Lược Thiên Ký

Chương 1548: Tiên giác


Người khác tu luyện, càng lên cao càng phức tạp, nhưng Phương Hành khác với người thường, trước nay tính cách hắn luôn ưa thích thẳng đến thẳng đi, bởi thế tu luyện cũng thích đơn giản hóa chuyện phức tạp, đặc biệt là sau khi tu luyện Thái Thượng Đạo kinh, càng là thôi diễn loại giản đơn này đến cực trí, biểu hiện đi ra chính là hắn bắt đầu chia đường tu hành của mình thành ba bộ phận!

Bộ phận đơn giản nhất là tăng trưởng pháp lực!

Có pháp lực, mới có hết thảy, đây là một loại tăng trưởng ở khía cạnh Đạo nguyên, cũng là căn cơ cho hết thảy tu vị!

Cái thứ hai, chính là Đạo tâm!

Pháp lực tăng trưởng không phải chỉ có thuận buồm xuôi gió, không chút hung hiểm đích, đặc biệt là bước lên con đường tu luyện Thái Thượng Đạo, càng là có được nguy hiểm cực đại. Phương Hành có thể trộm lấy bản nguyên từ Thanh Huyền thiên giới, nhưng lực lượng loại bản nguyên này cường đại dị thường, sau khi đạt tới trình độ nhất định, Phương Hành có khả năng sẽ lạc mất chính mình dưới loại lực lượng cường đại kia. Lúc đó liền cần Đạo tâm tồn tại, gọi là Đạo tâm, dùng ngôn từ đơn giản nhất để hình dung thì là bất luận nắm giữ lực lượng mạnh đến đâu, cuối cùng, chính mình vẫn là chính mình...

Cái thứ ba lại càng đơn giản, đó chính là thần thông!

Thần thông là phương pháp phát huy ra lực lượng trong người, đây là một loại biểu hiện của trí tuệ!

Pháp lực, Đạo tâm, thần thông, ba bộ phận này là biểu hiện tối trực quan trên con đường tu hành Thái Thượng Đạo!

- Ai, con đường này ngược lại rất thích hợp với ta, đơn giản...

Tâm tư Phương Hành lại chuyển về kinh nghĩa Thái Thượng cửu kinh, không nhịn được cảm khái, sau đó liền thở dài một tiếng, tâm tư di động.

Rất nhanh, hắn đã đắm chìm vào trong thức giới, nhìn phương đại thế giới này, cảm giác sinh cơ bên trong nồng nặc hơn trước nhiều, nhưng đại bộ phận vẫn là cảnh hoang vu. Tương tự như Phù Đồ thiên giới, dù có núi, có nước, có cây cối, thậm chí có các loại sinh linh do Vạn Linh đan hóa thành bôn chạy bay lượn, nhưng ở trong mắt Phương Hành, phương thế giới này mới chỉ chân thực ở mặt ngoài, trong nội tại, các loại lực lượng vẫn tách biệt rõ ràng, chưa đạt tới cảnh giới nối liền, tuần hoàn bất tận...

Thức giới này dù sau khi luyện hóa U Thổ đã trở thành thế giới chân thực có thể lấy giả loạn thật. Nhưng thật ra thứ duy nhất chân thực chẳng qua là không gian mà thôi, bởi vì toàn bộ quy tắc trong thế giới này đều lấy tâm thần ta mà định. Lại bởi ta chưa từng hoàn toàn nắm giữ các loại nguyên tố và pháp tắc diễn hóa lực lượng cho nên phương thế giới này về quy tắc còn có tàn khuyết, cây cối xanh tươi mà không khô héo, nước sông chảy mãi không ngừng, núi cao bất động không sụp...

- Bởi vì những lực lượng này là cố định, không có biến hóa...

- Mà nguyên lý của biến hóa chính là thần thông!

Vô số lý giải đối với tu hành hiện ra nơi đáy mắt Phương Hành, khiến hắn chìm vào trong suy tư.

Nghĩ ngợi hồi lâu, hắn lại nhè nhẹ thở dài, đột nhiên nâng tay lên...

- Hưu!

Không gian biến hóa, tùy tâm sở dục, mấy khối bia đá xuất hiện trước mặt hắn.

Mỗi mặt bia trên mấy khối bia đá này đều phong ấn một tên Thái Ất thượng tiên!

Không phải ai khác, chính là Tứ Tử Đại Xích Thiên bị hắn đánh lén trong đại chiến ở biển loạn lưu, sau đó mượn tay đám người Đại Kim Ô bắt lại. Vốn bọn họ có năm người, chỉ đáng tiếc đương thời Lệ Anh dừng tay không kịp, một hơi nuốt mất thanh niên tóc đỏ, cho nên giờ trong tay Phương Hành chỉ còn mỗi bốn người, hắn sơm sớm liền nhốt bốn người này vào thức giới, ngược lại sẽ không bị ngoại nhân phát hiện...

- Đế... Đế tử điện hạ, ngươi... Ngươi muốn giết chúng ta ư?

Bốn người kia bị nhốt trong thế giới quỷ dị này, sớm đã tâm táng đảm vụn, cầu trời không được cầu đất không xong, nay thấy Đế Lưu, càng là hãi nhiên.

- Giết các ngươi làm gì, ta không giết các ngươi, chỉ là muốn nghiên cứu tu vị các ngươi một phen thôi...

Phương Hành khẽ cười, sau đó năm ngón giơ ra, kéo nam tử mắt rắn thần thái uể oải lại, thần thức thâm nhập vào.

Hắn muốn nhìn cảnh giới tu hành của bốn người này!

Bốn người bọn họ đều là Thái Ất thượng tiên, cũng là cảnh giới Phương Hành tưởng muốn đặt chân.

Tuy đường tu hành của hắn đã khác với đường tu hành của tiên nhân bình thường, nhưng vẫn có rất nhiều chỗ có thể tham chiếu. Tỷ như hắn chặt đứt chín mạng số, xét theo khía cạnh nào đó liền có thể đạt tới cảnh giới tượng tự như bọn họ, có được cùng loại căn cơ, cũng chính bởi thế, hắn mới lưu lại bốn người này, nhằm thám tra tu vị cảnh giới bọn họ một phen...

- À, ngươi là điều khiển gió mưa, có vẻ tương tự Phong Quân, chỉ là so với hắn thì lợi hại hơn nhiều...

Thám tra nam tử mắt rắn xong, Phương Hành vung tay, đưa hắn đi, lại nhìn hướng một người khác.

Người thứ hai là nữ tử lạnh lùng thân mặc áo vải, Phương Hành thám tra một lúc, lông mày thoáng hiện cổ quái, nhìn nàng một cái thật sâu, sau đó lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói:

- Ngươi lợi hại, không ngờ có thể cảm ứng được hai đạo pháp tắc trên người ngươi, một là Hàng Hàn pháp, hai là Nghênh Sương pháp, hai cái tương hợp, uy lực khó ngăn, so người bình thường thì mạnh hơn nhiều, khó trách ngày ngày sắc mặt nhăn nhó, cứ như chết chồng không bằng...

- Phụ thân Băng Nghiên tiên tử chính là vực chủ Ám Sương Thiên, kế thừa Hóa Tuyết tiên giác, chính mình lại trong lúc tu thành Thái Ất thượng tiên tự lĩnh ngộ Hàng Hàn tiên pháp, thân kiêm hai tầng tiên giác, có thần thông như thế lại có gì lạ. Ngươi là Đế tử, không lẽ không biết, đến cùng ngươi muốn hỏi cái gì?

Nghe được Phương Hành lẩm bẩm, trong bốn người có kẻ không kìm được hét lớn.

Bọn họ rõ ràng không tin Phương Hành không hiểu những đạo lý này, cho nên mới vô thức lớn tiếng quát.

- À, tiên giác...

Phương Hành nắm chuẩn hai chữ này, trầm ngâm, thật lâu không nói.

- Đại đạo có ba ngàn, Thái Ất thừa một pháp, ngươi thật không hiểu?

Trong bốn người, một vị tiên tử thân khoác áo vải, vóc người nhỏ gầy nhíu mày, trầm giọng hỏi.

- Ai nói ta không hiểu, ta hiểu nhiều lắm...

Phương Hành lập tức cảnh giác, cười lạnh một tiếng, thuận thế vung tay đuổi bốn người đi.

Chỉ đáng thương cho bốn vị thượng tiên kia, căn bản cũng không biết Phương Hành đang làm cái gì.

Vốn còn lo lắng Phương Hành muốn giải phẫu bọn họ, không nghĩ tới hắn chỉ thám tra một phen.

- Ha ha, tiên giác, tiên giác, thì ra Thái Ất thượng tiên thực ra là chưởng ngự pháp tắc, khó trách phàm nhân đều gọi tiên nhân là tiên quan, bởi vì ở khía cạnh nào đó, bọn họ quả thực như là tiên quan, chưởng ngự các loại pháp tắc trong thiên địa, cũng lại tương đương với có được loại quyền lợi nào đó trong thiên địa, loại quyền lợi này chính là thần thông của bọn hắn, hoặc nói cách khác thì cao hơn thần thông, đáng xưng làm tiên pháp. Có được tiên giác quyến cố, bọn họ liền có thể nhẹ nhàng tu luyện thần thông tương quan tới cực hạn, cũng chính là cảnh giới Thái Ất thượng tiên...

Phương Hành âm thầm nghĩ, nghi vấn trong lòng cũng dần sáng tỏ.

Bước vào cảnh giới tiên nhân chân chính thật ra là đã bắt đầu từ lúc luyện hóa tiên mệnh, nhưng đấy quả thực chỉ là bước khởi đầu, tiên mệnh là một bộ phận của thiên ý, vậy thiên ý lại là cái gì? Kỳ thực không phải đơn thuần là ý thức thiên địa, ý thức thiên địa chỉ là một bộ phận trong đó. Thiên ý ở đây làm ám chỉ ảnh thu nhỏ của thiên địa, là một loại bản nguyên của vạn vật tạo hóa. Tiên nhân sau khi được tiên mệnh liền cần phải tiến một bước cảm ngộ tiên mệnh, lĩnh ngộ pháp tắc cất chứa bên trong, cuối cùng, pháp tắc này sẽ lạc ấn vào huyết mạch bản thân!

Mà phán đoán cảnh giới một tiên nhân có phải đã đạt tới Thái Ất thượng tiên, liền là nhìn hắn có hoàn toàn nắm giữ pháp tắc hay không!

Đương nhiên, cổ tiên nhân có câu kinh điển, nói đại đạo ba ngàn, cũng tức là ám chỉ trong thiên địa có vô số pháp tắc!

Tiêu chuẩn Thái Ất thượng tiên chỉ là nắm giữ một đạo pháp tắc trong đó mà thôi...

Sau khi nắm giữ pháp tắc này, thiên địa biến hóa đều ở trong lòng, thần thông tự thành!

Sau khi nắm giữ pháp tắc liền khiến trong huyết mạch nhiều thêm một đạo thần thông thiên phú, tương lai có thể thông qua huyết mạch truyền cho hậu nhân. Về mặt nào đó, điều này thật ra cực kỳ tương tự Thần tộc. Hơn nữa căn bản mà nói, vì sao Thần tộc được xưng là Thần tộc? Kỳ thực cũng chính bởi vì bọn chúng đắc thiên độc hậu, có rất nhiều chủng tộc từ nhỏ liền có được pháp tắc, căn bản không cần tu luyện giống nhân tộc!

Thậm chí ở Thiên Nguyên cũng có sinh linh tương tự, Long Tộc từ nhỏ liền có thể chưởng ngự phong vũ lôi điện, chính là bởi bọn chúng trời sinh có được pháp tắc.

- Đương nhiên, kế thừa tiên giác, hoặc nói là lĩnh ngộ tiên pháp, chỉ là một cách nói...

Trong lòng Phương Hành lặng lẽ thôi diễn:

- Kỳ thực cũng có thể nói, bản thân bọn họ chính là một bộ phận của pháp tắc!

Bó gối mà ngồi, trầm tư hồi lâu, sau đó Phương Hành ngẩng đầu, một sợi thần niệm xông thẳng ra ngoài phương thức giới!

Hư không trống rỗng, một tôn pháp tướng cực lớn bị bảy mươi tám đạo mệnh số quấn chặt, tựa hồ vĩnh viễn không biến!

Vốn có tám mươi mốt đạo mệnh số, trước đây đã chặt đứt ba đạo...

Chính ba mạng số bị chặt đứt kia khiến cho Phương Hành có được căn cơ và tu vị siêu việt chính tiên. Mà hiện nay, hắn cần phải tiếp tục chặt đứt mệnh số, cũng duy có như thế, mới có khả năng lần nữa đề thăng tu vị, tiếp tục cường hóa lực lượng, hóa thành mình dùng...

- Thái Ất thượng tiên thông qua tan vào pháp tắc, chưởng ngự thiên uy, như vậy ta bây giờ là...

- ... Chặt đứt mệnh số, khiến cho thức giới thoát ly hư vô, liền với chân thực!

- Thức giới đản sinh chính là hạch tâm của Thái Thượng Đạo, nó biến hóa từ thức hải ta, sinh từ hư không, biến giả thành thật, luận đến bản chất, kỳ thực chỉ là một niệm ảo ảnh trong đầu ta mà thôi. Nhưng cuối cùng, nó bắt đầu càng lúc càng như thật, bao quát vạn vật, nhưng rốt cuộc nó vẫn tồn tại trong không gian hư vô, chỉ có thể thông qua ý thức ta kết nối cùng thế giới hiện thực. Nếu ta đoán không sai, tám mươi mốt đạo mệnh số kia dùng để trói buộc thức giới ở thế giới hư vô, tùy theo ta chặt đứt mệnh số, phương thức giới này cũng sẽ dần dần tiến vào chân thực...

- Tùy theo mệnh số bị chặt đứt, trong thức giới, vạn sự vạn vật sẽ bắt đầu thức tỉnh, có được biến hóa cho riêng mình. Loại biến hóa này, kỳ thực chính là sồ hình của pháp tắc, tùy theo chúng biến hóa, ta cũng liền có thể nắm giữ loại biến hóa này, có được tiên giác...

Hắn thầm nghĩ, càng nghĩ lại càng kích động...

- Nắm giữ được một đạo tiên giác, liền có thể gọi là Thái Ất thượng tiên, như vậy ta chặt đứt chín mạng số, lại sẽ có thần thông nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận