Lược Thiên Ký

Chương 1005: Bất Tử Tiên Thân

Cho dù khoái hoạt thoát như Phương Hành, thoải mái như Thiếu Tư Đồ, thì hai người cũng bị một số sự tình thế tục làm cho mệt mỏi, giống như lúc này chẳng hạn, một trận chiến này đã không phải là chuyện cá nhân giữa bọn họ, mà trong đó xen lẫn quá nhiều nguyên nhân, thứ có thể làm cho hai người bọn họ cam tâm tình nguyện chiến một trận cũng chỉ có Tiểu Man, nhưng sau khi sự tình của Tiểu Man được giải quyết, cho dù trong lòng bọn họ cũng không cam lòng, cũng chỉ có thể vì hi vọng của tất cả những người sau lưng chiến một trận, trận chiến này không thể tránh né, mâu thuẫn cùng lợi ích của những người sau lưng bọn họ căn bản không có khả năng hóa giải.
Tiểu Man ngậm nước mắt, lui xuống Hội Kê Sơn, đứng ở bên người Đại Bằng Tà Vương, lẳng lặng quan chiến.Hai người trên đỉnh Hội Kê Sơn, mặt đối mặt mà đứng, nhìn nhau cười một tiếng, sau đó đồng thời hướng về đối phương ra tay!Mỗi một thức thần thông đánh ra, đều hung mãnh vô hạn, ai cũng không có thủ hạ lưu tình!- Phù diêu chín vạn dặm!Thiếu Tư Đồ bước ra một bước, miệng quát khẽ, trong lúc đó thân hình liền phóng lên tận trời, khí thế như tiên, lúc ở trong không trung đạp chín bước tới trước mặt Phương Hành, không cách nào hình dung ra sự huyền bí của bộ pháp này, chỉ có thể cảm ứng được, bên trong chín bước ẩn chứa sự thần diệu, tuyệt đối là thuộc về một loại phạm trù tiên pháp, sau khi hắn bước ra chín bước, Phương Hành chỉ cảm thấy trước người sau người, đều là bóng của hắn, kình khí nặng nề như núi lớn hướng về phía Phương Hành ầm ầm đập tới, vào lúc này thần thức cũng không theo kịp tốc độ của hắn, có một loại cảm giác không thể địch lại...- Ta là Tiêu Diêu tiên trên đời!Nhưng thời điểm chín bước này đạp xuống, Phương Hành cũng trầm giọng quát khẽ, gần như không chút nghĩ ngợi, liền tụng ra một câu khẩu quyết chí cao bên trong Thái Thượng Tiêu Dao Kinh, cùng lúc đó hắn cũng phát huy Tiêu Diêu thân pháp đến mức tận cùng, tay áo bồng bềnh, thân hình như tiên, không nhiễm nửa điểm bụi trần, nhanh đến mức cực hạn, thình lình sượt qua người Thiếu Tư Đồ, không chỉ tránh thoát kình lực phô thiên cái địa, thậm chí còn đến phía sau của Thiếu Tư Đồ, đánh ra một chưởng lên Thiếu Tư Đồ, hùng hồn như sấm...- Vạn lý giang sơn nhất chỉ phá!Thiếu Tư Đồ đạp một cước vào không trung, chẳng những không bối rối, ngược lại còn có chút hưng phấn lên, hình như hắn không nghĩ tới chuyện lần đầu tiên đi lên, lợi dụng bí pháp Phù Diêu Cung uy hiếp đối thủ, lại bị đối thủ dùng tiên pháp không thua gì hắn ngăn chặn ở giữa không trung, chuyện này khiến hắn cực kỳ hưng phấn, nhận định Phương Hành có tư cách làm đối thủ của mình, Phương Hành cũng cảm giác tiên pháp bí truyền của tên kia có chút giống với mình, trong lòng càng nổi lên cảm giác tri kỷ, cùng lúc đó mở miệng cười ha ha, quay đầu đón Nhất Chỉ Phá của Thiếu Tư Đồ đánh tới!Tuy một chỉ này xuất ra rất gấp nhưng vẫn dẫn phát thiên địa dị tượng, phá toái hư không, thậm chí còn có một loại bá khí phá hủy vạn dặm, chưởng lực của Phương Hành và một chỉ này đụng vào nhau, trong chớp mắt bị vỡ nát, rõ ràng không địch lại, thân hình hắn không tự chủ được bay ngược về sau!Vẻ mặt Thiếu Tư Đồ tràn đầy nụ cười, nhưng xuất thủ lại vô cùng hung ác, một nước chiếm ưu, không chút nghĩ ngợi, liền đuổi sát theo sau.Thế nhưng đúng vào lúc này, Phương Hành đang lui về sau nổi giận nói:

- Không đánh chết ngươi ta không mang họ Phương!- Sưu!
Đột nhiên bên trong tay áo của hắn có một khỏa Xá Lợi bay ra ngoài, tản ra tinh quang loá mắt, bay thẳng về phía Thiếu Tư Đồ đau lao tới, cùng lúc đó, trên trán của hắn thình lình bay ra một vệt thần quang, trong nháy mắt liền đuổi kịp viên Xá Lợi kia, Thiếu Tư Đồ nhìn thấy Xá Lợi đập tới, nhưng kình lực không quá mạnh thì dùng tay áo phất một cái, muốn phật nó qua một bên, tiếp tục hướng về phía Phương Hành đuổi tới, hắn không nghĩ tới, lúc Xá Lợi và thần quang bay ra từ trán Phương Hành tiếp xúc với nhau, lại ở trong nháy mắt thiêu đốt, khiến dị biến xảy ra!Vậy mà lúc này Viên Xá Lợi kia bỗng hóa thành bộ dạng Phương Hành, sinh động như thật, khí cơ chân thực, bay giữa không trung, hiển hóa pháp tướng ba đầu sáu tay, hai cánh tay phía trước một cầm Ma Kiếm, một cầm Thiên Nhân Quan Tâm Kính, hướng về Thiếu Tư Đồ chiếu tới, quang mang lưu chuyển, mà Ma Kiếm trong tay thì hung hăng trảm xuống cổ Thiếu Tư Đồ, sát khí cực mạnh, làm cho người ta kinh hãi...Chúng tu ở xung quanh nhìn thấy một màn này cũng không nhịn được, trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ rồi, mắt đầy kinh dị!Đây chính là bí thuật độc nhất vô nhị của ma đầu kia, thân ngoại hóa thân!Lúc trước ở Côn Lôn Sơn, hắn đã dùng cỗ thân ngoại hóa thân này làm mồi nhử, dẫn dắt lực chú ý của chúng tu rời đi, còn chân thân thì đi trộm Bàn Đào lâm!Từ khí cơ cùng pháp bảo đến xem, tu vi cùng thực lực cỗ ma thân này, thậm chí còn vượt qua bản thể!Oanh!Thiên Nhân Quan Tâm Kính tràn ra vô số ánh sáng, trong mặt gương phản chiếu cái bóng Thiếu Tư Đồ, cũng đang vận thần thông lên, Thiếu Tư Đồ hơi ngơ ngác một chút, động tác trong tay chậm hơn, trong lòng Phương Hành hiểu rõ, đây là biểu hiện khi Thiếu Tư Đồ tiếp thụ khảo vấn của Thiên Nhân Quan Tâm Kính, cơ hội chỉ có một cái chớp mắt, hắn bắt lấy cơ hội, Ma Kiếm trong tay không chút do dự trảm xuống, mũi kiếm lướt qua hư không khiến nó phát ra âm thanh nứt vỡ, bị một kiếm của hắn hoạch xuất ra một vết nứt đáng sợ, giống như mang theo một tia chớp màu đen, bay thẳng mà đến chém đầu người vậy!- Ta là Tiên Nhân vương, đỉnh cao của chúng tiên!Dường như Lúc Ma Kiếm chém tới, Thiếu Tư Đồ không có cách nào tránh né thì từ nơi sâu xa lại có thanh âm của hắn vang lên, cho dù hắn bị Thiên Nhân Quan Tâm Kính bao phủ ở bên trong, lòng hắn vẫn tràn đầy ngạo khí như cũ, không có bị làm cho sợ hãi, lúc toàn bộ tinh thần chống lại thần uy Thiên Nhân cảnh, vẫn có một tia suy nghĩ phân hoá đi ra, thi triển thần thông, hai chân hướng về mặt đất đạp mạnh, đỉnh núi Hội Kê Sơn to như thế, bất thình lình trở nên mềm mại như dòng nước, bị cả người hắn làm lún xuống dưới, chìm thẳng vào bên trong tâm núi, Ma Kiếm chém xuống, chém mất một góc đỉnh núi Hội Kê Sơn, nhưng không làm bị thương đến Thiếu Tư Đồ mảy may, rõ ràng là hắn đã biến ngọn núi lớn này trở thành khôi giáp!- Thế nào tiểu gia ta cũng phải.. Đập chết Tiên Nhân vương như ngươi...Thời điểm Thiếu Tư Đồ tránh thoát một kiếm xuất kỳ bất ý của Ma Anh, bản thể Phương Hành cũng cắn răng thầm mắng.Chuyện này chứng minh Thiếu Tư Đồ cũng có mấy phần bản lĩnh, lúc đầu hắn nghĩ một chiêu xuất kỳ bất ý của mình kiểu gì cũng khiến tên kia bị thương, nhưng không lường trước được, lại bị tên kia bắt được khe hở tránh thoát, không bị tổn hại mảy may, quả thực chuyện này vượt ra ngoài dự kiến của hắn...Nhưng ngoài tập kích bất ngờ ra, hắn còn có hậu thủ!Lúc này chân thân của hắn đã bay đến giữa không trung, chân đạp cương bộ, tiềm vận tiên pháp, khiến sau lưng xuất hiện thiên địa di tượng, thình lình hiển hóa ra một mảnh chiến trường thời viễn cổ, vô số quân đội bày thành trận hình, chém giết chấn thiên, mà luồng sát khí gần như có thể dùng mắt trần nhìn thấy, lại đang ngưng tụ ở trên người Phương Hành, khiến cho một thân khí cơ của hắn không ngừng tăng vọt, lúc ma thân dây dưa cùng Thiếu Tư Đồ một chút, loại sát khí này đã tăng cường tới cực điểm, giống như một mảnh như thủy triều ở sau lưng hắn, phiêu diêu không dừng, mãnh liệt vô hình, che khuất bầu trời.- Đồ diệt chúng sinh cũng là từ bi, trong đống người chết trồng phật liên... Vô biên phật pháp, đi ra cho ta!Dùng phá kinh trận triệu hoán ra vô tận sát khí tăng cường bản thân còn không tính, Phương Hành còn thấp giọng hét lớn, khiến quanh người nổi lên vô số quang mang màu vàng óng, vậy mà trên ngực lại mơ hồ xuất hiện một đóa hoa sen màu vàng nhạt lóe lên một cái rồi biến mất, hắn mang luồng kim quang này thôi động đến cực hạn, kim quang tràn đầy phật pháp, từ bi vô hạn cùng sát khí đầy trời hòa lại cùng nhau, một cái lành lạnh vô hình như lưỡi dao cạo xương, một cái lại mờ mịt không dừng như áo cà sa phật môn, hai loại lực lượng đồng thời bị Phương Hành khống chế, từ giữa không trung vọt xuống dưới...Tay trái dẫn dắt vô tận sát khí, tay phải hiển hóa phật quang từ bi!Trước dùng Phá Trận kinh triệu hoán viễn cổ sát khí, lại dùng phật châu trong thể nội thôi động hộ pháp kim mang, vậy mà Phương Hành mang hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt, thậm chí tương khắc đồng thời phát huy ra, sau đó bay thẳng xuống, hung hăng đánh vào Hội Kê Sơn...Oanh!Hai cánh tay hắn đồng thời đánh vào bên trên Hội Kê Sơn, rót hai loại sức mạnh to lớn đi vào.Hội Kê Sơn to lớn như vậy, sau nửa khắc yên lặng liền bộc phát như núi lửa, rung động cực kỳ kịch liệt, nửa ngày sau, hai đạo thần quang khiến người ta khiếp sợ chui ra từ chân núi, hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt giao thoa va chạm ở trong lòng núi, chôn vùi lẫn nhau, sinh ra thần lực to lớn tràn ngập mỗi một tấc trong ngọn núi lớn này, sau thời gian lên men ngắn ngủi thì bộc phát, vậy mà cả tòa núi lớn bị xé toạc tận gốc, bay thẳng lên không trung, một giây tiếp theo, trực tiếp nổ tung...Cả tòa núi lớn đều nổ tung ra!Phần uy thế này vô cùng lớn, thần lực cuồn cuộn tuôn trào khắp nơi, khói lửa che đậy chín tầng mây!Có một số đạo thống đứng gần đó, không cách nào nghĩ được một màn như thế lại xuất hiện, tất cả bị hù cho hồn bay lên trời, hô lớn hô nhỏ chạy trốn, nhưng rất nhanh sau đó cũng bị thần lực tác động đến, bao phủ ở bên trong, đành phải kêu rên một trận, đợi cho thần lực thoáng rút đi, trên không trung bắt đầu có từng mảnh từng mảnh thi thể rơi xuống mặt đất, tất cả những người ở bên trong phạm vi tác động, trừ phi là tu sĩ Nguyên Anh trở lên còn có thể trốn được, những người khác đều bị tai họa ập xuống, bị lực lượng kinh khủng này đoạt đi tính mệnh trong nháy mắt.- Thiếu Tư Đồ sao rồi?Vào lúc này, đám người Dao Trì Vương Mẫu đều đứng thẳng lên, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ nhìn về phía trong sân.Chúng tu sĩ không bị liên lụy ở xung quanh cũng không kịp nhìn những người xui xẻo bị tử thương, mà ân cần nhìn về phía trước.Chẳng ai ngờ rằng, trận đại chiến này mới bắt đầu đã xuất hiện tràng diện khủng bố như vậy, tiểu ma đầu vẫn là tiểu ma đầu ah, thủ pháp quỷ dị, cuồng bạo vô song, một thức thần thông xoắn nát cả tòa Hội Kê Sơn, loại sự tình này nói ra ngoài sẽ có mấy người tin tưởng?Lúc trước Thiếu Tư Đồ vì tránh né Ma Anh của Phương Hành tập kích bất ngờ đã trốn vào trong núi lớn, dùng đại sơn làm khôi giáp bảo hộ bản thân, nhưng cũng chẳng khác gì hòa chung vào cùng đại sơn, miễn cưỡng ăn một đòn kinh khủng từ sát khí chiến trường thời viễn cổ và vô biên phật pháp hòa vào nhau dẫn ra, chỉ vẻn vẹn dư ba đã có thể quét xuống một mảng lớn tu sĩ ah, Thiếu Tư Đồ cứng rắn ăn một kích, liệu có bị... hay không.- Trong số những địch thủ ta gặp, luận hung ác, điên cuồng nhất chính là ngươi...Đúng vào lúc chúng tu sợ hãi không hiểu, thì bên trong khói lửa lại có một giọng nói vang lên.Theo khói lửa dần dần tán đi, bên trong hiển lộ ra một cái thân hình đứng ở vị trí trung tâm Hội Kê Sơn, Thiếu Tư Đồ lăng không mà đứng, quanh người có tử lôi quấn quanh, đợi đến khi nhìn thấy rõ hình dạng của hắn, chúng tu đều lập tức kinh hãi, lúc này nhìn hắn quả thực có chút thê thảm, trên người có mảng lớn vết thương, máu thịt be bét, có vố tử điện từ thể nội phát tán ra, gần như bao trùm toàn thân của hắn, nơi điện quang lướt qua, nhục thân nhanh chóng phục hồi như cũ, ngay cả khí tức cũng càng lúc càng mạnh, rất nhanh sẽ viễn siêu trước khi thụ thương!- Nhanh như vậy đã ép ta lộ ra Bất Tử Tiên Thân, nói rõ ta tìm đúng đối thủ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận