Lược Thiên Ký

Chương 1334: Tiên tư thế nào?

Chính thức bắt đầu xông vào cửa ải thứ ba của Long tộc, có thể thành Tiên hay không, có thể tiến vào Tiên giới trong truyền thuyết hay không chính là ở lần này.
Cửa ải này, không có phương pháp phá gì, chỉ có xông cửa!
Giống như vạn quân trong bụi rậm, không có phương pháp gì có thể dễ dàng thắng lợi, chỉ có xông qua thiên quân vạn mã tới chém thủ cấp của tướng địch. Mà tiền bối Long tộc đặt cửa ải này ở cuối cùng cũng có ý riêng... Bước chân vào tinh không, đặt chân vào Tiên giới, đánh hạ một loạt cổ giới Logn tộc, sự tích này có thể truyền lưu ngàn vạn năm. Mà nếu muốn lập được đại công tích này không chỉ cần dựa vào trí tuệ cùng nghị lực là được, lúc cần thiết nhất định phải dùng vũ lực. Dù sao ngươi sẽ gặp phải quá nhiều địch nhân cùng đối thủ, mà vũ lực vĩnh viễn là thủ đoạn hữu hiệu nhất để giải quyết mấy vấn đề này.
Tiên lộ Long tộc chính là thể nghiệm con đường mà các đời trước của Long tộc đã từng đi qua.
Mà nhóm bọn họ ban đầu làm thế nào có thể đi qua được con đường này?
Có khí phách, có lòng tin bền chí, một điểm quan trọng hơn chính là bọn họ có thực lực cường đại.
Trong bia hải, thần bia năm màu đâu chỉ có hàng ngàn hàng vạn tấm.
Mà tất cả bia đá đều là địch nhân đã từng bị bọn họ giết.
Bọn họ dựng mộ bia cho kẻ địch mà bọn họ từng đánh hạ, để hậu thế tới xem, tới lĩnh hội.
Tạo hóa ngay ở phía trước, truyền thừa lớn nhất cũng ở phía trước, Tiên cơ cũng ở ngay phía trước.
Nhưng có thể có được hay không thì phải xem các ngươi có thể sống sót giết qua bia mộ của kẻ địch mà bọn ta đã từng chém giết, qua bờ bên kia hay không!
Nếu không làm được thì có tư cách gì có thể kế thừa di trạch của bọn ta?
Dù sao chúng ta đã từng chiến thắng kẻ địch sống sờ sờ, mà bây giờ các ngươi chỉ cần thắng được những tấm bia mộ mà thôi!
Đối với Long tộc, chuyện này quả thực là một thủ đoạn vô cùng ôn nhu rồi.
Dĩ nhiên, ôn nhu không có nghĩa là có thể dễ chịu mà vượt qua được.
Xông qua bia hải thứ ba trên cổ lộ của Long tộc, càng có nhiều người càng tốt.
Chuyện này quyết định bởi tính chất của bia hải.
Cả vùng bia hải mênh mông vô biên đi sâu cả trăm ngàn dặm, bên trong căn bản không biết có bao nhiêu tấm bia đá, đã chôn vùi bao nhiêu kẻ địch của tiền bối Long tộc. Nếu như một người xông cửa ải, áp lực phải đối mặt sẽ là tất cả trăm ngàn tấm bia đá bên tỏng bia hải. Bởi vì khoảng cách có gần có xa nên không thể tất cả bia đá đều chen lên trước được, nhưng ở trong một khu vực, bị áp lực cũng rất lớn.
Nhưng nếu nhân số nhiều hơn chút thì sẽ khác. Ví dụ như trong chu vi trăm trượng vốn có ba trăm tấm bia đá, một mình mình xông tới sẽ cần phải ứng phó với áp lực của ba trăm tấm bia đá này. Nhưng nếu hai người cùng tới thì mỗi người chỉ cần ứng phó với một nửa bia đá trong số đó, nhiều người hơn thì đương nhiên có thể phòng vệ trái phải, không cần lo lắng phía sau mình sẽ bị tập kích, chỉ cần dồn tinh lực của mình ở một hướng là được.
Chủ ý của Cửu Đầu Trùng chính là như thế!
Tuy sau khi tiến vào bia hải, lão ta cũng cô độc một mình nhưng dù sao có ba đội cùng xông vào bia hải, áp lực mà lão ta phải đối mặt cũng chỉ bằng một phần ba so với trước đây. Quả thực có thể thả lỏng hơn, căn bản không tạo thành uy hiếp gì với lão được.
- Không thể vội vàng kích động, gần phải tiết kiệm pháp lực!
Trong lúc xông ải, Lộc Tẩu trầm giọng hét lớn, nhắc nhở chư tu:
- Bia hải phân ra ngũ sắc, xanh đỏ trắng vàng tím, đại biểu cho năm loại kẻ địch mà tiền bối Long tộc từng gặp phải. Loại sau cường đại hơn loại trước, hiện tại chúng ta mới chỉ gặp được hai loại xanh và đỏ, coi như có thực lực yếu nhất nên không cần vội vã lấy hết con bài chưa lật của mình ra, nếu không sau đó gặp phải bia đá mạnh hơn thì sẽ bị vây chết trong bia hải này...
Ầm!
Lúc ông ấy nói chuyện, trong bia hải phía trước đã có một tấm bia đá trong suốt như ngọc nhanh vọt tới. Bên trên đó tỏa ra ánh sáng trắng đáng sợ, ngưng kết trong tinh không tạo thành một thanh thần kiếm to lớn, từ xa chém về phía đầu của Phương Hành ở phía trước. Bên trên nó ẩn chứa kiếm khí lành lạnh, ngay cả Ngao Liệt và Lộc Tẩu đi ở phía sau lưng Phương Hành cũng không khỏi thận trọng đợi.
- Câu này nói không sai!
Lúc này, ánh mắt của Phương Hành cũng lẫm liệt, trong thời gian ngắn ấn ra một quyền, một bước đạp ra ngoài. Lúc này hắn không thể tránh, nếu như tránh đi, người gặp xui xẻo chính là những người ở phía sau. Vì vậy hắn thẳng thắn vọt tới tấm bia đá màu trắng kia. Bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, khi kiếm khí của tấm bia đá màu trắng kia còn chưa đánh tới đã vọt tới trước tấm bia đá đó rồi. Sau đó đấm ra một quyền, năm phần mười sức mạnh đập ầm ầm trên tấm bia đá màu trắng này. Chỉ nghe ầm một tiếng, trên tấm bia đá chằng chịt kẽ nút, cuối cùng ầm một tiếng, vỡ tan.
Còn kiếm khí màu trắng tràn ra trên tấm bia đá cũng tiêu tán vô hình khi bia đá bị vỡ nát.
Ánh mắt mọi người đều có chút khiếp sợ nhìn về phía trước.
Một là khiếp sợ với thực lực mạnh mẽ của Phương Hành, hai là khiếp sợ với sự đáng sợ của tấm bia đá màu trắng kia.
- Lộc lão đầu nói không sai...
Phương Hành cũng không quay đầu lại, giọng nói lại chuyển thành thần niệm truyền lại:
- Vào bia hải, sinh tử chỉ trong gang tấc, các ngươi chú ý cho ta! Tiểu gia ta không thích bắt nạt người thành thật, mà các ngươi ở trước mặt ta đều thành thật đàng hoàng, cho nên ta cũng không lừa các ngươi, chúng ta phóng thẳng một đường về phía trước, lúc có thể giúp nhóm các ngươi ta nhất định sẽ không mặc cho các ngươi rơi vào tử địa, nhưng lúc ta không giúp được thì ta cũng sẽ không xuất thủ, phải nói thật trước như vậy, đừng trách ta lòng dạ sắt đá, với hoàn cảnh trước mắt, thứ ta có thể làm được cũng chỉ là không lừa các ngươi thôi...
- Nếu đã vào cửa ải cuối cùng có ai còn không có chuẩn bị chứ, Phương tiểu hữu coi thường chúng ta rồi...
Văn Tiên sinh lên tiếng cười, tự nhiên có thêm sự hào sảng. Một phát đã điều khiển bày phù văn thần bí đánh nát tấm bia đá màu đỏ đang đánh tới ông ta thành bột mịn, sau đó ánh mắt cũng thâm sâu nhìn về phía cuối của bia hải.
- Cả đời, khoảng cách với Tiên chưa bao giờ gần như vậy, chỉ mong lần này có đủ phúc trạch để đặc chân tới bờ bên kia!
- Lại nói, so sánh với vô số lão hữu, chúng ta đã coi như là may mắn rồi...
Lúc này mắt già của Lộc Tẩu cũng nặng nề, cảm thán tận đáy lòng:
- Tối thiểu, chúng ta đến gần được chốn mơ ước, có hy vọng tới được nơi trong lý tưởng nhất!
Cũng không biết lúc này ông ấy đang nhớ lại lão ẩu khô phát trên Tiên lộ hay gì, cùng với vô số đạo hữu có cùng cảnh giới nhưng cuối cùng lại quyết định ở lại Thiên Nguyên chống lại đại quân Thần tộc, lúc này, nét mặt in hằn sự cảm khái.
...
...
- Cửa này không dễ xông đây...
Lúc này Thái Hư Bảo Bảo cũng đã ở trong trận doanh xông trận. Nó khá thông minh, vẫn theo sát bên cạnh Phương Hành, chân nhỏ ngắn nhưng lại chạy cực nhanh, như dính lấy Phương Hành, khá an toàn, dường như chưa có tấm bia đá nào có thể tới gần nó được. Lúc này nó vừa xông lên vừa chuyển động đôi mắt nhỏ đánh giá bốn phía, dáng vẻ rất cơ linh, nói chuyện mà mình đoán được cho Phương Hành:
- Ta đã quan sát đại thể một lượt, bây giờ chúng ta vẫn chưa hoàn toàn lao ra khỏi phạm vi của bia đá màu đỏ cũng đã có người phải dùng hết sức để chống đỡ rồi, khi tiến vào phạm vi tất cả đều là bia đá màu trắng chắc là sẽ có người tụt lại phía sau, nhưng càng đi về phía trước thì còn có bia đá màu vàng và màu tím mạnh hơn nữa...
- Càng nhiều người tụt lại phía sau, áp lực của những người khác cũng sẽ càng lớn, quả nhiên là không dễ xông...
Phương Hành thuận miệng trả lời:
- Tuy ước nguyện ban đầu của những lão già khốn kiếp của Long tộc có thể lý giải được, nhưng bây giờ ta lại thấy bọn họ như đang lừa con cháu vậy, ta không tin có được mấy người có thể hoàn toàn bằng sức của chính mình xông qua được bia hải này...
- Người ta không phải đang lừa con cháu, là ngài đang lừa người ta...
Thái Hư Bảo Bảo cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cho rằng trước kia hậu đại của Long tộc tiến vào Tiên giới thực sự là cần đánh thông cả vùng bia hải hay sao, khi đó cao thủ Long giới của Long tộc nhiều như vậy, có người đặc biệt chú ý tới bia hải, tử tôn tới cũng chỉ để bọn họ cảm nhận một chút, xông qua bia hải được một khoảng cách nhất định coi như là Tiên tư của bọn họ rồi, giống như Tiên môn bình thường chiêu thu nhóm đệ tử cần kiểm tra khảo nghiệm tư chất của bọn họ ấy, nhưng bây giờ gặp xui xẻo chính là Cổ giới Long tộc đã không còn ai, đương nhiên cũng không có ai giúp các ngươi ra ngoài được, cho nên một con đường duy nhất trước mặt các ngươi chính là đánh thông hoàn toàn bia hải này, dùng phương pháp trực tiếp nhất để xông tới bờ bên kia!
- Điều này chẳng phải là...
Phương Hành thầm kinh hãi:
- Chỉ có người có tư chất kiệt xuất thành Tiên nhất của Long tộc mới có thể tới được bờ đối diện sao?
- Đoán chừng còn mạnh hơn so với mầm Tiên...
Thái Hư Bảo Bảo cười nói:
- Tuy Long tộc có huyết mạch rất thưa thớt nhưng trong vạn năm có thể có trên bảy tám chục người đến, nhưng trong thời gian một trăm ngàn năm có thể dựa vào sức mình đánh thông bia hải, sợ là có một hai người cũng là không tệ rồi? Ha ha, tuy các ngươi cùng nhau xông qua cửa này nhưng nếu có thể đi tới bờ bên kia cũng đủ để kiêu ngạo, bởi vì có thể chứng minh Tiên tư của các ngươi ở một mức độ nào đó đã gần với kỳ tài mười vạn năm mới xuất hiện của Long tộc, chuyện này truyền ra ngoài có mặt mũi lắm đó?
Phương Hành nghe xong cũng không nhịn được ngẩn ngơ, than thở:
-Đúng là tư bản khoác lác...
Chỉ có điều nghĩ tới chuyện đó lại không nhịn được nói:
- Chỉ có điều Cổ giới Long tộc có cao thủ nhiều như mây thì bây giờ vì sao ngay cả một người cũng không còn?
- Khi đó ta mới sinh linh thức, ký ức không được đầy đủ nhưng chỉ biết khi chủ nhân nhà ta mang ta trốn vào Cổ giới Long tộc, cũng chính là nghìn năm trước, Cổ giới Long tộc cũng đã không còn một ai nữa, khi đó đã bị Tam Thập Tam Thiên chinh phạt rồi...
- Tam Thập Tam Thiên chinh phạt?
Phương Hành mơ hồ kinh hãi, hỏi đến tộc cùng, Thái Hư Bảo Bảo lại mờ mịt không biết.
Chủ nhân Thái Hư Tiên Vương của nó vốn có tính tình thanh tĩnh, đại kế Tam Thập Tam Thiên không tham gia quá nhiều. Còn nó khi đó mới vừa sinh linh thức, trí nhớ thiếu hụt. Dù sao Thái Hư Tiên Nhân Vương cũng không thể mỗi ngày nói bí mật với một cái gương được!
- Quên đi, chuyện tương lai tương lai lại nói, trước Tiên xông qua bên kia đã!
Phương Hành không muốn nghĩ nhiều nữa, ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy tấm bia đá màu đỏ ở phía trước càng lúc càng ít. Đập vào mắt đã bắt đầu có từng vùng bia đá màu trắng lóa mắt, áp lực quanh người cũng bỗng nhiên dâng cao lên giống như bắt đầu xông vào một thế giới hoàn toàn khác trước. Ngạo khí trong lòng hắn cũng dâng lên, thở dài một hơi quyết định bắt đầu toàn lực ra tay từ đây...
- Nếu bia hải này vốn có dụng ý kiểm tra Tiên tư, vừa vặn xem xem Tiên tư của ta có bao nhiêu...
Trong lòng Phương Hành thầm nghĩ như thế, khí thế trên người không ngừng dâng lên, cuộn trào mãnh liệt.
-Cuộc đời này từng kiểm tra tư chất hai lần, một lần là ở Thanh Vân tông, mới vào tu hành; Lần hai là ở chỗ này, để được vào Tiên giới...
- Lần trước tư chất của ta nhất định là thấp nhất, còn bây giờ?
- Còn ai dám nói tư chất của ta là thấp nhất?
Bạn cần đăng nhập để bình luận