Lược Thiên Ký

Chương 1070: Độc kế


Áo Cổ Tiểu Thần Vương cười lạnh một tiếng, chấn động tới đám sinh linh thần tộc Kỳ Cang không dám đứng ra nói tiếp nữa. Bây giờ ba nghìn thần tộc là đồng minh, chỉ nghe mệnh lệnh của một mình thần chủ. Mà lúc giáng tới Thiên Nguyên, thần chủ đã sớm hạ chỉ, giữa những Thần Vương không được công phạt lẫn nhau. Hồng Hoang Cốt Điện tuy là sắp tới sẽ được thần chủ sắc phong nhưng cũng là Thần Vương tiêu chuẩn, địa vị không thua với Vô Gian Thần Vương cùng Bất Hủ Thần Vương. Nếu giữa họ xuất hiện việc công phạt, nói không chừng thần chủ sẽ đích thân xuất thủ nghiêm phạt bọn họ. Đại sự liên quan tới bậc này, bọn họ đương nhiên không dám tùy tiện thể hiện thái độ. Chỉ là trong tim kinh sợ còn chưa kịp bình tĩnh lại, mấy ánh mắt đều hung ác nhìn ngược.

- Vô Gian Thần Vương mất một đứa con, hơn nữa cả một mạng của Quỷ Mộc đại nhân của Lạc Thần tộc nữa, còn cả hơn bốn trăm mạng của sinh linh thần tộc đóng ở Bạch Ngọc kinh, tội này lớn bậc nào? Hồng Hoang Cốt điện thực sự nắm chắc trước mặt thần tộc đang giận đùng đùng có thể bảo vệ mạng của tiểu ma đầu sao?

Tiết Lệnh Đồ đã lạnh giọng mở miệng. Thái độ tỉnh táo của y cũng khiến chư sinh linh thần tộc đều bình tĩnh lại.

Sinh linh thần tộc còn không quá am hiểu việc xử lý chuyện phức tạp này, lại được Tiết Lệnh Đồ nói ra chuyện mấu chốt.

Trở thành Thần Vương đương nhiên sẽ có quyền phù hộ một nhóm đạo thống, còn có tư cách sắc phong chín vị thần tướng, nhưng cũng phải xem là ai. Nếu như là tu sĩ nhân tộc không có danh tiếng gì hoặc là hạng người chỉ từng phạm tội nhỏ sẽ tùy cho Hồng Hoang Cốt điện muốn làm gì thì làm, được hay không cũng không quan tâm, cũng không có ai để ý tới. Nhưng nếu đổi lại là tiểu ma đầu này thì hung danh đại thịnh, nghiệp chướng nặng nề, có ai dám che chở hắn?

Hồng Hoang Cốt điện làm như vậy, nhất định chính là đứng ở mặt đối lập với tất cả thần tộc!

- Ha ha, Thiểm Điện Tử thì thế nào? Hơn bốn trăm sinh linh của Lạc Thần tộc thì như thế nào?

Sau khi Áo Cổ Tiểu Thần Vương quyết định thực thi kế hoạch của Hồng Hoang Cốt điện thì trong lòng cảm thấy dễ dàng hơn, đã sớm suy nghĩ lý do thoái thác chu toàn rồi, từng câu nói ra:

- So với đại sự của thần chủ, chỉ mấy cái mạng người thì coi như cái gì đâu? Nói cho các ngươi biết, thần chủ có lệnh, muốn chư Thần Vương mau chóng tìm kiếm nhân thủ thích hợp làm chuyện đại sự, ta không biết các ngươi có để pháp cỉ của thần chủ vào trong mắt hay không, nhưng Hồng Hoang Cốt điện ta khi trở thành một trong các Thần Vương sẽ chỉ làm chính sự. Ma đầu kia vừa hay chính là người mà phụ vương ta chọn cho thần chủ, vì làm thành chuyện đại sự, lão nhân gia ông ấy thậm chí nguyện thượng thư cho thần chủ, mời hạ một chiếu xá lệnh!

- Chuyện đại sự?

Vẻ mặt của đám Kỳ Cang đều trầm xuống, không dám tiếp lời, chỉ đầy mặt là sự hoài nghi.

- Còn chuyện Hồng Hoang Cốt điện chúng ta có thể bảo vệ được hắn trước mặt đám thần tộc đang tức giận đùng đùng không ấy à?

Áo Cổ Tiểu Thần Vương cười lạnh nói tiếp:

- Buồn cười! Tiểu Vương muốn hỏi một câu, Vô Gian Thần Vương cùng Bất Hủ Thần Vương khi nào thì có tư cách đại biểu cho toàn bộ thần tộc thế? Cho dù hiện nay trên Thiên Nguyên đại lục, thần tộc có ba vị Thần Vương xuống đây, Thiên Nguyên lại có hai vị Thần Vương, trong tổng cộng năm vị Thần Vương, ngươi xác định cả năm vị thần vương đều muốn cái mạng của tiểu ma đầu này mà không tiếc đối kháng với Hồng Hoang Cốt điện ta sao? Ha ha, gần đây ta biết Vĩnh Ám Thần Vương cùng Cửu U Thần Vương giống như là hai người mà Bất Hủ Thần Vương không thể đối phó được...

- Ngươi! Câm miệng, tại sao dám vọng ngôn bàn tán chuyện thân sơ giữa Thần Vương?

Một phía khác của cốt kiều, sinh linh thần tộc vừa giận dữ lại kinh hãi, không nhịn được mở miệng hét lớn.

Chỉ có điều sau khi bọn họ nghe Áo Cổ Tiểu Thần Vương nói xong, trong lòng thật sự vẫn không nhịn được mà lo lắng theo hướng đó. Hôm nay, trên Thiên Nguyên đại lục tổng cộng có ba vị Thần Vương tới rồi, theo thứ tự là Cửu U Thần Vương trấn thủ Thần Châu, Vĩnh Ám Thần Vương trấn thủ Nam Chiêm cùng với Bất Hủ Thần Vương trấn thủ Yêu địa. Còn sinh linh trên Thiên Nguyên đại lục cũng có hai người được phong vương, theo thứ tự là đứng đầu Thương Lan cùng đứng đầu Hồng Hoang Cốt điện. Trong năm vị Thần Vương, Bất Hủ Thần Vương chính là tộc trưởng của Lạc Thần tộc, Quỷ Mộc cũng là con ruột của ông ta. Ông ta phát huyết thệ muốn giết Phương Hành nhưng Cửu U Thần Vương và Vĩnh Ám Thần Vương lại không có tư hận gì với ma đầu kia, chỉ giải quyết việc chung mà thôi...

Nói trắng ra là, ba nghìn thần tộc, trong mười đại Thần Vương chỉ có phụ thân Vô Gian Thần Vương Thiểm Điện Tử cùng Bất Hủ Thần Vương là muốn mạng của Phương Hành. Mà Vô Gian Thần Vương cố tình lại đang không ở Thiên Nguyên, lực ảnh hưởng yếu kém. Nếu Hồng Hoang Cốt điện thể hiện thái độ muốn bảo vệ tiểu ma đầu, còn lấy danh làm việc vì thần chủ, như vậy Cửu U Thần Vương cùng Vĩnh Ám Thần Vương mười phần thì có tám chín phần sẽ không tiếp tục kiên trì chém giết tiểu ma đầu này nữa. Bên Thương Lan Hải lại càng không thể trông cậy vào. Từ đó, chỉ dựa vào một mình Bất Hủ Thần Vương thật đúng là khó mà khư khư cố chấp được...

- Đã nói đến mức đó rồi, đều là do một câu nói của thần chủ, nếu các ngươi tới Hồng Hoang Cốt điện ta làm khách thì sẽ quét tước bàn ghế hoan nghênh. Nếu muốn tới bắt thần tướng của Cốt điện ta thì phải xem bản lĩnh của các ngươi mạnh bao nhiêu, dùng cốt kiều này làm ranh giới, các ngươi cứ tới thử một chút xem...

Sau khi Áo Cổ Tiểu Thần Vương hạ quyết tâm, ý bá đạo liền không hề biến mất, móng vuốt bén nhọn chỉ vào cốt kiều rồi xoay người lại rời đi, chuẩn bị hoàn toàn không để ý tới truy binh mà Bất Hủ Thần Vương phái ra. Sự kiêu căng nhường đó làm đám Kỳ Cang, thậm chí cả đám giáp sĩ thần tộc ồn ào một lúc, nhao nhao kêu gọi. Thậm chí còn có người quơ khí giới thị uy, muốn vọt qua đó. Chỉ có điều Áo Cổ Tiểu Thần Vương lạnh lùng quay đầu thoáng nhìn, ánh mắt như đao kiếm lại lập tức dọa một đám người phải sợ hãi, không dám tới gần cốt kiều.

- Lão Tiết, ngươi nhanh đưa ra chủ ý đi, tiểu ma đầu vậy mà lại sẵn sàng góp sức cho thần tộc, phải làm sao mới ổn đây? Chúng ta lần này không thể mang được hắn về, Bất Hủ Thần Vương trách tội xuống, chúng ta đều không có kết quat tốt gì. Aiz, Hồng Hoang Cốt điện này thực sự là to gan lớn mật, bản thân bọn họ mới đầu phục được bao lâu đâu lại dám đối địch với Bất Hủ Thần Vương đại nhân, thật sự coi mình là Thần Vương rồi đó sao?

Đám Kỳ Cang không dám đuổi qua cầu, nhìn thấy Áo Cổ Tiểu Thần Vương muốn đi liền gấp gáp nói với Tiết Lệnh Đồ.

- Hừ, ma đầu kia thật tâm đầu nhập vào hay sao?

Tiết Lệnh Đồ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt u lãnh nhìn thân ảnh Áo Cổ Tiểu Thần Vương muốn rời đi.

- Chuyện này... không phải đều là do Hồng Hoang Cốt điện nói sao...

Đám Kỳ Cang hơi ngẩn ra, bọn họ không hiểu Phương Hành nhiều lắm, thậm chí đều có nhận thức phiến diện đối với toàn bộ nhân tộc. Cho rằng bọn họ nhát gan sợ phiền phức, xương mềm vô nghĩa, vì vậy lý do mà Hồng Hoang Cốt điện cho bọn họ, dưới cái nhìn của bọn họ hoàn toàn có thể tin được. Dù sao Phương Hành mà bị bắt quả thực chỉ có một con đường chết. Dưới tình huống vì bảo mệnh đó bằng lòng sẵn sàng góp sức cho thần tộc cũng không phải là không thể...

- Hồng Hoang Cốt điện cũng không thể tin được!

Tiết Lệnh Đồ cười lạnh một tiếng, không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi.

- Lão Tiết, ý của ngươi là?

Mấy vị thần tướng của thần tộc ở xung quanh nghe vậy đều hơi ngẩn ra, kinh ngạc nhìn về phía y.

- Nếu Hồng Hoang Cốt điện không chịu thả người, chúng ta liền ép ma đầu kia phải ra đây!

Tiết Lệnh Đồ nhướng mày nảy ra ý hay, nhìn lướt qua hơn mười nữ đệ tử của Phù Dao cung đang bị bắt, đạp mạnh một cái ra, quát với Áo Cổ Tiểu Thần Vương:

- Điện hạ dừng chân, Tiết mỗ còn có một câu muốn nói! Ha ha, ma đầu Phương Hành kia cũng là nhân vật nổi danh của Thiên Nguyên, nếu hắn có thể thực sự đầu hàng, cho dù không vì đại sự của thần chủ thì cũng sẽ trở thành một phần trợ lực cho thần tộc ta, có thể nói là một công lớn, bọn ta trở về cũng tiện bàn giao với Bất Hủ Thần Vương đại nhân, chỉ là... điện hạ xác định hắn thật tâm đầu nhập sao?

- Lời này của ngươi là có ý gì?

Áo Cổ Tiểu Thần Vương hơi dừng chân lại xoay người nhìn thoáng qua Tiết Lệnh Đồ, không che giấu sự chán ghét từ tận nội tâm mình.

- Cũng không có gì, nếu hắn thật tâm đầu phục thần tộc, vậy chuyện đó cũng không phải chuyện mà chúng ta có thể làm chủ được, chỉ có thể trở về phục mệnh với Bất Hủ Thần Vương, nhưng nếu hắn lá mặt lá trái sợ rằng Bất Hủ Thần Vương cũng không tha cho chúng ta được. Áo Cổ Tiểu Thần Vương xin đưa hắn ra đây chứng minh sự thật tâm muốn đầu nhập vào thần tộc của hắn, như vậy chúng ta cũng tiện trở về bàn giao với Thần Vương, thành toàn cho điện hạ!

Tiết Lệnh Đồ tiến lên một bước, ôm quyền qua đỉnh, cực kỳ cung kính.

Áo Cổ Tiểu Thần Vương trong nháy mắt đã nhìn thấu tâm ý của y, trong mắt lóe lên hung quang, cười lạnh nói:

- Hồng Hoang Cốt điện ta không có năng lực chứng minh là hắn có thật tâm sẵn sàng góp sức hay không sao? Còn cần chứng minh trước mặt các ngươi à? Mau mau cút đi, thích bàn giao thế nào thì bàn giao thế đó!

Gã cũng không muốn để lại chút mặt mũi nào cho đám Tiết Lệnh Đồ nữa, sau khi quát lạnh một tiếng liền trực tiếp trục người.

- Ha ha...

Thái độ này của gã giống như làm cho Tiết Lệnh Đồ xác định được cái gì, trực tiếp cao giọng phá lên cười, cổ đãng một thân pháp lực, truyền âm ra bốn phía:

- Chúng ta đương nhiên là không có quyền ép thần tướng của Hồng Hoang Cốt điện chứng minh cái gì được, Áo Cổ điện hạ bảo chúng ta cút, chúng ta cũng chỉ có thể cút, chỉ có điều khi trên đường tới thuận tay bắt được đám nữ tư của Phù Dao cung, giờ mang về cũng phiền phức, không bằng tiện tay chém ở đây cho thanh tịnh đầu óc! Nếu Phương Hành đạo hữu đã sẵn sàng góp sức cho thần tộc rồi, hẳn là sẽ không quá mức dây dưa với đám nữ tử này nhỉ?



Nói rồi quát khẽ một tiếng:

- Áp lên đây!

Giáp sĩ thần tộc ở sau lưng y lập tức áp giải mười nữ đệ tử Phù Dao cung lên phía trước cốt kiều, xếp thành một hàng.

Trái tim Áo Cổ Tiểu Thần Vương run lên, trong lòng nổi lên một dự cảm cực kỳ không tốt.

Tiết Lệnh Đồ lạnh giọng cười nói:

- Chỉ cần ma đầu kia ngồi không yên thì sẽ chứng tỏ hắn không có cách nào tách biệt quan hệ giữa nhân tộc đạo thống nữa, làm sao có thể trung thành được? Ta muốn xem thử Hồng Hoang Cốt điện làm sao còn bảo vệ được hắn nữa! Hoặc là nói, ha ha... cho dù hắn đầu nhập vào thần tộc là thật tâm hay giả dối, chỉ cần hắn bị ép hiện thân vậy thì cũng sẽ dùng mạng của đám nữ nhân này ép hắn, bắt hắn cam tâm tình nguyện trở về với bọn ta...

- Ha ha, kế này rất hay!

Mấy người Kỳ Cang cũng đều vỗ tay cười to, sau đó lạnh lùng hạ lệnh với giáp sĩ ở bên cạnh:

- Giết từng người một cho ta, không vội...

- Các ngươi... Dám...

Áo Cổ Tiểu Thần Vương cũng nghĩ tới sự không bình thường, lạnh lùng quay người sang hung hăng nhìn về phía Tiết Lệnh Đồ.

- Ta lại chưa vượt qua cốt kiều, cũng không bất kính với Hồng Hoang Cốt điện, chỉ xử trí mấy nữ nhân tu mà thôi, không có gì quá đáng chứ?

Một câu nói của Tiết Lệnh Đồ làm Áo Cổ Tiểu Thần Vương nghẹn gần chết, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng xấu xí.

Kế hoạch bố trí còn chưa thỏa đã phải hiển lộ ra vào lúc này, gã bị ép nói trước kế hoạch ra, lúc này đã vô cùng nguy hiểm. Một khi Phương Hành không chịu nổi kích thích bị ép nhảy ra ngoài, kế hoạch làm đại sự của Hồng Hoang Cốt điện còn chưa bắt đầu tiến hành đã coi như là thất bại, thậm chí là Hồng Hoang Cốt điện ừa mới được phong Thần Vương nhưng cũng vì đó mà chịu nghi kỵ. Dù sao, vừa rồi gã đã đại biểu cho Hồng Hoang Cốt điện thể hiện thái độ, nếu Phương Hành bị lộ chân tướng cũng chứng minh bọn họ không trung thực.

Bây giờ Áo Cổ Tiểu Thần Vương thực sự hận chết tên truyền nhân Tiểu Tiên giới Tiết Lệnh Đồ này rồi.

Độc kế bậc này cũng chỉ có tu sĩ nhân tộc mới nghĩ ra được!

Hiện tại hy vọng duy nhất của gã chính là ma đầu kia toàn tâm độ kiếp, không cảm ứng được chuyện xảy ra ở đây...



Bạn cần đăng nhập để bình luận