Lược Thiên Ký

Chương 1671: Không có chứng cớ




- Ài, đúng vậy...

Một câu đó của Đế Lưu đã nói tới tâm khảm của chư tiên trong điện.

Nghi vấn trong lòng bọn họ thực sự là đã tích tụ tới trình độ nhất định!

Tuy không hiểu nội tình, nhưng bọn họ cũng nhìn thấy, hiện giờ hai tỷ đệ Đế Uyển và Đế Nhai dường như đang tranh đấu gay gắt, đoạt vị trí đế tử, vì thế cùng thi triển xảo trá, hung hăng đấu một hồi, nhìn kết quả này, rõ ràng là Đế Uyển đã thua, mèo say Đế Nhai bình thường thoạt nhìn giống như phế vật lại thắng tất cả, chỉ là, đúng như lời Đế Lưu điện hạ nói, các ngươi cho dù có tranh kịch liệt tới mấy, đấu phấn khích đến mấy, nhưng hắn vẫn còn ngồi bên trên thì các ngươi tranh làm cái gì? Bọn họ thậm chí còn cảm thấy Đế Nhai đã điên rồi, Đế Lưu điện hạ vẫn yên ổn, tên phế vật có tiếng này không ngờ dám dung hợp tiên mệnh, chẳng lẽ là uống nhiều đến hỏng cả đầu óc rồi à?

Phải biết rằng, trong huyết mạch Tiên Đế, không thể dung hai vị đế tử.

Khi tin tức Đế Lưu điện hạ tái hiện thế gian truyền đến, mọi người đều biết hai người bọn họ tất nhiên sẽ đánh tới ngươi chết ta sống, nguyên nhân là ở trong huyết mạch của Tiên Đế chỉ cho phép một người có tiên mệnh, như vậy Đế Nhai lại lén nuốt tiên mệnh, chẳng phải là muốn chết sao?

Nhưng ánh mắt hoài nghi của chúng tiên dưới điện lại càng khiến cho Đế Nhai cảm thấy nực cười.

Mà những lời của Đế Lưu ở trên điện lại càng khiến hắn cảm thấy thú vị vô cùng!

Sau khi vào điện, cho tới lúc này, hắn mới nhìn Đế Lưu một cái, nhưng ánh mắt lại không hề có kính ý đối với đế tử, thậm chí còn mang theo vẻ trêu chọc:

- Ha ha, ca ca của ta, thế gian nói, hoàng đế thay nhau ngồi, sang năm đến lượt ta rồi, ngươi xem, hoàng đế còn thay nhau ngồi, huống chi là đế tử? Đại ca ngươi ngồi xong rồi, kiểu gì cũng đến phiên ta chứ?

- Hoang đường!

Lời này vừa nói ra, không nói đến Đế Lưu, cho dù một số lão tiên tuổi tác đã cao ở chung quanh cũng đều nghe không nổi nữa.

Có mấy người không nhịn được muốn trực tiếp răn dạy một phen, không phải bởi vì trong số bọn họ có bao nhiêu người trung thành với Đế Lưu, mà là ở trong tiềm thức của bọn họ, thật sự không chịu nổi những lời phạm thượng này của Đế Nhai, cảm thấy đây là một loại hành vi đại nghịch bất đạo!

- Im miệng!

Nhưng bọn họ vừa hét ra một câu như vậy, Đế Nhai liền đột nhiên quay đầu sang, hét lớn một tiếng, dọa cho bọn họ đều phải ngậm miệng lại, mà Đế Nhai thì cười lạnh, thậm chí mang theo ý tứ kiêu ngạo, chỉ vào bọn họ:

- Cái đám khốn khiếp già mà không chết các ngươi, con đường tu hành đã tới điểm cuối rồi, mỗi ngày nói cái gì thiên nhân cảm ứng, nói cái gì tôn ti trật tự, thậm chí còn không để ta ở lại Đại Xích thiên, chờ ta làm đế tử rồi, người thứ nhất muốn thu thập chính là các ngươi, chém đầu hết các ngươi.

- Ngươi… Ngươi ngươi...

Các lão Tiên Quân nghe vậy, ai nấy nổi giận, không dám tin người thanh niên nông cạn lại hung tàn bá đạo này chính là đế tử phế vật có tiếng là tính tình tốt, suốt ngày chỉ uống rượu, nhìn thấy ai cũng khách khí, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng ở Đại Xích thiên, so sánh với trong ấn tượng, bộ dạng lúc này của hắn thật sự là tương phản mãnh liệt, nhưng nhìn vẻ mặt vặn vẹo của hắn, khiến người ta không nhịn được trong lòng run lên, những lời khiển trách đến bên miệng rồi mà lại không thể nói ra được.

- Xem ra tâm tư muốn làm đế tử của ngươi không phải là kìm nén ngày một ngày hai.

Cũng vào lúc này, Đế Lưu trên điện cười nhẹ nhàng, ánh mắt trào phúng, nhìn xuống Đế Nhai ở phía dưới.

- Ha ha, đều là cùng một cha sinh ra, vậy dựa vào cái gì mà ta không thể làm đế tử?

Đế Nhai cười hì hì, ngẩng đầu nhìn Đế Lưu không trên điện, dáng vẻ rất lỗ mãng.

Đế Lưu lại vẻ mặt thản nhiên:

- Vậy ngươi trước kia vì sao không dám nói?

Đế Nhai vỗ vỗ tay, cười nói:

- Trước kia đại ca ở vị trí này, ta sao dám nói.

Đế Lưu cười khẽ:

- Hiện tại thì dám nói à?

Đế Lưu trả lời với vẻ mặt thản nhiên như vậy lại khiến Đế Nhai càng nói càng cảm thấy cổ quái, không trả lời mà bình tĩnh nhìn Đế Lưu, mày nhíu chặt, lẩm bẩm:

- Ngươi giả vờ tốt thật!

Dứt lời, không ngờ không để ý tới Đế Lưu, mà là xoay người nhìn về phía ba vị Tiên Tôn, vái dài thi lễ, cười nói:

- Đến lúc ba vị Tiên Tôn xuất thủ rồi nhỉ?

- Xuất thủ?

Một câu lại khiến cho chúng tiên trong điện ai nấy đều kinh ngạc, có một số người lớn gan thậm chí còn nghĩ đến, chẳng lẽ Đế Nhai điện hạ cấu kết với ba vị Tiên Tôn, muốn tạo phản, cho nên mới trực tiếp luyện hóa tiên mệnh, không sợ Đế Lưu điện hạ?

- Xuất thủ cái gì?

Mà lúc này, ba vị Tiên Tôn cuối cùng cũng thản nhiên lên tiếng, trên mặt lộ ra vẻ cười nhạt.

Đế Nhai nghe vậy, lại không nhịn được mà sửng sốt, liếc Đế Uyển một cái:

- Chẳng lẽ tứ tỷ chưa nói với các ngươi à?

Ba vị Tiên Tôn cũng trầm mặc một lúc, vị Phổ Hóa Tiên Tôn đầu trọc râu bạc lên tiếng:

- Các ngươi thấy thế nào?

vị Tiên Tôn bộ dạng đạo cô mày từ từ nhíu lại, thản nhiên nói:

- Có lẽ là tu vi của ta còn thấp, không nhìn ra gì cả.

Lão giả râu bạc nhẹ nhàng gật đầu, dường như lời nói của đạo cô này cũng không sai biệt lắm với tưởng tượng của hắn, sau đó hai người bọn họ liền không hẹn mà cùng nhìn về phía thiếu niên mặc trắng có địa vị cao nhất kia, hiển nhiên là đang muốn hỏi ý kiến của hắn.

- Lần đầu khi gặp đế tử, ta cũng phát hiện khí tức của hắn có chút thay đổi!

Thiếu niên mặt trắng đó trầm mặc một lúc, mới nhẹ nhàng lên tiếng, thanh âm nhỏ nhẹ nhưng vững vàng:

- Nhưng vừa rồi ta nhìn rất lâu, lại phát hiện, khí tức của hắn tất nhiên có biến hóa, thần hồn lại phù hợp với nhục thân, không có gì dị thường, nghĩ kỹ lại, dù sao cũng ngàn năm rồi không gặp, hắn lại bị trấn áp ngàn năm trong mộ của lão quái vật Thái Hư Tiên Vương đó, khí tức có chút biến hóa cũng không khó lý giải.

Hai vị Tiên Tôn khác đều gật đầu, hiển nhiên tán thành cách nói này của hắn.

Sau đó Phổ Hóa Tiên Tôn liền quay đầu, bình tĩnh hỏi Đế Uyển:

- Tin tức đó của ngươi là từ đâu mà có?

Đế Uyển cũng ngây ra một thoáng, nàng ta vốn đã lâm vào tuyệt vọng, đã không còn hứng thú với tất cả, hận không thể lập tức rút đi, nhưng nghe thấy lời nói của ba vị Tiên Tôn này, lại vẫn không nhịn được ngây ra một thoáng:

- Ta... Đã nói với các ngươi rồi!

Phổ Hóa Tiên Tôn trực tiếp nói:

- Chỉ có lời chứng từ dòng tàn hồn đó thôi à?

Đế Uyển ngây ra một thoáng, cũng ý thức được vấn đề không đúng, do dự một lúc, mới gật đầu:

- Đúng vậy!

Sau đó Phổ Hóa Tiên Tôn liền nhìn về phía Đế Nhai, thản nhiên nói:

- Đế Nhai điện hạ thì sao?

Thái độ của ba vị Tiên Tôn này lại khiến cho trong lòng Đế Nhai giống như có chuông lớn đang gõ, một cỗ lửa giận không chịu khống chế xộc lên óc, lớn tiếng quát:

- Ba vị Tiên Tôn có ý gì? Chẳng lẽ bằng vào tu vi của ba người các ngươi, cũng không nhìn ra người ngồi bên trên là giả sao? Tử Huyền tiên soái đã có được tin tức hắn là hàng giả, các ngươi còn chờ gì nữa, mau bắt hắn đi, sử dụng các loại bí pháp, tất nhiên có thể chứng minh tất cả, không thể để Đại Xích thiên ta ngay cả bản lĩnh xác nhận hắn là hàng giả cũng không có chứ?

Ầm!

Những lời này của hắn tuy là đang nói với ba vị Tiên Tôn, lại lập tức khiến chúng tiên trong điện chấn kinh.

- Cái gì? Đế Lưu điện hạ là giả?

- Đó là hàng giả?

- Sao có thể? Ai dám dám giả mạo đế tử chứ?

Lần này, chúng tiên trong điện nhất thời rối loạn, ai nấy đều khiếp sợ, mồm năm miệng mười thảo luận, suy nghĩ đầu tiên của chúng tiên chính là khiếp sợ, không ngờ lại có người lớn gan dám giả mạo đế tử, suy nghĩ thứ hai chính là không tin, bởi vì bọn họ không tin có ai thực sự lớn gan như vậy, vả lại, dù là bọn họ cảm ứng thế nào cũng không nhìn ra được sơ hở gì cả.

Mà trong một mảng hỗn loạn này, ba vị Tiên Tôn lại vô cùng bình tĩnh, hoặc nói là lạnh lùng, Phổ Hóa Tiên Tôn nghe xong lời nói của Đế Nhai, thản nhiên nói:

- Tử Huyền tiên soái cũng không có chứng cớ, bằng không hắn đã ngay lập tức truyền tống đến tay chúng ta rồi, hoặc là trực tiếp nhờ ngươi đưa tới, hiện giờ nếu không truyền tống, vậy chắc hẳn trong tay hắn cũng không có chứng cứ xác thực, ngươi làm sao có thể kết luận chuyện này như vậy?

Đầu Đế Nhai như muốn nổ tung, sắc mặt thay đổi mấy lượt, hắn ngàn vạn lần không ngờ, ba vị Tiên Tôn lại không trực tiếp bắt lấy đế tử giả đó, ngược lại tìm hắn đòi chứng cớ, nhưng cố nén lửa giận trong lòng, vẫn bình tĩnh nói:

- Mặc dù không có chức cứ xác đáng, nhưng thử các phía đều chứng minh hắn căn bản chính là hàng giả, nếu ba vị Tiên Tôn không tin, sao không trực tiếp thăm dò thần hồn của hắn, nhìn lén tiên?

Phổ Hóa Tiên Tôn nghe vậy, không nhịn được lại nhíu mày, một lúc vẫn không nói gì.

Mà vị thiếu niên mặt trắng kia, Lăng Hư Tiên Tôn lại bình tĩnh lên tiếng:

- Ta quả thật có thể thăm dò thần hồn của hắn!

Trên mặt Đế Nhai nhất thời lộ ra vẻ vui mừng, nhưng Lăng Hư Tiên Tôn không đợi hắn mở miệng đã nói ngay:

- Chỉ có điều, tu vi hiện giờ của Đế Lưu điện hạ đã tiếp cận cảnh giới Đại La Kim Tiên, thần hồn và đạo nguyên không thể phân ra, không thể dễ dàng xem xét, chỉ có cường hành phân tách thần hồn và đạo nguyên của hắn ra mới có thể thấy được ký ức trong thần hồn của hắn, nhưng làm vậy, sẽ tổn thương tới tu vi của hắn.

Đế Nhai nhất thời khẩn trương, nói:

- Vậy ngươi mau thử đi, hắn vốn là hàng giả, tu vi tổn thương thì cũng có sao?

Lăng hư Tiên Vương cau mày, chậm rãi quay đầu lại nhìn hắn:

- Nhưng nếu hắn là thật?

- Cái này...

Đế Nhai lập tức nghẹn lời, một lúc sau không ngờ vẫn nói không nên lời.

Hắn hiểu rõ thâm ý của Lăng Hư Tiên Vương, không ngờ có ý tứ ném chuột sợ vỡ đồ.

Cho dù bọn họ nói đế tử này là giả, nhưng bất kể là hắn, hay là Đế Uyển, thậm chí là bao gồm cả Tử Huyền tiên soái nói với hắn việc này và Độc Long Tử tàn hồn nói với Đế Uyển chuyện này, trên tay đều không có chứng cứ rõ ràng, tất nhiên cũng khiến ba vị Tiên Tôn hoài nghi chứ không thể khiến hắn chắc chắn, mà dưới tình huống như vậy, hắn sao dám tùy ý cường hành thăm dò căn nguyên này?

Hắn đã nói rất rõ ràng, nếu hắn cường hành tra xét thần hồn của Đế Lưu, nhất định sẽ tổn thương tới tu vi.

Nếu đế tử đó là giả, tất nhiên tất cả đều tốt, nhưng vạn nhất hắn là thật, Lăng Hư Tiên Tôn chẳng phải sẽ phạm phải sai lầm lớn sao?

Cho dù đường đường là Tiên Tôn, cũng không thể bởi vì một chút lòng nghi ngờ mà cường hành thăm dò thần hồn của đế tử!

Như vậy, đừng nói là ba vị Tiên Tôn này, cho dù là Đế Nhai cũng ngây đơ tại chỗ.

Chuyện vốn cho rằng là vô cùng đơn giản, hiện tại nghĩ lại, thật đúng là rất khó giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận