Lược Thiên Ký

Chương 1774: Phá trận





- Dư lão tiền bối, ngươi cũng là nhân vật đỉnh phong của Thiên Nam, sao không đi ra đánh một trận?

Lúc này Bột Hải quốc đệ nhất thế gia Dư gia, thình lình bị Tiêu gia mang tới gia tướng và khách khanh vây thành một đoàn, bên ngoài lớn tiếng quát mắng, đại trận phòng ngự của Dư gia đã toàn diện mở ra, Bát Kiếm Cổ Trận huyền không, khí tức cổ lão, phân biệt chỉ vào tám phương vị, có Bát Kiếm Cổ Trận này phòng ngự, ngoại nhân muốn xông vào, hiển nhiên là không có dễ dàng như thế, người Tiêu gia đã công bốn lần, vứt xuống hơn mười thi thể gia tướng, nhưng thủy chung không bước vào Dư gia nửa bước, kể từ đó, đã không người nguyện ý tiến lên chịu chết, chỉ có thể ở bên ngoài lớn tiếng quát mắng, muốn bức Dư gia lão tổ đi ra đánh một trận, nhưng Dư gia lại giả vờ câm điếc, không để ý chút nào!

Theo lý mà nói, dạng tranh chấp này không phải sinh tử đại sự, tranh chỉ là mặt mũi, thay lão tổ nhà khác đến, hoặc cúi đầu nhận thua, hoặc đi ra nói rõ, chắc chắn sẽ không co đầu rút cổ ở trong nhà, chỉ dựa vào một đại trận che chở, nhưng hết lần này tới lần khác Dư gia lão tổ lại làm ra, dù sao cũng là Sở Nam đệ nhất nhân, tồn tại như thần linh của Bột Hải quốc, nhưng lúc này, cư nhiên bảo trì bình thản, ngược lại là những người khác của Dư gia thấy lão tổ tông chịu nhục, đều đã tức đến cơ hồ nổ lồng ngực!

- Lão tổ, cha, mẹ, các ngươi đừng để ý tới ta, sự tình nguyên nhân bắt nguồn từ ta, ta ra ngoài liều với bọn hắn!

Lúc này Dư Hoài Nhu đã nghẹn đỏ bừng cả khuôn mặt, gầm rú muốn đi ra ngoài chiến một trận!

- Lấy tu vi của ngươi, còn không phải vừa đi ra ngoài chính là chịu chết?

Dư phu nhân vừa tức vừa nổi nóng, hận không thể sai người trói nhi tử lại.

Sắc mặt của Dư Thiết Linh tái xanh, nhìn lão tổ nói:

- Lão tổ, Tiêu gia đã đánh tới cửa, nếu Dư gia ta tránh mà không thấy, sợ là khắp thiên hạ sẽ cho rằng Dư gia chúng ta sợ Tiêu gia hắn, từ nay về sau, sẽ trở thành trò cười ở Sở Nam...

- Cười cái gì? Ai đến cười?

Dư gia lão tổ lại nói:

- Nếu không phải Tiêu nhị gia trở về, lão phu đã sớm ra ngoài đuổi bọn hắn đi, nhưng Tiêu Kiếm Trực đã kết Nguyên Anh, lại vào Chư Tử đạo tràng, ngay cả ta cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, các ngươi muốn đi ra, chẳng phải không công chịu chết? Hiện tại các ngươi đều ở bên trong cho ta, có đại trận phòng ngự, ngay cả Nguyên Anh cũng nhất thời bán hội không xông vào được, đợi viện binh tới, các ngươi liền biết ai mới là chê cười lớn nhất của Sở Nam!

Các trưởng lão trong gia tộc cũng lo lắng nói:

- Nhìn Tiêu gia kia chiêu mộ được nhiều cao thủ Trúc Cơ và Kim Đan cảnh như thế đến công Dư gia ta, ngược lại không giống như lâm thời tập hợp, chỉ sợ sớm có dự mưu, bằng không mà nói, thực lực của Tiêu gia còn không bằng Dư gia chúng ta...

Dư gia lão tổ cười lạnh nói:

- Ngươi tưởng ta không nhìn ra được sao? E là cho dù không có việc này, Dư gia và Tiêu gia cũng phải có một trận chiến, ta nhìn Tiêu nhị gia kia, là đến có chuẩn bị, xem ra ba trăm năm qua đi, lại có người muốn nhắc lại chuyện xưa, chỉ là hiện tại bọn hắn không thể trêu vào những tồn tại kia, lại tìm lão phu, coi ta là quả hồng mềm dễ khi dễ...

Lời này làm người Dư gia tâm lạnh: Nếu tu vi của lão tổ tông chỉ tính quả hồng mềm, vậy địa vị của những người kia lớn bao nhiêu?

- Lão tổ tông, nhưng chúng ta chỉ thủ không công, chỉ sợ Bát Kiếm Cổ Trận cũng chống đỡ không được bao lâu...

- Ha ha, ngươi yên tâm, kiếm trận này chính là ta nghiên cứu chế tạo, nói ít cũng có thể chống đỡ trên hai ba canh giờ...

Dư gia lão tổ cười ha ha nói, chỉ là lời còn chưa kết thúc, chợt nghe bên ngoài có tiếng vang thật lớn.

Mọi người kinh hãi, vội vã bay đến giữa không trung nhìn xem.

- Dư lão thất phu, thật cho rằng Bát Kiếm Cổ Trận của ngươi, có thể ngăn được ta?

Mà lúc này, bên ngoài Dư gia, thình lình truyền đến tiếng hét lớn, Tiêu Kiếm Trực bay đến giữa không trung.

Trước đó, hắn khiêu chiến một phen, thấy Dư gia lão tổ không chịu ứng chiến, liền tùy ý gia tướng đến công, mình thì quan sát Bát Kiếm Cổ Trận vận chuyển, sau đó thôi diễn quy luật, lúc này mới nhảy tới giữa không trung, trong tay nắm một Hỏa Long Tiên, roi phát hỏa ảnh liên miên, giống như kéo một con sông lửa, hai mắt âm trầm, gắt gao nhìn Bát Kiếm Cổ Trận trên không Dư gia, đột nhiên vung ra ngoài, hỏa roi như rồng, gào thét đi qua...

- Ba...

Một roi đánh ra, thế mà vừa lúc đánh vào chỗ tám kiếm vận chuyển, một kiếm bị đánh lệch vị trí.

- Ha ha, hôm nay Dư gia ngay cả hộ đạo đại trận cũng bị ta phá, nên tự xoá khỏi Sở Nam...

Tiêu Kiếm Trực thấy thôi diễn có hiệu quả, nhất thời đại hỉ, roi thứ hai lại đánh ra ngoài, lần này cuốn bay hai đạo cổ kiếm!

- Tiêu tiền bối thần thông quảng đại, trận chiến ngày hôm nay, sẽ uy danh lan xa...

Phía dưới Tiêu gia gia tướng, cùng gia đinh được Tiêu gia thu nạp đều đại hỉ, liều mình kêu lớn, đồng thời vận chuyển binh khí pháp bảo, muốn thừa dịp đại trận vừa phá, sẽ xông vào Dư gia, bọn hắn đều biết Dư gia có ba trăm năm nội tình, không thể coi thường, Tiêu gia đã đáp ứng bọn hắn, sau khi công phá Dư gia, vật gì khác đều tùy ý bọn hắn mang đi!

- Đánh vỡ Dư gia, cướp bảo bối...

Một đám nhìn về phía Tiêu nhị gia gào thét ủng hộ.

Mọi người nghe đều khẽ giật mình, nhịn không được nhìn thoáng qua người kia, chỉ thấy là người trẻ tuổi mặc hắc y, đầy mặt vui vẻ.

Trong lòng chúng tu đều nghĩ:

- Nơi nào đến kẻ ngu như thế, thế mà kêu ra ý tưởng chân thật...

Bất quá đã sắp phá trận, một ít không hài hòa này cũng không người quan tâm.

- Lão tổ tông...

Mà lúc này tất cả trưởng lão và gia tướng của Dư gia, thần sắc đều ngưng trọng.

Bầu không khí có chút xấu hổ, không nghĩ tới lão tổ tông vừa thổi da trâu đã bị người đâm thủng...

- Hừ, xem ra hôm nay lão phu phải chiếu cố hắn rồi...

Trên mặt Dư gia lão tổ cũng không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, muốn xoắn tay áo đi ra ngoài.

- Lão tổ, nếu ngài có sơ xuất...

Dư gia chủ bị dọa sợ, vội vàng muốn đến cản.

Nhưng Dư gia lão tổ khoát tay chặn lại, trầm giọng nói:

- Không cần quá coi thường lão phu, năm đó ta cũng có cơ hội tiến vào Chư Tử đạo tràng, chỉ là không thích chém chém giết giết, lúc này mới từ bỏ cơ hội kia mà thôi, mặc dù lão phu không Kết Anh, nhưng trước có quái thai Viên gia một kiếm trảm thất anh, lại có nhị tổ của các ngươi xem Nguyên Anh không có gì, ta cũng không tin, ta ngay cả một cái cũng trảm không được...

Nghe lời này đám người Dư gia đều sửng sốt, không biết có phải lão tổ đang khoác lác hay không...

- Dư lão tiền bối, nhanh đưa tiểu nhi kia ra đền mạng, bằng không ta san bằng Dư gia các ngươi...

Lúc này, bên ngoài lại có tiếng vang rền, Bát Kiếm Cổ Trận đã có năm đạo bị phá mất, trận đã không thành trận, người Tiêu gia và cao thủ bốn phía thu nạp đến đều vọt vào, kêu đánh kêu giết, nhất là Tiêu gia nhị tổ, trực tiếp bay lên giữa bầu trời, thẳng tắp vọt về phía Dư gia tổ điện, nhìn bộ dáng kia, là muốn trực đảo hoàng long, trước chiến Dư gia lão tổ!

- Các ngươi tránh ra!

Dư gia lão tổ sinh ra sát khí, muốn bước ra một bước!

Thế nhưng lúc này, chân trời xa xôi truyền đến tiếng quát lạnh:

- Là ai dám làm càn ở Bột Hải quốc?

Thời điểm thanh âm kia vang lên, khoảng cách còn xa xôi, nhưng sau một khắc, đột nhiên có hắc ảnh bao phủ ở trên đỉnh đầu mọi người, che đậy nửa bầu trời, người Tiêu gia vừa mới tấn công vào Dư gia, dự định trùng sát bốn phía, nhịn không được ngẩng đầu nhìn, không khỏi bị dọa đến ngây người, chỉ thấy giữa không trung, thình lình xuất hiện một quái vật giống như núi, thân hình như rắn, lưng mọc hai cánh, sau khi triển khai, tựa hồ bao phủ cả Dư gia, cuồng phong gào thét, làm người Tiêu gia đứng không vững...

- Ừm, ngươi là?

Tiêu Kiếm Trực đang muốn xuất thủ, lúc này không khỏi thu thần thông, hai mắt như kiếm, nhìn về nơi xa!

- Muốn chết!

Kia rõ ràng là một thiếu nữ, dáng vẻ xinh đẹp mềm mại, thế nhưng khí tức trên người dù là ai cũng không dám xem nhẹ, nàng đạp không bay đến, thoáng nhìn Tiêu nhị gia, một câu cũng không nói nhiều, nhấc lên Bạch Cốt Thần Mâu, xa xa điểm qua, chỗ trường mâu chỉ, hư không nứt ra lỗ hổng lớn, hóa thành một tia chớp màu đen, giống như rắn cuốn về phía Tiêu nhị gia...

- Không tốt...

Tiêu nhị gia kinh hãi, tê cả da đầu, vội vàng vung Hỏa Long Tiên ngăn cản, đồng thời bứt ra xa!

- Cái kia... Nữ hài kia là ai?

Chúng tu thấy cảnh này, đều bị dọa đến hít sâu một hơi:

- Thế mà ngay cả Tiêu nhị gia cũng bị đánh lui?



Bạn cần đăng nhập để bình luận