Lược Thiên Ký

Chương 1656: Đại Xích Thiên Du Tiên


- Muội muội?

Sắc mặt Phương Hành cứng đờ, ngẩng đầu nhìn nữ tử cười dịu dàng yếu ớt, lông mày kín đáo nhíu lại.

Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới từ trong Đại điện Huyền Thiết sau lưng Tử Huyền Tiên Soái đi ra lại là một vị nữ tử đã từng gặp một lần, dáng người cao gầy tinh tế, người mặc vân thường, chân đạp phù vân, khí tức trên người khiến cho Phương Hành vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, quen thuộc ở chỗ hắn thình lình cảm nhận được khí tức lôi kiếp từ trên người nữ tử này, từ một điểm này có thể xác định được nữ tử này đi theo con đường tu hành chính là Thiên Nguyên, sau khi kết thành Nguyên Anh liền độ chín đạo lôi kiếp, mà không phải như tiên nhân bình thường khác, sau khi kết thành Nguyên Anh, một khi có cơ hội liền lập tức luyện hóa tiên mệnh, thành tựu tiên thân, mà cảm giác xa lạ lại ở chỗ bây giờ các tiên tướng trưởng lão xung quanh hầu như đều là tiên thân, nhưng xuất hiện duy nhất một người không có khí tức tiên mệnh như vậy thì có vẻ hơi quái lạ!

Mà Phương Hành tất nhiên cũng không xa lạ gì thân phận của nữ tử này!

Trước đây hắn đã từng gặp nàng một lần, hơn nữa được lời nhắc nhở của nàng, cẩn thận Nhiếp Cuồng Nhất!

Con gái của Đại Xích Thiên Tiên đế, em gái ruột của Đế Lưu và Đế Uyển...

Vừa mới chém một ca ca ruột của Đế Lưu, Phương Hành không nghĩ tới mình lập tức liền gặp được một em gái ruột của Đế Lưu!

- Làm sao vậy, Đế Lưu ca ca, ca ca dường như nhìn thấy ta có vẻ không vui lắm?

Đế Uyển nhẹ nhàng đi ra, đây vẫn là lần đầu tiên nàng chân chính gặp lại Phương Hành, lúc này hai người cách nhau có mười trượng, đôi mắt phượng của nàng cũng nhẹ nhàng rơi vào trên mặt Phương Hành, quan sát kín đáo nhưng trong miệng lại khẽ cười.

- Vốn tưởng rằng trở lại Đại Xích Thiên mới có phiền phức, không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy. Có điều lúc này cũng không phải là lúc có thể lộ chân tướng, trước đó Đế Thích không nhận ra ta là ai, mãi đến cuối cùng mới phát giác được. Nữ nhân này tuy rằng đã vượt qua cửu kiếp nhưng không được tiên mệnh, trên cảnh giới chỉ có thể coi là tán tiên đỉnh phong, tu vi còn thấp hơn Đế Thích rất nhiều, ta không tin nàng có thể nhìn thấu thần thông Phật môn của ta...

Trong lòng Phương Hành cũng chợt lạnh và âm thầm nghĩ, sau đó sắc mặt dần dần trở nên bình tĩnh.

Hai mắt hờ hững quan sát Đế Uyển rồi thu lại, lạnh nhạt nói:

- Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

- Ai, còn không phải lo lắng ngươi cùng đại ca cãi cọ nhau làm tổn thương hòa khí, lúc này mới vội vã tới ngăn cản sao?

Biểu hiện của Đế Uyển dường như có hơi thương cảm, nhẹ nhàng hít một tiếng, đôi mắt đẹp lại không rời Phương Hành, trong giọng nói còn có chút đau thương giả tạo, thậm chí có chút oán giận:

- Lúc trước nghe nói Nhiếp Cuồng Nhất rời khỏi Đại Xích Thiên, ta liền đoán được hắn sẽ gây bất lợi cho ngươi, bởi vậy vội vã nhắc nhở ngươi, đó là bởi vì ta không muốn nhìn thấy ngươi bị hại ở trong tay đại ca, nhưng đồng thời, ta cũng không hy vọng nhìn thấy ngươi tổn thương đại ca, lúc này mới vội vã chạy tới, chỉ là, ai, xem tình hình này thì ta cuối cùng vẫn là đến muộn rồi...

- Ha ha, ta chạy tới Đa Bảo Tiên Hà đã hơn một năm, ngươi mới tới ngăn cản à?

Phương Hành nghe vậy thì cười lạnh, trực tiếp vạch trần sơ hở của Đế Uyển, sau đó lắc đầu nói:

- Hơn nữa ngươi cũng không tới chậm, ai nói ngươi tới chậm? Ta cũng không biết Đế Thích đi đâu. Khi ta đi sứ Thần Minh, hắn còn đang yên đang lành dẫn theo tám ngàn Xích Tiêu quân làm mưa làm gió. Sau đó ta từ Thần Minh đi ra, gặp được đội quân của bốn thế gia, có hỏi thăm bọn họ, nghe nói bọn họ cũng chỉ biết là vị đại ca kia của chúng ta đi tới một bờ khác của Đa Bảo Tiên Hà, còn đi làm gì thì ta không biết, ta với hắn quan hệ không thân thiết tới mức đó!

- Vâng vâng vâng...

Nghe Phương Hành nhắc tới mình, trưởng lão của bốn thế gia kia gấp vội vàng gật đầu, phụ họa.

- Ha ha, Đế Lưu ca ca, ngươi lo lắng gì vậy?

Nhưng Đế Uyển cũng không để ý tới bọn họ, chỉ là khẽ cười, nói:

- Coi như thật sự có chuyện huynh đệ tổn thương lẫn nhau thì lại làm sao? Ta cùng vị đại ca này của chúng ta cũng không giao tình gì, cũng sẽ không vì hắn mà đi tới chỗ phụ vương tố cáo ngươi...

- Rõ ràng là hai huynh muội lại còn nói không có giao tình gì...

Phương Hành tuy rằng đã sớm biết ân tình ở Tiên giới lãnh đạm, nhưng nghe được cũng không khỏi ngẩn người ra, cười gằn một tiếng.

- Ha ha, hai vị điện hạ, nói vậy cũng là ngàn năm không gặp, nếu tương phùng thì không bằng đi vào trong điện nghỉ ngơi đi. Đế Lưu điện hạ cũng vừa đi sứ Thần Minh trở về, vốn nên bố trí đại yến ăn mừng, chỉ tiếc bây giờ đang có chiến sự, tiên binh các bộ đều đang vây quét Thiên Nguyên phản bội, lão phu cũng cần tự mình trấn giữ, thật sự mong Đế Tử điện hạ thứ lỗi, các đại tinh xung quanh, điện hạ tự do chọn một chỗ đóng quân đi!

Tử Huyền Tiên Soái lẳng lặng nhìn huynh muội bọn họ nói chuyện mấy câu rồi khẽ cười nói.

- Cũng được, thật ra ta cũng mệt mỏi rồi!

Phương Hành cũng không nói nhiều, khẽ gật đầu liền dẫn đầu xoay người đi ra ngoài.

- Ai, Đế Lưu ca ca, ca ca chờ ta...

Đế Uyển một tấc cũng không rời, theo hắn lướt về phía Thiên Ngoại.

Sau khi hai người bọn họ đi, ba trăm Cáp Mô Quân cùng với người của bốn thế gia tất nhiên cũng dần dần bay đi theo.

- Tiên soái, chuyện này...

Sau khi bóng người Đế Lưu hoàn toàn biến mất ở tinh mạc, phụ tá bên cạnh Tử Huyền Tiên Soái rốt cục không nhịn được đã mở miệng.

- Không cái gì có thể nói cả, Đế Tử tranh chấp, tất có một người chếtv, chuyện này vốn nằm trong dự đoán của mọi người chúng ta, chỉ là không ngờ được kẻ chết lại là Đế Thích mà không phải Đế Lưu mà thôi. Ha ha, dựa vào tu vi cùng nhân mã của Đế Lưu bây giờ lại thắng được Đế Thích nắm giữ tám ngàn Xích Tiêu quân, cùng với một vị Đại La Kim Tiên ngầm bảo vệ, nếu trong này không có huyền cơ gì làm sao có khả năng chứ? Chỉ có điều cũng được, hắn thật ra có nói một câu không sai, chúng ta vốn không thể nhúng tay vào những việc này được...

Tử Huyền Tiên Soái chỉ khẽ gật đầu, biểu hiện vô cùng hờ hững.

Người phụ tá kia do dự muốn mở miệng lại chỉ đành run rẩy gật đầu, vô cùng tán đồng với ý kiến của Tử Huyền Tiên Soái, sau đó lại trầm ngâm nói:

- Dù vậy cũng không thể không đề phòng, có điều tại hạ lo loắng cũng không phải thắng bại giữa bọn họ, mà là một chuyện khác!

- Hỗn Độn Tiên Viên?

Tử Huyền Tiên Soái quay đầu nhìn về phía hắn, ánh mắt hờ hững.

Người phụ tá lập tức gật đầu, nói:

- Thế cuộc đã rõ ràng, mục đích hai phe đám tu sĩ Thiên Nguyên cùng Thần Minh rõ ràng là Hỗn Độn Tiên Viên do Thái Hư Tiên Vương lưu lại, thậm chí có lời đồn đại nói Thái Hư Bảo Thụ trong truyền thuyết là một cây trong Tiên Viên, chỉ có điều hai bên che giấu tin tức quá tốt, ngay cả chúng ta cũng không sớm nhận được tin tức, mãi đến tận lúc đại chiến mở ra mới nắm được chút manh mối. Nhưng ta được Du Tiên báo lại, khi đại quân của ta mới chạy đi đã không thấy bóng dáng của Tiên Viên nữa!

- Ngươi cảm thấy nó sẽ rơi vào trong tay bên nào?

Tử Huyền Tiên Soái chắp tay sau lưng, chậm rãi đi trở về đại điện, khẽ hỏi.

- Tuy rằng tin tức còn không chính xác, nhưng thật giống như...

Người phụ tá kia chỉ hơi do dự liền nói ra:

- Trong khi đại quân giao chiến, đúng là có Du Tiên tình cờ thám thính được vài câu vài lời, dường như người lấy đi một mảng lớn Tiên Viên cũng không phải là bất kỳ bên nào, mà là vị kia của chúng ta...

Hắn liếc nhìn về phía Thiên Ngoại, khẽ nói ra hai chữ:

-... Điện hạ!

- Là hắn à?

Tử Huyền Tiên Soái nhướng mày, sắc mặt hiển nhiên có chút thay đổi, sau đó im lặng một lát mới khẽ cười một tiếng, nói:

- Nếu là như vậy, cũng có thể giải thích được tại sao vị Đế Thích điện hạ kia dẫn theo tám ngàn Xích Tiêu quân rời khỏi tầm mắt của ta, ha ha, ban đầu ta còn cảm thấy hắn quá cẩn thận, không giết được đệ đệ của mình không được, bây giờ nghĩ lại, cũng có có thể là vì Hỗn Độn Tiên Viên đi. Lấy tính tình của hắn, tất nhiên sẽ bày mưu vạch kế cẩn thận rồi mới hành động, nhưng hiện tại xem ra, lần này hắn tính sai rồi, không được Tiên Viên, ngược lại bù thêm tính mạng...

- Tiên soái, tiên dược trong Hỗn Độn Tiên Viên kia không phải là thứ bình thường, bên trong rất có thể sẽ có đủ tiên dược tài nguyên ngộ đạo được chư hầu mấy phương coi trọng như tính mạng, hơn nữa, Du Tiên nhận được tin tức thảo luận, nơi đó còn có khả năng tồn tại Thái Hư Bảo Thụ!

Người phụ tá kia rõ ràng không phải có ý muốn cùng Tử Huyền Tiên Soái thảo luận về Đế Thích mà nhấn mạnh một điểm này.

- Ngươi có biết vì sao Đế Thích tình nguyện tự mình đi đoạt Tiên Viên, lại không chịu mời ta ra tay giúp đỡ không?

Tử Huyền Tiên Soái nghe xong chỉ cười nhạt, hỏi ngược lại một vấn đề.

- Cái đó... Cái đó có thể là Đế Thích điện hạ kiêu căng tự mãn, đánh giá cao quá mức chính mình?

Người phụ tá kia nhíu mày, khẽ dò hỏi.

Tử Huyền Tiên Soái lắc lắc đầu, nói:

- Ngươi sai rồi, hắn không phải đánh giá cao chính mình, chỉ là không dám giao cho ta mà thôi. Trong ngàn năm này, Tam Thập Tam Thiên đại thế một ngày biến đổi tới ba lần, đã sớm khiến cho lòng người bàng hoàng, ai lại tin được ai? Mấy thế gia kia chẳng qua nắm giữ một loại tiên dược ngộ đạo đã trở thành tồn tại khó giải quyết như vậy, đánh cũng không phải, bao vây cũng không phải, như vậy một mạch Đế thị làm sao có khả năng yên tâm để ta đến gần một loại tài nguyên như Hỗn Độn Tiên Viên đây? Ha ha, chẳng lẽ bọn họ không sợ ta sẽ làm phản sao?

- Vậy... vậy ý của tiên soái ngài là?

Phụ tá nghe được Tử Huyền Tiên Soái thoải mái nói ra chữ “Phản” này thì trong lòng cũng kinh sợ, vội vàng hỏi.

- Ta không dám phản!

Tử Huyền Tiên Soái trả lời đơn giản thẳng thắn.

Người phụ tá này lập tức nghẹn lời, chỉ cung kính thi lễ sâu.

- Mau đưa hắn về Đại Xích Thiên đi, ngươi có thể có được tin tức, chẳng mấy chốc người khác cũng sẽ nhận được thôi!

Tử Huyền Tiên Soái nhẹ nhàng dặn dò một câu rồi xoay người muốn tiến vào đại điện.

Nhưng người phụ tá kia đã vội vàng gọi Tử Huyền Tiên Soái, biểu hiện có chút do dự nói:

- Còn có một việc...

Tử Huyền Tiên Soái nghiêng đầu, liếc mắt nhìn hắn.

Người phụ tá kia muốn nói lại thôi, dường như hạ quyết tâm rất lớn mới cười khổ mà nói ra miệng:

- Chuyện này còn chưa được chứng thực, chính là Du Tiên đưa tin tức này tới, hắn cũng chỉ là trong lúc ác chiến, thỉnh thoảng nghe được bên phía Thiên Nguyên có người nói một câu như vậy, lại muốn đi chứng thực thì không có cơ hội nữa, cũng thực sự không nắm bắt được nhiều lắm, cũng không giống như tin tức gì đứng đắn, cũng dường như chỉ là sinh linh Thiên Nguyên kia trong lòng căm phẫn mới tùy tiện mắng một câu, không biết có thể cho là thật hay không...

Tử Huyền Tiên Soái nhíu mày, lạnh nhạt nói:

- Nói!

Trong lòng người phụ tá kia cũng cắn răng, truyền âm nói:

- Vị Du Tiên kia nói, hắn nghe có người nói Đế Tử Đại Xích Thiên...

- ... Là bị người ta giả mạo!



Bạn cần đăng nhập để bình luận