Lược Thiên Ký

Chương 1600: Năm quân cứu viện


- Xem ra cái tên Đế Thích này cũng không có gì đặc biệt, đại gia ta vừa mới đột phá Thái Ất cảnh, hắn lại chạy tới đỉnh phong, thực lực không cao hơn một cái đại cảnh giới, cũng hơn phân nửa rồi, nhưng hôm nay động tay đến, hình như hắn cũng không dấy lên được cái gì. . . Đến tột cùng, thì cái thằng này dấu đi thần thông lợi hại không dùng, hay là hắn có một thân tu vi, nhưng không có chiến lực tương ứng?

Cùng Đế Thích đánh nhau một hồi kịch liệt Phương Hành càng chiến càng mạnh, trong nội tâm đã có chút đắc ý, hắn cũng không biết, đến tột cùng là Thái Thượng Đạo hắn tu luyện cùng các con đường tu hành khác so sánh có ưu thế quá lớn hay là tên Đế Thích ở trong một ngàn năm, chỉ nhất mực tăng lên tu vi, làm trễ nãi việc lĩnh ngộ thần thông, nên chiến lực không được, tóm lại trận đấu pháp này, hắn một mực không rơi xuống hạ phong, ở trên trình độ nào đó mà nói, nếu sau lưng của hắn không có áo choàng quá mức lợi hại, hình như có chút khắc chế Khi Thiên Bá Man Đao, thì hiện tại hắn có khả năng chiếm thế thượng phong, cho dù hiện nay lực lượng ngang nhau, hắn cũng thực sự không nóng nảy, dù sao cũng có Thần Chủ ở bên, đây là sân nhà của hắn!

Hắn không sợ nhất chính là kéo dài, kéo đến kéo đi, người gặp xui xẻo sẽ chỉ là Đế Thích!

Chỉ có điều, chuyện mà ngay cả hắn cũng không có ngờ tới chính là, sau khi Đế Thích giao thủ cùng hắn nửa ngày đều không yên lòng, thì mấy trăm hiệp về sau ánh mắt hắn lại đột nhiên rùng mình, ngẩng đầu nhìn sau lưng Phương Hành, hình như ánh mắt có một vòng sợ hãi lẫn vui mừng. . .

- Đến thời điểm này còn dám phân tâm?

Phương Hành bắt được một cái cơ hội cái này, nghiêm nghị hét lớn, phi thân đạp hư không, huyết vụ bên người mịt mờ, lấn thẳng đến chỗ Đế Thích.

- Ha ha, Đế Lưu, ngươi thực cảm thấy trong khoảng thời gian một ngàn năm này ta không có chuẩn bị sao?

Trong một cái sát na này, Đế Thích như thay đổi thành một người khác, sắc mặt được bọc kín một tầng sát khí, năm ngón tay phải mở ra, bắt lên một cái pháp ấn cổ quái, chỉ là một cái pháp ấn mà thôi, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác man hoang, cổ xưa, nối thẳng bổn nguyên, Phương Hành ỷ vào thân pháp vọt tới bên cạnh hắn chém xuống một đao, nhưng không hiểu sao lại lệch ra một chút, chém sát qua thân thể của hắn, cùng lúc đó thanh âm của hắn cũng lạnh lùng vang lên, hình như ẩn chứa sự bi thương nào đó.

- Từ khi ngươi mất tích, ta đã biết rõ cơ hội của mình đến rồi, trước khi phụ vương ban thưởng Tiên mệnh cho ta, ta cũng đã liều mạng tu hành, cũng tại trước khi đạt được Tiên mệnh, ta không có thư giãn qua, một đường tu hành đến Tán Tiên đỉnh phong, căn cơ cực tốt, bởi vậy vừa có được Tiên mệnh, tu vi liền tăng vọt, lại hao phí vô số năm tháng, quanh năm bế quan, không giao tiếp với ai, tăng tu vi lên tới Thái Ất cảnh. . . Có thể nói, trong một ngàn năm này ngươi bị trấn áp, ta cũng như ở trong lao, không dám lãng phí một tia thời gian. . .

Oanh! Oanh! Oanh!

Lúc hắn đang nói chuyện, tay bắt pháp ấn điểm ra một chỉ, hướng về phía tinh vực!

Lúc này Phương Hành đã ẩn nấp thân hình, ở bên trong một mảnh chiến trường hỗn loạn, khắp nơi là huyết vụ, căn bản không nhìn thấy thân ảnh của hắn ở chỗ nào.

Nhưng Đế Thích chỉ tiện tay điểm một cái, lại chuẩn xác điểm về phía Phương Hành đang ẩn nấp!

Quả thực chuyện này để cho Phương Hành giật mình không nhỏ, phi thân tránh né, nhưng ở trước người của hắn, có pháp tắc biến hóa, phong hỏa trùng sinh, núi đá hiện lên, giống như khai thiên phách địa vậy, loại lực lượng này liên tiếp biến ảo ở trước người của hắn, làm cho hắn liên tiếp rút lui. . .

- Hôm nay, thời gian ngàn năm đã trôi qua, dưới sự khổ tu của ta, chẳng những tu vi đạt đến Thái Ất đỉnh phong, thậm chí còn âm thầm tìm hiểu chín đạo thái cổ vu pháp, ngươi thực sự nghĩ rằng ngươi phí ngàn năm thời gian, ẩn tàng một chút thực lực, đã có thể khinh thị ta sao?

Vào lúc này, khuôn mặt vẫn luôn như gió nhạt mây xanh của Đế Thích, bất ngờ xuất hiện một vòng hung ác và điên cuồng, cả người giống như hóa thành thượng cổ ma thần, một thức đơn giản lại ẩn chứa tiên uy thần thông không tưởng hướng về phía Phương Hành đánh qua, loại Tiên uy này rõ ràng giống thần thông võ pháp bình thường, nhưng ngay cả thể chất vạn pháp bất xâm của Phương Hành cũng không dám ngạnh kháng, ở dưới thế công điên cuồng chỉ có thể tiếp lui về phía sau, tuy trong nội tâm xông lên vô tận lửa giận, cũng chỉ có thể cắn chặt răng thừa nhận, tạm lánh hắn ta!

Thái Cổ vu pháp, thật sự rất cường hoành bá đạo!

Khi đó con đường tu hành còn chưa rõ ràng như hôm nay, thần thông võ pháp dung làm một thể, đấu pháp cũng rất thô bạo đơn giản, căn bản là buộc đối thủ cùng tu vi với mình liều mạng, cuồng oanh loạn đánh, không có được nửa điểm tinh diệu!

Trước đó, Phương Hành đã nghĩ đến nát óc, nhưng không nghĩ tới, Đế Thích nho nhã bình tĩnh như vậy, lại đi tu hành cái loại vu pháp hung mãnh bá đạo này, loại tương phản này, quả thực giống như là thấy được một tiểu nương tử nhàn thục trang nhã, khí chất cao thượng, cả ngày ăn không ngon, ngủ không yên, xoay người lại thấy nàng ở trong một cái kỹ viện cười tươi như hoa hầu hạ người khác. . .

- . . . Ngươi cần biết rằng, đối thủ trong nội tâm của ta, căn bản không phải là ngươi!

- Mà là cùng mấy vị Đế tử khác tranh phong, chống đỡ Đại Xích Thiên. . .

Một bên cuồng oanh loạn đánh, một bên hung hăng mở miệng, đến lúc cuối cùng, Đế Thích bạo rống một tiếng, đánh ra một quyền kinh khủng, một quyền kia giống như đã vượt qua thời không, cũng thuận tiện xuyên qua một chiếc tiên thuyền đã rách rưới, oanh đến trước mặt Phương Hành, đánh cho pháp tắc trước người hắn hỗn loạn, liên tiếp bị nghiền nát, cả người ngã về sau giống như sao, đáy mắt lóe lên tinh quang. . .

- Ai..., ta còn thắc mắc tại sao cái tên này muốn Bát Hoang Thiên Công của ta, hóa ra là vì mau chóng tăng lên tu vi, cường tu Thái Cổ vu pháp không trọn vẹn, ha ha, thần thông bực này có thêm không ít vấn đề, vậy mà Đế Thích dám tu, đảm lượng cũng không nhỏ. . .

Thần Chủ nhìn thấy Phương Hành bị ăn đau khổ cũng không lo lắng, ngược lại hơi nở nụ cười.

Cùng lúc đó, nàng quay đầu nhìn về phía viễn không, âm thầm cảm thán:

- Chuẩn bị ở sau cũng tới, tiểu Phương, ngươi muốn ứng đối như thế nào?

- Móa nó, đã bị dồn đến tuyệt lộ, còn dám ngang ngược như vậy?

Phương Hành bị Đế Thích cường công đánh lui một hồi, lại cũng không có bị thương, dù sao vạn pháp bất xâm cũng không phải là đùa giỡn, gần như có thể miễn dịch bảy thành lực lượng thần thông cùng giai, hơn nữa hôm nay hắn dùng thân thể của Đế Lưu, căn cơ cũng đánh ra rất tốt, Thượng Cổ vu pháp của Đế Thích chỉ bức lui hắn, cũng không làm hắn bị thương, nhưng dù là như thế, thực sự đã chọc giận hắn, ý nghĩ chơi liều trong nội tâm bốc lên, gắt gao nhìn qua Đế Thích, mắng to:

- Ngươi thực cho rằng gia gia thu thập không được ngươi hay sao?

- Ngươi thật cho rằng ngươi đã dồn đến tuyệt lộ hay sao?

Đế Thích bức lui Phương Hành, cũng cười lạnh, giống như cơn tức trong đầu cũng dâng lên.

- Oh, còn có hậu thủ?

Phương Hành khẽ giật mình, sau đó nở nụ cười, trầm giọng hỏi.

Đế Thích lại không đáp, lạnh lùng lườm Phương Hành, dùng âm thanh nhàn nhạt nói:

- Đế Lưu, ngươi cần phải biết, ta một ngày không chết, ngươi liền không lấy được những thứ ngươi từng có, hơn nữa ta có thể cam đoan với ngươi, lúc này ngươi cấu kết Sinh linh Thần tộc hại ta, tất nhiên sẽ vạn kiếp bất phục!

- Ngươi. . .

Phương Hành đang muốn chửi ầm lên, lại đột nhiên nghe được, bên trong tinh vực phương xa, truyền đến một mảnh tiên quang, vô số tiên vân từ viễn không càng ngày càng rõ ràng, đạo đạo sát cơ hiện lên ở tứ phía, viễn độn mà đến, đương nhiên đó là một phương quân đội, điều khiển tiên thuyền, cưỡi tiên thú, vượt qua đại tinh, hướng thẳng về mảnh chiến trường này giết tới, vậy mà lại là năm phương tiên quân không biết từ chỗ nào chạy đến, đều có Thái Ất thượng tiên suất lĩnh, không tiếc Tiên khí, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến, sau đó không phân trần trực tiếp giết vào bên trong chiến trường. . .

- Ha ha ha ha, Đế Lưu, ngươi thật không nghĩ đến sự chuẩn bị ở sau của ta sao?

Đế Thích nhìn thấy năm phương Tiên quân, cũng cao giọng cười to, thân hình biến ảo, lập tức cao lớn trăm ngàn lần, giống như tiên phật, xoay người lại nhấc lên một chiếc tiên thuyền phía sau hắn, xông qua chỗ xung yếu nhất, vọt tới tụ hợp cùng năm phương Tiên quân. . .

- Ách. . .

Phương Hành thấy một màn này, cũng không biết là nên khóc hay nên cười, nhưng trên mặt lại là một mảnh phẫn nộ.

- Đế Thích điện hạ chớ sợ, Tiên quân Thất Muội Thiên đến đây cứu giá. . .

Năm phương Tiên quân vọt lên, bất luận xanh đỏ đen trắng, trực tiếp triển khai chém giết, nhân vật lợi hại trong quân, càng mở ra chiến cuộc, hướng về bên trong chiến trường tiến đến, hình như muốn tụ hợp cùng Đế Thích, nhất là một bộ Tiên quân trong đó, ra tay không dung tình, trước người một mảnh ánh lửa tung hoành, liên tiếp chấn bay bảy tám Tiên binh Tiệt Đạo Đường cưỡi trên lưng cóc, ra tay không lưu tình chút nào!

- Chư vị trưởng lão đại nghĩa, Đế Thích vô cùng cảm kích!

Đế Thích nói lời cảm tạ, thân hình lại một hơi không ngừng, nhanh chóng đi ngang qua chiến trường.

Mà vào lúc này, theo năm phương Tiên quân gia nhập chiến đoàn, liên quân Tiệt Đạo Đường cùng Sinh linh Thần tộc vốn đã đánh Xích Tiêu quân liên tiếp lui về phía sau, vùng vẫy giãy chết, thực sự kinh hoảng, những sinh linh Thần tộc này thực sự trời sinh sợ hãi đối với Tiên quân, vừa mới đánh ra một chút tâm huyết, lúc này theo năm phương Tiên quân gia nhập, lập tức cảm thấy tình hình chiến đấu không ổn, sợ lại có mấy chi đại quân Tiên giới giết ra, mang chính mình làm sủi cảo, trong nội tâm đã có ý sợ chiến chạy trốn rồi. . .

Mà Xích Tiêu quân vốn đã gần như tuyệt vọng, thì trong nội tâm bắt đầu sinh ra hi vọng, chiến ý tái khởi, càng chiến càng dũng.

- Ta vốn gọi bọn hắn đến, là vì sau khi kế hoạch của ta hoàn thành lại đối kháng đại quân Thần tộc, để tránh kế hoạch có biến, vừa rồi hãm sâu trận địa, còn tưởng rằng bọn hắn không thấy lợi không đến đây cứu ta, không nghĩ tới bọn hắn đến rồi...

Mà vào lúc này, trái tim Đế Thích cũng một mảnh đại hỉ, nói:

- Bọn hắn đến, ta liền thực sự có hi vọng rời đi rồi!

Vừa nghĩ, vừa nhanh chóng vọt về phía trước, đồng thời lưu tâm một bên khác, lại phát hiện Thần Chủ không có ra tay.

- Đế Thích điện hạ, ngươi không sao chớ?

Ý niệm nổi lên trong đầu, Thái Ất thượng tiên của năm phương Tiên quân đã xông vào chiến trường, đi tới trước mặt Đế Thích, bao quanh hắn ở bên trong, càng có mấy người nhanh chóng tiến lên hành lễ, vậy mà là thiếu chủ của các Chư Thiên, vẻ mặt ân cần.

- Ảnh nhi cô nương, Băng Nghiên Tiên Tử. . . Ta không sao, làm phiền rồi!

Trái tim Đế Thích đập nhanh, được bọn hắn bảo hộ ở chính giữa, thở dài một cái, ánh mắt nhịn không được nhìn về phía Phương Hành.

Thấy được đệ đệ đang ngốc ở bên trong chiến trường, hình như phát mộng, hoàn toàn không có xông lên đây thì Đế Thích cũng không nhịn được cảm thấy thoải mái, hơi nở nụ cười, thần kinh một mực căng cứng, cũng vào lúc đó thư giãn xuống!
















Bạn cần đăng nhập để bình luận