Lược Thiên Ký

Chương 1565: Tiểu Tiên Tướng lớn mật.




- Bằng một Tiểu Tiên Tướng như ngươi, cũng dám cản chúng ta?

Lúc này ở ngoại giới, năm phương thế lực đều đã đuổi tới, hơn nữa người cầm đầu đều là thủ lĩnh của ngũ đại thế lực ở trên chiến trường ngoại vực, uy thế khó mà hình dung, năm phe nhân mã tụ tập, đoán chừng cũng chỉ có Tử Huyền Tiên Soái ở thời điểm triệu người thương nghị quân vụ tối cao mới có thể nhìn thấy, bình thường bọn hắn ngay cả Tử Huyền Tiên Soái cũng không để ý tới, người chung quanh đều cảm giác trò hay sắp xảy ra, không ai dám thở mạnh trốn ở một bên nhìn, nhưng để cho người ta không nghĩ tới là, năm phương chư hầu đều đã tới, trong Loạn Lưu Hải lại còn không người ra mặt, chỉ có một tên Tiên Tướng thủ vệ!

- Ta xác thực chỉ là một tên Tiểu Tiên Tướng, nào có bản lĩnh dám cản chư vị Thượng Tiên?

Tên Tiểu Tiên Tướng kia gọi Tưởng Tuần, tự xưng Tưởng Tam Thập Lục, lưng cõng đại cung, thần sắc không thay đổi, ngồi ở trên lưng một con cóc, hơi cười nói:

- Chỉ là bất luận như thế nào, Đế Tử có lệnh, ta làm Tiên Tướng là không dám không nghe!

- Hung hăng ngang ngược!

Lão ẩu áo lam nghe vậy, khuôn mặt đã biến sắc, thấp giọng lệ quát, mặt giận dữ:

- Bây giờ Ám Sương Thiên, Thượng Thanh Thiên, Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên, Thất Muội Thiên đều đã đến, tìm Đế Tử đòi công đạo, sao hắn dám trốn không gặp? Năm thế lực chúng ta tề tụ, ngay cả Tiên Đế cũng có thể gặp, Đế Lưu hẳn không đến mức còn bận bịu hơn Tiên Đế chứ? Tiểu Tiên Tướng, hôm nay chúng ta không muốn nhiều chuyện, hết thảy theo quy củ, làm đủ lễ nghĩa, nếu ngươi còn muốn ngăn cản, khinh chúng ta không dám giết ngươi sao?

Lúc nói lời này, trên mặt đã đầy sát khí.

Bà dù sao cũng là Thái Ất Thượng Tiên, sát khí bừng bừng, giống như mây đen, ầm ầm trấn áp về phía trước...

Tưởng Tuần biến sắc, ở dưới hung uy chấn nhiếp không có khả năng không sợ, nhưng lại cắn chặt răng, không lùi một bước!

- Ha ha, chúng ta là tìm Đế Lưu điện hạ lấy cái công đạo, nói lời vô dụng với tiểu lâu la làm gì?

Thất Muội Thiên đại trưởng lão Phong Hỏa Đồng là lão đầu tính tình nóng nảy, đáy mắt lộ ra hung tính, lúc này cười ha ha, cũng không giống lão ẩu áo lam nhiều lời như vậy, trực tiếp cười lạnh, tay vung lên, trong hỏa vân có mười mấy Tiên Binh nhảy ra, chuẩn bị xông vào Loạn Lưu Hải!

Bạch!

Sắc mặt Tưởng Tam Thập Lục đại biến, bỗng nhiên cầm cung cài tên, chỉ vào Tiên Binh.

Chỉ một động tác này, giữa tinh vực đột nhiên lặng ngắt như tờ!

Tất cả mọi người đều cho rằng mình nhìn lầm, một Tiểu Tiên Tướng, lại dám cầm cung chỉ hướng Thất Muội Thiên đại trưởng lão?

- Đế Tử không có lệnh, mạt tướng không dám thả người, chư vị đều là nhân vật cao cao tại thượng, không nên làm khó tiểu nhân...

Cung trong tay Tưởng Tam Thập Lục không có một tia rung động, từng chữ chậm rãi nói ra.

Cục diện này khiến người ta cảm thấy cực kỳ ngưng trọng, chẳng ai ngờ rằng, một Tiểu Tiên Tướng, thế mà làm cục diện giằng co như thế, các thế lực lớn đều có cảm giác xuống đài không được, cần phải biết, năm thế lực lớn đều là chư hầu của Đại Xích Thiên nhất mạch, Tiểu Tiên Tướng kia giống như sâu kiến, đối phương là từ đâu tới lực lượng giương cung cài tên chỉ bọn hắn?

Cáp Mô quân này nhìn như một đám ô hợp, nhưng lá gan lại lớn đến bao thiên?

- Ha ha, dù sao cũng là nghe lời Đế Tử, đến đây lấy cái công đạo, lại không phải đến gây chuyện, Đế Tử không có khả năng không gặp chúng ta, chắc hẳn đúng là đang bế quan, nhất thời quên thời gian, các vị đạo hữu, không bằng chúng ta liên thủ, thi triển thần thông gọi hắn một tiếng?

Trong yên lặng, một vị trong Ám Sương Thiên cười lạnh, đánh vỡ yên lặng, nhẹ giọng đề nghị.

- Nói cũng phải, là Đế Lưu điện hạ chính miệng đáp ứng Mộng lão tiền bối, muốn cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, chúng ta mới theo lời đến đây, tự nhiên hết thảy theo lễ mà làm, mà Đế Lưu điện hạ mời chúng ta đến đây, hiện tại là hối hận cũng tốt, chần chờ cũng tốt, chúng ta đều đã đến, hắn không thể không gặp, theo lý mà nói, ngoài trận truyền âm, có chút thất lễ, nhưng có hắn chính miệng mời trước, vậy cũng không có gì, nghe được chúng ta truyền âm, ta nghĩ Đế Tử điện hạ nhất định sẽ không tiếp tục trốn tránh!

Tộc trưởng Cửu Lĩnh Phượng Hoàng là một nam tử mắt ưng, cũng nhẹ nhàng mở miệng phụ họa.

Bọn hắn có cái cố kỵ này cũng không tính ngoài ý muốn, trong Tiên Giới, vốn có thật nhiều kị húy, tỉ như truyền âm gọi người, bọn hắn đều là người có đại thần thông, cách xa trăm vạn dặm cũng có biện pháp truyền âm, nhưng ở trên lễ tiết, cái này là không cho phép, bởi vì người tu tiên, ai sẽ mỗi ngày chờ người khác tới gọi?

Vạn nhất Tiên Nhân đang bế quan, hoặc tu luyện, hoặc lĩnh ngộ thần thông nào đó, đến thời điểm then chốt, ngươi dắt cuống họng gọi qua, quấy rầy người ta thanh tu, thậm chí hại người ta tẩu hỏa nhập ma, này làm sao tính?

Đương nhiên, người tu tiên bình thường đều sẽ bố trận pháp trí phòng ngự, không dễ dàng bị quấy rầy như vậy, nhưng cái này dù sao cũng là kị húy!

Cũng chính là nguyên nhân này, người tu tiên bái phỏng, đều cần trước đưa thiệp, do tiên thị hay đạo đồng truyền đạt!

Không có việc gì trực tiếp chạy đến trước sơn môn nhà người ta, dắt cuống họng la to, cái này cơ bản là kiếm chuyện!

Sau khi lão tiên áo trắng của Ám Sương Thiên đưa ra ý kiến này, lại giải thích vài câu, kỳ thật là ám chỉ, dù sao bọn hắn là được Đế Lưu mời tới, sau đó Đế Lưu lại trốn không gặp, bọn hắn chiếm lý, dù liên thủ thi triển thần thông gọi hắn một tiếng, cũng không tính mất lễ phép, mà đối với Đế Lưu, nếu như người khác đã dùng thần thông gọi, hắn còn tiếp tục trốn không gặp, như vậy hắn đường đường Đế Tử cũng coi như mất hết mặt mũi, ở toàn bộ Đại Xích Thiên sẽ bị coi là trò hề...

Đạo lý này mấy lão quái vật kia đều hiểu, vì vậy lập tức phụ họa.

Thế nhưng đúng lúc này, có một thanh âm điềm nhiên nói:

- Là Đế Lưu điện hạ mời chúng ta tới, vậy chúng ta trực tiếp vào Tiên điện chờ đợi hắn là được, cần gì làm những sự tình vô vị này? Ha ha, hơn nữa lão phu tung hoành Tam Thập Tam Thiên bao nhiêu năm, năm đó may mắn gặp Tiên Đế một lần, được Tiên Đế ban ngồi, nhưng chưa từng nghĩ tới, bây giờ lại có một con kiến hôi vừa mới được Tiên Mệnh cầm cung tiễn chỉ vào người, thật sự là có ý tứ...

Chúng tiên nghe vậy đều giật mình, quay đầu nhìn về phía Phong Hỏa Đồng!

Vị lão đầu đến từ Thất Muội Thiên kia vẻ mặt lửa giận, gắt gao nhìn về phía Tưởng Tuần.

- Phong lão đầu tức giận...

Trong lòng chúng tiên sao còn có thể không rõ, vị Thất Muội Thiên đại trưởng lão này vốn tâm cao khí ngạo, lại còn chiếm lý, ngay cả Đế Lưu cũng không để vào mắt, kết quả cửa cũng không vào được, còn bị một thủ vệ cầm cung tiễn chỉ vào, ở trước mắt vô số người, sự tình Tiểu Tiên Tướng có lá gan lớn như trời kia, tiễn chỉ Thái Ất Thượng Tiên của Thất Muội Thiên tự nhiên sẽ lưu truyền ra, mà hắn trong lúc vô hình nhận lấy vũ nhục, lúc này có chút không kiềm chế được lửa giận!

- Phong lão, cần gì chấp nhặt với một Tiểu Tiên Tướng, tạm thời bớt giận!

Một lão tiên áo trắng của Ám Sương Thiên nhẹ nhàng mở miệng, nhẹ lời khuyên bảo.

- Không sai, dù sao hắn cũng là phụng mệnh thủ ở chỗ này, nếu chúng ta đả thương hắn...

Tam tộc trưởng của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên cũng thấp giọng than thở.

- Tổn thương thì đã sao?

Người khác không khuyên giải còn tốt, mới vừa khuyên, vị trưởng lão Phong Hỏa Đồng kia càng thêm tức giận, sâm nhiên quát:

- Lão phu ngược lại muốn xem xem, uy phong của Thất Muội Thiên đã rơi vào tình trạng như thế sao, ngay cả Tiểu Tiên Tướng của Đế Tử bị vứt bỏ cũng dám tiễn chỉ lão phu? Các đệ tử, lên trước mở đường cho ta, lão phu ở chỗ này, nhìn xem hắn có dám bắn hay không...

- Tuân lệnh!

Binh giáp dưới trướng cùng kêu lên đáp ứng, một thân hỏa khí bừng bừng phấn chấn, trực tiếp phóng về phía Loạn Lưu Hải!

Bọn hắn biết chủ nhân của mình là vì cứu danh dự, bởi vậy phóng thích hung uy, ánh lửa hừng hực, cực kỳ đáng sợ, cố ý muốn làm cho vị Tiểu Tiên Tướng thủ vệ kia chạy trối chết, thành một trò cười...

Nhưng chẳng ai ngờ tới là, thời điểm đám hỏa binh lao đến, uy phong mênh mông cuồn cuộn, ánh mắt của tên Tiểu Tiên Tướng kia nhìn lom lom, thậm chí sắc mặt không có một chút biến hóa, không chút do dự, trực tiếp buông lỏng dây cung...

Chỉ nghe “dát băng” một tiếng, tiễn như lưu tinh, tiên uẩn giấu giếm, không chút khách khí bắn về phía Phong Hỏa Đồng!

- Thế mà thật dám xuất tiễn?

Lúc đầu Phong Hỏa Đồng không có tính toán xuất thủ, vì mũi tên kia căn bản uy hiếp không được hắn, nhưng khi nhìn đến một mũi tên này, sắc mặt đột nhiên phẫn nộ khó tả, không chút nghĩ ngợi, tiện tay đánh ra một đạo hỏa quang, trong chốc lát liền siêu việt mấy tên hỏa binh giáp, như một đạo hỏa long trực tiếp vọt về phía Tiểu Tiên Tướng...

- Ai...

Thấy cảnh ấy, các trưởng lão đều trầm thấp thở dài.

Bọn hắn biết, Tiểu Tiên Tướng kia ở dưới thần thông của Thái Ất Thượng Tiên, làm sao có thể sống?

Vào lúc này, bọn hắn vẫn có năng lực ngăn cản, thế nhưng không người dự định xuất thủ!

Vị Mộng gia đại trưởng lão kia thần sắc âm lãnh, bất động thanh sắc, thậm chí có chút cười trên nỗi đau của người khác...

Tên Tiểu Tiên Tướng này không biết tự lượng sức mình, sẽ phải trả giá thật lớn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận