Lược Thiên Ký

Chương : Dã tâm của Đế Thích




- Ngươi hẳn không biết mình phá huỷ kế hoạch lớn như thế nào của ta a...

Nghe Phương Hành nói rõ ràng có chút ly gián, lại nhìn Thanh La tiên tử rõ ràng rất sợ hãi, tựa hồ nghĩ tới địa phương gì, biểu hiện của Đế Thích trầm trọng, có vẻ tức giận hiển hiện ở trên mặt, nhưng mạnh mẽ đè ép xuống, trên mặt lộ ra vẻ mỏi mệt, tuy mắt nhìn Phương Hành, nhưng ai cũng có thể nghe ra, hắn là giải thích cho Thanh La tiên tử:

- Các ngươi không cần nghĩ quá nhiều, trong quan tài không kia, vốn là Đế Tử Sư Độc Long Tử...

- Độc Long Tử?

Phương Hành nghe xong lời này, thoáng ngẩn ra, bất quá lại không biết hắn nói tới ai.

Nhưng Thanh La tiên tử nghe xong, sắc mặt ngẩn ra, có chút đờ đẫn, nàng tự nhiên biết Đế Tử Sư Độc Long Tử là ai, đó là Đại La Kim Tiên mà Xích Đế chính mồm chỉ định, giáo dục Đế Thích tu hành, từ trình độ nào đó, cũng là hộ đạo giả vẫn ở trong bóng tối bảo vệ Đế Thích, nhưng lúc trước ở Thần Vực, nàng từng hỏi Độc Long Tử đi nơi nào, Đế Thích nói hắn đã đi làm việc khác, không ở bên người, cũng chính bởi vậy, Thanh La tiên tử mới nhận định Đế Thích thất bại thảm hại, nhận định lúc đó hắn không có khả năng đào mạng...

Mà Đế Thích, sau khi nói ra đáp án này, cũng nhẹ nhàng thở dài, biểu hiện hờ hững.

- Kỳ thực ta không có lừa gạt Thần Chủ, trong quan tài đúng là hậu duệ của Nghiễm Thành Tiên Vương!

Hắn ngừng lại một chút, mới nhẹ giọng nói:

- Bởi vì hậu duệ vị Nghiễm Thành Tiên Vương này, vốn là sư tôn của ta, từ nhỏ đến lớn chỉ điểm ta tu hành, như cái bóng lúc nào cũng bảo hộ ở bên cạnh ta, hắn vốn là con thứ ba của Nghiễm Thành Tiên Vương, sau đó ở thời điểm Nghiễm Thành Tiên Vương gặp nạn, mới quy thuận dưới trướng của phụ vương ta, thậm chí đối với Thần Chủ, hắn cũng là một người quen biết cũ...

- Nếu không phải vị đệ đệ này của ta đột nhiên xuất hiện, quấy rầy hết thảy kế hoạch của ta, sự tình tiến triển vốn nên như vậy!

Đế Thích nói, nhìn Phương Hành một chút, khẽ thở dài:

- Độc Long Tử tiên sinh sẽ nằm ở trong quan tài, bị Thần Chủ nhìn thấy, nhận ra dáng dấp của hắn, sau đó ở thời điểm Thần Chủ nhìn thấy hậu duệ của kẻ thù, tâm thần khuấy động, bị Độc Long Tử ra tay đánh giết, tuy nàng thần thông quảng đại, nhưng ta biết rõ, nàng vì ổn định đại cục, phân ra rất nhiều hóa thân, chân thân bảo lưu thực lực, e là nhiều nhất chỉ có ba bốn phần mười, Độc Long Tử tiên sinh rất có hi vọng thành công, dù thất thủ...

Đế Thích nói phong khinh vân đạm:

- Lúc đó trong tay ta, còn có một đạo đế phù do phụ vương ban tặng không phải sao?

Phảng phất như không nói đến người ta kinh ngạc thì chết cũng không thôi, Đế Thích nói ra lời này, quả thực làm cho Phương Hành lạnh cả người:

- Sau khi ám sát Thần Chủ, các sinh linh Thần tộc quần long vô thủ, hơn nữa trong ba vị Thần Vương, có một vị hợp tác với ta, lại có một vị vốn là người của ta, sinh linh Thần tộc lại trời sinh sợ hãi Tiên Nhân, vậy ta liền có thể thu phục một bộ sinh linh Thần tộc thành thủ hạ...

- Có một bộ sinh linh Thần tộc này, vậy ta có thể thong dong bày xuống Tiếp Dẫn đại trận, chờ đợi Hỗn Độn Tiên Viên xuất hiện, tuy Thiên Nguyên đã sớm biết được kế hoạch này, nhưng bọn họ không có hi vọng tranh đoạt, dù sao ở Thiên Nguyên, cũng đồng dạng có quân cờ của ta... Vốn kế hoạch này không có sơ hở nào, ta chuẩn bị rất nhiều chướng nhãn pháp, có thể ở dưới tình huống đạt thành mục đích, lại không kinh động Tử Huyền Tiên Soái thu Hỗn Độn Tiên Viên, đồng thời không phí sức lực thu phục một bộ sinh linh Thần tộc, chỉ tiếc, hết thảy biến hóa ta đều cân nhắc, lại không cân nhắc đến ngươi...

Ánh mắt Đế Thích rơi vào trên người Phương Hành, mang theo vẻ cười khổ.

- Ha ha...

Phương Hành cũng cười bồi, nhưng trong bóng tối gia tăng tốc độ thu lấy Hỗn Độn Tiên Viên.

- Ta không nghĩ tới ngươi lại có thể thuyết phục Thần Chủ làm khó dễ ta, lúc đó Thần Chủ có chuẩn bị, ta và Độc Long Tử tiên sinh tự nhiên không tiện ra tay, dù sao Thần Chủ chính là Thần Chủ, chính diện đánh nhau, cho dù là Độc Long Tử tiên sinh cùng đế phù trong tay ta liên thủ, cũng không có bao nhiêu phần trăm chắc chắn, bởi vậy ta không thể làm gì khác hơn là hi sinh chân thân của mình, Độc Long Tử tiên sinh thì nhân cơ hội chuồn ra quan tài, ẩn giấu ở trong Thần Minh, ta nghĩ quãng thời gian này, hắn vẫn ở trong bóng tối nhìn chằm chằm ngươi, chờ có cơ hội cứu ta đi ra...

Nói đến chỗ này, Đế Thích khe khẽ thở dài:

- Ta vốn cũng đang đợi hắn cứu ta ra ngoài, nhưng không nghĩ tới ngươi lại lấy đi đại trận hạch tâm của Tiểu Thế Giới, trái lại cho ta một cơ hội chủ động hiện thân, điều này cũng làm cho ta cảm giác vận may của mình còn rất tốt...

- Vốn là ma xui quỷ khiến, mới bị ngươi hủy diệt hết thảy kế hoạch...

- ... Hiện nay, cũng là ma xui quỷ khiến, để ta có khả năng cầm lại tất cả!

Đế Thích thở dài:

- Này có tính là một loại vận mệnh đùa cợt hay không?

Tuy vẫn đang toàn lực triển khai thần thông, nhưng lời Đế Thích nói cũng nghe vào trong tai, trái tim khiếp sợ quả thực khó có thể hình dung, lúc trước ở trong Thần Tiêu Cung của Thần Chủ, bọn họ đều nhìn thấy quan tài không, cũng làm ra rất nhiều suy đoán, nhưng chung quy không có đầu mối, bất luận làm sao cũng không nghĩ tới, sau lưng bộ quan tài không kia, lại ẩn giấu nhiều vấn đề như vậy, Đế Thích cũng quá lợi hại rồi, không phải hắn chính mồm nói ra, đại khái Phương Hành nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới hắn lại có khí phách bực này?

Con mẹ nó, hắn lại mưu đồ ám sát Thần Chủ?

Hơn nữa, thực chiếu theo ý nghĩ của hắn suy tính, Phương Hành cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh!

Bởi vì nếu lúc trước tất cả theo kế hoạch của hắn tiến hành, không chừng hắn thật có khả năng thành công...

Lúc ấy mặc dù ngoài miệng Thần Chủ nói ung dung, nhưng trong nội tâm nàng, lại cực kỳ lưu ý hậu duệ của Nghiễm Thành Tiên Vương, sau khi Đế Thích chết, nàng còn từng chuyên môn mở quan tài ra xem, sau khi nhìn thấy quan tài không, khuôn mặt có mấy phần thất lạc và kinh ngạc, có thể tưởng tượng, nếu lúc đó nàng mở quan tài, nhìn thấy một người dáng dấp cực kỳ giống Nghiễm Thành Tiên Vương, lại đột nhiên bị thi thể kia triển khai vu pháp đánh lén, vậy coi như nàng tu vi thông thiên, nhất thời không chết, nhưng sau đó... còn có một Thái Ất Thượng Tiên cầm đế phù!

Lúc trước ở trong Thần Tiêu Cung, Thần Chủ ra tay trấn áp đế phù, rõ ràng là hết toàn lực, còn bị chút thương tích!

Bởi vậy có thể thấy được, đế phù kia có khả năng tạo thành uy hiếp với Thần Chủ, còn lớn hơn một vị Đại La Kim Tiên!

Coi như hai tính toán này giết không được chân thân của Thần Chủ, như vậy trong ba vị Thần Vương, còn có một vị Thần Vương ẩn giấu, là người của Đế Thích a, ở thời điểm Thần Chủ thất thủ, nếu vị lão huynh kia âm thầm tới bên cạnh Thần Chủ, sau đó ra tay, như vậy đừng nói Thần Chủ chỉ có ba bốn phần mười thực lực, sợ là Thần Chủ thực lực hoàn chỉnh cũng gánh không nổi...

Mà bình thường ám sát, lo lắng nhất là sau khi ám sát bị người vây giết, nhưng Đế Thích không có lo lắng này, ngẫm lại dáng vẻ sợ hãi của sinh linh Thần tộc khi thấy Tiên Nhân, Phương Hành cảm thấy, nếu sau khi hắn ám sát Thần Chủ, một mặt triệu hoán tám ngàn Xích Tiêu Quân giết vào, một mặt uy hiếp các sinh linh Thần tộc, sau đó thừa cơ truy kích, thu nạp thuộc hạ của Thần Chủ, này là sự tình rất có thể!

Một khâu một khâu cân nhắc xuống, lại thật khiến người ta không rét mà run...

Ngay cả Phương Hành cũng không thể không khâm phục quyết đoán và năng lực thôi diễn của Đế Thích!

Lại nghĩ lại vừa nghĩ, như thế hoàn chỉnh kế hoạch, lại bị mình mơ mơ hồ hồ liền phá hoại sạch sành sanh...

... Hắn vẫn cảm thấy Đế Thích thực quá xui xẻo, nhàn rỗi không chuyện gì chọc ta làm gì chứ!

- Đến hiện tại, ngươi còn muốn nói là ta thua hắn sao?

Đế Thích một hơi nói nhiều như vậy mới dừng lại, đứng yên bất động, một lát sau, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Thanh La!

- Ta...

Thanh La cũng có chút sợ hãi trợn to mắt.

Tuy trước đây nàng vẫn một tấc không rời đi theo bên người Đế Thích, nhưng rõ ràng không nghĩ tới nội tâm hắn điên cuồng như thế.

Hơn nữa bí mật này, hắn hiển nhiên vẫn gạt mình, một chút cũng không lộ.

Làm ngay cả mình, ở sau khi biết được đó là một bộ quan tài không, cũng nghi thần nghi quỷ hồi lâu, tâm trạng thấp thỏm bất an.

- Chuyện này... Đại khái chính là mệnh a!

Nàng há miệng mấy lần, cuối cùng chỉ nói ra một câu như vậy.

Đối với nàng mà nói, tự nhiên rõ ràng tuy kế hoạch của Đế Thích điên cuồng, nhưng không phải không có hi vọng thành công, nhưng lại bị Đế Lưu phá hoại sạch sành sanh, không thể không cười khổ nói ra một câu như vậy...

Ngoại trừ vận mệnh, còn có cái gì có thể giải thích?

- Đúng, là mệnh, hay là...

Lúc này Đế Thích cũng cười khổ, ngẩng đầu nhìn về phía Phương Hành, ánh mắt lẫm liệt.

Nửa câu nói sau, hắn không có nói hết, mà nhẹ nhàng nâng tay, xa xa chỉ về phía Phương Hành, sắc mặt lạnh lùng, mang theo một tầng sương lạnh:

- Bất luận ngươi là ai, bắt được ngươi, ta sẽ biết tất cả...

- Hắn đoán được cái gì sao?

Phương Hành ở trong nháy mắt này, trái tim không khỏi nhảy một cái, âm thầm suy nghĩ.

Nhưng trên mặt lại không lộ ra, cười lạnh nói:

- Vậy trước tiên cần phải xem ngươi có thể bắt ta không đã...

Nói xong quát lạnh một tiếng, pháp lực kích đãng, dùng hết toàn lực vận chuyển Tụ Lý Càn Khôn, bây giờ hắn đã thu hơn tám phần mười Hỗn Độn Tiên Viên, chỉ còn gần hai phần mười cuối cùng, mà Đế Thích, bây giờ vẫn không có thủ đoạn khắc chế mình, vì lẽ đó hắn muốn đánh bạc, không tiếc tất cả thu hồi Hỗn Độn Tiên Viên, đánh cược Thanh La tiên tử nhiều lần ở trên người mình chịu thiệt có dám lần nữa lựa chọn đối địch với mình hay không, đánh cược Si Nhi có thể vào lúc này, chân chính bảo vệ mình hay không...

- Ngươi thật cho rằng ta cần tự tay bắt ngươi?

Đế Thích cười lạnh:

- Hay ngươi cảm thấy kế sách kéo dài thời gian của mình thành công?

Nhìn Phương Hành đột nhiên tăng nhanh thần thông, hắn đột nhiên gảy mười ngón, tựa hồ câu thông cái gì, trên mặt hiện lên ý cười:

- Độc Long Tử tiên sinh vốn muốn ở thời điểm Thần Chủ và Thiên Nguyên chư lão tranh cướp làm ngư ông thủ lợi, nhưng ta nói với hắn không cần nữa!

Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, rơi vào trên mặt Phương Hành:

- Đừng tưởng ta đoán không được, Thái Hư Bảo Thụ vẫn ở trong Tiên Viên!









Bạn cần đăng nhập để bình luận