Lược Thiên Ký

Chương 1544: Đại kỳ chữ Đế


- Sự tình không biết rốt cục ra sao?

Vào lúc này, Đại Xích Thiên nhất mạch, thậm chí là các chư bộ Tiên Binh khác đều không biết có bao nhiêu người đang quan sát thế cục tại biển loạn lưu hải. Đối với trọn cả chiến tuyến mà nói, biển loạn lưu thực ra chỉ là một khu vực nhỏ không thu hút, vị trí cũng không tính quá quan trọng, ở trước mặt đại quân càng là uy hiếp không lớn, chỉ bởi vì địa thế phức tạp, khó thành thế hợp vây, Tiên Binh phổ thông tất phải lao sư động chúng mới có thể thành công, bởi vậy mới một mực dung nhẫn đám phản tu Thiên Nguyên tránh ở bên trong. Nhưng hiện nay bởi vì liên lụy đến tranh đoạt giữa hai Đế tử, nơi này mới rơi vào pháp nhãn mọi người, âm thầm quan chú, lại bởi nơi đó có quang hoa thần bí bao bọc, không cách nào lấy pháp bảo nhìn từ bên ngoài!

- Hộ đạo giả Thiên Nguyên không ra tay, xem ra tính toán của Đế Thích điện hạ đã không thành!

Trong góc đại điện tiên soái, có người thấp giọng than thở, ngấm ngầm nghị luận.

- Ha ha, dù hộ đạo giả kia không ra tay, lần này Đế Thích điện hạ cũng tính là đại hoạch toàn thắng..

Có người thở dài, rất là cảm khái.

Bọn họ đều đoán được dã tâm Đế Thích, tưởng muốn dẫn hộ đạo giả Thiên Nguyên hiện thân, cùng đánh một trận. Nhưng một mực chờ tới hiện tại, trên không biển loạn lưu vẫn không xuất hiện khí tức hộ đạo giả Thiên Nguyên, bởi thế Đế Thích liền cũng một mực không ra tay, chỉ lặng lẽ tĩnh quan kỳ biến. Chẳng qua lần này kế hoạch của hắn là từng vòng đan xen, lấy Đế Lưu là mồi, câu ra tiên nhân trong biển loạn lưu, lại lấy mạng những tiên nhân kia câu ra hộ đạo giả sau lưng bọn họ. Hiện nay, dù hộ đạo giả không xuất hiện, nhưng hai mục đích trước đó hẳn là đã đạt được!

Chém Đế Lưu, liền trừ đi mối họa lớn trong lòng!

Bình biển loạn lưu, liền là ghi lại một công lớn trong chiến dịch này!

Vô luận nhìn từ góc độ nào đều là một tên bắn hai chim, rất phù hợp với phong cách bá khí của Đế Thích điện hạ...

- Không biết giờ thế cục đến cùng ra sao...

Có người hiếu kỳ hướng về phía biển loạn lưu nhìn một cái, như có điều suy tư.

- Ha ha, không cần quá hiếu kỳ, chỉ để ý chờ đợi kết quả kia xuất hiện là được!

Có người cười nói:

- Biển loạn lưu có quang hoa thần bí bao phủ, chúng ta không cách nào dùng thần thông nhìn được, cũng lại chú định hết thảy xảy ra trong loạn lưu đều không có thực chứng, muốn nói thế nào thì nói. Nếu chúng ta muốn biết rõ nội tình, chỉ có thể phái thám tử trực tiếp tiến vào quan sát, đáng tiếc... Ha ha, dù hiện tại có cơ hội khiến ngươi vào xem, ngươi dám vào ư?

Kẻ trước nghe vậy không khỏi hơi ngớ, im lặng không nói tiếp...

Người chung quanh nghe được cũng thâm cảm tán đồng, tuyệt khẩu không nhắc tới trong đó sẽ xảy ra chuyện gì...

Rốt cuộc, ở góc độ bọn họ mà nói, chuyện phát sinh bên trong, chẳng lẽ còn dám nói ra?

Tiên Binh tầm thường chinh chiến, nhất cử nhất động đều phải có ghi chép, thậm chí có người chuyên môn phụ trách việc này, để tránh sơ sót, nhưng quy củ đó lại không phù hợp với chiến huống trong biển loạn lưu hiện tại. Trận này, chú định là sẽ không có ghi chép gì, chỉ có kết quả!

Hiện tại người người đều biết lúc này trong biển loạn lưu sẽ phát sinh chuyện gì, chẳng qua là Đế tử tương tàn, nồi da nấu thịt, đây là chuyện sửu ác nhất, cũng là chuyện bọn hắn thân làm thuộc hạ Đại Xích Thiên nhất mạch không nguyện dính vào nhất. Biển loạn lưu có quang hoa thần bí bao phủ, khiến cho bọn họ không cách nào nhìn thấy bên trong rốt cục đã xảy ra chuyện gì. Xét theo khía cạnh nào đó, đây thực ra là chuyện tốt, bởi vì dù có cơ hội để bọn họ biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, thực tình bọn họ cũng không muốn biết, bởi vì biết rồi chỉ có họa không có phúc...

Đế vương nhất mạch, gièm pha rất nhất, lại khăng khăng không muốn để người biết!

Đối với người ngoài như bọn họ mà nói, căn bản không cần phải biết bên trong đã xảy ra cái gì, chỉ cần đợi kết quả là được!

Đoán rằng Đế Lưu điện hạ chắc sẽ chết ở trong biển loạn lưu, chỉ là không biết Đế Thích điện hạ sẽ giải thích thế nào. Chẳng qua, dù Đế Thích điện hạ có giải thích nói Đế Lưu điện hạ vừa vào biển loạn lưu liền đụng phải một khối vẫn thạch, trực tiếp ngã chết, vậy người khác cũng chỉ có nước tin mà thôi...

Bởi vì dù không tin, lại có ai dám đi điều tra?

Đây cũng là nguyên nhân hiện nay trong biển loạn lưu tuy đấu đến lật trời, nhưng các bộ tiên quân vẫn ổn thủ doanh trướng, im lìm chờ đợi kết quả!

Bọn họ tuy quan tâm, lại không muốn biết bên trong có gì đang diễn ra, chỉ thụ động đón đợi kết quả!

- Có kết quả, trong biển loạn lưu thăng lên đại kỳ chữ Đế!

Giữa lúc ai nấy đều đang thấp thỏm, chợt có người đến báo, thần thái kinh hoàng.

- Hả?

Nghe được tin tức này, người người chấn kinh, đồng loạt bước ra ngoài điện, đứng ở trên không tinh vực quét mắt nhìn quanh.

Lại thấy ở nơi quang hoa thần bí bao phủ, trên một mảnh sương mù loạn lưu, quả nhiên đã thăng lên một mặt đại kỳ đón gió phất phới, mặt cờ màu hồng vàng, tiên uy mênh mang, phảng phất một ngôi sao chói mắt trong tinh vực, mười vạn dặm xung quanh đều thấy được rõ ràng!

- Đế Thích điện hạ quả nhiên làm được?

Nhìn thấy mặt cờ này, chư tiên nhân thở ra một hơi dài, biết kết quả sớm đã liệu đến rốt cục đã xuất hiện. Chỉ khi biển loạn lưu được hoàn toàn bình định mới sẽ thăng lên đại kỳ chữ Đế, tỏ rõ vực này đã thuộc về Đế gia, cũng biểu thị, phản tu Thiên Nguyên trong loạn lưu đã bị thanh lý sạch sẽ. Mặc khác, vấn đề mà trong lòng chư tiên một mực quan tâm cũng đã có lời đáp, cả phản tu Thiên Nguyên đều thanh lý sạch sẽ, vậy Đế Lưu điện hạ càng không cần nhắc tới, hiện tại tất đã...

Tuy sớm biết Đế Lưu điện hạ ra không được, nhưng chợt nghe tin tức này, chư tiên vẫn không khỏi âm thầm thở dài!

Quả nhiên nhà đế vương là vô tình nhất...

- Không đúng, đó không phải trận kỳ của Đế Thích điện hạ...

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có người phát hiện điều gì, chấn kinh kêu lên!

- Hả?

Những người khác đều thất kinh, vội vàng nhìn lại. Vừa tử tế nhìn kỹ, lập tức đều ngây dại!

Mặt đại kỳ kia, trong hồng có vàng, tiên uy họa đãng, trên đó thêu một chữ “Đế”, khí thế huy hoàng uy hiếp tứ phương, đây tuyệt đối là tương trưng cho Đại Xích Thiên Xích đế nhất mạch. Nhưng khiến người chấn kinh chính là, mặt cờ này, dưới loại tiên pháp nào đó thúc giục, chính đang chậm rãi quay đầu đi tới, từ đằng sau lại lộ ra một mặt khác, mà trên mặt kia, bất ngờ được thêu một chữ, “Lưu”!

- Đó...

Có người cơ hồ khó mà tin tưởng vào mắt mình, run giọng kêu lên:

- Đó... Đó là cờ của Đế Lưu điện hạ!

- Điều này... Điều này sao có thể?

Khắc này, tâm thần tất cả mọi người đều không khỏi chấn đãng.

Nhất thời, bọn họ thậm chí khó mà tin tưởng cảnh tượng xuất hiện trước mắt. Phải biết, Đế Thích điện hạ rốt cuộc khiển đi hai ngàn Tiên Binh, còn có cao thủ như Liệt Dương Vương và đám thiên kiêu thế gia có tiếng của Đại Xích Thiên nhất mạch. Vô luận binh lực, hay là cao thủ, đều xa xa nghiền ép phản tu Thiên Nguyên và lực lượng bên người Đế Lưu. Gần như có thể nói, chỉ cần hộ đạo giả Thiên Nguyên không tự thân ra tay, lực lượng do Đế Thích điện hạ khiển đi chính là vô địch. Khăng khăng Đế Thích điện hạ đã chuẩn bị chu đáo, một khi khí tức hộ đạo giả xuất hiện, hắn lập tức sẽ tự thân ra tay chém giết, lập được công lớn. Xét thấy, kế hoạch này đã vô cùng chu toàn!

Cũng chính bởi thế, chư tiên mới có lòng tin đối với Đế Thích điện hạ đến vậy, một mực đợi ở đây chờ kết quả!

Nhưng hôm nay, hết thảy đều loạn bộ...

Nắm xuống biển loạn lưu không ngờ lại là Đế Lưu điện hạ!

Chỉ bằng khu khu ba trăm Cáp Mô quân của hắn, làm sao đoạt được biển loạn lưu từ tay phản tu Thiên Nguyên và hai ngàn Tiên Binh?

Vốn hắn có thể còn sống sót đã là điều vạn hạnh, nhưng hôm nay lại ...

- Đây... Đây không phải giương sai đại kỳ chứ?

Có tiên tướng thẫn thờ nói, hắn thà tin tưởng lý do hoang đường như vậy, cũng không nguyện tin tưởng cảnh tượng trước mắt.

Nhất thời, quân doanh yên lặng, thật lâu không ai mở miệng nói chuyện.

- Điều này sao có thể?

Lúc này, trên đại tinh nơi các bộ Đế Thích tiên quân trú đóng, một mảnh hoảng sợ cũng đang ngập tràn.

Trước lúc phiến đại kỳ kia xuất hiện, bọn họ còn rất thảnh thơi nhẹ nhàng, không có ai lo lắng gì cả, ngược lại không ít tiên tướng còn hâm mộ nhiệm vụ béo bở dễ dàng lập công của Thái Ất Như Hiên tiên tướng. Những người còn lại thì chỉ tập trung gắt gao quan sát trên không biển loạn lưu xem liệu có xuất hiện khí tức hộ đạo giả Thiên Nguyên hay không. Bọn họ chỉ lo lắng sau khi hộ đạo giả xuất hiện, Đế Thích điện hạ liệu có mấy phần nắm bắt đối phó được người kia. Còn đối với hết thảy trong biển loạn lưu, có thể nói ai nấy đều tràn đầy lòng tin, chẳng hề lo lắng chút nào!

Nhưng kết quả, hộ đạo giả Thiên Nguyên mà bọn họ một mực lo ngại không xuất hiện, lại xuất hiện đại kỳ Đế Lưu...

- Nhanh! Nhanh! Dùng hết mọi phương pháp liên hệ Liệt Dương Vương và Như Hiên tướng quân, hỏi rõ ràng xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì!

- Biển loạn lưu có tàn trận thượng cổ, trong ngoài cách nhau, thần thức không thông a...

Nháy mắt đại kỳ kia thăng lên liền khiến cho các bộ binh mã Đế Thích trú đóng trên đại tinh loạn thành một đoàn.

- Bá!

Đúng lúc này, Đế Thích chính đang trầm tư suy nghĩ trên vương tọa trong một tòa đại điện màu ám hồng đột nhiên mở mắt, trên mặt hắn chớp qua một tia quang mang kinh dị. Cúi đầu nhìn xuống, lại thấy ba đoạn dây đen vòng quanh trên tay phải mình đã đứt đi một đoạn. Đây là một loại chú thuật thượng cổ, đại biểu cho một vị tiên tướng lập thệ trung thành với hắn xảy ra chuyện. Biển loạn lưu trong ngoài cách tuyệt, dù là hồn đăng cảm ứng đều sẽ có độ trễ tương đối dài, nhưng chú thuật thượng cổ này lại không như vậy!

- Không ngờ lại thế này?

Nhìn đoạn dây đen đứt ra trên tay, Đế Thích hơi ngớ, lông mày khẽ nhíu lại.

- Điện hạ...

Thanh La tiên tử vội vàng xông tiến đại điện, sắc mặt vừa phức tạp, vừa kinh khủng, bộ dạng muốn nói lại thôi.

- Ta đã biết!

Đế Thích nhè nhẹ khoát tay, tỏ ý Thanh La không cần nói nhiều.

Nhưng Thanh La lại đè nén không được chấn kinh và sợ hãi trong lòng, nhịn nửa buổi, cuối cùng vẫn mở miệng:

- Điều đó... Điều đó không khả năng...

- Có khả năng hay không, ta sẽ tự mình đi xem!

Đế Thích trầm mặc nửa buổi, đột nhiên mở miệng, sau đó đạp bước đi ra đại điện.

Oanh! Oanh! Oanh!

Một thân tu vị Đế Thích hoàn toàn thể hiện ra, tốc độ liên tục tăng nhanh, khó mà hình dung, gần như đã đạt tới trình độ chỉ bằng nhục thân liền có thể xuyên việt không gian, như một đạo xích kiếm sâm nhiên đâm tới biển loạn lưu xa xa...

- Đế Thích tự thân ra tay?

Thoáng đó, chư vực chấn kinh, không biết bao nhiêu ánh mắt kinh hãi nhìn đi qua!


Bạn cần đăng nhập để bình luận