi thừa nhận bị Tù Tâm Nhai hù dọa, vậy ta tự mình đánh tới, minh ước vừa rồi không tồn tại, ta đi Thần Tiêu Cung, nói các ngươi sợ lão già khốn kiếp kia!

Áo Cổ Tiểu Thần Vương còn đỡ, nhưng Tứ hoàng tử Thương Lan Hải và Hung Đạo lại rất quan tâm minh ước, dù Phương Hành không chủ động nói, chỉ sợ bọn họ cũng phải vì Phương Hành đánh đổi một số thứ, để được Phương Hành đồng ý, mà bây giờ, cơ hội bày ở trước mặt, hơn nữa đoán chừng lần này không nắm chắt, tên khốn kiếp kia nhớ thù, bọn họ sẽ không còn cơ hội bàn điều kiện, chỉ có thể quyết định chủ ý làm trận trao đổi này, nhưng trong lòng cũng có so đo!

Thời điểm đánh Tù Tâm Nhai, bọn họ tự nhiên phải đi, nếu ma đầu kia muốn lấy binh mã của bọn họ đến lấp hố, bọn họ tự nhiên sẽ ra mặt ngăn cản, nói không chừng làm ma đầu kia biết khó mà lui, mình lấy được tiện nghi!

Về phần Áo Cổ Tiểu Thần Vương, thì căn bản là tin tưởng Phương Hành không có khả năng cố ý tiêu hao người Hồng Hoang Cốt Điện bọn họ.

Trong lòng mọi người đều có tính toán của mình, kế hoạch tiến đánh Tù Tâm Nhai được định xuống, trở về điều khiển binh mã, ngày thứ hai xuất phát tới Bắc Hải Tù Tâm Nhai, Phương Hành cũng lười nhiều lời, tự mình ngồi ở trên đỉnh núi điều tức, vẫn xếp bằng ở trong khô lâu đề phòng Tù Tâm Nhai Chủ lại thình lình cho mình một tiễn, để người ngoài ý muốn là, Tứ hoàng tử Thương Lan Hải và truyền nhân Tiểu Tiên Giới vừa mới rời đi, lại có mấy người đi tới trước mặt hắn, cười tủm tỉm nhìn.

- Có rắm mau thả!

Phương Hành nhìn đám người Thần Tử Dạ tộc một chút, không nhịn được nói.

Một câu kia làm đám người Thần Tử Dạ tộc vừa mới bu lại sắc mặt thay đổi, dùng thân phận của bọn hắn, chỉ ở dưới Thần Vương, thân phận tôn quý, bình thường Hung Đạo thấy bọn họ cũng không tự chủ được thấp một đầu, mà những Tiểu Tiên Giới Giới Chủ gặp bọn họ thì càng nơm nớp lo sợ, tự xưng nô bộc, bị tu sĩ Nhân tộc quát tháo như thế còn là lần đầu!

Nhưng kỳ lạ, bọn họ không có nổi giận, mặc dù sắc mặt khó coi, lại vẫn áp chế xuống, truyền nhân Minh tộc Thái Uyên đứng ra, cười tủm tỉm nhìn Phương Hành nói:

- Thông Thiên Thần Tướng muốn đánh Tù Tâm Nhai?

- Phải thì như thế nào?

Phương Hành trợn mắt liếc nhìn bọn họ một cái.

- Không có gì, nhưng mọi người đều vì Thần Đình hiệu lực, chúng ta muốn giúp ngươi một tay mà thôi!

Thần Tử Dạ tộc cười nhạt một tiếng, mở miệng nói.

Ân?

Phương Hành nao nao, ánh mắt cảnh giác nhìn bọn họ.

- Ha ha, Thần Chủ nói những cấm khu kia thật để người chán ghét, chúng ta thân là Thần tộc tiểu thánh, sao có thể không vì Thần Chủ phân ưu? Nếu như các ngươi tiến đánh những cấm khu nhỏ yếu, chúng ta không quá mức hứng thú, nhưng Tù Tâm Nhai, còn có giá trị để chúng ta xuất thủ, đương nhiên, chúng ta sẽ không cướp công lao của ngươi, chỉ muốn giúp ngươi một tay mà thôi!

Truyền nhân Minh tộc Thái Uyên bình tĩnh nói, sắc mặt yên lặng, nhìn không ra ý tưởng chân thật của hắn.

Phương Hành không thèm để ý, hắc hắc cười nói:

- Các ngươi muốn đến tham gia náo nhiệt thì đến, đừng thêm phiền là được!

Mấy thiên kiêu Thần tộc cười một tiếng, tất cả tự rời đi, điều binh khiển tướng.

Phương Hành cũng không biết bọn họ đến tột cùng tính toán cái gì, dứt khoát bỏ mặc, tiếp tục nhắm mắt điều tức.

Một ngày này, nhất định sẽ không bình tĩnh, các thế lực lớn đều điều binh khiển tướng, trời còn chưa sáng, đã có vẻ cục diện rung chuyển, Thương Lan Hải, Tiểu Tiên Giới, Hồng Hoang Cốt Điện, Cửu U Thần Vương Cung, Vĩnh Ám Thần Hoàng Cung, thậm chí Bất Hủ Thần Vương Cung, đều có dấu hiệu điều khiển binh mã, một số tu sĩ Nhân tộc tin tức linh thông đều chấn kinh, nhao nhao phái người đi ra tìm hiểu, trong lúc nhất thời còn tưởng là Thần tộc rốt cục kìm nén không được, dự định tiến đánh Tịnh Thổ, chỉ bất quá sau khi hỏi thăm rõ ràng, lại đều phẫn hận không nói ra lời!

Thình lình lại là ma đầu kia!

Lại là ma đầu quy phục Thần tộc kia làm ra chiến trận bực này, trù tính binh mã, trùng trùng điệp điệp đi về phía Bắc Hải!

Không biết có bao nhiêu người ở trong tối mắng Phương Hành, nhưng nhất thời cũng kinh hãi không thôi!

Có người ai thán, trong lúc bất tri bất giác, tiểu ma đầu kia đã có bản sự bực này, vừa mới động, thiên hạ sợ hãi!

- Thương Lan Hải ba mươi vạn binh mã đã tập kết trên biển, lệnh kỳ ở đây!

- Ba ngàn tiên binh của 12 Tiểu Tiên Giới vận sức chờ phát động, lệnh kỳ ở đây!

- Hồng Hoang Cốt Điện hơn trăm tinh binh tùy thời có thể xuất phát!

- Ah, ta dẫn 300 bộ khúc của Cửu U Thần Vương, đến trợ giúp Thông Thiên Thần Tướng một chút sức lực!

- Ta dẫn 400 binh tướng dưới trướng Vĩnh Ám Thần Vương, đến trợ giúp Thông Thiên Thần Tướng một chút sức lực!

- 100 tinh anh Cốt Tộc ở đây, muốn cùng các ngươi đi tham gia náo nhiệt!

Ngày thứ hai, thời điểm mặt trời chiều ngã về tây, ngoài Phong Thiện Sơn, nhân vật thiên kiêu của các Thần tộc đều hét lớn, khí thế ngập trời.

Phương Hành rốt cục cũng mở mắt, hét dài một tiếng, mang theo Dao Trì tiểu công chúa xông lên cao, đưa tay nhận lấy lệnh kỳ của Thương Lan Hải, Tiểu Tiên Giới cùng Hồng Hoang Cốt Điện, lại nhìn Thần Tử Cốt Tộc, Dạ tộc, Minh tộc… vận sức chờ phát động, trong cốt lâu dấy lên ánh lửa hừng hực, hóa thành một vệt thần quang bay về phía bắc, thanh âm cuồn cuộn dâng lên:

- Tù Tâm Nhai Chủ, tiểu gia tới tìm ngươi báo thù!





Bạn cần đăng nhập để bình luận