Lược Thiên Ký

Chương 1538: Hiệu trung Đế Thích


Lúc này ở sườn tây biển loạn lưu đang có mấy chi Tiên Binh xâm nhập, ba trăm một bộ, chia nhau xâm nhập các phương, lại thêm chút tiên tướng và thế gia tùy tùng, tổng tộng bảy bộ, từ tây mà đến, bọc đánh ra mặt bắc, nghiêng nghiêng vòng tới, vừa khéo đứt loạn đường lui trong biển loạn lưu. Mặc dù trong tinh vực, các hướng Đông Nam Tây Bắc trên dưới đều là đường, cách bọc đánh này không khả năng hoàn toàn phá hỏng đường lui của phản tu, nhưng cũng đã tận lượng cắt đứt đại bộ phận đường đi. Hiển nhiên đám Tiên Binh này thế tới hung hung, ý đồ muốn triệt để cắt đứt mệnh mạnh phản quân. Vừa tiến vào biển loạn lưu liền lập tức chia binh giết tới!

Tiên Binh đại tiên giới, tu vị và trang bị quả bất phàm, huống hồ hai ngàn Tiên Binh này chính xuất từ tay Đế Thích điện hạ, được xưng Xích Tiêu Tiên Binh, là bộ phận tinh nhuệ nhất của Đại Xích Thiên nhất mạch, do Như Hiên tướng quân, một trong tam đại Thái Ất chiến tướng dưới trướng hắn đích thân chỉ huy?

Mấy chi Thiên Nguyên đạo thống ẩn thân trong biển loạn lưu cơ hồ vừa chạm mặt liền bị một bộ tiếp một bộ Tiên Binh đánh vỡ, không có xu thế hợp lại. Xét theo khía cạnh nào đó, ở trước mặt Xích Tiêu tiên quân được xưng mạnh nhất Đại Xích Thiên, phản tu Thiên Nguyên quả thật chỉ được tính là một đám ô hợp, không chỉ thực lực chỉnh thể yếu thua Xích Tiêu Tiên Binh một bậc, ngay cả trang bị cũng kém cực xa, thường thường lúc bọn họ mới vừa xông qua, còn chưa kịp tổ thành trận thế thì đã bị một trận loạn tiễn của Xích Tiêu tiên quân bắn gục!

Bình thường phản tu Thiên Nguyên tranh phong cùng chư tiên đại tiên giới cũng là có thua có thắng, chưa từng nghiền ép trấn áp bao giờ. Nhưng hiện nay đại quân giao thủ, lại lập tức hiển lộ ra tệ đoan của bọn họ, không phải sai lệch về thực lực, mà là quân trận và trang bị kém quá xa. Nếu nói tiên quân ba mươi ba tầng trời trăm người thành quân, liền có thể phát huy ra lực lượng của ba trăm người, như vậy phản quân Thiên Nguyên cũng là trăm người thành quân, lại chỉ có thể phát huy ra lực lượng của năm mươi người, một lên một xuống, cách biệt cực đại!

Chênh lệch này khiến cho tốc độ xâm nhập của tiên quân diễn ra cực nhanh, quả thực là thế như chẻ tre!

Thậm chí trong lòng đám tiên quân bắt đầy nảy sinh tâm lý khinh miệt, cảm thấy trước kia quá xem trọng bọn họ...

Đương nhiên, tương phản là Tiên Binh Thiên Nguyên, phần lớn bọn họ đều vừa đạp bước tiến vào tinh vực, không biết trời cao đất dày, đã quen với chuyện cậy vào một thân tu vị độc lai độc vãng, nay kết trận mà chiến, lại cực không thích ứng, rất nhiều người có một thân bản lĩnh, lại căn bản chưa kịp thi triển đã hoặc là bị loạn tiễn từ tiên quân đại tiên giới bắn chết, hoặc là bị kết trận khốn giết, chết cực kỳ biệt khuất!

- Ai, hai người bọn họ đi lập công lớn, lại bắt chúng ta tới vây quét một ít tôm cá nhỏ...

Trơ mắt nhìn phản quân Thiên Nguyên nơi nơi bị công phá, thảm tao đồ lục, năm người trong thất tử Đại Xích Thiên theo tiên quân mà đến, phối hợp bọn họ vây giết chư cao thủ lại cảm giác rất vô vị. Bởi vì trong trận đại chiến này, hai ngàn Tiên Binh gần như có thể quét dọn sạch bất kỳ chống đỡ nào. Dưới tên nhọn tiên giáp, đến cả cao thủ Thiên Nguyên chỉ cần rơi vào trong bao vây liền chỉ còn nước bị cường hành giảo sát. Ngược lại khiến cho năm người bọn họ không có đất dụng võ, một bên bước chậm trong giết chóc, một bên cười khổ ca thán mình vận khí không tốt!

- Làm thế này, tuy công lớn không vét được mấy phần, lại cũng ngăn ngừa chúng ta trực tiếp sa vào chuyện phiền toái kia. Ha ha, tuy chém vị... vị Đế tử kia có thể lấy lòng Đế Thích điện hạ, tất được trọng dụng, nhưng trong vô hình cũng chôn xuống bẫy rập, Xích đế bệ hạ tổng cộng chỉ có ba đứa con trai, ngàn năm trước càng là vô cùng coi trọng Đế Lưu điện hạ, dù hiện nay Đế Thích điện hạ thừa thế quật khởi, nhưng ai cũng không biết trong lòng Tiên Đế còn có bao nhiêu phần ưu ái Đế Lưu điện hạ...

Nghe được nam tử mắt rắn oán thán, nữ tử lạnh lùng thân mặc váy lụa trắng nói:

- Cho nên phần công lao này không muốn cũng được, săn ít tôm cá nhỏ, có thể đến trước mặt Đế Thích báo cáo là xong. Không phải người người đều như đứa điên Niếp Cuồng Nhất kia, chỉ nghĩ chém giết Đế tử dương danh, huống hồ sau lưng chúng ta đều là nhà lớn nghiệp lớn, dung không được chúng ta hành sự ngang ngược, gây chuyện thị phi...

- Đám lão tổ tông trên đầu chúng ta không ai không là nguyên lão công huân của Đại Xích Thiên, lập được công loa hãn mã trong đại chiến tương trợ Xích đế chinh phạt các Tiên Vương khác, bối phận cao, tu vị cũng mạnh, kham xứng cột trụ của Đại Xích Thiên. Ngay cả Xích đế trước nay cũng đều khách khí với gia tộc chúng ta, cho nên ta có phần khó hiểu, trước kia, lão tổ tông đều nói qua rất nhiều lần, chúng ta chỉ cần trung thành với Xích đế, gọi là Đế tử, thật ra khả năng lớn nhất là vĩnh viễn làm đế tử, chúng ta không cần để bọn họ vào trong mắt, càng không cần nói đến cái gì mà trung thành với không trung thành. Nhưng hiện nay, sao các lão tổ tông đột nhiên đều thay đổi thái độ, muốn chúng ta thân cận Đế Thích điện hạ?

Trong ngũ tử Đại Xích Thiên, có một thanh niên thân mặc trường bào màu đen, đầu tóc đỏ chói, nhíu mày hỏi . .

Những người khác nghe được lời ấy, ngược lại đều hơi ngớ, hiển nhiên vấn đề này bọn họ cũng nghĩ tới, lại không có đáp án.

- Bởi vì thiên địa sắp sửa đại biến!

Đúng lúc này, lại là nữ tử áo vải trầm mặc ít nói, vóc người thấp bé, trước đây đã từng dùng một bức Sơn Thủy đồ hiển hóa qua hành tung đám người Phương Hành nhè nhẹ mở miệng:

- Trong tiên giới, người người Vĩnh Sinh, nếu không phải gặp tai họa, hoặc là bản thân mệt mỏi, bế quan quy ẩn, bằng không, người thế hệ sau vĩnh viễn không được xuất đầu, thế mới có chuyện Đế tử vĩnh viễn sẽ chỉ là Đế tử, tiên nhân bình thường tôn sùng bọn họ là thần minh, nhưng ở trong mắt đại thế gia như chúng ta, đó chỉ là một đám tiểu bối vĩnh viễn cũng không thành được khí hậu mà thôi...

- Lời ấy không sai!

Nghe lời này của nàng, chư tử tại trường đều khe khẽ gật đầu, tuy bình thường ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng bọn hắn đều hiểu đạo lý này.

Nữ tử áo vải tiếp tục nói:

- Chẳng qua, giờ đã khác, không lâu trước đây, Tiên Đế bất ngờ bế quan, tựa hồ đang tham mưu thiên cơ nào đó. Cũng tức là nói, trừ phi chính bọn họ phá quan mà ra, bằng không ai cũng không thể quấy nhiễu bọn họ. Hiện nay, không ai biết Tiên Đế sẽ bế quan bao lâu, có lẽ chỉ vài tháng, vài năm, nhưng cũng có khả năng là vài chục vài trăm thậm chí là vài ngàn vài vạn năm. Tuy trước lúc bế quan Xích đế bệ hạ có lưu tiên chỉ, để ba vị Tiên Tôn Đại Xích Thiên chưởng ngự đại cục, nhưng ai trong chúng ta cũng đều biết, ba vị Tiên Tôn không làm chủ được, bọn họ cần phải có một vị chủ tâm cốt, mà không chút nghi vấn, vị chủ tâm cốt này, cuối cùng vẫn là Đế tử!

- Cũng tức là nói...

Chư tử còn lại đều nghe nói qua chuyện này, lại chưa từng thâm tư, cũng không liệu đến khả năng Xích đế sẽ bế quan thời gian dài như vậy. Lúc này vừa nghe nữ tử áo vải giảng thuật, tức thì trong lòng sáng ngời, chấn kinh nói:

- ... Đế tử vốn chỉ có hư danh, rất có khả năng vĩnh viễn không thành tựu Tiên Đế chi vị. Nay lại có khả năng nắm giữ thực quyền trong lúc Tiên Đế bế quan?

- Đây là tất nhiên!

Nữ tử áo vải nhàn nhạt nói:

- Ba vị Tiên Tôn dù là vì tị hiềm, cũng sẽ đẩy Đế tử ra cho người thiên hạ nhìn!

- Thì ra là thế...

Nghe xong phen lời này, trong lòng chư tử đều không khỏi trầm trọng, thật lâu không nói.

Đế tử bản thân là một xưng hô tôn quý, chỉ là tuy thân phận cực cao, lại rốt cuộc không có thực quyền...

Nhưng nay, cục diện có khả năng biến hóa!

Khó trách đám lão tổ tông chỉ trung với Xích đế sau lưng bọn hắn phải muốn bọn hắn hướng Đế Thích biểu thị trung thành!

- Nếu sớm biết như thế, chúng ta đúng thật nên chém Đế tử kia. Còn có chuyện gì càng có thể hướng Đế tử biểu thị trung thành hơn chuyện này?

Nam tử mắt rắn thở dài một tiếng, có vẻ rất là tiếc nuối.

- Ha ha, cái đó thì chưa hẳn. Rốt cuộc chỉ là tạm thời nắm quyền, lại còn có ba vị Tiên Tôn chế hành, không đáng để chúng ta làm chuyện này tuyệt đối đến vậy. Đừng tiếc cơ hội đó làm gì, chỉ cần biểu đạt thiện ý là được, tốt nhất là cứ chém nhiều phản nghịch Thiên Nguyên một chút!

Nữ tử lạnh lùng cười nhạt một tiếng, nói:

- Rốt cuộc vô luận đối với Đế Thích điện hạ hay là đối với Xích đế mà nói, thậm chí là từ góc độ ba mươi ba tầng trời, đây đều là công huân lớn nhất. Ra tay đi, ta có thể cảm giác được, trong biển loạn lưu này ngược lại không có chính tiên ẩn tàng, đại khái thấy thế không ổn liền đã đào tẩu. Không bằng chúng ta chia nhau ra tay, xem ai lấy được càng nhiều đầu lâu?

- Ha ha, đề nghị này của Tuyết Thất tiên tử diệu lắm, nói thật, đã lâu rồi ta không chém qua tiên...

Đám người nam tử mắt rắn và thanh niên tóc đỏ cười lên phụ họa, sát khí theo đó bừng bừng dâng cao.

- Lui, các ngươi đi trước...

Thời này khắc này, ở cách bọn họ không xa, có một trận chém giết chính đang tiến hành, khu vực này chính là nơi hơn hai ngàn Tiên Binh hội hợp, cũng là nơi chém giết thảm thiết nhất, không biết có bao nhiêu phản quân Thiên Nguyên trong biển loạn lưu bị Tiên Binh từ mấy phương hướng đuổi tới, chen đến nơi này. Chúng Tiên Binh dưới sự chỉ huy của Thái Ất thượng tiên Như Hiên tiên tướng bao vây từ trái qua phải, bắt đầu chuẩn bị chém giết, lại vừa khéo có một lão tu phương đạo thống nào đó suất lĩnh chúng đệ tử chạy qua, lão tu liều mạng ngăn trở, muốn cho đám đệ tử đào tẩu!

- Sư tôn...

Chúng đệ tử đầy người là máu, thương tàn quá nửa, trong lòng kinh khủng, lại vẫn bất nhẫn rời đi!

- Nên quyết đoán, đừng loạn...

Lão tu tay cầm bảo đao, uy phong lầm lẫm, ngăn ở trước người chúng Tiên Binh, thanh âm vừa bá đạo lại quyết tuyệt:

- Ta niên kỷ lớn, tiềm lực đã hết, không thể có nửa phần tinh tiến, các ngươi thì khác, các ngươi còn trẻ, còn có hi vọng lần nữa chấn hưng Phù Khí đạo chúng ta...

Dưới tiếng rống thảm của hắn, đám đệ tử trẻ tuổi kia cuối cùng khóc lớn, ngoan tâm quay đầu phi độn.

Lão tu đối mặt với chi chi chít chít Tiên Binh trước mắt, trong lòng đã có tử chí, liều mạng rống to:

- Đến đi!

Chúng Tiên Binh dưới sự chỉ huy của Như Hiên tiên tướng chậm rãi bức tới, thiết kỵ âm sâm, thế không thể ngăn.

- Thật là ngu xuẩn a, hắn mà chết, hết thảy đều thành hư vô, tông môn có lớn mạnh cũng đâu liên quan gì tới hắn?

Chư tử Đại Xích Thiên chứng kiến cảnh này, nhìn lão tu kia, trong lòng đều có cảm giác cực không thoải mái, vừa khinh thường, lại vừa không đáng, còn có chút không hiểu. Cũng đúng lúc này, nam tử mắt rắn đột nhiên tròng mắt vừa chuyển, quạt sắc khẽ rung, cười nói:

- Chư vị, so với xem ai chém càng nhiều đầu lâu, không bằng trước xem xem ai hái được não đại lão đầu kia, thế nào?

Chư tử nghe vậy đều hơi ngớ, quay đầu nhìn nhau một cái.

- Ha ha, hắn là của ta...

Đột nhiên, nam tử tóc đỏ tung mình bay lên, trong bàn tay hiển hóa mấy đạo hỏa liên, nhắm thẳng tới cổ gáy lão tu.

- Tiểu Hỏa Nhi, ngươi dám chơi xấu, vậy không được..

Mấy người còn lại thấy thế lập tức đều hét lớn, từng đạo tiên quang đồng loạt hướng đến lão tu!


Bạn cần đăng nhập để bình luận