Lược Thiên Ký

Chương 1081: Tính toán của Tiết Lệnh Đồ


Dao Trì tiểu công chúa quỷ dị khởi tử hoàn sinh, người hưng phấn nhất dĩ nhiên không phải Phương Hành mà là Tiết Lệnh Đồ.

Thật sự là vị tiểu công chúa này phục sinh quá đúng lúc rồi, vừa lúc Phương Hành mới nói ra yêu cầu khó có thể hoàn thành với y, chuyện này thậm chí làm y có cảm giác được ông trời cũng đang giúp mình. Cũng chính vì vậy, khi tâm tình Phương Hành kích động, tất cả lực chú ý đều đặt trên người Dao Trì tiểu công chúa mà không để ý tới mình, y cũng không cố gắng đào tẩu. Một là bây giờ đang ở trước mặt Phương Hành đã độ qua ba đạo lôi kiếp, y không có lòng tin đào tẩu, thứ hai, y cũng cảm thấy mình không cần trốn!

Dĩ nhiên trong lòng vẫn còn chút buồn bực, không nhịn được mà xen mồm hỏi một câu.

Một câu nói này lại lập tức thu hút ánh mắt của Phương Hành cùng Dao Trì tiểu công chúa đang nói tới cao hứng.

- Ồ, vì sao hắn lại còn sống, chém chết hắn đi!

Tiểu công chúa mạc Tiêu Thanh trách móc một câu liền dọa Tiết Lệnh Đồ gần chết, hai đầu gối mềm nhũn suýt nữa quỳ xuống.

May là Phương Hành không ngay lập tức nghe lời của nàng, cười ha ha một tiếng, nói:

- Người này hiện tại không thể giết!

Dao Trì tiểu công chúa lập tức thở phì phò quay đầu nhìn Phương Hành:

- Vì không thể giết? Ngươi cũng không biết người này ghê tởm bao nhiêu đâu, lúc chúng ta muốn vào Bình Hoang nguyên cứu người chính là hắn gọi bọn ta qua đây, sau đó để đám khốn Thần tộc kia bắt được bọn ta, ngay mới rồi hắn còn muốn giết đệ tử Phù Dao cung ta nữa, tiện thể dẫn ngươi ra ngoài, làm sao có thể không giết được?

- Đại gia là một người nói lời giữ lời!

Phương Hành trả lời chí khí hùng hồn, lại còn hơi khiếp sợ nhìn tiểu công chúa một cái, nói:

- Ta nói với hắn chỉ cần có thể làm cho ngươi sống lại sẽ không giết hắn, kết quả vừa mới dứt lời ngươi liền sống lại rồi, phần nhân tình này rất lớn, ta sao có thể hạ thủ được?

- Ngươi ngươi ngươi... Ta vốn không chết cơ mà, là ngươi nghĩ ta đã chết...

Dao Trì tiểu công chúa mở to hai mắt, bất mãn ồn ào.

- Ta cảm thấy phải là vận khí ta tốt, hơn nữa may mắn này là thằng nhãi này mang đến cho ta!

Phương Hành lại hài lòng nhìn Tiết Lệnh Đồ một cái, làm Tiết Lệnh Đồ cảm kích sắp sửa quỳ xuống.

Trước còn cảm thấy Phương Hành hung thần ác sát, nhưng ở đây lại quả thực như mi thiện bồ tát vậy.

Dao Trì tiểu công chúa không ngờ thái độ của Phương Hành lại kiên quyết như vậy, tròng mắt loạn chuyển liền lấy ra đòn sát thủ, cúi đầu thở dài lúc ngẩng đầu lên thì vẻ mặt như sắp lã chã trực khóc, ai oán nói:

- Ngươi lại bắt nạt ta nữa...

- Chuyện này...

Phương Hành ngẩn ngơ tại chỗ, nhìn Dao Trì tiểu công chúa hoàn toàn không đành lòng.

- Ngay cả trái tim ta cũng đã giao cho ngươi rồi...

Dao Trì tiểu công chúa ôm ngực, dáng vẻ ai oán hối tiếc.

- Được rồi, được rồi, ngươi chờ ta tìm một lý do khác giết hắn nhé...

Phương Hành nhẹ nhíu mi tâm, loáng thoáng cảm thấy mình trong lúc vô ý đã dây phải một đại phiền toái, hơn nữa còn không thể thoát khỏi.

Chỉ là Tiết Lệnh Đồ nghe lời này lại suýt nữa khóc lên, mình khó khăn lắm mới nhận được chút hi vọng sống, sao lại đột nhiên bị gác lên lửa nướng rồi? Hơn nữa ma đầu kia lại còn nghiêm túc như vậy, ngay ở trước mặt mình nói muốn tìm một lý do khác để giết mình, trong chốc lát làm cổ y run rẩy không ngừng sợ hãi. Thành thật đứng ở đó, sợ bị Phương hành tìm được cái cớ khác để giết mình.

- Chúc mừng Phương tiểu hữu đã độ qua ba kiếp, thoát phàm làm tiên, từ nay thế gian có thể dùng con mắt tiên nhân để quan sát rồi!

Hồng Hoang Lão Long Vương cùng Áo Cổ Tiểu Thần Vương chậm rãi vút không mà đến, từ xa chắp tay tỏ vẻ chúc mừng.

- Ha ha, khách khí khách khí, đa tạ Lão Long Vương đã hộ pháp cho ta.

Phương Hành cũng cười to một tiếng, tiến ra đón, không thấy hắn biến hai cánh ra đã có thể tự nhiên một bước đạp lên thiên không, ba dải lụa tiên hiển hóa quanh người bay bổng giống như thực chất, tiên ý lượn lờ khó nói lên nời, nổi bật bất phàm. So với chính bản thân hắn trước đây tuy là bề ngoài không thay đổi bao nhiêu nhưng khí chất cả người lại hoàn toàn khác biệt. Đứng ở giữa thiên địa hình như có loại ngạo ý thoát thiên địa lăng, nhất cử nhất động đều dường như có thể chấn động không trong, tràn ra một tiếng nổ ầm ẩn chứa lý lẽ đại đạo.

- Lôi kiếp đã độ, đại địch đều đã diệt, mời vào trong Cốt điện cùng bàn đại sự thôi!

Áo Cổ Tiểu Thần Vương mở miệng, sau đó đi phía trước dẫn đường, dẫn Phương Hành cùng tiểu công chúa và một đám đệ tử Phù Dao cung cũng đi về phía Hồng Hoang Cốt điện, đồng thời sai người quét tước chiến trường. Thi thể của tất cả sinh linh Thần tộc đều thu nạp luyện hóa, không để lại một chút dấu vết nào, đồng thời nhìn Tiết Lệnh Đồ một cái, lại thấy người kia theo thật sát phía sau Phương hành, chẳng những không có nửa hy vọng chạy trốn nào, thậm chí ngay cả nửa bước cũng không dám rời xa, trong bụng cũng cảm thấy cổ quái nhưng người đó là tù binh mà Phương Hành bắt được, bản thân cũng không tiên lộ mặt ngăn cản, chỉ đành chờ nhìn xem hắn xử trí như thế nào là được rồi.

- Phương đạo hữu, truy binh của Thần tộc chạy tới đây, bọn ta không xuất thủ không được, kế hoạch đã có biến, cũng phải thương nghị lại từ đầu rồi.

Sau khi ngồi xuống, Áo Cổ Tiểu Thần Vương cùng Phương Hành, Hồng Hoang Lão Long Vương, Dao Trì tiểu công chúa ngồi đối diện nhau, vẻ mặt đều có vẻ rất buồn rầu, sinh linh Thần tộc nhanh vậy đã chạy tới Bình Hoang nguyên là một chuyện ngoài dự liệu của bọn họ, sau đó bọn họ lại bị Phương Hành giở ám chiêu ép cho vội vã, không xuất thủ giúp hắn diệt tất cả truy binh không được. Chuyện này cũng làm Hồng Hoang Cốt điện càng lún càng sâu trong chuyện này, bây giờ bọn họ giết chỉ là một đường trong số ba đường truy binh, khi hai đường khác tới, sợ rằng còn có đại phiền toái...

- Ưm, đã phải nghĩ biện pháp nhận được sự tín nhiệm của Thần tộc, còn phải ứng phó với truy binh tới từ phía sau, quả thực là có chút phiền phức.

Phương Hành cười cười, sau đó ánh mắt lạnh nhìn về phía Tiết Lệnh Đồ, thấp giọng nói:

- May là chúng ta còn có một người giúp đỡ...

- Hửm?

Hồng Hoang Lão Long Vương cùng Áo Cổ Tiểu Thần Vương đều nhìn thoáng qua Tiết Lệnh Đồ.

Ánh mắt của Phương Hành càng ám muội hơn, thậm chí đáy mắt dâng lên nhàn nhạt sát ý, cười nói:

- Vị huynh đài này, bây giờ ta muốn sẵn sàng góp sức cho Thần tộc, tiêu tan hết oan nghiệt trước đây đã giết chết nhiều sinh linh Thần tộc như vậy, đắc tội lớn với nhiều Thần Vương như vậy, còn muốn có được sự tín nhiệm của Thần Chủ, cũng may hắn đã chuẩn bị đi tìm một món dị bảo trong truyền thuyết, trà trộn vào trong đội ngũ đó, tùy thời cướp đoạn... ngươi có thượng sách gì không?

- Chuyện này... chuyện này...

Tiết Lệnh Đồ chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, mỗi một câu nói của Phương Hành đều làm tim của y run lên một phần. Cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới ma đầu kia lại hào phóng như vậy, nói tất cả bí mật ra trước mặt mình. Trong lòng y cũng hiểu người ta dám nói thẳng với mình như thế chính là vì không sợ mình chạy thoát được. Hiện tại tựa như mèo đùa giỡn chuột vậy, nhìn như hòa khí hỏi mình, trên thực tế một khi trả lời không tốt thì hắn sẽ tiếp tục bằng lòng với yêu cầu lúc trước của Dao Trì tiểu công chúa, tùy tiện tìm một lý do giết chết mình, thậm chí hiện tại là đang kiếm cớ nữa!

- Ngươi nhìn xem hắn đang ấp a ấp úng kìa, rõ ràng chính là tâm hoài bất quỹ, vẫn nên giết hắn đi!

Dao Trì tiểu công chúa ở bên cạnh Phương Hành, nói.

Phương Hành thở phào nhẹ nhõm, như là rốt cục có thể hoàn thành một một nhiệm vụ rồi, đứng lên nói:

- Được!

Tiết Lệnh Đồ lại sợ run run một cái, vội vàng lên giọng nói:

- Có biện pháp... Có biện pháp...

- Nói!

Phương Hành lười nhiều lời một chữ, chỉ dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía Tiết Lệnh Đồ.

Áo Cổ Tiểu Thần Vương cau mày nói:

- Ngươi nên cẩn thận một chút chớ có vấy máu tươi lên mặt đất, đây chính là Hồng Hoang thánh điện ta!

- Hiểu rồi, yên tâm, đừng nói là máu, ngay cả cặn bã cũng không thừa lại chút nào!

Phương Hành khoát tay áo, dáng vẻ nắm chắc tâm ý.

Bọn họ đều mang dáng vẻ phong đạm vân khinh làm Tiết Lệnh Đồ sợ chết khiếp, đầu đang dùng khả năng cực hạn bình sinh để vận chuyển, cũng biết lúc này mình không thể rụt rè được, hơn không cẩn thận sẽ phải mất mạng. Ma đầu kia mà ra tay, mình ngay cả cặn bã cũng không còn, thậm chí còn không có thời gian suy nghĩ nhiều, không thể thoát khỏi cái chết. Chỉ có thể vội vàng ngẩng đầu lên dáng vẻ tràn đầy lòng tin nghiêm túc cao giọng nói:

- Thông Thiên đại nhân đã hỏi, Tiết mỗ đương nhiên không dám không trút hết tâm tư ra rồi, tuy là che giấu mọi chuyện cũng không dễ dàng nhưng cũng không hẳn là không có cách nào. Tiểu nhân sẵn sàng góp sức cho Thần tộc đã nhiều năm, vẫn hơi hiểu bọn họ hơn, theo ta thấy...

Nhìn thấy người xung quanh quả thật có ý nghe mình nói chuyện, Tiết Lệnh Đồ khôn khoan thở phào nhẹ nhõm, không lập tức nói ra chủ ý của mình, nhưng trước tiên đã trịnh trọng mở miệng hỏi Áo Cổ Tiểu Thần Vương mấy vấn đề, như là bọn họ kế hoạch trước đây của bọn họ như thế nào... Áo Cổ Tiểu Thần Vương hiểu y đang có ý kéo dài thời gian nhưng cũng không để ý nhiều, lời ít mà ý nhiều trả lời vài câu, nhìn xem y trả lời tiếp như thế nào.

Nhưng Tiết Lệnh Đồ càng nói càng có lòng tin, người này trí kế không kém, nghe Áo Cổ nói hết kế hoạch ban đầu của Hồng Hoang Cốt điện, y đã có dự tính tự tin trong lòng, trầm giọng nói:

- Kế hoạch của Hồng Hoang Cốt điện thật hoàn chỉnh, hiện tại cũng có thể thi hành theo, chỉ là đẩy thời gian Thông Thiên đại nhân gặp Áo Cổ điện hạ ra sau một chút là được, có thể tuyên bố với bên ngoài là ta cùng ba vị thần tướng khác đuổi kịp Thông Thiên đại nhân trước, Thông Thiên đại nhân chưa nghĩ gì đã độ liền ba lôi kiếp, thực lực đại tăng, kết quả chúng ta tử thương thảm trọng, chỉ một mình ta được Hồng Hoang Cốt điện cứu giúp, còn Thông Thiên đại nhân cũng bị Hồng Hoang Cốt điện bắt được, sinh cơ xa vời liền quyết ý quy phục, nói như thế, chẳng những không có kẽ hở, hơn nữa đến lúc đó ta cũng có thể làm chứng cho chuyện này, thủ tín với người ta sẽ chắc chắn hơn...

Nghe tới chuyện này, Áo Cổ Tiểu Thần Vương liếc Phương Hành một cái, nhẹ nhàng gật đầu.

Lão Tiết này muốn cực lực thuyết phục bọn họ giữ lại mạng của mình nên không giấu tài mà đề nghị muốn làm nhân chứng. Nếu như đám Phương Hành thực sự đồng ý cho y làm chứng, cái mạng nhỏ của y đương nhiên cũng sẽ được bảo vệ, chỉ có điều cách nói này cũng coi như khá hợp lý.

- Về mặt sẵn sàng góp sức cho Thần tộc, kế hoạch ban đầu của chư vị đại nhân vốn là để Hồng Hoang Lão Long Vương đưa tin cho Thần Chủ, lấy Hồng Hoang Cốt điện bảo đảm để nhận được Thần Chủ tín nhiệm, phương pháp kia tiểu nhân cũng không đồng tình lắm, so với nhận được Thần Chủ tín nhiệm, không bằng nhận được Thần tộc tín nhiệm!

Sau khi mở miệng, Tiết Lệnh Đồ cũng dần dần thông suốt mạch suy nghĩ, giọng nói âm càng lúc càng lớn, nói cũng càng lúc càng nhanh, vô cùng chăm chú:

- Cho dù nhận được sự tín nhiệm của Thần Chủ, nhưng nếu toàn bộ Thần tộc không tin Thông Thiên đại nhân sẽ đầu nhập vào, kế hoạch này vẫn sẽ nguy hiểm như giẫm lên băng mỏng, nhưng nếu là toàn bộ Thần tộc đều tín nhiệm, người Thần Chủ kia đương nhiên cũng sẽ phải tin... làm chuyện này thật ra cũng không khó, trước tiên trắng trợn tuyên dương, chỉ nói Thông Thiên đại nhân đã bị Hồng Hoang Cốt điện bắt, ngàn cân treo sợi tóc, lại thả ra tin tức nói hắn vì giữ mạng nên có lòng hướng về Thần tộc, nhưng Hồng Hoang Lão Long Vương tiền bối cũng không muốn chấp nhận cho hắn quy phục, chỉ muốn bắt hắn giao cho Bất Hủ Thần Vương để xin kết giao...

Y càng nói càng kích động, bản thân cũng không nhịn được vỗ tay tán thưởng, lớn tiếng nói:

- Chính là như vậy, kinh động tới Thần Chủ, làm cho hắn chủ động hạ chỉ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận