Lược Thiên Ký

Chương 1330: Phá cửa thứ ba

Tiên lộ của Long tộc bởi vì thời gian đã quá xa xưa không có ai đi qua, hơn nũa một vài tình huống ngoài ý muốn phát sinh sớm đã thay đổi vô cùng khó đi. Chỉ có điều đại khái vẫn có thể nhìn ra dụng ý của ba đại nạn của tiền bối Long tộc để lại. Trong đó cửa thứ nhất chính là U Thổ, đó là một loại tài nguyên có thể giúp người tu hành hóa thành khô thi, nếu không biết kỳ lý khó tránh sẽ coi nó là một đối thủ nguy hiểm cường đại, nhưng nếu biết được căn nguyên của nó lại có thể biến thành một loại trân dị tài nguyên có thể củng cố tu vi, thậm chí chém được phàm thai. Nghĩ đến một cửa ải đã từng do tiền bối Long tộc bày ra này, người suy nghĩ xông qua được cửa ải này có thể có can đảm tìm được đường sống trong chỗ chết...
Cũng chỉ có người gan dạ hơn người, có can đảm đối diện với hung hiểm, nghị lực vô song mới có tư cách tiến vào Tiên giới.
Mà cửa ải này cũng có tạo hóa, đó chính là U Thổ, có thể giúp tu sĩ có thân thể tối cường.
Đồng thời U Thổ này cũng là thần thông tu luyện tối cường của Long tộc, long tức hỗn độn ắt không thể thiếu tài nguyên...
Mà cửa thứ hai chính là cửa tư vấn lương tâm. Một cửa ải mà Thái Hư Bảo Bảo chiếm giữa, trong thế giới bị tàn phá kia vốn có vô số ảo cảnh. Người tu hành chỉ có xông qua những huyễn cảnh đó mới có thể tiếp tục bước trên Tiên đồ, tiến thẳng tới Tiên giới.
Mà tạo hóa của cửa ải đó chính là luyện tâm, bị huyễn cảnh luyện thì đạo tâm đương nhiên sẽ kiên ổn.
Cửa ải này bởi vì có Thái Hư Bảo Bảo tồn tại nên độ khó tăng thêm không chỉ gấp mười lần, càng có trợ giúp tới việc luyện tâm.
Hai cửa ải phía trước, một cửa đòi hỏi can đảm, một cửa đòi hỏi trái tim, cửa thứ ba này lại đòi hỏi cái gì?
Đám Phương Hành bị vây khốn trong vấn đề này.
Lúc này bọn họ đều đứng trên ngọn núi lớn ở trong tinh không, quan sát bia hải vô tận cuồn cuộn ở bên dưới...
Chằng chịt, bia đá vô cùng vô tận đều trôi nổi trong hư không, thoạt nhìn không hề có động tĩnh gì nhưng ai cũng biết chỉ cần bọn họ vừa tiến vào bên trong đó sẽ lập tức phải chịu bia hải vô cùng tập kích. Ngây ngô ở bên trong càng lâu thì hung hiểm gặp phải sẽ càng mạnh hơn, càng đi vào sâu thìsẽ càng gặp phải bia đá mạnh hơn tấn công. Hơn nữa đứng trên đỉnh núi này nhìn xuống, chân núi chỉ có môt cái Long môn to lớn vắt ngang ở bia hải. Bắt đầu từ Long môn, tràng vực to như vậy dường như đều bị một loại tràng vực vô hình bao phủ, giống như một không gian bị phong bế.
Trong không gian đó, từ xa nhìn lại không thấy phần cuối, đại khái quả thật có chuyện “sâu không dưới trăm ngàn dặm” mà Cửu Đầu Trùng nói.
Dùng thời gian ba ngày, ở phương diện mà mỗi người am hiểu nhất, quan sát từ các góc độ, thậm chí sau khi thâm nhập bia hải tìm manh mối rồi bọn họ mới tụ tập ở đây, thấp giọng thảo luận, dồn hết tâm tư phá giải cửa ải khó khăn này.
Nhưng Cửu Đầu Trùng sau khi bảy năm bối rối, lúc này giống như đã từ bỏ, làm người rất bình tĩnh. Lão chỉ ngồi trơ ở bên cạnh Long cung như ác long trung thực thủ vệ trưởng công chúa trong Long cung, không tham dự vào cuộc thảo luận của đám Phương hành, cũng không trao đổi với mấy người Long Mẫu Vũ Mị Nhi. Còn đám tạp huyết Long tử Long tôn thì mỗi người như việc không liên quan đến mình, dáng vẻ đứng trên cao nhìn xuống, ngay từ đầu đã không tính trợ giúp đám Phương Hành, cũng không có ý muốn qua lại thân thiết với Cửu Đầu Trùng.
Long Mẫu có vài lần muốn tới nói chuyện với Cửu Đầu Trùng, nhìn thấy địch ý trong nhóm con nhà mình liền cũng thôi.
...
...
- Lấy thực lực của Cửu Linh Vương xông bảy năm cũng chưa xông qua được cửa ải này, rất rõ ràng chỉ bằng vào thực lực cá nhân căn bản không thể xông qua cửa được, những tấm bia đá này không có cách nào khơi thông, sắp xếp lại không giống đại trận, chúng ta làm sao tìm kiếm điểm mấu chốt để phá quan đây?
Lộc Tẩu đã quan sát rất lâu, cuối cùng xác định trong tràng vực lớn này tuy thỉnh thoảng có vài tấm bia đá xếp hàng ẩn hàm trận ý, nhưng khi tất cả bia đá tới cũng không hề có quy luật gì. Giống như một đống quăng loạn trong tinh không. Điều này cũng làm ông ta thấy khó khăn. Rõ ràng đã sớm biết muốn cứng rắn xông qua cửa cũng không hợp lý, nhưng dường như cũng chỉ có cách đó mà thôi.
-Thái Hư Bảo Bảo, năm đó hẳn là ngươi đã từng tới nơi này rồi?
Phương Hành rất bình tĩnh chuyển hướng nhướng mày với khí linh Thái Hư ở bên cạnh.
- Quả thực ta đã tới, trước kia cũng từng nói với ngươi rồi, chủ nhân ta năm đó bị mấy vị Tiên Nhân Vương khác vây công, chính là mượn đường cổ của Long tộc này chạy về Thiên Nguyên, chỉ tiếng hắn bị thương quá nặng, sau khi rơi vào trong cửa này thì ta lại từ đây bỏ chạy tới Tiên cảnh, cũng chính là vị trí trạm kiểm soát thứ hai của Long tộc. Khi đó tuy ta chỉ là linh tính mới vừa sinh ra nhưng vẫn có một vài ký ức. Trước đây đám bia đá này thực sự có tồn tại, chỉ có điều chỉ là những vật chết, căn bản không bị chúng ta kinh động mà di chuyển được, hơn nữa...
Nó nâng bàn tay trắng trẻo nhỏ bé lên chỉ vào Long môn ở hân núi cách đó không xa, nói:
- Trước đây những bia đá này đều ở phía sau Long môn, từng tấm từng tấm trôi nổi bất đông, phân ra xanh, đỏ, trắng, vàng, tím, năm màu xếp thành hàng, cũng không hỗn loạn giống như bây giờ. Hơn nữa ngươi xem, phần lớn bia đã màu xanh và màu đỏ đều tuôn ra bên ngoài Long môn, giống như bên trong đó xuất hiện biến cố gì đó vậy. Chỉ có điều chuyện ta có thể nói cho các ngươi biết là trường vực này quả thực nối thẳng tới cổ giới Long tộc, con đường này hoàn toàn không sai!
Mọi người đều âm thầm gật đầu, có Thái Hư Bảo Bảo nói vậy lại thoáng yên tâm.
Đây đúng là một cửa ải cuối cùng của Long tộc, qua được cửa này là sẽ vào được Tiên giới.
Chỉ là, vậy cũng phải qua mới được...
- Chắc là Cửu Đầu Trùng xông loạn qua cửa làm rối loạn vật gì đó!
Lộc Tẩu trầm ngâm thấp giọng suy đoán.
- Tràng vực kia tự thành không gian, ở trong đó thức giới của ta sợ là không tiện mở ra rồi...
Phương Hành đã quan sát kỹ một lượt, sau đó cau mày suy đoán. Thức giới của hắn ở một mức độ nào đó giống như một thế giới nhỏ. Chỉ có điều cửa ra vào của tiểu thế giới kia, đoạn long thạch chính là bản thân hắn. Thế giới này theo suy nghĩ của hắn có thể tùy ý mở đóng cửa, trao đổi liên hệ. Nhưng nếu bị phong bế trong không gian cũng không tự do được như thế. Giống như, ở trong một tiểu thế giới khác thì không có cách nào mở tiểu thế giới thứ hai ra vậy. Điều này cũng liên quan tới một vài nguyên lý chồng chéo pháp tắc của thế giới, không có cách nào làm trái được.
- Long môn hẳn là cửa vào chân chính của cửa ải này, nhìn phù văn bên trên đó thì không có gì khác biệt lớn so với trên Long môn Tiên lộ trước đó chúng ta gặp phải, chắc cũng cần máu của chân long mới có thể mở ra, mà sau khi vào Long môn này liền tiến vào một tràng vực bị phong bế cũng sẽ vào bia hải, nhưng một đường vọt tới bờ bên kia của bia hải sẽ tới được Tiên giới. Nếu như không vào được, cũng có thể lui ra ngoài, nhưng dù sao, muốn lui ra ngoài thì không thể xâm nhập quá sâu vào bia hải, bằng không muốn lui cũng không lui được, chỉ có thể bị vây khốn ở đó!
Lúc nói lời này, giọng của Phương Hành rất nghiêm túc.
-Thủ pháp luyện chế những bia đá này ta cũng hiểu một chút, chắc là dùng hài cốt của một vài nhân vật cường đại, lấy sức mạnh phong tồn của bon họ luyện thành như một con rối, lại thêm cả tràng vực này làm pháp tắc của cả thông đạo đều đại biến, những bia đá đó có thể phát huy ra được sức mạnh của hài cốt lúc còn sống, dĩ nhiên, sức mạnh đó tuy là đáng sợ nhưng dù sao bia đá cũng là vật chất, cho nên sức mạnh vẫn kém xa những nhân vật đó lúc còn sống, đây cũng là chỗ may mắn của chúng ta...
Mọi người ở xung quanh đều vô cùng tinh ý, Văn Tiên sinh cũng nhìn thấu chút đầu mối, sau đó nói ra lý giải của mình.
- Việc này thì có thể xác định...
Phương Hành lẩm bẩm, sau đó hỏi vấn đề cốt lõi nhất:
- Nhưng nên làm thế nào mới phá được quan đây?
Lúc này mọi người đột nhiên trầm mặc, nhìn nhau, ai cũng không có đáp án.
Bọn họ đều có thể cấu tạo một bộ phận của đại trân, nhưng muốn bảo bọn họ phá cửa này thì hiển nhiên không dễ như vậy.
- Tiền bối Long tộc không phải người ngu người điên, không thể bày tuyệt quan được, nhất định là có chuyện gì đó mà chúng ta chưa nghĩ tới...
Phương Hành không nhịn được mà nhíu mày:
- Giống như cửa thứ nhất và thứ hai vậy, thoạt nhìn thì hung hiểm, nhưng trên thực tế bên trong có tạo hóa, chuyện này giống như là trưởng bối giáo huấn tiểu bối, đánh một cái tát chưa đủ, phía sau còn cho táo ngọt ăn mới được, hơn nữa cho dù là cửa thứ nhất hay cửa thứ hai, bọn họ cũng sẽ không trực tiếp bày tử lỗ, tựa như tinh hải ở cửa thứ nhất ấy, nhìn như hẳn phải chết, trên thực tế l trong miếu Long cốc đã để lại chút manh mối cho ngươi cảm ngộ, trong cảnh hẳn phải chết sẽ lĩnh ngộ được một đường sinh cơ để phá quan...
Lúc này hắn như đang lầm bầm lầu bầu, sau khi dứt lời thì tay trái gõ lên tay phải như chém đinh chặt sắt:
- Cửa ải này cũng vậy!
- Nói thì như thế, nhưng sinh cơ của cửa ải này ở đâu...
Lộc Tẩu có phần chần chừ hỏi, vẻ mặt khó khăn:
- Cửa ải càng phức tạp thì càng dễ dàng phát hiện kẽ hở, nhưng vấn đề ở chỗ cửa ải này quá đơn giản, từ trong lời nói của Thái Hư Bảo Bảo sư điệt thì cửa ải này căn bản là bày vô số cản trở ở đó, đi qua được sẽ thành Tiên, bị làm khó dễ thì sẽ bị vây khốn ở trong đó, bố trí đơn giản như vậy nhưng lại khó để phá được nhất...
Lúc nói như thế, ánh mắt không nhịn được nhìn về phía Phương hành.
Thật sự thì không riêng gì Cửu Đầu Trùng bị nhốt bảy năm ký thác hy vọng vào Phương Hành, ông ấy cũng như vậy. Dù sao cho dù là ải tinh hải đầu Tiên hay ải Tiên cảnh thứ hai đều là do Phương Hành tìm ra đường sống, vì vậy hiện tại tuy là bọn họ không có cách nào với bia hải nhưng trong lòng cũng hy vọng Phương Hành có thể đột nhiên vỗ đầu một cái, nói ra kiến giải của mình...
- Cửa thứ nhất thử can đảm, tạo hóa chính là củng cố đạo cơ, kiên ổn thân thể, tìm đường sống trong chỗ chết, cửa thứ hai thử lòng, tạo hóa là thông qua huyễn cảnh tu luyện thần hồn, như vậy cửa thứ ba này thử cái gì, lại cho tạo hóa gì?
Chỉ là lần này Phương Hành dường như làm bọn họ thất vọng rồi.
Chân mày hắn cũng nhíu chặt, thỉnh thoảng lẩm bầm ngồi đó không biết bao lâu, tỏ ra không có cách gì.
Cửa ải này, quả thực quá khó khăn, khó đến mức khiến suy nghĩ trong đầu người ta loạn cào cào, căn bản không tìm được bất kỳ đầu mối nào.
Cố tình sau ba ngày bọn họ thương thảo, Cửu Đầu Trùng vẫn trầm mặc không nói gì lại truyền tới một luồng thần niệm.
- Thời gian của ta không còn lại nhiều, nếu như trong một tháng các ngươi không phá nổi cửa này thì tới nhặt xác cho Long Nữ đi...

Bạn cần đăng nhập để bình luận