Lược Thiên Ký

Chương 1328: Phu nhân, nàng đang ở đâu?

Bầu không khí quanh đó có phần ngưng trọng, tuy đã sớm biết Phương Hành sẽ giúp đám Ngao Liệt nhưng khi nghe chính miệng hắn nói muốn tiếp nhận ân oán của Long tộc, chịu trách nhiệm giải quyết, muốn ác chiến một trận phân thắng bại sinh tử với Cửu Đầu Trùng, mọi người xung quanh vẫn không nhịn được mà sinh ra tầng tầng sóng lớn trong tim. Người tu hành giành mạng sống, tích mệnh, nghịch thiên tu thân thuận thiên hành sự, từ trước đến nay cũng không muốn đeo quá nhiều ân oán nhân quả trên người mình. Tình huống giống vậy sợ rằng người tu hành có não một chút cũng sẽ dùng hết một phần lực của mình sau đó sẽ chỉ lo cho thân mình trước, sẽ không mạnh mẽ cạnh tranh chút nhân quả. Còn Phương Hành ở trong trái tum của mọi người lại là một người giảo hoạt và gian trá vượt xa mọi người, cũng chính vì thế khi hắn không chút khách khí tự rước lấy nhân quả vào thân liền khiến người ta ngoài dự liệu.
Nhất là mọi người lại phát hiện ra Phương Hành đang thật sự liều lĩnh ngoan tâm.
Ngay cả đám Long Mẫu không thừa nhận cũng không được. Bằng vào thực lực hiện giờ của Phương Hành, nếu muốn giết các nàng có thể nói dễ như trở bàn tay!
Cho dù Cửu Đầu Trùng ở liền bên người cũng không thể che chở được cho các nàng.
Cửu Đầu Trùng nắm mạch sống của Phương Hành và Vao Liệt, còn bọn họ bây giờ chính là mạch sống của Cửu Đầu Trùng...
- Ha ha, cho tới giờ tuy là ta đã sớm nghe nói tới ngươi nhưng lại chưa bao giờ nghĩ ngươi sẽ thành đối thủ của ta, nhưng hôm nay nghe ngươi nói vậy ta cũng thực sự cảm thấy có thể ngươi từ lâu vẫn có số mệnh đã định trước sẽ trở thành đối thủ của ta cũng khó nói...
Cửu Đầu Trùng chậm rãi nở nụ cười, đôi mắt bao quanh bởi vô cùng nhiều nếp nhăn nở chút ý cười, sau đó gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Chỉ có điều khi nhìn thấy chuyện ngươi làm, từ Thiên Nguyên một đường đuổi tới đây, từ ban đầu ở Thiên Nguyên chỉ là một con kiến nhỏ tu vi Độ Kiếp tới bây giờ có trình độ ngay cả ta cũng không nhìn không ra, bản tọa không thừa nhận cũng không được, ngươi thật đúng là có tư cách làm đối thủ của ta... Đề nghị của ngươi cũng không tệ, chỉ là bản tọa muốn hỏi một chút, ân oán quan trọng hay là mạng sống quan trọng?
- Đương nhiên là giết ngươi quan trọng hơn...
Ngao Liệt đã sớm không nhịn được gầm nhẹ một tiến, lành lạnh hét lên.
-Nói bậy!
Phương Hành trừng mắt nhìn y một cái, nhìn Cửu Đầu Trùng nói:
-Đương nhiên trước Tiên giải quyết mạng sống, sau mới tính chuyện ân oán!
Ngoa Liệt có phần buồn bực nhìn Phương Hành, nghĩ thầm tại sao hắn lại cứ không phối hợp với mình vậy?
Cửu Đầu Trùng lại cười thoải mái hơn chút, gật đầu nói:
- Suy nghĩ của bản tọa và ngươi không khác biệt gì lắm, cho dù là loại ân oán nào dù sao trước Tiên sống sót được rồi mới tính, mà, đó cũng chính là nguyên nhân ta đang ở đây chờ ngươi bảy năm, hơn nữa sau khi phát hiện các ngươi ngộ nhập vào bia hải chẳng những không bỏ đá xuống giếng tập kích giết các ngươi, thậm chí còn cứu các ngươi ra ngoài, không tiếc lấy Cửu Linh Đại Hoàn đan giúp các ngươi chữa thương!
- Ngươi đã sớm nhận ra ta?
Phương Hành khẽ run, híp mắt nhìn Cửu Đầu Trùng.
Cửu Đầu Trùng mỉm cười nói:
- Lúc gặp mặt chỉ hoài nghi thôi, nhưng ngươi lừa ta lấy Cửu Linh Đan, lúc đó ta đã nhận ra rồi.
Trong lòng Phương Hành càng nghi hơn, cau mày nói:
- Vậy ngươi còn cho ta đan dược?
Hắn lại có phần tin vào lời nói của Cửu Đầu Trùng, lão đầu này từ lúc mới xuất hiện cho tới sau này nghe người khác nói ra thân phận của mình, vẻ mặt chưa bao giờ thay đổi. Thoạt nhìn giống như lão đã sớm biết tất cả, chỉ là không thể hiện ra ngoài mà thôi.
- Cho ngươi đan dược là bởi vì ta quả thực muốn giúp đồng bạn của ngươi chữa thương!
Cửu Đầu Trùng hơi dừng lại một chút, lại nói:
- Bởi vì ta đợi bảy năm, cũng rốt cục có thể đợi được người có thể giúp ta rồi...
- Giúp ngươi?
Lúc này tất cả mọi người đều bối rối, có phần không hiểu nhìn về phía Cửu Đầu Trùng.
Mới rồi còn muốn không chết không thôi, bây giờ lão lại thản nhiên nói cái gì mà muốn người giúp lão?
-Aiz, ta không may mắn như các ngươi, cũng không biết phía dưới Tiên kính có giấu Vô Lượng môn, chỉ đành một đường qua tinh hà tới đâu, thẳng tới khi tới phần cuối Tiên lộ Long tộc này bị bia hải trong cánh cửa thứ ba này ngăn trở, bị vây khốn hơn bảy năm rồi, từ đó trở đi ta vẫn ngóng trông các ngươi tới đây, trời xanh thật không phụ lòng ta, cố thủ ở đây bảy năm rốt cục đã xác định ta không chờ mất công...
Giọng nói của Cửu Đầu Trùng rất bình thản, khóe mắt đầy nếp nhăn hiện lên ý cười chân chính.
-Hóa ra là bị cửa thứ ba trên Tiên lộ của Long tộc cản lại...
Trong lòng mọi người chợt hiểu ra, quay đầu quan sát bia hải ở xung quanh. Bọn họ cũng đã sớm đoán được, bia hải ở xung quanh này hiển nhiên là có liên quan tới cửa ải khó khăn mà Long tộc bày ra trên Tiên lộ, hơn nữa còn là cửa ải cuối cùng, tất nhiên là khó đối phó. Nhưng ông ta là như thế, cũng không ngờ tới cửa thứ ba này lại lợi hại như vậy. Hạng nhân vật như Cửu Đầu Trùng cũng có thể coi như mánh khoé thông thiên lại bị cánh cửa này cầm chân đã bảy năm!
- Ngươi còn muốn để bọn ta phá hỏng cửa thứ ba trên Tiên lộ của Long tộc ta? Si tâm vọng tưởng!
Ngao Liệt nghe xong lời nói của Cửu Đầu Trùng thì hận tới nghiến răng.
Cho dù những người khác nghe xong cũng cảm thấy hoang đường, cảm thấy Cửu Đầu trùng này thực sự có phần kỳ lạ.
Nhưng Cửu Đầu Trùng hiển nhiên đã sớm tu luyện tới đạo tâm không tỳ vết, nếu không nói là vô liêm sỉ. Nghe xong lời nói của Ngao Liệt thì chỉ bình tĩnh cười nói:
- Không có gì si tâm vọng tưởng cả, chỉ có thể là vì không làm mày thôi... ta dùng bảy năm không qua được cửa này cũng chỉ có thể chờ các ngươi đến, vào lúc đó, ta thậm chí còn không bằng nha đầu Ngao Trinh kia, nhưng nàng lại nói nàng có lòng tin với Phương tiểu hữu, nói hắn nhất định sẽ tới, mà sau khi các ngươi tới chắc chắn sẽ quyết tử chiến với ta, bởi vì ân oán của Long tộc đang trên đỉnh đầu, chưa thể giải quyết được!
Lão ta nói tới nói lui, giọng nói bình tĩnh tới đáng sợ giống như đang nói chuyện của người khác vậy:
- Nhưng nếu như không qua được cửa thứ ba này ta sẽ không đồng ý đánh với ngươi một trận, nếu ngươi cứ muốn động thủ, ta sẽ giết chết Long Nữ trước rồi giết từng người thân của ngươi một, tuy ngươi có thể giết ấu muội của ta diệt con cháu của ta, nhưng ta tin bên cạnh ngươi, những người ở dưới tay ta cũng sẽ không còn lại mấy người, kết quả rất có thể chính là ta và ngươi cô quạnh ở trong tinh không này tử chiến một trận, người thua bỏ mình, người thắng cũng chỉ có thể vĩnh viễn cô độc ở đây mà thôi!
- ... mà biện pháp tốt nhất, chắc chắn chính là trước Tiên chúng ta liên thủ phá vỡ cửa thứ ba của Long tộc, đi qua Tiên lộ này, đến lúc đó bản tọa bằng lòng với ngươi sẽ thả Long Nữ ra, vứt bỏ tất cả những người khác, rồi sẽ do hai huynh muội bọn ta cùng ba người các ngươi đại chiến một trận, để ân oán này được kết thúc một lần, ha ha, Phương tiểu hữu, ngươi cảm thấy đề nghị này, hợp ý của ngươi không?
- Chuyện như thế này làm sao có thể...
Trái tim của Ngao Liệt cực kỳ buồn bực có phần không nói lên lời, không biết cãi lại như thế nào.
Thậm chí ngay cả đám Lộc Tẩu cũng đã không nhịn được âm thầm gật đầu, cảm thấy cục diện bây giờ sợ là không có lựa chọn nào tốt hơn được.
Nhưng đám Long tử Long tôn tạp huyết huyết long tử Long Tôn, trên mặt lại có ý không cam lòng, hiển nhiên là không muốn Long Hậu giúp Cửu Đầu Trùng.
Nhưng vẻ mặt của Long Mẫu tiều tụy, sau một hồi hâu cũng chỉ có thể khẽ thở dài một tiếng.
- Rốt cuộc tại sao ngươi lại bị vây ở chỗ này?
Phương Hành ngoẹo đầu suy nghĩ một chút, hỏi trực tiếp.
- Bởi vì thực lực của ta không đủ!
Cửu Đầu Trùng trả lời rất nhanh, cũng rất thản nhiên, như là ước gì Phương Hành sớm hỏi vấn đề này:
- Những tấm bia đá này bay ra từ bên trong, chúng ta còn chưa kịp chân chính tiến vào bia hải, mà cửa ải khó khăn thứ ba trên Tiên lộ của Long tộc chính là ngọn núi phía sau bia hải vô tận này, có xanh, đỏ, trắng, kim, tử, ngũ sắc, chằng chịt vô cùng vô tận, cả bia hải vắt ngang tinh không, thọc sâu không dưới trăm ngàn dặm. Mỗi tấm bia đá đều ẩn chứa thần uy vô thượng, mỗi tấm một màu
Trong một biển bia đá này, chỉ có màu đỏ đã lợi hại như vậy, khó phân biệt phương hướng, nửa bước cũng khó đi. Đi sâu trăm ngàn dặm vào trong bia hải này sẽ gặp bia đá còn mạnh hơn, con đường xông vào vô cùng khó khưn, làm sao có thể xông qua được?
Nhưng Thái Hư Bảo Bảo lúc này lại đang chẳng hề để ý, tay nhỏ mập mạp móc mũi như là đã sớm biết rồi.
- Cũng được, chúng ta thương lượng một chút, có kết quả cùng nhau chia sẽ không giấu giếm.
Phương Hành liếc mắt nhìn Thái Hư Bảo Bảo rồi quay đầu nói với Cửu Đầu Trùng:
- Nhưng trước khi quyết định chuyện này, có phải ngươi nên bày tỏ một chút không?
Trong lòng Cửu Đầu Trùng đã sớm có tính toán, cũng không sợ đám Phương Hành không đồng ý, có vẻ rất bình tĩnh. Nhưng sau khi nghe lời này của Phương Hành thì cũng không nhịn được hơi ngẩn ra, nói:
- Cửu Linh Đại Hoàn đan cũng đã cho các ngươi chữa thương, còn muốn ta thể hiện cái gì nữa?
Như là sợ Phương Hành hiểu lầm lại giải thích thêm một câu:
- Chỉ có điều lúc các người phá cửa này, cho dù có cần cái gì chỉ cần mở miệng, lúc bản tọa đuổi tới đây có được chút tạo hóa, đều là do tiền bối của Long tộc để lại, nếu các ngươi có nhu cầu thì cứ lấy hết đi, lúc phá giải cửa này có cần bản tọa giúp một tay thì cũng cứ mở miệng, tất cả ân oán đều tính sau khi qua được cửa này!
Phương Hành bĩu môi, nghĩ thầm Cửu Đầu Trùng này rõ là bại hoại.
Cũng phải, một người luôn một lòng muốn thành Tiên, biết rõ bên kia chính là Tiên giới nhưng cố tình lại bị nhốt ở đây mấy năm, cũng thật sự khó chịu.
- Mấy thứ đó bọn ta đương nhiên là muốn, chỉ có điều quan trọng hơn là...
Phương Hành thở dài mở miệng, sau đó chỉ vào Cửu Đầu Trùng tức giận mắng:
- Vợ ta đâu, ngươi nhanh chóng cho gặp mặt một lần đi!
- Ặc, ha ha, là do lão phu sơ xuất rồi...
Cửu Đầu Trùng cười tự giễu, sau đó tay áo lắc nhẹ, nói:
- Các ngươi đi theo ta!
Nói rồi trực xoay người đi về một hướng khác của ngọn núi lớn trong tinh không này.
Phương Hành nhanh chóng đi theo sau, Ngao Liệt cũng không nói một lời, gắt gao theo sau.
Ngọn núi lớn này, tuy tương xứng với núi, nhưng trên thực tế nó tọa lạc trong hư không giống như một hành tinh khổng lồ vậy. Chỉ là hình dạng tổng thể từng bị người ta luyện hóa chuyển thành hình của một ngọn núi lớn mà thôi, tuy cực kỳ khổng lồ, nhưng lấy người tu hành có mặt ở đây đi cũng cực nhanh. Chừng nửa canh giờ đã đi vòng qua phía sau núi, rất nhanh đã nhìn thấy phía trước đột nhiên có một tòa cung phiệt phân một nửa theo núi. Một bên trôi nổi trong tinh không, quanh thân quanh quẩn thần quang, từng trận pháp như mây, chính là Thương Lan Hải Long cung...
- Đại tỷ đang ở bên trong này sao?
Ngao Liệt không nhịn được kích động. lúc đầu chạy rất nhanh, nhưng bước chân lại không nhịn được mà thả chậm lại.
-Rốt cục tìm thấy rồi!
Phương Hành lại trở nên kích động, vừa mới thoáng suy nghĩ liền phất tóc phất pháp y, lau bụi trên mặt, lấy pháp lực ép cho cặp mắt đỏ lên, dáng vẻ khổ cực chật vật, gào lên một tiếng sau đó khóc lớn xông tới...
- Phu nhân... Phu nhân nàng đang ở đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận