Lược Thiên Ký

Chương 1139: Dọa ta hết hồn.




Ở Hồng Hoang Cốt Điện nghỉ ngơi một ngày, đoàn sứ giả Thần Đình lại lần nữa xuất phát chạy tới Tịnh Thổ, nhưng bầu không khí lại trở nên rất cổ quái, mặc dù trước đây Phương Hành không đáng tin cậy, còn hồ nháo, nhưng Thần Tử Dạ tộc tận lực nhẫn nại, bất quá sau sự tình Bách Đoạn Sơn, hắn rõ ràng có oán khí với Phương Hành, ngay cả ngẫu nhiên nhìn về phía Phương Hành, cũng không thế nào che giấu được sát cơ, ngược lại là Phương Hành trở nên rất biết điều, dọc theo con đường này không còn hồ nháo, ngược lại lúc nào cũng trầm tư.

Sự tình ở Bách Đoạn Sơn tự nhiên rất thuận lợi, kết quả còn tốt hơn hắn tưởng tượng.

Bất quá thông qua một loạt chuyện này, cũng để Phương Hành bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ thực lực của bản thân và những người khác.

Sinh ở loạn thế, nói cho cùng vẫn là thực lực trọng yếu nhất.

Có thực lực, liền có thể tiếp tục tung hoành, chuyện gì không làm được?

Mà thực lực không đủ, thì chỉ có đi hiểm chơi kỹ xảo, như giẫm trên băng mỏng, không phải một sự tình sảng khoái.

Hắn cũng nghĩ qua, mình bây giờ không thể tính nhỏ yếu, để ở trong giới tu hành trước kia, sợ là đã chen vào hàng ngũ nhất lưu thế gian, bàn về tu vi, chính là Độ Kiếp tầng ba, gần với đám lão tổ của Thần Châu cổ thế gia; bàn về pháp bảo, hắn có Thần Chủ ban thưởng Thần cung, còn có Phù Đồ đại trận, đều là vật có thể so với tiên bảo, phòng ngự không khe hở; bàn về thuật pháp chém giết, hắn không chỉ có bản thể Tiên Anh, còn có một bộ Ma thân, nếu như thi triển toàn lực, ngay cả người mạnh hơn hai cấp cũng phải đau đầu.

Nhưng những thực lực này, để ở trên Thiên Nguyên Đại Lục bây giờ, vẫn không tính được xuất chúng.

Không nói Thần Vương cao cao tại thượng, chỉ nói những Thần tộc Tiểu Thánh Quân kia, hắn cũng không thể hoàn toàn áp đảo được.

Thần Tử Dạ tộc mạnh mẽ, lại có chút thâm bất khả trắc, hung uy của Bạch Cốt Thánh Quân hắn đã gặp qua, mình ở trước mặt đối phương chỉ có phần bị đánh, nhưng Thần Tử Dạ tộc lại có thể đánh với hắn một trận, sau đó toàn thân trở ra, dù không địch lại, cũng kém không nhiều lắm, từ điểm này có thể nhìn ra, con cú kia mạnh hơn mình không ít, chí ít cũng có thực lực Độ Kiếp tầng bảy đến tầng chín, nếu không có Thần cung và Phù Đồ đại trận hộ thân, đoán chừng mình ở trong tay kẻ này sống không qua mấy hiệp...

Mà những Tiểu Thánh Quân khác, cũng không có một người là đơn giản.

Lúc ở Phong Thiện Sơn, hắn đã từng hành hung Phụ Sơn Tử, nhưng này có thành phần đánh lén, luận động thủ chính thức, coi như đối phương không địch lại mình, chí ít cũng có thể cùng mình tiếp vài chiêu; Tứ hoàng tử Thương Lan Hải Ngao Cuồng, Áo Cổ Tiểu Thần Vương, xuất thân Thiên Nguyên Đại Lục, nhưng huyết mạch không tầm thường, thực lực cũng cực kỳ kinh khủng, trước mắt mà nói, nếu như động thủ với bọn hắn, thắng bại đại khái ở năm năm, không dễ định luận.

Hung Đạo cũng thuộc về tồn tại để Phương Hành cực kỳ kiêng kỵ.

Người này đã từng đạt được mười hai vị Giới Chủ của Tiểu Tiên Giới gia trì, mười hai vị Độ Kiếp cảnh kia đều muốn truyền tu vi của mình cho hắn, bàn về tu vi và nội tình, Phương Hành thậm chí cảm thấy ở trong mười vị Thần Đình Tiểu Thánh Quân, ngoại trừ Thần Tử Dạ tộc, chính là người này mạnh nhất, chỉ bất quá bởi vì người này xuất thân Tiểu Tiên Giới, trời sinh thấp hơn Thần tộc một đầu, lực lượng không đủ, bởi vậy Phương Hành rất khinh bỉ đối phương, bình thường cười toe toét châm chọc vài câu, đối phương cũng không để ý.

Về phần mấy vị Tiểu Thánh Quân khác, thực lực hoặc mạnh hoặc yếu, đều không phải hạng người có thể khinh thường, nhưng Phương Hành không sợ bọn họ.

Nhất là Thái Uyên kia, lúc đầu thực lực hắn hơn xa Phương Hành, nhưng ở Bắc Hải bị Tù Tâm Nhai Chủ bắn một mũi tên, tu vi tàn phế, bây giờ chỉ sợ đã là yếu nhất trong các Tiểu Thánh Quân, Phương Hành nhấc tay cũng có thể diệt...

- Bây giờ ta muốn tăng thực lực của mình lên, chỉ có ba con đường có thể thực hiện!

Phương Hành không ngừng suy tư vấn đề này:

- Một là tăng cường nội tình, lại độ lôi kiếp! Lúc đầu sau mỗi một đạo lôi kiếp, đều có thể có bảy tám trăm năm tiêu dao, lôi kiếp sẽ không tìm tới ta, thậm chí mình cẩn thận một chút, bế quan nhiều, ít đấu pháp, kỳ hạn này còn có thể tiếp tục kéo dài, đạt tới ngàn năm. Nhưng nếu ta nghĩ đến tăng thực lực lên, thì chỉ có chủ động đi ứng kiếp, một kiếp qua đi, chỉ cần mình không chết, vậy sẽ từ trong lôi kiếp đạt được đại tạo hóa, tu vi phóng đại!

- Chỉ tiếc ta vừa mới vượt qua lôi kiếp không lâu, nội tình không đủ, lại độ lôi kiếp, chưa chắc có thể thuận lợi thông qua. Nếu như dùng Đồ Thần Đại Pháp đi sát lục, tích lũy oan nghiệt tăng cường nội tình, vậy phải giết bao nhiêu người, một vạn, hay mười vạn? Chỉ sợ giết tới tay mình mềm cũng không nhất định đủ! Có thể từ từ tích lũy, còn cần rất nhiều thời gian, hiện tại ta mỗi ngày bận bịu chân không dính đất, làm sao có thời giờ đi từ từ tích lũy? Cho nên sự tình độ kiếp chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, sau khi tìm được Thái Thượng Kinh mới quyết định!

- Phương pháp thứ hai là tiếp tục tu luyện Tiên Anh Ma Hồn!

Phương Hành tiếp tục trầm tư:

- Thập Nhất Thúc dùng tâm huyết một đời, giúp ta thôi diễn ra phương pháp tu hành độc nhất vô nhị, nếu có thể tu luyện tới cực hạn, sau đó hai hồn hợp nhất, vậy sức chiến đấu của ta sẽ đạt tới cảnh giới đỉnh phong, coi như tu vi tăng lên không quá nhiều, thực lực cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh, không nói cùng giai vô địch, ha ha, nhưng vượt qua một cảnh giới lớn cũng có thể so chiêu một chút chứ...

- Phương pháp thứ ba, là Thần cung này!

- Thần cung chính là Tiểu Thế Giới, đây đã không thể dùng pháp bảo để hình dung, mà là một loại nội tình, ngay cả ở trong Tiên Giới, chỗ chúng tiên tụ tập, có bản lĩnh luyện chế vật này chỉ sợ cũng không nhiều, nghĩ tới Kim Ô là bởi vì đạt được Tù Tâm Nhai Tiểu Thế Giới, bây giờ cơ hồ muốn lên trời, đối mặt nó, sợ rằng mình cũng không phải đối thủ, thông qua luyện hóa Tiểu Thế Giới đến tăng cường uy lực, cũng là một phương pháp, chỉ bất quá tăng cường Tiểu Thế Giới rất khó!

- Muốn tăng cường Tiểu Thế Giới, hoặc là tăng lên uy lực đại trận hạch tâm của Tiểu Thế Giới, điểm này mình không cần lo lắng, đã bắt đầu luyện Phù Đồ đại trận vào trong Tiểu Thế Giới, thời điểm thành công, uy lực của Tiểu Thế Giới tối thiểu nhất có thể tăng lên gấp mười lần, loại phương pháp thứ hai là tăng cường không gian của Tiểu Thế Giới, không gian càng lớn, uy lực của Tiểu Thế Giới sẽ càng lớn, chỉ bất quá điểm này rất khó!

Tiểu Thế Giới là sản phẩm của luyện khí, chế phù, pháp trận đạt đến cực hạn, dùng cách thức luyện pháp bảo đến luyện hư không, lại dùng phù văn cam đoan nó ổn định, quy tắc thiên địa đầy đủ, thật sự là phức tạp tới cực hạn, tu sĩ bình thường căn bản không làm được, như Phương Hành bây giờ, muốn cắt đứt một bộ phận hư không đặt vào trong Thần cung, dùng tu vi của hắn có thể làm được, nhưng muốn ở sau khi gia tăng không gian lại bảo trì ổn định, thì chỉ có lợi dụng Tiên Kim đến luyện chế Thông Thiên Trụ cho Tiểu Thế Giới.

Thần Chủ suy tính cũng chu toàn, lệnh cưỡng chế Bất Hủ Thần Vương và Cửu U Thần Vương bồi thường cho mình trăm cân Tiên Kim, nhưng coi như dùng toàn bộ, cũng chỉ đủ cho mình mở rộng mấy trăm trượng, hơn nữa chính hắn còn làm không được, cần tìm một số tu sĩ sở trường thuật này!

Nói tóm lại, một người người tu hành mạnh yếu, đơn giản chính là nhìn tu vi, chiến lực, pháp bảo.

Con đường độ kiếp, chính là tu vi của Phương Hành, có thể độ mấy kiếp, thì có lực lượng mấy kiếp.

Mà chiến lực, là vận dụng tất cả thần thông võ pháp, phát huy lực lượng của bản thân.

Pháp bảo thì càng đơn giản hơn, là binh khí của mình!

Phương Hành ở ba con đường này, đều có hình thức ban đầu, nhìn như rất nhiều lựa chọn, nhưng trên thực tế đều có hạn.

Dù sao tu vi đến cảnh giới bây giờ, mỗi bước ra một bước, đều là muôn vàn khó khăn, nào có đạo lý nhẹ nhõm?

Bây giờ hắn có thể làm, chỉ là một bên luyện hóa Phù Đồ đại trận vào thần cung, một bên tiếp tục tham ngộ Thái Thượng Cầu Đạo Kinh.

Thái Thượng Cầu Đạo Kinh là một kinh văn thần kỳ, hắn càng lĩnh hội, lúc cùng người đấu pháp sẽ càng có linh cơ.

- Cuối cùng đã tới Tịnh Thổ!

Một đường tiềm tu, theo U Thủy đi bốn năm ngày, rốt cục đã tới biên giới Ma Uyên, nhìn về phía trước, mây đen phảng phất như bị người mở, lộ ra bầu trời trong vắt, mà ở ngoài bờ biển vài trăm dặm, thì tọa lạc mấy đạo kỳ phong, trong đó trên đỉnh một ngọn núi xây dựng đài cao, cổ phác nặng nề, trên đài đang có mấy người đón gió mà đứng, ánh mắt nhìn ra xa, phía sau đứng thẳng kỳ phiên viết ba chữ "Chư Tiên Minh".

Một trong Thiên Nguyên tứ châu Tây Hạ Ngưu Châu, Tịnh Thổ, cuối cùng đã tới.

Nhắc tới cũng kỳ quái, Phương Hành cũng tung hoành Thiên Nguyên Đại Lục khoảng một năm, vào Nam ra Bắc chỗ nào cũng đi qua, nhưng Tịnh Thổ còn lần đầu tiên tới!

- Lần này đi Tịnh Thổ, ý nghĩa trọng đại, mong các Tiểu Thánh nói cẩn thận làm cẩn thận, chớ mất uy nghiêm của Thần Đình ta!

Đến lúc này, một lão tùy tùng áo xám đứng lên, trịnh trọng nhìn chư vị Tiểu Thánh thi lễ, đại biểu nói một câu của Thần Chủ, các Tiểu Thánh không dám khinh thường, bao gồm Thần Tử Dạ tộc đều đứng dậy đáp lễ, sau đó chỉnh đốn y phục, đứng trang nghiêm trên mây, đại kỳ bay lên.

- Sứ giả Thần Đình đến!

Lão giả áo xám đứng hầu ở trên đám mây, cao tiếng quát dài, thanh âm xa xa truyền ra ngoài.

- Cho mời!

Trên đài cao, cũng truyền tới một tiếng hét lớn hùng hồn, có một lão giả áo đen đứng ở trên đài cao, phất ống tay áo một cái, tất cả vân khí tụ tới, thình lình tạo thành một con đường do vân khí tạo thành, rả rích mềm nhũn, bày ra ba trăm dặm, một đầu kéo dài đến trước mặt các Thần Đình Tiểu Thánh, một đầu khác tiếp lấy đài cao.

- Không thể mất lễ nghi, xuống ngọc xa đi qua đi!

Thần Tử Dạ tộc nhàn nhạt phân phó một tiếng, bước lên mây, chậm rãi tiến lên.

Các Tiểu Thánh Quân khác cũng y theo hành động, tay áo bồng bềnh, đạp trên mây đi thẳng về phía trước, từng cái quý khí bức người.

Đến phiên Phương Hành, liền có mấy ánh mắt lơ đãng nhìn qua.

Phương Hành một mực trốn ở trong Tiểu Thế Giới, bình thường sẽ không dễ dàng lộ diện, bởi vì đại nhân vật muốn tính mạng của hắn quả thực không ít, trốn ở trong Tiểu Thế Giới mới có thể bảo vệ được an nguy của hắn, nhưng hôm nay Thần Tử Dạ tộc đã hạ lệnh, muốn tất cả mọi người đi bộ qua, hắn không rời Tiểu Thế Giới, liền có vẻ hơi không ra thể thống gì, nhưng nếu rời Tiểu Thế Giới, nguy cơ sẽ tăng gấp bội.

- Đoạn đường này ngồi cũng lâu, vừa vặn ra hoạt động một chút!

Phương Hành cũng không do dự, uể oải nói một tiếng, từ trong cốt lâu chui ra, đạp vào đường mây.

Sưu sưu sưu…

Hắn vừa rời Tiểu Thế Giới bảo hộ, bại lộ ở bên ngoài, phía Tịnh Thổ đột nhiên có không dưới bảy tám người ở thời khắc này xuyên qua hư không vô tận, trong nháy mắt chăm chú vào trên người hắn.

Đón những ánh mắt kia, chân Phương Hành mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp xuống.

Sau đó trên mặt hắn có chút buồn bực, oán hận trừng những ánh mắt kia, bĩu môi trách móc:

- Dọa ta hết hồn!





Bạn cần đăng nhập để bình luận