Lược Thiên Ký

Chương 1196: Thiên Nguyên đại đan.




Ầm ầm...

Truyền nhân Tiểu Tiên Giới thi triển pháp môn thứ ba trong Vong Tình Thiên Công, lại dẫn động thiên địa pháp tắc, chậm rãi trấn áp về phía Phương Hành, nhìn lên lại có một loại cảm giác Chư Thiên Vạn Giới khó mà đào thoát, không thể trốn đi phương nào, chỉ có thể bằng vào thực lực bản thân ngạnh kháng, nhưng ngay cả Phương Hành cũng không thể không thừa nhận, nếu quả thật muốn bằng vào lực lượng ngạnh kháng, vậy tu vi của mình thật đúng là không phải đối thủ của truyền nhân Tiểu Tiên Giới, chỉ có kết quả suy tàn!

Bất quá ở thời điểm cuối cùng, Phương Hành dùng Thái Thượng Cầu Đạo Kinh dò xét ra bản nguyên của thần thông, nhờ vào đó phát hiện kẽ hở của truyền nhân Tiểu Tiên Giới... Rất đơn giản, thần thông này là truyền nhân Tiểu Tiên Giới đoạt từ trên người kẻ khác, không phải hắn tu luyện, cho nên lúc thi triển, vô luận thần thông mạnh cỡ nào, đều sẽ có một sơ hở!

Sưu!

Phương Hành ở thời khắc này, chân thân rất khó chạy thoát, đã sớm bị truyền nhân Tiểu Tiên Giới khóa chặt.

Nhưng tu vi của hắn thâm hậu, thủ đoạn chồng chất, trong khoảng điện quang hỏa thạch đã có kế sách ngăn địch, mặc dù ở trong nguy hiểm, lại không kinh hoảng, đột nhiên phi thân lên, sau đó cong ngón búng ra, chỉ nghe “Bá” một tiếng, một viên Xá Lợi tựa như sao băng bắn ra, bay ra khỏi phạm vi lực lượng bao phủ.

- Ân?

Truyền nhân Tiểu Tiên Giới nao nao, cuối cùng quyết định trước không thèm quan tâm viên Xá Lợi kia, giết chết Phương Hành lại nói.

Nhưng ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, sự tình phía sau biến hóa quá nhanh, sau khi viên Xá Lợi kia thoát khốn, liền tản ra Ma ý lành lạnh, hóa thành bộ dáng của Bách Chiến Hồn Binh, hoặc nói Bách Chiến Hồn Binh mượn Xá Lợi trốn thoát khỏi thần thông của hắn áp chế, sau đó nhảy lên trăm trượng, hiển hóa ba đầu sáu tay, ma khí lành lạnh chém tới Hung Đạo...

Oanh!

Đối mặt cục diện này, ngay cả Hung Đạo cũng không thể không đưa tay phản kích, ngạnh sanh tiếp nhận một kiếm của Hồn Binh, thân hình bị đánh bay hơn mười trượng mới chậm rãi ổn định, nhưng cúi đầu xem xét, mình thi pháp bị đánh loạn, Phương Hành đã thoát khốn rồi.

- Ma Binh của ngươi quả nhiên có chút môn đạo, có thể nói thần thông bách biến, vận dụng tùy tâm...

Thần sắc của Hung Đạo giống như có chút xúc động, trầm thấp hít một hơi, trên mặt nổi lên lãnh ý:

- Chỉ bất quá, có gì hữu dụng đâu? Dù sao lực lượng của ngươi còn quá yếu, tu vi giữa chúng ta trọn vẹn kém bốn đạo lôi kiếp, Bách Chiến Hồn Binh mạnh hơn, cũng không có khả năng đền bù chênh lệch này, huống chi Vong Tình Thiên Công của ta, làm sao có thể thua Ma Binh của ngươi?

Nói xong hắn lật tay chỉ ra, hung hăng điểm về phía Phương Hành.

Vẫn là một chỉ trong Vong Tình Thiên Công, vỡ nát pháp tắc vô tận, lực lượng ngập trời tụ vào một điểm...

Thông qua vừa rồi thăm dò, mặc dù ba thức thần thông của hắn chưa từng giết được Phương Hành, nhưng cũng xác định một điểm, kia chính là mặc dù Phương Hành giảo hoạt, cũng không phải đối thủ của mình, dùng Vong Tình Thiên Công đối phó hắn, là tuyệt đối không có vấn đề...

- Để ngươi trốn qua ba thức lại thế nào? Tái chiến tiếp, ngươi tất thua không thể nghi ngờ!

...

...

- Tái chiến tiếp, chúng ta tất thua không thể nghi ngờ...

Mà lúc này, Hồ Tiên Cơ một mực trốn ở bên ngoài chiến cuộc, ánh mắt thâm trầm nhìn chung quanh, dùng tu vi của nàng, mặc dù còn không thể trộn lẫn vào trong chiến cuộc, nhưng nhãn lực vẫn phải có, thần sắc có chút lo lắng, lúc này tình hình chiến đấu rất không ổn, bên Phụng Thiên Minh cố nhiên là tất cả cao thủ đều xuất hiện, chống đỡ các Thần Đình Tiểu Thánh, nhưng muốn chiến thắng lại không đơn giản, dù sao thực lực của các Thần Đình Tiểu Thánh đều mạnh mẽ đáng sợ, ai cũng có thể tung hoành hoàn vũ...

Bây giờ, Không Không Nhi tay cầm côn sắt ác chiến với Ngưu Ma tộc Phụ Sơn Tử, nhưng thắng bại khó phân!

Vương Quỳnh dùng Thủy Hỏa Thần Luân, cùng Thần Nữ Chập Tộc Hoa Mật Nhi đấu pháp, cũng đã có chút xu hướng suy tàn, cũng may Lệ Hồng Y và Lệ Anh, Hàn Anh ở bên cạnh lược trận, trên khí thế đã sớm vượt qua Hoa Mật Nhi, nhưng vấn đề ở chỗ thần thông của Hoa Mật Nhi quá khó chơi, phân thân ngàn vạn, tựa như một đạo cuồng phong, bốn người bọn họ căn bản không có thủ đoạn hữu hiệu, có thể nhanh chóng kết thúc nàng này!

Mà Thần Châu Bắc Vực Tống Quy Thiện và Sương Thổ tộc trưởng ác chiến, thì đồng dạng cũng thắng bại khó phân, lực lượng của Sương Thổ tộc trưởng mạnh hơn, nhưng Tống Quy Thiện thì có tiếng tu vi uyên bác, đạo đạo thần thông phát huy ra, Sương Thổ tộc trưởng nhất thời cũng không thể làm gì...

Về phần Cổ Hạc và Lữ Phụng Tiên, hai người này chiến đấu cũng hung hiểm đến cực hạn, Tiểu Vũ Thần đã tế ra sáu đại kỳ, cũng không biết gia trì bao nhiêu lực lượng, Hung Thú chi hồn, tàn tướng chi hồn ở quanh người bay loạn, mỗi một thức đánh ra đều phảng phất như gia trì lực lượng quỷ thần, càng chiến càng đáng sợ, nhưng Cổ Hạc cũng không đơn giản, Hỗn Độn Cổ Giản trong tay, thân hình sử dụng Cùng Thiên Cửu Biến, so sánh với Lữ Phụng Tiên thì ai cũng có sở trường riêng, chiến cuộc giằng co, lúc nào cũng có thể phân ra thắng bại, nhưng hết lần này tới lần khác phân không được...

Cục diện tốt nhất là Tiêu Tuyết, dựa vào một thanh cốt kiếm đã áp chế Thái Uyên, chỉ là vấn đề ở chỗ, trên đỉnh đầu Thái Uyên hiển hóa Nhật Nguyệt, ẩn chứa lực lượng thời gian, thời gian đang liên tiếp tăng vọt, nàng cũng chỉ có thể áp chế mà thôi, muốn trong thời gian ngắn phân ra thắng bại, vậy thì có chút ép buộc!

- Không phải thời điểm lưu thủ, phát huy ra uy lực chân chính của Bế Môn Trận, nếu không chúng ta sẽ ăn thiệt thòi, hôm nay người xuất thủ đều là thiên kiêu, nhưng thời gian tu hành quá ngắn, nếu có thể cho bọn hắn mấy trăm thậm chí mấy chục năm, đối thủ của bọn hắn chỉ sợ ngay cả tư cách giao thủ cũng không có, nhưng bây giờ... khó, khó, khó, rất khó thủ thắng!

Chẳng biết lúc nào, Đạo Vô Phương lặng yên đi tới bên người Hồ Tiên Cơ, chau mày thở dài nói.

- Thế nhưng Thần Tử Dạ tộc còn không có xuất thủ, đây vốn là thủ đoạn dùng để đối phó hắn...

Hồ Tiên Cơ quay đầu nhìn Thần Tử Dạ tộc, hiển nhiên đang do dự.

- Phật Chủ vẫn đang ngó chừng hắn, chưa chắc sẽ ra sự tình gì, càng mấu chốt là, hiện tại chúng ta không chịu nổi!

Đạo Vô Phương vội vã nói, thịt mỡ trên mặt không ngừng rung động, hiển nhiên đáy lòng cực kỳ lo lắng.

- Xác thực không có biện pháp gì...

Hồ Tiên Cơ hít một hơi, cũng chỉ có thể công nhận điểm này, cục diện bây giờ đã không thể kéo dài nữa, nếu trận này thua, vậy đừng nói Phụng Thiên Minh sẽ tổn thất nặng nề, ngay cả nhiệt huyết của Thiên Nguyên Đại Lục chỉ sợ cũng khó đốt lên lần nữa, coi như nàng mưu lược lại cao, đối mặt cục diện như vậy cũng không thể điều khiển, bởi vì sự thật bày ở trước mắt, mặc dù bây giờ thế hệ trẻ của Thiên Nguyên Đại Lục trưởng thành rất nhanh, nhưng dù sao thời gian còn quá ngắn, so sánh với Thần Đình Tiểu Thánh, trên lực lượng là không thể địch nổi!

Át chủ bài nàng lưu lại đối phó Thần Tử Dạ tộc, chỉ có thể sớm lấy ra!

- Phong Thiên Đại...

Lông mày nhíu lại, Hồ Tiên Cơ vô ý thức muốn mở miệng, nhưng sắp đến bên miệng, lại bất đắc dĩ hít một hơi:

- Đã đổi tên thành Bế Môn Trận... Vô Phương đạo hữu, phiền ngươi truyền lệnh đi, bốn mạch đều động, vận chuyển 64 trận kỳ...

- Bế Môn Trận, lập tức xoay chuyển, các tu sĩ quy vị, cùng trận tiến thối!

Đạo Vô Phương không chút do dự, lập tức tế ra mấy đạo linh phù.

Trong nháy mắt, Phật môn hộ pháp Phật Ấn, Nam Chiêm Bộ Châu nhất mạch Lệ Hồng Y, Thái Cổ Yêu Đạo Kim Sí Tiểu Bằng Vương, cùng Thần Châu nhất mạch Đạo Vô Phương sắc mặt ngưng tụ, riêng phần mình lướt về phía một phương vị, sau đó cùng đệ tử bốn mạch ngồi xếp bằng xuống, trầm thấp niệm tụng chú ngữ, bàn tay ló ra, ấn tới hư không.

Ầm ầm!

64 trận kỳ tung bay đồng thời theo một loại quỹ tích phức tạp dao động!

Theo quỹ tích 64 trận kỳ vận chuyển, giữa không trung, trong đại trận, bắt đầu hiện lên đạo đạo lực lượng vô hình, tựa như bầu trời thấp xuống, đang từ từ đè ép, mà cùng nhau hạ xuống, còn có các đệ tử của Phụng Thiên Minh, trên người đều tản ra linh quang nhàn nhạt, thời gian dần trôi qua, ở trong hư không hóa thành một quang cầu ngũ sắc lóa mắt, nhẹ nhàng huyền phù.

Quang cầu kia, các loại lực lượng khác biệt ngưng tụ cùng một chỗ, vậy mà gắn bó ổn định, thật sự là cực kỳ quỷ dị, muốn hình dung, thì tựa như tu sĩ dùng đủ loại thần dược luyện thành đan dược!

- Một thân tu vi làm nguyên liệu, một bầu nhiệt huyết thành hỏa diễm, mượn Bế Môn Trận làm đan lô, luyện thành một viên thần đan...

Hồ Tiên Cơ thấy đan dược xuất hiện, thần sắc cực kỳ phức tạp, trầm thấp ngâm tụng.

Mà viên thần đan kia thì càng lúc càng lớn.

Ầm ầm!

Thời điểm thần đan phát triển đến giai đoạn nhất định đột nhiên tản ra vô số thần quang, sợi sợi bay về phía đám người Phụng Thiên Minh, Không Không Nhi đang ác chiến, thần quang chui vào thân thể, khí tức liền bùng lên, như tu vi trong nháy mắt tăng cường mấy lần, một côn ầm ầm quét tới, Phụ Sơn Tử rống một tiếng, bị nó đánh bay, bay trăm trượng cũng không dừng được, khóe miệng tràn ra từng tia từng tia tiên huyết!

Vương Quỳnh, Lệ Anh, Hàn Anh, Tống Quy Thiện… vào lúc này khí tức cũng tăng vọt, thực lực tăng mấy lần!

Các cao thủ của Phụng Thiên Minh vốn ở thế yếu, bỗng nhiên chiếm hết thượng phong, cơ hồ gần như áp chế đối thủ...

- Ai, dùng nhiệt huyết và tu vi luyện chế ra thần đan, nhất định phải tâm vô tạp niệm, một lòng vì công...

- Hành động dùng tu vi của mình gia trì đến trên thân người khác, ngoại trừ lúc này, thì thời điểm nào có thể thấy?

- Đan này, ta sẽ không để tiểu ma đầu kia lấy tên, gọi nó là Thiên Nguyên Thần Đan đi...

- Nó cũng chỉ có thể tên là Thiên Nguyên Thần Đan, bởi vì cái này là nhiệt huyết chân chính của Thiên Nguyên Đại Lục hiển hóa...

Nàng thấp giọng cảm khái, cũng gia nhập quá trình niệm tụng cổ chú, ở thời khắc này, ánh mắt trong vắt, giống như lưu ly.



Bạn cần đăng nhập để bình luận