Lược Thiên Ký

Chương 1046: Khắp người miệng nói không rõ


Vào lúc này Bạch Đế thành chủ Diệp Hồn Thiên thật sự mê man, tuyệt đối không nghĩ tới đại nhân Lạc thần tộc sẽ hỏi như vậy!

Hắn tự nhiên biết cái tên Thiên Nguyên ma đầu Phương Hành này, hoặc là nói, hiện giờ trong tất cả đạo thống của Thiên Nguyên đại lục không biết cái tên này chỉ sợ không nhiều lắm, đừng nói đến chuyện kẻ này đã làm ra trước khi thần tộc giáng xuống, chỉ mới đầu khi thần tộc giáng xuống, lúc khí thế mạnh nhất, hắn đã cùng với Thiếu Tư Đồ Nhiếp Thiên Hồng của Phù Diêu cung, đồ bỏ đi của Lữ thị thần tộc Lữ Phụng Tiên ba người liên thủ chém giết thiếu chủ Thiểm Điện tộc Thiểm Điện Tử đã lập được công lớn trong chuyện thần tộc giáng xuống, có thể nói là một trong những tin đồn thần kỳ được người nói chuyện say sưa nhất thế gian hiện giờ.

Dĩ nhiên, phản ứng của thần tộc đối với chuyện này cũng cực kỳ sắc bén!

Không chỉ có đứng đầu Thiểm Điện tộc, Thần Vương khăng khít lập huyết thệ, nhất định phải bắt được ba người này, bầm thây vạn đoạn, ba ngàn thần tộc càng lấy danh nghĩa Thần Chủ truy nã ba người này. Hiện giờ thế gian lan truyền mạnh mẽ, trong quá trình thần tộc giáng xuống, thậm chí sau khi nhận lấy phản kháng, liên thủ truy nã đối với toàn bộ bảy người mà bọn họ ghi hận thật sâu, được xưng là “Thất hung”, mà Thiên Nguyên ma đầu chính là tồn tại hạng nhất trong thất hung!

Nếu mình biết tiểu ma đầu này ở đâu, còn có thể đợi bọn họ đến hỏi mình sao?

Nếu có thể cung cấp được dù chỉ là một chút tin tức tình báo, đó chính là nhận được thưởng dày với trọng dụng của toàn bộ thần tộc, đây có thể là công lao còn lớn hơn việc mình lấy ra mấy đầu người của tu sĩ không chịu khuất phục, tru bắt vài đệ tử Phù Diêu cung nhiều!

Chuyện này thật sự hoang đường, đến nỗi khiến cho Diệp Hồn Thiên sửng sốt hồi lâu, nhưng lại nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

- Họ Diệp kia, chuyện đã làm ra, còn không dám thừa nhận sao?

Nhưng mà hiển nhiên một nhóm người của Lạc thần tộc rõ ràng đã không có ý định cho hắn nghĩ tới bên trong rốt cuộc đã phát sinh vấn đề gì, ngay khi hắn ngẩn ra, không trực tiếp trả lời vấn đề của Quỷ Mộc Lạc thần tộc, nữ tử váy xanh vẫn luôn đi theo phía sau Quỷ Mộc Lạc thần tộc đã cười lạnh mở miệng:

- Phù Diêu cung các ngươi quả thật trăm phương ngàn kế, không bàn tới chuyện vận dụng quân cờ bí ẩn tiềm tàng đã lâu này của các ngươi, còn thi triển khổ nhục kế như vậy, chỉ vì đưa tiểu ma đầu kia đi Tịnh Thổ, chỉ tiếc ta đều đã tố cáo tất cả từ đầu tới cuối cho đại nhân thần tộc!

- Ngươi là ai, dám can đảm nói xấu ta như thế?

Không đầu không đuôi nện đủ thứ như vậy lên trên đầu mình, Diệp Hồn Thiên cũng nổi giận, mãnh liệt quát nữ tử này.

- Ta khí đồ Thanh Dữu của Phù Diêu cung cam chịu sẵn sàng góp sức vì thần tộc, nhổ ra ngươi quân cờ ngầm này của Phù Diêu cung!

Nữ tử áo xanh kia đón thẳng tiếng quát chói tai của Diệp Hồn Thiên, rồi sau đó không đợi hắn trả lời, liền vội vàng nói với Quỷ Mộc Lạc thần tộc:

- Quỷ Mộc đại nhân, kính xin lập tức bắt lấy hắn kiểm tra thật hư, tiểu ma đầu kia biết giả trang, khó có thể phân biệt xem xét, chính là Diệp Hồn Thiên đã muốn đưa hắn ra ngoài, nhất định sẽ mang hắn theo bên người, ta dám cam đoan, có bảy phần khả năng tiểu ma đầu kia chính là một trong vài tên thân tín bên người hắn...

- Tiện nhân, dám can đảm nói hươu nói vượn ở trước mặt ta, bên người ta làm sao có thể...

Diệp Hồn Thiên đã giận đến gần như điên cuồng, gầm to một tiếng, liền định mở miệng phủ quyết, nhưng đột nhiên trong lúc đó, hắn hơi ngơ ngác.

Bên ạnh mình thật đúng là không nhất định mỗi người đều có thể cam đoan trong sạch...

Một ý niệm này vừa lóe lên trong đầu hắn, bên người hắn đột nhiên vang lên tiếng gầm giận dữ giống như sét đánh:

- Diệp huynh, chúng ta bị tiện nhân kia bán đứng, đừng giả bộ, chạy trốn quan trọng hơn, trước liên thủ giết chết đồ khốn Lạc thần tộc kia, cùng nhau cướp đường mà đi...

Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người chung quanh, đột nhiên liền nhìn thấy nam tử cao gầy bên người Diệp Hồn Thiên bất ngờ nhảy dựng lên vào thời điểm này, thân hình còn trong không trung đã bắt đầu biến hóa, thân hình khô gầy trở nên đầy đặn, mặt màu nâu cũng dần trở nên hồng hào, thậm chí khí tức trên thân cũng không ngừng tăng trưởng, gần như trong giây lát liền hóa thành một nam tử trẻ tuổi, lúc người ra giữa không trung liền gầm nhẹ một tiếng, vung chưởng đánh về phía trước, chưởng lực ngang trời, giống như một tia chớp xuyên suốt hư không.

- Ngươi... ngươi rốt cuộc là ai?

Diệp Hồn Thiên bị biến hóa này làm cho chấn kinh rồi, vừa vội vừa giận, khàn giọng hét lớn.

- Ta là Phương Hành nha, ngươi chưa từng nghe nói về ta?

Cố tình trong lúc này, người thanh niên ấy lại quay đầu lại từ trong không trung, chớp chớp mắt với Diệp Hồn Thiên, rồi sau đó hắn đã giảm thấp giọng, dùng một giọng điệu mà Diệp Hồn Thiên rất rõ ràng:

- Ta đã sớm nói, ngươi nhất định từng nghe nói tới danh hiệu của ta...

- Hình lão hán!

Diệp Hồn Thiên đột nhiên trở nên lạnh như băng toàn thân, một luồng sợ hãi xen lẫn tức giận từ lòng bàn chân chui lên đỉnh đầu.

Thì ra là thế, hóa ra Hình lão hán kia chính là tiểu ma đầu Phương Hành!

Hóa ra thế gian truyền lại, tiểu ma đầu kia được nữ nhân của Phù Diêu cung cứu cũng là thật!

Mà tất cả mưu kế, vốn không phải nữ nhân nào của Phù Diêu cung kia nghĩ ra được, đều lấy ra từ trên tay tiểu ma đầu này!

Nháy mắt nghĩ thông suốt mọi chuyện, ánh mắt của Diệp Hồn Thiên đã trở nên đỏ bừng như tụ máu!

Cả trái tim cũng vào một khắc này giống như ngã vào bên trong hầm băng!

Đến nay hắn vẫn còn không biết kế hoạch hoàn chỉnh của tiểu ma đầu này là gì, nhưng kết luận một điểm!

Từ khi tiểu ma đầu này hiện thân bên cạnh mình, lại hô lên câu này, bản thân đó là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

Trừ phi... lập tức giết chết hắn!

- Quả nhiên là hắn...

Mà khi Phương Hành hiện thân, một chưởng chụp về phía nữ tử áo xanh kia, sinh linh thần tộc được xưng là Quỷ Mộc của Lạc thần tộc này cũng đột nhiên co rút tròng mắt lại, tay phải hắn mở ra, trong lòng bàn tay nhanh chóng hiện lên một bước chân dung, trên bức tranh vẽ một người trông rất sống động, đang hư không xông qua, xé vài tên sinh linh thần tộc thành hai nửa, đây chính là một màn trong trí nhớ của một gã sinh linh thần tộc, hóa thành hình vẽ, ba ngàn sinh linh thần tộc, gần như mỗi người giữ một phần, hy vọng mượn nó tìm ra tiểu ma đầu kia, rồi sau đó bầm thây vạn đoạn, lấy cảnh cáo Thiên Nguyên!

Hai bên đối chiếu, thật sự rất rõ!

Người đang đánh về phía nữ tử áo xanh, cùng với trên bức họa rõ ràng là cùng một người, tuyệt đối không sai lầm!

- Ha ha ha ha ha ha ha ha...

Quỷ Mộc của Lạc thần tộc này phá lên cười:

- Ba ngàn thần tộc đều đang tìm ngươi, không nghĩ tới lại lạc vào trong tay ta!

Trong tiếng cười lớn, mây trôi màu xám chung quanh hắn đột nhiên phóng thích ra, hóa thành một đường lực lượng hùng hồn khó hiểu, nhằm thẳng về phía Phương Hành, đây rõ ràng là một lực lượng gần như có thể so sánh được với Độ Kiếp, kể cả là tu sĩ của cảnh giới Nguyên Anh cũng khó tránh thoát được một kích này.

- Ma đầu, ngươi dám lừa ta?

Cũng vào lúc này, Diệp Hồn Thiên phía sau Phương Hành đột nhiên thét lớn một tiếng, dưới khó thở, hắn cũng chìa tay.

Phương Hành hiện thân ở bên cạnh mình, thật sự để cho hắn có một cảm giác hết đường chối cãi, phương pháp duy nhất đó là lập tức diệt sát Phương Hành, hoặc là bắt giữ lấy, giao cho đại nhân Lạc thần tộc đi thẩm vấn chặt chẽ mới có một khả năng trong sạch bản thân, cho nên hắn cũng không rảnh rỗi suy nghĩ, mau chóng chìa tay, muốn ra tay trước sinh linh thần tộc kia, liền đánh trọng thương tiểu ma đầu này, hai tay dâng lên...

Trước sau giáp kích đều là lực lượng cường đại không thể khinh thường.

Nhưng Phương Hành vào lúc này lại nở nụ cười quái dị kinh sợ, rồi sau đó người đột nhiên xoay tròn ở trong không trung, thân hình giống như hóa thành một con quay, lực lượng thiên địa lúc này đều giống như lấy hắn làm trung tâm, tạo thành một lực trường quái dị, một chưởng đến từ phía sau của Diệp Hồn Thiên lại bị hắn xảo diệu đến tận cùng, thế mà lại lướt qua bên người hắn, nhằm thẳng đụng vào lực lượng do sinh linh của Lạc thần tộc kia đánh tới, cùng lúc đó, lực lượng của chính hắn cũng thu lại, đồng thời đánh ra cùng với lực đạo của Diệp Hồn Thiên...

Rầm! Rầm!

Lực lượng của hai người bọn họ liên hợp cùng một chỗ, nặng nề đánh lên trên lực lượng cổ quái của sinh linh Lạc thần tộc đánh tới, hai tiếng phá nát cực kỳ cuồng bạo liên tiếp vang vọng trong không trung, Phương Hành với Diệp Hồn Thiên đồng thời bị lực phản chấn cực lớn chấn động trượt ra phía sau, mà sinh linh Lạc thần tộc kia cũng bị hợp lực của hai người bọn họ chấn đến liên tiếp lui về sau mấy bước, ánh mắt dưới nón giáp đã u lãnh vô tận.

- Diệp Hồn Thiên, ngươi quả nhiên rắp tâm hại người...

Hắn thấp giọng gầm lên, ròi sau đó lại một bước đạp lên:

- Đã có can đảm ra tay với ta, vậy đón thêm mấy chiêu của ta thử xem!

Rầm!

Một phen này hắn trực tiếp lao đến, kim quyền như núi, trấn áp một phương...

- Không không không không... ta không có mà...

Diệp Hồn Thiên ngơ ngác nhìn bàn tay của mình, gần như sắp khóc ra, hắn nghĩ như thế nào đều không nghĩ thông, vừa rồi mình rõ ràng đánh một chưởng về phía sau lưng tiểu ma đầu kia, sao lại không hiểu ra làm sao thay đổi phương hướng, như có ý thức vậy, cố tình vòng qua từ bên người tiểu ma đầu, ngược lại đánh về phía một chưởng của vị Quỷ Mộc đại nhân Lạc thần tộc kia đang đánh về phía này?

Nhưng mà hắn cũng không rảnh nghĩ lại, thần quyền của sinh linh Lạc thần tộc kia hạ xuống, đã bao phủ hắn vào trong đó.

Đến thời điểm này, cho dù hắn nghĩ sao, đều chỉ có thể ra sức tự bảo vệ mình!

- Quả nhiên... tất cả đều như hắn dự liệu...

Lúc này Thanh Dữu ở giữa không trung nhìn ở đây xuất hiện biến động, vẻ mặt cũng hơi giật giật, lúc đầu sau khi nghe được mưu kế của Đại Tư Đồ, trong lòng các nàng còn cảm thấy có chút lỗ hổng, cảm thấy sự tình chưa chắc đã thuận lợi được như vậy, nhưng mà lúc đó hắn lại nói, chỉ cần mỗi người đều làm theo lời hắn, sự tình nhất định sẽ thành công, không phải hắn cam đoan kế hoạch của hắn không ra lỗ hổng, mà là từng bước áp sát, cho dù xuất hiện lỗ hổng, người khác cũng vốn không có cơ hội bù lại, chỉ có thể căn theo quỹ tích hắn đã thiết kế đi tiếp...

- Cũng đúng, mấy vị tỷ muội bị cầm tù kia chắc đã được cứu rồi, tiên cô các nàng đại khái cũng nhanh chóng có thể tiến vào trong Ma Uyên, ta là một quân cờ nhất định sẽ bị hy sinh xuống, vậy ném tác dụng cuối cùng của mình hoàn chỉnh chút đi...

Trong lòng nàng dâng lên ý nghĩa này, rồi sau đó bước một bước chân vào hư không, rồi đột nhiên hét lớn:

- Lập kỳ công chính vào lúc này, các ngươi còn do dự cái gì nữa, bắt toàn bộ đệ tử của Bạch Đế thành, giao lại cho Quỷ Mộc đại nhân của Lạc thần tộc, người dám can đảm phản kháng, giết không tha...

- A...

Vào thời điểm này, đám người Lữ Kim Hồng mới từ trong mừng như điên phản ứng lại, một đám vung phi kiếm pháp bảo, lao về phía đệ tử Bạch Đế thành, vào thời điểm này, bọn họ gần như hưng phấn muốn điên cuồng gào thét, trước đó vị Hình tiền bối kia từng nói muốn tự đưa cho bọn họ một phần kỳ công cái thế, bọn họ còn không tin tưởng, cho đến nghe nói đại nhân vật của Lạc thần tộc cũng sẽ tới, có vậy mới can đảm đến đây, cho dù là ai đều không nghĩ đến phần kỳ công này lại sẽ lớn như vậy, thế mà lại vây tiểu ma đầu Phương Hành ở trung tâm...

Tiểu ma đầu Phương Hành, một trong thất hung thần tộc truy nã, đó cũng là tồn tại đủ để cho ba ngàn thần tộc coi trọng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận