Lược Thiên Ký

Chương 1003: Thiếu Tư Đồ hoành nguyệnMột người nổi giận khiến thiên địa xuất hiện dị tượng!Một người mắng to khiến cho thiên địa lại bình tĩnh lại, tiếng mắng của hắn vẫn vang vọng xung quanh...

Chúng tu sĩ xung quanh đã bị phản ứng của hai tiểu bối làm cho kinh hãi, thậm chí có chút cảm giác dở khóc dở cười, tâm niệm Thiếu Tư Đồ vừa động, thiên địa kịch biến, tất nhiên là muốn hiển lộ một góc vô thượng diệu pháp bên trong Tiểu Hà của hắn, Phương Hành chửi ầm lên nhìn như thô tục, nhưng kì thực cũng ẩn chứa đạo lý của hắn, mắng thiên địa bình tĩnh, càng có thần thông ẩn chứa ở bên trong, cả hai nhìn như vừa quát vừa mắng, nhưng trên thực tế là hai người bọn họ đang có một trận giao phong, từ cục diện này nhìn lại, đại khái là ngang sức ngang tài!Đương nhiên, Thiếu Tư Đồ hạ bút thành văn, tùy tâm sở dục, còn Phương Hành thì lộ ra một chút mất sức.Cùng lúc đó, chúng tu cũng bởi vì hai người này mà trong lòng sinh ra một loại ý niệm cổ quái...Nguyên nhân khiến hai đại Tiên chủng cần phải chiến một trận có nhiều lắm, tranh đoạt khí vận, tranh đoạt thanh danh, tranh đoạt Bàn Đào lâm, quan trọng nhất là tranh đoạt Chư Thiên Chi Minh, mỗi một cái lý do trong đó đều đủ cho bọn họ ra sức chiến một trận...... Nhưng hết lần này tới lần khác, nguyên nhân khiến hai người bọn họ chiến một trận lại vì một nữ tử!Một nữ tử yêu man mà ngay cả nhân tộc thuần chủng cũng đều không phải!Loại người này ở phàm tục đều là nô lệ, bây giờ lại bị hai đại Tiên chủng đỉnh tiêm đương thời ra sức tranh đoạt!Chúng tu đều cảm khái không thôi, trong tâm có rất nhiều cảm xúc!Có lẽ từ nay về sau, địa vị những yêu man bị nhân tộc xem thường, không được Yêu tộc tiếp nhận sẽ được đề cao rất nhiều!- Nghe nói lúc trước ngươi đoạt một trong tam bảo Thanh Nguyệt Đăng của Phù Diêu Cung ta, đường hoàng đấu giá, gọt mặt mũi Phù Diêu Cung ta, lại cướp tiểu cô cô Tiêu Thanh của ta, cuối cùng xâm nhập vào Dao Trì Tiên hội, ngay cả Bàn Đào Lâm cũng mang đến Ma Uyên, có thể nói là gan to bằng trời, tội không thể tha, mà ngươi hết thảy những chuyện kia chỉ vì đổi tiểu nha đầu này, việc đó là thật hay giả?Bị chửi mắng một phen, sắc mặt Thiếu Tư Đồ càng trở nên âm trầm, lành lạnh quát hỏi Phương Hành.- Ta đoạt Thanh Nguyệt Đăng của Phù Diêu Cung các ngươi, các ngươi không chịu đổi, về sau ta trói tiểu công chúa Dao Trì lại, các ngươi vẫn không chịu đổi, cuối cùng ta tới cướp Bàn Đào Lâm đi nhưng các ngươi vẫn không chịu đổi, nên ta không có cách nào khác, hôm nay ta phải nện cho ngươi chết bầm...Mặt Phương Hành không đổi sắc, trả lời rất là trình tự rõ ràng.- Giết chết ta? Hoang đường!Thiếu Tư Đồ nghe xong liền nở nụ cười lạnh:

- Ta mười tuổi Trúc Cơ, mười lăm tuổi kết đan, mười bảy tuổi trở thành Kim Đan Đại Thừa, cũng trong năm đó cảm ngộ Trảm Ngã chi cảnh, bước vào Kim Đan viên mãn, sau đó cảm ngộ ở cảnh giới này hai mươi năm, cuối cùng được Thánh Nhân chỉ điểm, nhìn thấy đại đạo, bước vào nửa bước tiên anh, bế quan ba tháng, một lòng minh ngộ, dùng thiên lôi tắm thân luyện hồn, hiển lộ hết những tích lũy khi sống, Sinh Nhi Độ kiếp, không phải ta khoe khoang nhưng những người phía dưới cảnh giới Độ kiếp ta đều không để ở trong mắt, mà ngươi, kinh lịch bình sinh đều bị ta nắm giữ, biết ngươi cũng có hi vọng Tiên anh, chỉ tiếc tích lũy không bằng ba thành của ta, lại không có đầy đủ thời gian cảm ngộ, kém ta ròng rã hai đại cảnh giới, thì ngươi lấy cái gì chiến cùng ta?Nghe hắn mỉa mai xong, Phương Hành lại trầm mặc.Ở trình độ nào đó mà nói, Thiếu Tư Đồ nói không sai, hắn chưa kết thành tiên anh, cuối cùng vẫn chỉ là Kim Đan!Mà Thiếu Tư Đồ đã tiến một bước vào Kết Anh, nghênh đón thiên lôi, trên người có khí tức Độ kiếp, khá giống "Độ kiếp" chi cảnh!Nếu như bàn đến thì đúng là hắn kém Thiếu Tư Đồ hai đại cảnh giới!Thời điểm Phương Hành trầm mặc, Thiếu Tư Đồ cũng đang lẳng lặng đánh giá hắn, nửa ngày về sau mới nhẹ nhàng khẳng định:

- Trên người ngươi cũng có khí tức đại đạo, càng có hình thức ban đầu của nửa bước Tiên anh, nếu để cho ngươi thời gian một năm dốc lòng lĩnh hội, ngươi vẫn có thể đánh với ta một trận, chỉ tiếc hiện tại ngươi tới quá sớm, chỉ thiếu thời gian một năm, ngươi và ta đã không cùng một cấp bậc, ngươi đấu pháp cùng ta không khác với việc chịu chết, có lẽ người khác thấy không rõ ràng đạo lý này lắm, nhưng ngươi và ta rất đại đạo gần nên trong lòng tự biết rõ, ta thật không biết tại sao ngươi vẫn tới...- Mẹ nó đừng có châm chọc, nếu tiểu gia không đến chẳng phải Tiểu Man nhà ta sẽ bị ngươi cho lên giường sao?Phương Hành nghe xong lại tức giận, bước lên một bước, quát lạnh nói:

- Đừng nổ nữa, động thủ đi!Lúc này hắn đã đằng đằng sát khí, trên người bắn ra ý quyết tuyệt!Nhưng tên Thiếu Tư Đồ kia lại nở nụ cười lạnh, nhìn Tiểu Man một chút rồi nói:

- Ngươi thật sự vì nàng?Phương Hành cười lạnh, hắn chẳng muốn trả lời vấn đề này nữa.Mà thời điểm Thiếu Tư Đồ nhìn về phía Tiểu Man, ánh mắt cũng biến thành vô cùng nhu hòa, nửa ngày sau mới nói:
- Tứ đại công tử Trung Vực, Hồng Anh hảo hữu, Phù Tô háo danh, Ly Hận háo giết, Tư Đồ háo sắc? Sắc, đúng là thuyết pháp này không sai, đối với ta mà nói, ba ngàn nữ đồ bên trong Phù Diêu Cung đều là hảo tỷ muội tốt của ta, các nàng giống như là hoa sen không nhuốm bụi trần, nam nhân khác nhìn bọn họ một chút ta đều cảm thấy không đáng thay bọn họ, trong miệng người khác đề cập đến các nàng, ta đều muốn cắt đầu lưỡi người kia, Tiểu Man thiên tính nhu thiện, xinh đẹp vô song lại thanh tịnh tự thủ, thông minh hơn người, ôn nhu thiện lương, nàng vốn có tư cách cao cao tại thượng, nhưng lại trung thành không hai, trong ba ngàn đệ tử Phù Diêu Cung ở đây cũng là vạn dặm không một, nha đầu tốt như này ngay cả ta đụng phải cũng cảm thấy mình vô cùng may mắn, yêu thương còn không kịp, ngươi lại luôn mồm đòi cướp nàng từ bên cạnh ta đi... Ha ha, chúng ta còn chưa từng gặp mặt, ngươi cũng đã là kẻ ta ghét nhất...Rất nhiều nữ tử bên cạnh hắn nghe được câu nói này đều nhếch miệng lên, có chút bất mãn.
Hai vai Tiểu Man run nhẹ một cái, rõ ràng bị hù không nhẹ, vẻ lo lắng trong đáy mắt càng nồng đậm.Vào lúc này, Thiếu Tư Đồ cũng đứng lên, đi đến bên người Tiểu Man, ánh mắt nhìn Phương Hành thản nhiên nói:

- Nhưng sau khi Kết Anh ta cũng cần có một đối thủ xứng tầm, đến ma luyện kiếm trong tay của ta, hiện tại Phù Tô đã chết, ngươi là người xứng đáng kiểm chứng đại đạo của ta nhất, ta thực sự không muốn bóp chết ngươi quá sớm, thời điểm ngươi nhìn thấy ta, ngươi cũng đã biết giữa chúng ta có bao nhiêu chênh lệch, hiện tại ta cho ngươi một cái cơ hội, bỏ ý niệm này đi, một năm sau lại tới khiêu chiến ta, được không?- ... Ngươi nghĩ hay lắm!Thiếu Tư Đồ nói ra câu nói kia, không nói người khác có bao nhiêu giật mình, mà ngay cả Phương Hành cũng có chút cổ quái, hắn không chút nghĩ ngợi trả lời luôn.- Đây là cơ hội duy nhất ta đưa cho ngươi, ngươi xác định không cần?Thiếu Tư Đồ lãnh đạm nhìn Phương Hành.Phương Hành lại trực tiếp lắc đầu:

- Đến cùng thì ngươi có đánh hay không?- Ha ha...Thiếu Tư Đồ cười lạnh, hai mắt lạnh lùng nhìn qua khuôn mặt Phương Hành.Tiểu Man đã sợ hãi đến mức cả người phát run, nàng nhẹ nhàng hướng về phía Phương Hành lắc đầu, ra hiệu hắn rút đi.Nhưng Phương Hành lại trừng nàng một cái, không có nửa phần ý nghĩ lùi bước.Theo sắc mặt Thiếu Tư Đồ âm trầm xuống, sát khí trên không trung càng ngưng tụ lại, trận đại chiến đã đến hồi hết sức căng thẳng!Chúng tu xung quanh cũng rất là kích động, mặt mũi tràn đầy chờ mong, chờ quan sá trận đại chiến này.- Ha ha...Ngay tại thời điểm hai mắt Phương Hành như điện, chuẩn bị tìm sơ hở động thủ trước thì Thiếu Tư Đồ chợt nở nụ cười:

- Tiểu Man, quả thật ánh mắt của ngươi cũng không tệ, có thể làm cho một người từ trước tới nay không chịu thua thiệt lại vì ngươi mà ăn thiệt thòi, ta cũng không nhất định làm được chuyện này!Nụ cười của hắn khiến sát khí trong hư không nhất thời tan thành mây khói, bầu trời biến thành một mảnh trong sáng.Ngay cả Phương Hành cũng choáng, ngưng tụ pháp lực nhưng không có phát ra, lại phải ngạnh ngạnh sinh sinh ngưng lại.Trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, Thiếu Tư Đồ đã ngồi lên trên vương tọa, uể oải nhìn về Phương Hành nói:

- Mang nàng đi đi, từ hôm nay trở đi nàng cũng không phải là đệ tử Phù Diêu Cung nữa, hai người các ngươi cứ lưu lạc thiên nhai, từ nay về sau nàng cũng không phải nhận bất kỳ trói buộc nào từ Phù Diêu Cung, nhưng ngươi cần phải đáp ứng ta, ngươi không được nghe ngóng bí mật Phù Diêu Cung từ Tiểu Man, Tiểu Man cũng không thể để lộ ra trước bất kỳ ai!Thanh âm uể oải của hắn còn mang theo một chút cảm giác không bỏ được, giống như là đang mạnh mẽ ép mình nói ra vậy.Lúc Phương Hành cùng Tiểu Man nghe được lời này, đều ngây dại, mặt đầy vẻ khó có thể tin.Thiếu Tư Đồ thấy Phương Hành quăng ánh mắt tới chỗ mình, thì bất mãn liếc mắt nói:

- Ngươi nhìn cái gì vậy, từ trước đến nay ta cảm thấy sắc đẹp cũng có thể ăn, nhưng không phải là không kén ăn, với ta mà nói, tâm ở chỗ ta mới là mỹ thực, tâm không ở chỗ ta, cho dù hương vị có tốt thì khi ăn cũng là nhạt nhẽo vô vị. Lại nói, từ ngày thứ nhất Tiểu Man thấy ta đã luôn lẩm bẩm chuyện của ngươi, đến nỗi lỗ tai ta sắp đóng kén rồi, hiện tại ngươi tới, không tranh thủ thời gian đuổi đi còn chờ cái gì?- Đi mau đi mau, thừa dịp ta không có thay đổi chủ ý, Đi đi đi!Lời này vừa ra, dường như Thiếu Tư Đồ biến thành người khác, mặt mũi tràn đầy vẻ hối hận, dáng vẻ một bộ nhịn đau cắt thịt.- Ơ... Không đánh nữa à?Cho tới bây giờ Phương Hành mới phản ứng được, chuyện này vượt ra ngoài dự kiến của hắn, nên hắn ngơ ngác hỏi.- Đánh cái gì? Hiện tại ngươi không phải là đối thủ của ta!Thiếu Tư Đồ có phần hơi mất kiên nhẫn:

- Bây giờ đấu pháp cùng ngươi, không chứng minh được đại đạo của ta, đánh nữa thì có ý gì, trước tiên dẫn Tiểu Man đi đi, sau đó hảo hảo bế quan lĩnh hội, có lẽ thời gian một năm đủ để ngươi bước ra một bước kia, đến lúc đó lại đến chiến một trận!Mặt Phương Hành đầy vẻ chấn kinh, nói không ra lời.Một vị hầu gái bên người Thiếu Tư Đồ cũng mở miệng cười:

- Sau khi Tư Đồ nghe chuyện của các ngươi đã sớm quyết định trả lại Tiểu Man cho ngươi, chỉ có điều muốn thử xem ngươi có đáng để phó thác hay không mà thôi, các ngươi thật sự cho rằng Tư Đồ là quỷ háo sắc hay sao? Đây chính là dùng bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, từ trước đến nay Thiếu Tư Đồ đều dùng thực tình đối xử mọi người, hắn đối với mỗi một cô gái đều rất tốt, che chở chúng ta, yêu thương chúng ta, làm trò đùa cười cùng chúng ta, nhưng tới bây giờ vẫn không muốn chiếm lấy chúng ta, vì vậy chúng ta mới khăng khăng một mực...- Không phải Phù Diêu Cung các ngươi tuyệt không cho phép nữ đệ tử gả ra ngoài sao?Kết quả này quá mức kinh người, Phương Hành trầm mặc thật lâu mới nghiêng đầu nhìn Thiếu Tư Đồ, thấp giọng hỏi.- Đúng, không biết đây là quy củ của một đời Tư Đồ nào định xuống!Thiếu Tư Đồ thản nhiên nói:

- Hiện tại ta là Tư Đồ Phù Diêu Cung cho nên ta muốn phá bỏ quy củ này, mỗi một cô gái trên thế gian đều là một viên minh châu xinh đẹp, ngay cả ta tốt với họ như vậy, độc bá nhiều như vậy cũng cảm thấy đáng tiếc, ai biết đời Tư Đồ tiếp theo sẽ là mặt hàng gì? Dựa vào cái gì mà hắn chiếm được nhiều cô gái tốt như vậy?

Lúc hắn nói vẻ mặt rất nghiêm túc, hắn vung tay lên:

- Cho nên ta nhất định phải hủy bỏ cái quy củ này, sau này nữ đệ tử Phù Diêu Cung, yêu ai thì lấy người ấy, muốn đi thì đi, muốn cưới mấy người cũng có thể, chỉ có điều phải nhìn vào mị lực bản thân xem có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện lưu lại hay không, đừng ỷ vào quy củ lão tổ tông định xuống, làm việc giống như heo dùng sức ủi cải trắng là được...Lời nói này rất dõng dạc, nhưng nó lại giống như hắn đang truyền thụ đại ý nguyện gì vậy.- Những nữ nhân kia cho phép ngươi làm như thế?Phương Hành trợn tròn mắt, nhìn Dao Trì Vương Mẫu như ẩn như hiện ở phía sau lưng Thiếu Tư Đồ một chút, ngơ ngác hỏi.- Hiện tại ta đã là Tư Đồ, lại là tiên anh, còn ai quản được ta?Thiếu Tư Đồ trả lời rất tự nhiên, nhưng hùng tâm cao vạn trượng, lộ ra vẻ vô cùng tự tin.Con mẹ nó đây chính là hàng loại hai đi...Rốt cục Phương Hành cũng xác định tên này không phải đang lừa hắn, nhưng trong lòng cũng xuất hiện một cái định nghĩa!Vậy mà trên đời này vẫn còn có người đuổi vợ của mình ra ngoài... Không phải kỳ hoa thì là cái gì?Đương nhiên khi nghĩ lại trong lòng cũng cảm thấy có chút hiểu, ngẫm lại lúc ở Tiên Hội Độ kiếp, ba cô vợ gộp chung lại một khối khiến cho hắn đau đầu không thôi, Thiếu Tư Đồ có ba ngàn cô vợ, thời gian trôi qua có biết bao cay đắng?- Ai, nếu đã như vậy, ta cũng không đành lòng lừa ngươi...Sau khi Phương Hành chân chính tiếp nhận kết quả này, hắn lại tiếc hận hít sâu một cái, sau đó từ trên người cởi xuống rất nhiều thứ.Từng cái từng cái, ném trên mặt đất, khiến Thiếu Tư Đồ nhìn đến mức sửng sốt, thậm chí có chút hoảng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận