Lược Thiên Ký

Chương 1152: Tiểu Tiên Giới hiền lành.



- Người này chắc hẳn Thông Thiên Tiểu Thánh Quân còn nhận biết a?

Nghe Thần Tử Dạ tộc nói, Hung Đạo cười nhạt một tiếng, có chút thâm ý liếc nhìn Phương Hành một cái, sau đó từ trong ngực lấy ra một cái hồ lô, đưa tay vỗ vỗ, chỉ thấy trong miệng hồ lô, có ánh sáng màu nhũ bạch lóe lên, sau đó một đạo lưu quang rơi xuống đất, dần dần dâng lên, cao cỡ một người, nửa ngày sau bạch quang tán đi, trên mặt đất xuất hiện một người, một nữ tử mặc váy màu xanh, đình đình ngọc lập, dung nhan thanh lệ...

Cho dù dung nhan của nàng không tính khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng là thế gian nhất đẳng, nhưng ánh mắt ngốc trệ, cũng không nhìn người.

Cách cách...

Thấy được nữ tử này, Dao Trì tiểu công chúa ngồi ở sau lưng Phương Hành rót rượu bỗng nhiên kinh hô, ly rượu rơi xuống đất.

Ngay cả Phương Hành cũng đứng lên, hai mắt gắt gao nhìn nữ tử, nháy cũng không nháy.

Nàng này hắn tự nhiên nhận biết!

Lúc trước ở Nam Chiêm Bộ Châu, còn từng cùng nàng cướp đoạt bốn phía, tiêu dao khoái hoạt, giao tình không cạn.

Trước đây không lâu, hắn còn bởi vì huynh trưởng của nàng Triệu Hồng Anh chết, mà giận dữ tiến đánh Tù Tâm Nhai, cuối cùng phá cấm khu kia.

Trung Vực Triệu gia, Thanh Nguyệt tiên tử Triệu Ngư Nhi...

Khi Triệu Hồng Anh chết, nói tới một chuyện cuối cùng, chính là liên quan tới muội muội của mình, lúc ấy Phương Hành cũng đáp ứng sẽ giúp hắn cứu Thanh Nguyệt tiên tử, chỉ là bởi vì thời cơ chưa đến, nên không vạch mặt với Tiểu Tiên Giới, bởi vậy còn đang chờ đợi thời cơ, nhưng hắn không thể nghĩ tới, mình còn chưa đề cập chuyện này với Tiểu Tiên Giới, Tiểu Tiên Giới đã chủ động đưa người đến trước mặt mình, càng làm cho đáy lòng hắn không rét mà run là trạng thái của Thanh Nguyệt tiên tử bây giờ... Quá không bình thường, không giống người sống...

Nàng vẫn sống sờ sờ, có sinh khí, có pháp lực, nhưng cả người lại trở nên như con rối.

Sau khi được thả ra, nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó, thật lâu không nhúc nhích, thậm chí ngay cả con mắt cũng không có nháy.

Nếu không phải có thể rõ ràng cảm giác được khí huyết trên người nàng, Phương Hành sẽ cho rằng đây chỉ là một pho tượng.

Thanh Nguyệt tiên tử linh động hoạt bác, khéo hiểu lòng người, làm sao sẽ biến thành như vậy?

- Ha ha, Tiên Thiên Mộc Bảo cũng không tệ, ta còn không biết Tiểu Tiên Giới lại có bảo bối bực này...

Thấy ánh mắt hoảng sợ của Phương Hành, đám người Phụ Sơn Tử đều vui vẻ, bất quá lại cố ý không đề cập tới, ngược lại khen hồ lô trong tay Hung Đạo, mà đối mặt với Thần Tử Ngưu Ma tộc, Hung Đạo lại không dám làm bộ, nhưng ánh mắt vẫn nhìn Phương Hành nói:

- Đạp Nhật Tiểu Thánh Quân khách khí, mộc bảo này là thầy của ta Lăng Vân Giới Chủ hao tốn đại lực khí, từ trong Hỗn Độn Tiên Vực ngắt tới, trong núi còn có mấy cái, nếu Đạp Nhật Tiểu Thánh Quân cảm thấy hứng thú, quay đầu đi chọn một cái là được!

- Ha ha, đa tạ đa tạ, bảo bối này không thua túi trữ vật, lại có thể chứa binh khí, giấu người sống, cực kỳ không tệ!

Phụ Sơn Tử cười ha ha, cũng không biết là vô tình hay cố ý, cố ý ở trên hai chữ “binh khí” tăng thêm âm điệu.

Tựa như Triệu Ngư Nhi lúc này, bất luận nhìn thế nào, đều không giống như người sống, mà giống như một... binh khí!

Sưu!

Cũng vào lúc này, Phương Hành một mực trầm mặc đột nhiên động, ở trên bệ đá bày một thanh cổ kiếm, cũng không biết là mấy ngày nay cùng ai đấu pháp đoạt tới, thuần túy coi như một bài trí đến xem, mà lúc này, hắn lẳng lặng nhìn Triệu Ngư Nhi hồi lâu, không nói một lời, thời điểm Thần Tử Dạ tộc cảm thấy mình nên mở miệng, hắn đột nhiên động thủ, đưa tay rút ra cổ kiếm, ôm theo sát ý vô tận trảm tới cổ Hung Đạo!

- Ngươi đáng chết! Tiểu Tiên Giới đáng chết!

Tiếng rống giận dữ của hắn quanh quẩn ở trong Thần cung, giống như một dã thú bị chọc giận.

Sưu!

Một kiếm này cũng không chém tới trên cổ của truyền nhân Tiểu Tiên Giới, Hung Đạo ở thời điểm kiếm kia chém tới, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, giống như một thanh thần binh ngăn cản, Phương Hành thịnh nộ muốn động thủ lần nữa, nhưng ánh mắt Thần Tử Dạ tộc lạnh lẽo nhìn về phía hắn, loại uy hiếp kia ngay cả Phương Hành cũng không thể không thận trọng đối đãi, hung hăng xoay người nhìn thẳng hắn, nhưng không có tiếp tục xuất thủ.

Vô luận là Hung Đạo hay Thần Tử Dạ tộc, thậm chí Phụ Sơn Tử và Hoa Mật Nhi ở bên cạnh rục rịch, đều có thực lực để hắn không dám khinh thường, mặc dù hắn dưới cơn thịnh nộ ra tay, nhưng cũng biết, cứng đối cứng với những người này không phải lựa chọn tốt!

- Nàng này tên Triệu Thanh Ngư, từng ở Ly Hận Thiên tu đạo, pháp danh Thanh Nguyệt tiên tử, cùng Tiểu Tiên Giới ta cũng coi như nhất mạch tương thừa!

Thanh âm của Hung Đạo nhàn nhạt vang lên, giống như một kiếm kia của Phương Hành không phải chém về phía hắn, thần sắc vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng nói:

- Thời điểm Ly Hận Thiên thiết trí Dẫn Tiên Đại Tự, ý đồ chỉ dẫn Tiểu Tiên Giới chúng ta hồi hương, nàng bị gia tộc yêu cầu rời Ly Hận Thiên, lại chẳng khác gì là phản bội đạo thống của chúng ta, bất quá về sau đại quân Thần Đình phủ xuống, huynh muội các nàng chấp mê bất ngộ, bọ ngựa đấu xe, đối địch đại quân Thần Đình, bị người vây quanh, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, Tiểu Tiên Giới chúng ta vẫn không có ý bỏ mặc các nàng, cứu huynh muội bọn họ lại, cũng coi như lấy ơn báo oán, mà huynh muội các nàng cảm kích Tiểu Tiên Giới, cũng đáp ứng hiệu lực cho Thần Đình!

- Triệu Hồng Anh không cần phải nói, Thông Thiên Tiểu Thánh Quân cũng hiểu, vốn hiệu lực cho ta, chỉ tiếc về sau bởi vì ngươi, bị Tù Tâm Nhai Chủ giết lầm, mà Thanh Nguyệt tiên tử cũng tâm cao khí ngạo, nàng vì tăng thực lực lên, tự nguyện tu hành Thánh Điển Vong Tình Thiên Công của Tiểu Tiên Giới, chỉ tiếc lại tẩu hỏa nhập ma, rơi vào bộ dáng như bây giờ, lúc trước ta nghe nói qua, Thông Thiên Tiểu Thánh Quân và huynh muội Triệu gia giao tình không cạn, cho nên đặc biệt dẫn nàng đến, trả lại ngươi chiếu cố...

Thanh âm của Hung Đạo bình bình đạm đạm, không nóng không lạnh, rất giống một lão hữu kể chuyện xưa.

Chỉ bất quá trong lòng Phương Hành càng nghe càng nổi nóng, biết người này căn bản là trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, một sự tình cực kỳ bẩn thỉu, lại nói động lòng người như thế, cái gì lấy ơn báo oán, cái gì cảm kích Tiểu Tiên Giới, cam nguyện hiệu lực?

Căn bản là Tiểu Tiên Giới bắt được hai huynh muội này, lợi dụng thủ đoạn ghê tởm khống chế Thanh Nguyệt tiên tử, sau đó uy hiếp Triệu Hồng Anh hiệu lực, từ bộ dáng tuyệt vọng trước khi chết của Triệu Hồng Anh, liền có thể thấy được lúc ấy trong lòng của hắn có bao nhiêu thống khổ...

Mà lúc này Thanh Nguyệt tiên tử, mặc dù thoạt nhìn là người sống, nhưng hai mắt vô thần, thần hồn không có một chút ba động, thậm chí giống như thần hồn bị người rút đi, chỉ còn lại một cái xác sống, nói nàng là bị người dùng thủ pháp đặc thù luyện chế khối lỗi Phương Hành cũng tin, duy chỉ không tin nàng là vì tu luyện Vong Tình Thiên Công, dù sao nàng không phải người ngu, làm sao có thể tùy tiện tu luyện những vật kia?

Bất quá trong lửa giận, Phương Hành cũng bị lời nói của Hung Đạo làm giật mình, ghé mắt nhìn lại.

- Ngươi đưa nàng tới để cho ta chiếu cố?

Thời điểm mở miệng, thanh âm của hắn khàn khàn, lộ ra xem thường cùvàng khinh thường.

- Đương nhiên!

Hung Đạo lại trả lời cực kỳ thành khẩn:

- Là đưa tới cho Thông Thiên Tiểu Thánh Quân chiếu cố, không có một chút uy hiếp, cũng sẽ không ra bất kỳ điều kiện gì, thuần túy là cảm thấy Thông Thiên Tiểu Thánh Quân thần thông quảng đại, có lẽ còn có biện pháp chữa tốt nàng cũng khó nói... Ha ha, bây giờ ngươi có thể mang nàng tới, ta sẽ không ngăn cản, ta chỉ là mang cố nhân đến gặp ngươi mà thôi!

Phương Hành nhìn chằm chằm hắn, không có lên tiếng, nửa ngày sau mới phất tay.

- Tiểu Ngư...

Đạt được hắn cho phép, Dao Trì tiểu công chúa đã sớm khóc như mưa, chạy qua ôm lấy Thanh Nguyệt tiên tử, vẻ mặt lo lắng bi thương, vội vã kéo nàng qua, lúc này Thanh Nguyệt tiên tử như con rối, Dao Trì tiểu công chúa kéo nàng, nàng liền ngoan ngoãn đi tới, đứng ở sau lưng Phương Hành, nhưng trong cả quá trình, ánh mắt của nàng không hề biến hóa một chút, ngay cả đường cũng không nhìn!

- Đến tột cùng các ngươi muốn chơi cái gì?

Phương Hành đè thấp thanh âm, hung hăng nói, không che giấu sát cơ trong lời nói của mình chút nào.

Hắn vốn cho rằng Tiểu Tiên Giới kéo Thanh Nguyệt tiên tử ra, là vì đe dọa mình, hoặc uy hiếp mình, không nghĩ tới hắn thực trả Thanh Nguyệt tiên tử cho mình, vô luận như thế nào, Thanh Nguyệt tiên tử đến trong tay mình, nhược điểm của mình sẽ biến mất, không sợ mình trở mặt không nhận nợ sao?

Dù sao mình thực đã làm xong chuẩn bị trở mặt không nhận nợ, khi nhìn thấy bộ dáng của Thanh Nguyệt tiên tử, lửa giận trong lòng hắn đã lên tới cực hạn, chỉ muốn giết người!

- Tiểu Tiên Giới chúng ta không muốn chơi bất luận hoa chiêu gì!

Hung Đạo nhàn nhạt mở miệng nói:

- Chỉ đơn thuần là dẫn người tới cho Thông Thiên Tiểu Thánh Quân mà thôi, dù sao các ngươi cũng là quen biết cũ... Ah, đúng rồi, còn có một chuyện muốn nói với ngươi, từ khi Thần Đình phủ xuống đến nay, Tiểu Tiên Giới chúng ta dù sao cùng là Nhân tộc nhất mạch, tiếp nạp không ít tu sĩ Thiên Nguyên Đại Lục, không chỉ bảo hộ tính mệnh bọn hắn, còn từ trong bọn họ chọn lựa ra một vài hạt giống thích hợp, tu luyện Thánh Điển Vong Tình Thiên Công của Tiểu Tiên Giới chúng ta, Thanh Nguyệt tiên tử là một cái trong các nàng mà thôi...

Bá...

Ánh mắt Phương Hành trở nên hung ác, lạnh lùng nhìn về phía Hung Đạo.

- Còn có ai?

Thanh âm của hắn khàn khàn hỏi, bộ dáng kia giống như muốn thôn phệ người.

Hung Đạo làm như không thấy, thản nhiên nói:

- Nhân số rất nhiều, bởi vì người sáng tạo Vong Tình Thiên Công chính là một vị nữ tiên, nên chúng ta chọn lựa đều là nữ tu xuất thân Thiên Nguyên Đại Lục, ngoại trừ Thanh Nguyệt tiên tử, thiên tư cực giai còn có mấy cái, nói thí dụ như một cô nương cùng Thanh Nguyệt tiên tử giao tình cực tốt, tên Tiểu Man, lúc đầu nàng là nhóm đầu tiên tu luyện thiên công, nhưng Thanh Nguyệt tiên tử lo lắng nàng ngộ tính không đủ, chủ động thay nàng mà thôi!







Bạn cần đăng nhập để bình luận