Lược Thiên Ký

Chương 1168: Cá bổng cùng nhau chưng, lão Phương được lợi.




Tin tức quả nhiên là trọng yếu nhất, nếu không phải Áo Cổ Tiểu Thần Vương cố ý ở trước mặt mọi người hô lên ý nghĩa, Phương Hành thậm chí còn không biết nó quan hệ đến một loại truyền thừa thần bí nào đó.

Mà thời điểm hắn kịp phản ứng, rõ ràng đã hơi trễ, người có lòng mơ ước với truyền thừa này sớm đã xông tới, nhất là Thần Tử Dạ tộc, vút qua ngàn trượng, thân như lưu tinh, chấn bay đám người Tứ hoàng tử Thương Lan Hải, thế không thể ngăn, lúc này Phương Hành chỉ có thể xa xa nhìn hắn thẳng tắp vọt về phía Ma thủ lơ lửng giữa không trung, xem ra truyền thừa kia sẽ rơi vào trong tay hắn.

Dùng thực lực của hắn, đến lúc này còn ai có tư cách tranh với hắn?

Thấy hắn xuất thủ, còn người nào có lá gan tranh với hắn?

Ngay cả Tứ hoàng tử Thương Lan Hải và Áo Cổ Tiểu Thần Vương nhìn thấy hắn xuất thủ, thế trước cướp đều chậm lại, thấp giọng thở dài.

Thực lực của Thần Tử Dạ tộc bọn họ đều biết, nếu hắn xuất thủ, mình căn bản không có cơ hội.

Phương Hành thì có lá gan cùng hắn giành giật một trận, chỉ tiếc hiện tại rơi ở phía sau, đã không tranh kịp...

Oanh!

Thần Tử Dạ tộc càng bay càng nhanh, cả người giống như một mảnh mây đen, linh hoạt tránh né một số cấm chế vô hình trên không trung, vọt thẳng về phía Ma thủ, mặc dù hắn không nhìn thấy những cấm chế kia, nhưng cảm ứng linh mẫn, thông qua vòng xoáy ma khí giữa không trung, suy đoán ra được một số cấm chế, linh hoạt tránh đi, xông thẳng về phía Ma thủ, nhất định phải được!

Nhưng lúc này, đột nhiên một bóng người chui ra, nhanh như lưu tinh, vượt qua trước Thần Tử Dạ tộc.

Lúc này Thần Tử Dạ tộc đã hóa ra bản tướng, thân hình như núi nhỏ, còn thân ảnh kia lại chỉ như thường nhân, so sánh với hắn lộ ra vẻ rất đối lập, đạp trên hư không chạy tới, sau đó vượt qua Thần Tử Dạ tộc, một màn này làm mọi người kinh ngạc, chăm chú nhìn lại, trong lòng không khỏi run lên... là Hung Đạo...

Truyền nhân Tiểu Tiên Giới kia ngày bình thường cực kỳ điệu thấp, vào lúc này lại vọt ra, muốn cùng Thần Tử Dạ tộc tranh đoạt Thiên Ma tạo hóa, còn không chút do dự vượt qua hắn, nhìn bộ dáng, so với Thần Tử Dạ tộc còn nhất định phải được...

- Ngươi muốn chết!

Đám người chung quanh bị hành động của Hung Đạo dọa giật nảy mình, Thần Tử Dạ tộc liếc thấy hắn, không khỏi nổi trận lôi đình, hắn ngày bình thường ôn tồn lễ độ, nhưng một khi bị người xúc phạm uy nghiêm, liền lộ ra hung tính, nhất là người xúc phạm uy nghiêm của mình kia, lại là truyền nhân Tiểu Tiên Giới ngày thường khúm núm?

Xem như ma đầu Phương Hành nhảy ra tranh với mình, hắn cũng sẽ không tức giận như thế, nhưng tên nô tài này có dũng khí tranh chấp với mình, lại chính là vũ nhục...

Một tiếng ầm vang!

Hắn đánh ra một móng vuốt, lực lượng hùng hồn, hư lôi ngầm sinh, hư không bị móc ra một cái động lớn, ôm theo lực lượng khó nói lên lời đảo loạn phong vân, rắn rắn chắc chắc đánh về phía truyền nhân Tiểu Tiên Giới, nhìn dáng vẻ kia, rõ ràng là vận dụng thực lực chân chính, vì lưu lại Hung Đạo, không tiếc hạ sát thủ!

- Người này nguy rồi...

Ở thời khắc này, không biết bao nhiêu người thầm kêu một tiếng không tốt, có chút tiếc hận nhìn Hung Đạo.

Thần Tử Dạ tộc thực lực khủng bố như thế nào?

Các Thần Đình Tiểu Thánh không có ai là nhân vật đơn giản, nhưng mọi người đều công nhận hắn là Tiểu Thánh đệ nhất nhân!

Đối mặt với một đòn toàn lực của hắn, lại có mấy người có thể ngăn cản được?

Cơ hồ mọi người đã có thể dự liệu được kết cục của Hung Đạo, đoán chừng một là bị móng vuốt kia đánh trọng thương, ngã vào trong vực sâu, hoặc cầu xin tha thứ, hi vọng Thần Tử Dạ tộc có thể thủ hạ lưu tình, tha cho hắn một mạng...

Nhưng không ai nghĩ tới, đối mặt một trảo của Thần Tử Dạ tộc, gương mặt Hung Đạo lạnh lùng, không có chút ý tứ trốn tránh hay yếu thế, thế xông hơi chậm, nhẹ nhàng nghiêng người, rút ra cổ kiếm ôm ở trước ngực, “Tê lạp” một tiếng, mũi kiếm ma sát hư không, vậy mà cắt ra đốm lửa tung tóe, sau đó hoả tinh dẫn động biển lửa, tựa như một đóa hỏa vân, hung hăng đụng về phía Thần Tử Dạ tộc!

Oanh! Oanh! Oanh!

Trảo của Thần Tử Dạ tộc va chạm với kiếm của Hung Đạo, nhất thời dẫn tới không trung hỗn loạn tưng bừng, các loạn quái âm tầng tầng lớp lớp, hư không loạn lưu che lấp nửa bên hư không, hai người thì thối lui ra hai bên...

- Kẻ này lại có thực lực như thế?

Liếc thấy một màn này, đám người Tứ hoàng tử Thương Lan Hải, Áo Cổ Tiểu Thần Vương đều thấp giọng hô.

Ngày thường bọn họ chỉ thấy Hung Đạo theo ở sau lưng Thần Tử Dạ tộc, như một người hầu trung thực, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít đều có chút khinh thị hắn, nhưng chẳng ai ngờ tới, đến thời điểm tranh đoạt Thiên Ma truyền thừa, Hung Đạo bình thường trầm mặc mà hèn yếu lại xoay người, lộ ra thực lực đáng sợ như vậy, chỉ dựa vào hắn có thể ung dung đón lấy một kích của Thần Tử Dạ tộc mà không chết, cũng đã cực kỳ kinh khủng...

Trọng yếu nhất là hắn dám can đảm ra tay!

Bởi vì sau khi hắn tiếp nhận một kích của Thần Tử Dạ tộc, thân hình lại xông tới thủ cấp Thiên Ma.

- Nô tài, ngươi khi nào thì có lá gan như vậy?

Thần Tử Dạ tộc cũng có chút kinh ngạc, quát to một tiếng, giận không kiềm được, thấy Hung Đạo cách đầu Thiên Ma càng lúc càng gần, hắn cũng không lo được giữ lại, cả người gào thét một tiếng, hóa ra tất cả bản tướng, một cự quái cả người mọc đầy lông tơ như cương châm vắt ngang hư không, miệng rộng mở ra, như cá voi hút nước, bóng đêm lại bị hắn hút tới...

Bây giờ truyền nhân Tiểu Tiên Giới cũng ở trong hư không, thân hình đã không cầm được bị hắn hút về.

Hắn biết chiêu này của Thần Tử Dạ tộc lợi hại, nếu nói một kích lúc trước, tối thiểu nhất Thần Tử Dạ tộc còn cho hắn chút hi vọng sống, như vậy khi dùng một thức này, kia chính là thực giận, muốn cho hắn hồn phi phách tán!

- Nếu có lựa chọn, ta nguyện làm nô cho người khác sao?

Hắn cắn chặt răng vọt ra, ẩn chứa biệt khuất và xấu hổ vô tận, mà lúc này, trong ánh mắt của hắn càng phun ra lửa giận vô tận, theo tiếng rống to này, hai tay hắn đột nhiên chấn động, khí tức hùng hồn trên người bạo phát ra, giống như hóa thành một đóa tiên vân, các loại hào quang ngũ thải chói mắt sáng lên cả phiến hư không, mà ở trong mảnh hào quang này, càng có bảy đạo Tiên khí hiện ra, giống như dải lụa màu, tung bay ở giữa không trung!

- Bảy đạo Tiên khí... Độ Kiếp tầng bảy...

Nhìn thấy cảnh này, ngay cả Phương Hành cũng nhịn không được thấp giọng hô lên, đáy mắt tinh quang đại thịnh.

Không hổ là người kế tục được mười hai Tiểu Tiên Giới ký thác kỳ vọng...

Ở độ tuổi này, phần tu vi này, thật có chút kinh thế hãi tục!

Mà những người khác thì càng khiếp sợ, thậm chí không dám tiến lên tranh chấp, bởi vì bọn họ biểu hiện ra thực lực quá đáng sợ, Thần Tử Dạ tộc còn đỡ, hắn đã không che giấu lộ ra ý muốn đoạt lấy Thiên Ma truyền thừa, nhưng Hung Đạo biểu hiện càng làm cho người hoảng sợ, nếu không phải Thiên Ma truyền thừa gần ở trước mắt, đoán chừng người này còn sẽ một mực khúm núm ở sau lưng Thần Tử Dạ tộc, không chịu hiển lộ thực lực chân chính?

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Trong khoảng điện quang hỏa thạch, Thần Tử Dạ tộc đã cùng Hung Đạo giao thủ mấy chục chiêu, hai người đều thật nổi giận, Thần Tử Dạ tộc hùng bá vô song, ma khí lành lạnh, càn quét hư không, Hung Đạo thì triển lộ tu vi Độ Kiếp tầng bảy, pháp lực cuồn cuộn, kiếm khí tung hoành, ngạnh sanh đối kháng Thần Tử Dạ tộc, đã mấy chục chiêu lại không có dấu hiệu thất bại...

Cả phiến hư không, đều bị pháp lực của hai người bọn họ tràn ngập, người bên ngoài căn bản khó mà nhúng tay.

- Móa nó, câu thành ngữ kia nói thế nào nhỉ, cá bổng cùng nhau chưng, lão Phương được lợi ah...

Thời điểm người khác đều đắm chìm trong trận đấu pháp, con mắt Phương Hành lại lóe sáng, phản ứng lại nhất nhanh, ánh mắt quét qua, rất nhanh liền hiểu rõ, Thần Tử Dạ tộc và Hung Đạo tranh ngươi chết ta sống, lực lượng ngang nhau, lại chính là cơ hội của mình, bất quá nếu lúc này xông tới, vậy khẳng định sẽ bị người đánh hội đồng, đám người Tứ hoàng tử Thương Lan Hải chỉ dám ở bên cạnh xem, chính là bởi vì nguyên nhân này...

Thời điểm lão hổ và sư tử đoạt thịt ăn, sài lang đi lên kiếm tiện nghi không phải muốn chết sao?

Bất quá Phương Hành tự nhiên cũng có biện pháp của mình, các ngươi đã đấu náo nhiệt như vậy, vậy ta sẽ cho các ngươi thêm chút lửa!

Trong lòng hung hăng nghĩ, hắn lấy ra Đả Thần Cung, ánh mắt lạnh lùng quét về phía trước.

Đáy mắt có vô số phù văn hiển hiện, đảo qua hư không, tất cả cấm chế đều xem ở trong mắt, sau đó hắn âm thầm cắn răng, “sưu sưu sưu” mấy đạo thần quang bay ra ngoài, chỉ thấy mấy đạo thần quang kia phá không, sau đó phân biệt đánh vào các vị trí, sau đó, mấy cấm chế uy lực mạnh nhất gần như đồng thời bị kích hoạt, từng vị Ma Thần, từng con quái mãng, từng mảnh ma khí đồng thời xuất hiện...

Thần Tử Dạ tộc và Hung Đạo đang ở trong hư không đại chiến, hai người còn không kịp phản ứng, đã bị những ma khí cuồn cuộn kia bao phủ lại, nhất thời rống giận liên tục, ra sức tự vệ!

Cũng trong sát na ấy, Phương Hành phi thân nhào ra ngoài, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Ma thủ.

- Nếu là ta nhìn thấy trước, vậy nó là của ta!




Bạn cần đăng nhập để bình luận