Lược Thiên Ký

Chương 1259: Ải khó đầu tiên trên tiên lộ Long tộc


Quỷ tiên sinh một tiếng nhắc nhở, cầu tiên ngũ lão liền bay ra tiểu thế giới, nghiêm trận chờ đợi.

Đối với thần hồn cường đại của Quỷ tiên sinh, bọn họ đều rất tin tưởng, trước đây ngẫu nhiên gặp phải trận mưa vẫn thạch đã chứng minh về mặt cảm ứng thần hồn cảm ứng hắn quả thật viễn siêu chúng nhân. Mà nay, ngữ điệu hắn lại ngưng trọng như thế, càng khiến cho mọi người nhịn không được đề tâm lên, ngưng thần nhìn về phía trước. Ngay cả Phương Hành, tuy đã trốn vào trong Thần cung, hoàn toàn không có ý ra mặt giải quyết hung hiểm, nhưng cũng cực kỳ quan tâm, thò đầu ra xem xem. Ở bên cạnh hắn, dưới cánh tay ló ra đầu của Ngao Liệt, trên long trảo còn cầm thùng gỗ cho heo ăn. Thì ra chưa cho heo ăn xong liền nghe được một tiếng hét lớn, vội vàng chạy ra xem.

Dưới bầu không khí túc sát như thế, tinh không trước mặt lại mãi chẳng có nửa điểm biến hóa.

Chư tu chưa hề dừng lại, chỉ là thả chậm tốc độ, chậm rãi bay về phía trước.

Nửa buổi sau, thoát ra đầy đủ mấy vạn dặm, trước mặt cuối cùng hiện ra một con sông dài mơ hồ...

Đó đúng thật là một con sông dài, từ xa nhìn lại chỉ có một dải tuyến trắng, đột ngột vắt ngang trong tinh không, vừa khéo ngăn trên đường đi bọn họ. Nhìn từ xa thì thấy không rộng lắm, nhưng đến gần rồi không ngờ mới phát hiện, đó lại là một dải tinh lưu do vô số đá vụn màu trắng tổ thành, trên dưới đều khó gặp bến bờ, vắt ngang ở trước người, cũng không biết thông hướng nơi đâu. Định thần nhìn lại, thậm chí có thể phát hiện vô số khối đá vụn kia đang chậm rãi lưu động, hệt như sông dài luồn ngang chỉnh phiến tinh vực, không biết điểm cuối!

- Chính là nơi này, dừng lại đi!

Quỷ tiên sinh trơ mắt nhìn tinh lưu càng lúc càng gần, lập tức trầm giọng mở miệng.

Những người khác đều không dám khinh thường, vội ngừng lại, ánh mắt ngưng trọng đánh giá tinh lưu quỷ dị.

- Đây... Tự hồ chỉ là vô số mảnh vụn vẫn thạch, hóa thành tinh lưu, bị lực lượng thần bí dẫn dắt, chảy hướng nơi xa nào đó. Hệt như sông dài trong tinh không, mạo nhiên xông vào xác thực hung hiểm, chỉ là bằng thực lực chúng ta, nếu muốn thông qua tinh lưu vẫn thạch tựa hồ cũng không khó. Không biết đại phiền toái mà Quỷ tiên sinh nói là chỉ cái gì?

Quan sát nửa buổi, Văn tiên sinh là người đầu tiên mở miệng, ngữ điệu có phần nghi hoặc.

Những người khác nghe vậy cũng đều nhìn sang Quỷ tiên sinh. Tinh Hà trước mắt này không bờ không bến, vắt ngang tinh không, quả thực lớn đến đáng sợ, khiến người sinh tâm kính ngưỡng. Chẳng qua chăm chú nhìn kỹ thì chỉ là do vụn vẫn thạch tổ thành, trên đường bọn họ đã không biết bao lần tránh qua hung hiểm tương tự thế này, tựa hồ không cần phải quá mức lo lắng mới đúng. Rốt cuộc so với vẫn thạch cấp tốc bay vút trong tinh không, thì loại vẫn thạch chỉ tồn tại trong Tinh Hà, thôi tiến chậm chạp này quả thực không đáng nhắc tới...

- Ta cũng không biết bên trong rốt cuộc có hung hiểm gì, nhưng ta vừa đến chỗ này, trong lòng liền sinh ra cảm giác khủng bố, nơi đây nhất định không tầm thường!

Quỷ tiên sinh trầm giọng mở miệng, lời nói ra lại khiến chư tu ngơ ngác nhìn nhau.

- Ồ, nơi đó có người...

Bỗng đột nhiên, Lam tiên sinh kinh hô một tiếng, chư tu thuận theo ánh mắt hắn nhìn lại.

- Sưu!

Quỷ bà bà hiển nhiên cũng nhìn thấy “người” mà Lam tiên sinh vừa nói, tóc rối trên đầu khẽ vung, dò xét về phía xa xa. Cách chư tu mấy ngàn dặm, ở phần ngoại vi mảnh tinh lưu có một điểm đen nho nhỏ, ẩn ẩn quan sát thấy như là hình người, tóc rối của Quỷ bà bà dò xét tới, trực tiếp kéo điểm đen kia lại gần. Lúc kéo đến hơn trăm dặm, thần tình ai nấy đều ngưng trọng dị thường. Đó quả nhiên là một người, trên thân còn khoác giáp trụ thanh đồng, tay kéo nửa đoạn thần mâu, im lìm không nhúc nhích.

- Đây là yêu tướng dưới trướng Long cung Thương Lan Hải!

Đến gần vừa nhìn, Lộc Tẩu thấp giọng quát lên, một câu nói toạc thân phận người này.

Đó đúng thật là yêu tướng Thương Lan hải, phần đầu rõ ràng là bộ dạng quái ngư, chỉ có thân mình là hình người, dựa vào khí tức lưu lại trên thân có thể xác định, đây hẳn là một đại yêu cảnh giới Nguyên Anh, trên người hắn không có nửa điểm vết thương, có điều cả người đã khô quắt, hệt như là cá khô, hai mắt khô kiệt thẫn thờ nhìn tinh không, trên mặt ngưng tụ vẻ sợ hãi.

- Sao yêu tướng Thương Lan hải lại chết ở chỗ này? Chẳng lẽ đây là thuộc hạ Cửu Đầu Trùng?

Văn tiên sinh thấp giọng hỏi, trong ánh mắt hơi có chút sợ hãi.

- Chết ở chỗ này không chỉ một người, các ngươi xem...

Cũng đúng lúc này, Quỷ tiên sinh đột nhiên truyền âm, sau đó đưa tay chỉ hướng tiền phương.

Mọi người nhìn lại, trong lòng đồng loạt cả kinh, nay bọn họ đã cách phiến tinh lưu kia rất gần, có thể nhìn thấy mảnh vụn vẫn thạch chi chi chít chít đích. Thuận theo hướng chỉ của Quỷ tiên sinh, phát hiện trong đám vẫn thạch quả nhiên chen lẫn vô số quái thi, định thần nhìn kỹ, tất cả quái thi kia đều thân mặc giáp trụ thanh đồng Long cung, tay cầm binh khí, từng người bất động phiêu linh trong tinh lưu, số lượng lên tới gần trăm.

- Xem ra, lúc Cửu Linh vương thông qua nơi này đã trả ra đại giá rất lớn...

Ngây người phải đến một chung trà, cuối cùng Lam tiên sinh mới truyền âm một tiếng, tâm thần chư tu không khỏi trầm xuống.

Rất rõ ràng, những thuộc hạ Long cung này hẳn đều là nhóm người tùy theo Cửu Đầu Trùng bước lên tiên lộ. Đương sơ Cửu Đầu Trùng rất có phách lực, truyền cả tòa Long cung đưa vào trong tinh không, thuộc hạ tự nhiên cũng mang theo, lưu lại Thương Lan hải chẳng qua là một ít binh tôm tướng cá không ra hồn. Trong đám thuộc hạ này, bát đại Yêu Vương bị hắn lưu ở Long Môn, chặn đánh người đến sau, số còn lại thì vẫn cứ mang theo bên người. Mà nay những thây khô này hiển nhiên chính là số bị hắn bỏ lại lúc thông qua tinh lưu...

Vừa thấy đám quái thi, trong lòng chư tu không khỏi dâng lên cảm giác lo lắng, vừa mừng lại vừa sợ.

Mừng tự nhiên là có thể phát hiện tung tích Cửu Đầu Trung ở nơi này, chứng tỏ tiên lộ bọn hắn đi không sai.

Mà kinh tự nhiên là, ngay cả Cửu Đầu Trùng đều phải trả ra đại giá lớn như thế, tinh lưu này hẳn phải hung hiểm cỡ nào?

- Quỷ bà bà, xin phiền...

Trầm mặc nửa buổi, lại là Lam tiên sinh đột nhiên trầm trầm mở miệng, nhìn hướng lão ẩu tóc rối.

- Lão thân hiểu được!

Quỷ bà bà cười lạnh một tiếng, đầu tóc rối lắc nhẹ, trong tinh không đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh đen thui. Nhìn hình dung, không ngờ chính là bộ dạng tám đại yêu tướng cản đường ở cửa lớn thanh đồng khi trước. Đương sơ lúc phá Phược Long trận, thuộc hạ Cửu Đầu Trùng đều bị tóc rối của nàng chui vào cơ thể, đến sau liền bị nàng thuận tay nhặt, luyện thành khôi lỗi vô tri vô giác. Lúc này, tiền phương hung hiểm bất định, Quỷ bà bà bèn lấy ra khôi lỗi, khẽ cười âm trầm, chợt có hai cỗ đột nhiên xông về phía trước!

- Oanh!

- Oanh

- Oanh!

Hai khôi lỗi yêu tướng xông thẳng vào trong tinh lưu, một trái một phải, thế đi cực gấp.

Mảnh vụn vẫn thạch bị bọn họ đụng cho tung bay bốn phía, mà nhục thân bọn họ vẫn không chút tổn hại. Xem ra bản thân những vẫn thạch này quả thực không có được năng lực hủy diệt cường đại như vẫn thạch bay tới từ tinh không xa xôi. Nhìn hai tên yêu tướng thâm nhập, mọi người đều cảm giác có chút nghi hoặc. Đúng lúc đó, bỗng đột nhiên phát hiện trong tinh lưu xuất hiện biến hóa, trên những mảnh vụn vẫn thạch nhìn như yên ắng im lìm bất chợt chảy ra một ít dịch thể màu đen, dính dính như dầu, lại như bàn tay vươn tới.

- Xuy

- Xuy

- Xuy

Vô số xúc thủ như có linh tính đâm vào cơ thể hai yêu tướng, sau đó trói buộc chúng lại. Ngay cả Quỷ bà bà sắc mặt đại biến cũng không cách nào triệu hoán chúng trở về, chư tu trơ mắt nhìn hai bộ nhục thân yêu tướng dần khô quắt đi. Nửa buổi sau, huyết dịch chúng bị hút sạch, toàn bộ xúc thủ màu đen liền cũng thu về, tinh lưu trở lại bộ dáng yên lặng như cũ!

- ... Thật lợi hại, một sợi thần niệm lão thân lưu trên thân khôi lỗi cũng bị cắn nuốt!

Quỷ bà bà nhịn không được thở dài một tiếng, thần tình ngưng trọng.

- Đó là...

- ... Sinh linh tinh không!

Lam tiên sinh và Văn tiên sinh đồng thời thấp giọng mở miệng, biểu tình ngưng trọng, nói:

- Không ngờ trong tinh không yên ắng này còn có thể đản sinh sinh linh quỷ dị như thế, bình thường chập phục trong vẫn thạch, một khi cảm ứng được khí huyết thần hồn liền lập tức tỉnh lại, hấp thực sạch sẽ, sau đó lần nữa chập ngủ. Xem ra, thứ chúng ta phải vượt qua không phải dòng chảy vẫn thạch, mà là biển sinh linh màu đen quỷ dị kia!

Lộc Tẩu nghe vậy bèn hỏi:

- Nếu thần hồn ẩn đi, không lọt mảy may, không biết có thể đi qua được không?

Quỷ bà bà lắc lắc đầu:

- Hai bộ khôi lỗi kia bản thân chính là vật chết, khí huyết không hề ba động, nhưng vẫn bị cảm ứng được!

- Vậy phải làm sao?

- Nhất định có cách, Cửu Linh vương kia chẳng phải đã đi qua?

- Nhưng hắn cũng phải bỏ lại gần trăm bộ thi thể thuộc hạ, đoán rằng lúc qua tinh lưu này cũng ăn lỗ lớn...

- ...

- ...

Ngũ lão nhất thời chụm đầu thương lượng. Lúc này, trong Thần cung ở phía sau, Phương Hành và Ngao Liệt cũng đang nhìn nhau, đáy mắt đều có chút kích động xen lẫn ngưng trọng, Phương Hành thấp giọng nói:

- Trên tiên lộ, hung hiểm vô số, nhưng cũng chính bởi vì hung hiểm rất nhiều, cho nên căn bản không ghi chú rõ, chỉ có một dải hồng tuyến chạy dọc tinh không, duy có ở ba nơi cố ý viết lên một chữ hung mà mắt thường khó nhìn thấy. Đoán rằng chính là ba đạo cửa ải khó trên tiên lộ, phiến tinh lưu này hẳn là cửa ải đầu tiên!

Nhắc đến nghịch lân, ánh mắt Ngao Liệt liền có chút không đúng, nhưng việc đã đến nước này, liền cũng không nhắc lại, chỉ gật gật đầu, nói:

- Long Tộc chúng ta vốn chú trọng không trải qua mài luyện, khó mà thành đại khí. Bởi thế trên đường thông tiên lưu lại rất nhiều ải khó ma luyện tự thân, ý là yêu cầu con cháu hậu thế phải nghênh khó mà lên, phá quan thông hành, mới có thể thấy được bến bờ sau cuối, tiến vào Long Tộc cổ giới...

- Tổ tông Long Tộc các ngươi đúng là nhàn đến hoảng...

Phương Hành khó chịu nhất là đến lúc này Ngao Liệt vẫn không quên tự thổi tự khen, hướng hắn lườm một cái:

- Có bản sự thì ngươi nghênh khó mà lên ta xem?

Ngao Liệt nghe mà ngẩn ngơ, nghiêm mặt nói:

- Rõ ràng chính ngươi từng nói dùng man lực xông tiên lộ là không đúng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận