Lược Thiên Ký

Chương 1619: Ai chọn ta, ta chọn ai


Vị thư sinh râu dài này nhìn như Tiên nho lạc hậu, ưa thích nói chuyện như lọt vào trong sương mù, nhưng tốt xấu gì ông ta cũng không có cầm đồ vật cao siêu làm khó xử Phương Hành, ý tứ nói ra Phương Hành hiểu được, trước tiên nói hắn đến từ Bất Tri Thiên Bất Tri Tiên, có chút khiêm tốn, đồ vật mình biết xác thực không nhiều lắm, tối thiểu nhất không biết Đại Đạo cao bao nhiêu, không biết vũ trụ lớn bao nhiêu

. . . . . . Con mẹ nó, cái này quả thực là khoác lác đến tận trời rồi!

Thoạt nhìn là khiêm tốn, nhưng trên thực tế lại là ngoại trừ hai thứ này ra còn lại biết rõ toàn bộ!

Lại thêm một điểm nữa là, cho dù biết hắn không phải Tiên, Phương Hành cũng không biết hắn là ai, Bất Tri Thiên ngược lại có nghe nói qua, đó là một địa phương trong Tam Thập Tam Thiên, được xưng là thần bí nhất Tam Thập Tam Thiên, chỉ có điều hăn không phải Tiên thì có gì bản lĩnh gì, lại có mục đích gì, Phương Hành hoàn toàn không biết gì cả, theo quyển sách phía trên tay hắn, có thể nhìn ra hắn có chút quan hệ với kiện bí bảo thứ nhất_Âm Dương Thần Ma Giám sau khi Phương Hành tiến vào Tu Hành Giới, mà khi Âm Dương Thần Ma Giám chỉ là một tiên bảo không có linh thức, tên này đã là thần hồn không trọn vẹn, có thể hắn cũng không biết mình sinh ra linh tính lúc nào. . .

- Ha ha, tiểu hữu không cần như thế cảnh giác, hôm nay lão phu là ai, chính bản thân cũng khó có thể nói rõ ràng, có điều chắc hẳn tiểu hữu cũng biết, ta cùng với mấy ông bạn già ở trong quái tháp, đều không có ác ý với ngươi, nếu không cũng sẽ không ra tay giúp ngươi mấy lần!

Thư sinh râu dài nhìn Phương Hành, khẽ cười một tiếng nói.

- Cũng không có quá nhiều ý tốt, bằng không nhiều lần ta gặp nguy hiểm, các ngươi sẽ phải nhìn ta đi chịu chết rồi!

Phương Hành hừ hừ hai tiếng, cười lạnh nói.

- Ha ha, thế nhân nói cứu gấp không cứu tận, chúng ta đối với tiểu hữu có một nguyên tắc, gọi là cứu nạn không cứu cướp, lúc ngươi lâm khó xử chúng ta có thể giúp ngươi, nhưng nếu ngươi gặp kiếp số thì đó chính là thiên ý, chúng ta không thể dính vào. . . Đương nhiên, coi như chúng ta muốn giúp, cũng không giúp được quá nhiều, ha ha, chắc hẳn tiểu hữu cũng nhìn ra, lúc trước chúng ta đều có chút tiếng tăm, nhưng chuyện kia cũng chỉ xem như mây trôi bình thường, hôm nay chúng ta chỉ là vài tàn linh, còn có thủ đoạn gì nữa đâu?

Nói xong liền chỉ Thanh Tà Tiên Vương, cười nói:

- Vừa rồi ngươi cũng đã thấy nàng khinh thị ta như thế nào rồi. . .

- Nếu đổi lại ta khẳng định sẽ đánh nàng, ngươi tính tình tốt như vậy, nhất định là không đánh được nàng. . .

Phương Hành nhẹ gật đầu, bề ngoài hiện ra bộ dạng rất hiểu.

Thư sinh râu dài lộ ra chút xấu hổ, cười khổ một tiếng nói:

- Nói trắng ra quá mức cũng không tốt lắm. . .

Phương Hành nghiêng mặt qua liếc nhìn hắn, đáy mắt hiện đầy vẻ xem thường.

Mặt thư sinh râu dài ửng đỏ, khẽ nở nụ cười, lại quay đầu về phía Thanh Tà Tiên Vương nhìn sang, lúc này Thanh Tà Tiên Vương tức giận quát nhiều tiếng, tại thời điểm Phương Hành nói chuyện cùng vị thư sinh râu dài này, nàng cũng không nhàn rỗi, điều khiển năm đầu Ác Long đấu Đại Mãng đầy trời, chỉ có điều Phương Hành hoàn thành tổng tế, Pháp Tắc Chi Lực phóng đại, nên thế cục đã không còn cân đối, nàng cũng chỉ là đau khổ giãy dụa mà thôi, hôm nay cổ cầm chỉ còn năm dây đàn, đã chặt đứt ba dây, năm đầu Ác Long cũng tổn hại ba đầu, hai cái còn lại đau khổ giãy dụa. . .

- Khục, lần này lão phu ra khỏi tháp, một là thấy Thanh Tà đạo hữu nguy cấp, muốn khuyên tiểu hữu hạ thủ lưu tình, lưu nàng một đạo Chân Linh, mấy người chúng ta có thể hướng tiểu hữu cam đoan, sẽ hảo hảo thu nàng vào trong tòa tháp, không cho nàng làm loạn, cũng sẽ không cho nàng cơ hội trùng sinh, chỉ hi vọng thế đạo tương lai thanh bình, có thể cho nàng một lần cơ hội đầu thai mà thôi, ai, dù sao nàng cũng là Tiên Vương, chết một người liền thiếu một người, nhân vật tung hoành Tam Thập Tam Thiên mấy vạn năm, cuối cùng lại tan thành mây khói, ngay cả cơ hội đầu thai chuyển thế cũng không có, quá thật là quá đáng buồn rồi. . .

Lúc nói đến đây, đáy mắt thâm bất khả trắc, cũng có chút ít thổn thức.

Phương Hành nghe xong lời này, thật lâu cũng chưa từng mở miệng, mãi về sau mới nói:

- Mặc dù nàng khiến người khác ưa thích, nhưng lúc nàng chưa tỉnh lại, đúng là đã từng giúp ta giải quyết một lần nguy nan, xem như có ân với ta, nhìn trên mặt mũi của các ngươi, lưu cho nàng một cái cơ hội đầu thai chuyển thế cũng không phải là không thể được, chỉ có điều. . . lần này ngươi đi ra, chỉ vì cầu tình cho nàng sao?

- Tự nhiên không phải!

Thư sinh râu dài nhìn thấy ánh mắt hồ nghi của Phương Hành, liền dứt khoát trả lời, sau đó thần sắc hơi hạ xuống, bình tĩnh nhìn Phương Hành, nói:

- Mục đích chủ yếu nhất là lão phu muốn đại biểu mấy ông bạn già trong tòa tháp, tới hỏi tiểu hữu một vấn đề!

- Vấn đề gì?

Phương Hành trực tiếp ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào hai mắt thư sinh râu dài.

Thư sinh râu dài thở dài một tiếng, bỗng nhiên chắp tay nhìn lên trời, thản nhiên nói:

- Hôm nay Tiên giới đại loạn, uẩn nhưỡng vạn năm, đã đến thời điểm không cách nào hóa giải rồi, Tam Thập Tam Thiên, Phật, Yêu, Long, tam giới, ba nghìn thần tộc, Thiên Nguyên, Tiên Vương, thậm chí mấy vị Ma Chủ còn lại trong Tam Thập Tam Thiên. . . Ai, thiên quân nhất khởi, sát cơ nổi lên bốn phía, một cái không cẩn thận, sợ là nhân tộc có thể gặp tai ương hủy diệt, dưới tình thế này, chúng ta hữu tâm vô lực, nhưng lại muốn hỏi một chút, Phương tiểu hữu muốn đi con đường như thế nào, lựa chọn gì?

- Hả?

Phương Hành không nghĩ tới hắn lại hỏi vấn đề này, nên không khỏi nao nao.

- Ngươi muốn hỏi ta đứng về phía nào sao?

Sau khi khẽ giật mình, Phương Hành mới có chút hiểu rõ, thuận miệng hỏi lại.

- Tiểu hữu cũng có thể hiểu như thế!

Thư sinh râu dài không có phản bác, ngược lại khẽ gật đầu một cái.

- Ha ha, lựa chọn của ta có thể nhiều hơn. . .

Phương Hành cười nhẹ một tiếng, nói:

- Ta vốn xuất thân từ Thiên Nguyên, Thiên Nguyên có bằng hữu của ta, sư phụ, thậm chí còn có môn đồ Tiệt Đạo môn trước kia ta lưu lại, còn có mấy vị lão bà của ta, đương nhiên ta có thể lựa chọn quay về Thiên Nguyên, nhưng chọn Đại Tiên giới cũng có thể, Đế tử đều bị ta làm thịt, còn có cái gì mà ta không làm được hay sao? Ha ha, cũng không phải Phương đại gia ta nói khoác, hiện tại ta có rất nhiều biện pháp thành lập chỗ dừng chân ở Đại Tiên giới, hơn nữa bất kể dùng loại biện pháp nào, cũng có thể cam đoan mình dưới một người trên vạn người, hưởng hết tôn vinh. . .

Nói đến chỗ này, hắn nghiêng đầu nhìn sang hướng thư sinh râu dài, im lặng không nói.

- Lão hủ hiểu được, lời ấy không sai!

Thư sinh râu dài nhẹ gật đầu, thần sắc không có nửa điểm trêu tức, thật sự thừa nhận lời của Phương Hành.

Phương Hành lập tức nở nụ cười, lại nói:

- Ngoại trừ hai phe này, lựa chọn khác cũng rất nhiều nha, Thần Chủ là mẹ nuôi của ta, bà với ta càng có ân tình truyền thụ, ta đã từng được bà chính miệng ngự phong Tiểu Thánh tôn sư, nếu hiện tại đến làm thuộc hạ của bà, tốt xấu gì cũng là một vị trí Thần Vương, cái lựa chọn này cũng sẽ để cho rất nhiều người hâm mộ đỏ mắt đấy?

Thư sinh râu dài gật đầu, nói:

- Thống lĩnh chúng thần, uy chấn bát hoang, cũng là một cái lựa chọn!

Phương Hành lại nói:

- Cuối cùng là Long tộc, mẫu long duy nhất Thiên Nguyên Long tộc là vợ cả của ta, một đầu rồng đực duy nhất là em vợ ta, lúc ta ở Long giới, ngay cả Thiên Ý Long giới đều chiếu cố với ta, nếu ta lựa chọn vào Long giới nhất mạch, chắc hẳn thời gian này cũng trôi qua cực kỳ thoải mái, sợ là long tử long tôn thấy ta, đều phải ngoan ngoãn kêu Phương đại gia!

Thư sinh râu dài nao nao, cười khổ khoát tay áo, ý bảo hắn nói tiếp.

Phương Hành cũng cười một tiếng, nói:

- Cái này còn chưa nói đến Phật giới đấy, ta không biết các ngươi nghĩ như thế nào, ta cảm giác Phật giới thật sự hạ thấp lợi hại của mình, có lẽ bên trong chư phương, nội tình Phật giới là được bảo vệ hoàn chỉnh nhất, nếu tương lai có rơi vào loạn cục, nói không chừng phe chiếm ưu thế nhất là Phật giới, ta đây nhưng rất lợi hại, ngươi có biết Phật chủ hiện tại là ai không? Đó chính là sư đệ ta, lần đầu tiên hắn lén nhìn con gái tắm rửa đều mang theo ta, đệ nhất Hộ Pháp Kim Cương của Phật môn, ngươi cho là đùa giỡn hay sao?

- Phật môn. . .

Thư sinh râu dài như nhớ ra cái gì đó, thật lâu mới thấp giọng thở dài:

- Khí phách của Phật chủ năm đó thật không có mấy người có thể so sánh!

- Về phần yêu. . .

Phương Hành vừa định nói, thư sinh râu dài đã khoát tay áo, cười khổ nói:

- Cái này ngươi không cần phải nói, lão phu hiểu được!

Nói xong quay đầu lại liếc nhìn quái tháp, khe khẽ thở dài.

- Vừa định nói khoác vài câu. . .

Phương Hành có chút không vừa ý, nhưng không có nói thêm gì nữa, mà ngưng thần một hồi.

- Nói như vậy, lão hủ cũng cảm thấy lựa chọn của Phương tiểu hữu trong loạn cục, tối đa chỉ có một cái trong chư thiên vạn giới, hơn nữa từng cái lựa chọn cũng không tệ, thế nhưng vấn đề chính là chỗ này, lão hủ cũng muốn hỏi thêm một tiếng, đến tột cùng ngươi muốn chọn chỗ nào?

Thư sinh râu dài than nhẹ một tiếng, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn qua mặt Phương Hành.

Thời điểm hắn hỏi vấn đề này, trong tòa quái tháp cũng bắn ra vô số tiên quang, giống như chú ý câu trả lời của hắn.

- Cứ phải là hiện tại sao?

Phương Hành trầm mặc thời gian rất lâu, ngẩng đầu nhìn thư sinh râu dài hỏi.

Thư sinh râu dài nói:

- Hiện tại còn chưa tới thời điểm phải làm ra quyết định, nhưng nếu thực tới lúc đó, sợ không còn kịp nữa rồi!

Phương Hành đột nhiên hỏi:

- Ngươi nói bọn hắn có khả năng giống như trước hay không, tất cả thế giới sống hòa bình?

Thư sinh râu dài nhẹ nhàng thở dài, nói:

- Đại kiếp buông xuống cũng là đại kỳ ngộ, còn muốn trở lại lúc trước, đã không có khả năng rồi, hiện tại Tam Thập Tam Thiên đã không nuôi nổi nhiều chủng tộc như thế, họ luôn muốn phân ra cao thấp, Phương tiểu hữu, lão hủ ngược lại muốn ngươi suy nghĩ thật kỹ, ngươi nói mấy phương kia, nếu chỉ có một phương có thể độc chiếm đứng đầu, người thua sẽ biến thành nô bộc, tình cảnh so với Thần tộc sinh linh trước kia còn thê thảm hơn, thậm chí biến thành đồ ăn, chịu khổ diệt tộc, ngươi sẽ đi giúp đỡ ai?

- Ta chọn ai. . .

Cũng không biết tại sao, dưới sự ép hỏi của thư sinh râu dài, từ trước đến nay miệng Phương Hành luôn luôn lưu loát, lại có chút tức cười, mấy lần mở miệng, nhưng một câu cũng không nói nên lời, trong nội tâm không hiểu thấu, giống như có một đoàn hỏa diễm bay lên, để cho hắn có chút phiền não, nhưng sau khi phiền não, càng nhiều hơn là một loại cảm giác mỏi mệt, thời gian trầm mặc đủ để uống cạn chung trà, hắn mới hơi tự giễu mở miệng:

- Từ nhỏ sinh ra, ta đã chạy vào chuồng heo của một ổ thổ phỉ, cha mẹ không chọn ta; về sau bọn thổ phỉ chết hết, ta thay bọn họ báo thù Thanh Vân Tông, sau khi chém Tiếu Kiếm Minh liền bị Thanh Vân Tông đuổi giết, Thanh Vân Tông không chọn ta; vào Quy Khư làm lão đại, kết quả bị thủ hạ phản bội, Quy Khư không chọn ta; lên Phong Thiện Sơn dựng đạo, nhưng bên trên Lăng Vân Công Thần Phổ lại không có tên của ta, Đại Tuyết Sơn không có chọn ta; vì Thiên Nguyên đoạt Phong Thần bảng, bên trên Phong Thần bảng cũng xóa mất tên của ta, Thiên Nguyên không chọn ta. . .

Nói đến chỗ này, nét mặt của hắn giống như khóc giống như cười, nhìn về phía thư sinh râu dài:

- Bọn hắn đều không chọn ta, ngươi nói ta chọn ai?

Dứt lời, hắn liền dùng âm thanh lạnh lùng nói:

- Mẹ nó! Ai sẽ chọn ta, ta sẽ chọn ai!

Bạn cần đăng nhập để bình luận