Lược Thiên Ký

Chương 1173: Ta cũng không phải bị sủng lớn.




- Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân?

Chợt nghe đến cái tên này, mọi người đều kinh hãi, sau đó vội vã quay đầu nhìn lại.

Thần Chủ vì đoạt thần vật liên quan đến khí vận của Thiên Nguyên Đại Lục, phong ra mười hai vị Tiểu Thánh Quân, nhưng cuối cùng bởi vì Triệu Hồng Anh, Trường Tôn Thanh Lưu chết, thu thập không đủ mười hai vị Tiểu Thánh, Thần Chủ cũng dứt khoát, không phong mười hai vị, có mấy cái tính mấy cái, cuối cùng lại chọn lựa mười một người, theo thứ tự là Thần tộc Thần Tử Dạ tộc Song Sinh, Thần Tử Ngưu Ma tộc Phụ Sơn Tử, Thần Nữ Chập Tộc Hoa Mật Nhi, Sương Thổ tộc tộc trưởng Ly Hỏa, Thái Uyên , Tứ hoàng tử Thương Lan Hải Ngao Cuồng, Tiểu Tiên Giới Hung Đạo, Hồng Hoang Cốt Điện Áo Cổ Tiểu Thần Vương cùng thiên kiêu Nhân tộc, Thông Thiên Tiểu Thánh Quân Phương Hành...

Vì trấn an tộc trưởng Cốt Tộc, dù Thần Tử Cốt Tộc Phá Phong chết, cũng cho hắn một vị trí Tiểu Thánh Quân.

Những người khác ngược lại dễ nói, duy chỉ có Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân, đến nay chưa từng lộ diện...

Đừng nói Phương Hành, ngay cả Thần Đình Tiểu Thánh Quân khác, cũng một mực đang đoán vị Tiểu Thánh Quân cuối cùng là ai!

Nhưng người này ẩn tàng quá sâu, ngoại trừ Thần Tử Dạ tộc, ai cũng không biết thân phận của hắn.

Bọn họ chỉ biết, thân phận người này không tầm thường, sở dĩ kế hoạch của Thần Tử Dạ tộc tiến hành thuận lợi như vậy, là có không ít quan hệ với hắn!

Mà bây giờ, bọn họ cũng không nghĩ tới, người này đã hiện thân...

Theo Thần Tử Dạ tộc vái chào, các Thần Đình Tiểu Thánh và Phương Hành đều khiếp sợ quay đầu nhìn, lại khiếp sợ phát hiện, ở trong bóng tối, trên thềm đá mà vừa rồi bọn họ một đường chống cự cấm chế, đang từ từ đi ra một nam tử vóc người cao gầy, khoác áo choàng màu vàng kim nhạt, thần sắc cao ngạo lãnh tuấn, nhìn như động tác chậm chạp, nhưng tốc độ lại cực nhanh, ôm theo khí diễm làm cho người đè nén.

- Song Sinh điện hạ hữu lễ, chư vị Tiểu Thánh Quân hữu lễ!

Người tới rất khiêm tốn, nhìn Thần Tử Dạ tộc vái chào, lại nhìn những Thần Đình Tiểu Thánh khác chắp tay.

Chỉ một động tác, một câu như vậy, lại khiến cho thần sắc của các tu sĩ trở nên quỷ dị, cực kỳ khiếp sợ.

Bởi vì thân phận của người này quá...

- Cổ Hạc!

Khi Phương Hành nhìn thấy người này, mi tâm vặn thành một cục, tuyệt đối không nghĩ tới nhìn thấy lại là hắn.

Hắn hoài nghi rất nhiều người là Cùng Thiên Tiểu Thánh, Khương Vấn Đạo, Hồ Tiên Cơ, thậm chí ngay cả Lữ Phụng Tiên cũng hoài nghi qua, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, Cùng Thiên Tiểu Thánh lại là đối phương...

- Thủ đoạn thật cao minh...

Nhưng vừa nghĩ lại, hắn đã nghĩ thông suốt điểm này, nhịn không được vỗ tay.

Sau khi đạt được đáp án, lại suy nghĩ thêm chút, lại lập tức cảm thấy hết thảy đều hợp lý, lúc đầu Cổ Hạc khó làm nội gián nhất, bây giờ nghĩ lại, mới là người có lợi nhất cho sự tình của Thần tộc...

Bởi vì hắn một mực biểu hiện hoài nghi với Thần tộc nhất, cho nên mới có thể để những người khác hoài nghi, Chư Tiên Minh mới có thể giao chức trách giám thị Thần tộc cho hắn, cũng chính vì hắn vẫn đứng ở mặt đối lập với Thần tộc, Chư Tiên Minh mới phái ra 1000 tiên binh đến giám thị Thần Đình, mà 1000 tiên binh kia, cuối cùng bởi vì hiệu lệnh của hắn, táng thân ở trong Thần Ma chiến trường, trở thành tế phẩm để các Thần Đình Tiểu Thánh tạm thời chống cự uy lực của Táng Tiên Ma Vân...

Mọi chuyện diễn biến, kỳ thật đều là Cổ Hạc âm thầm thúc đẩy!

Nhưng ở ngoài mặt, hắn lại là người sạch sẽ nhất...

Thậm chí tương lai rời đi nơi đây, hắn vẫn là người sạch sẽ nhất, bởi vì mọi chuyện đều đã chứng minh, lúc đầu thái độ của hắn là chính xác, ngược lại là những người lúc đầu phản đối hắn, sẽ có hiềm nghi lén lút cấu kết với Thần Đình...

- Thật cao minh, càng nghĩ càng thấy các ngươi thật quá lợi hại...

Phương Hành vỗ tay, không ngừng than thở, thái độ lộ ra cực kỳ thành khẩn.

- Ha ha, Thông Thiên Tiểu Thánh Quân hữu lễ, trước đây có nhiều chỗ bất kính, mong được thứ tội!

Cổ Hạc thu hồi uy phong sát khí ngày thường, cũng có vẻ hòa ái mỉm cười nói.

- Ngươi là lúc nào tiếp nhận thần chỉ?

Phương Hành nghiêng đầu hỏi:

- Ta nhớ ngươi ở trong khoảng thời gian này chưa hề rời Tịnh Thổ a!

- Thời điểm Song Sinh điện hạ bước vào Tịnh Thổ, truy sát dư nghiệt của Thiên Nguyên Đại Lục!

Cổ Hạc mỉm cười nói thẳng:

- Lần kia, Song Sinh điện hạ vì truy sát Thiên Nguyên Thất Hung bài danh thứ ba Phù Diêu Cung Thiếu Tư Đồ và Lữ Phụng Tiên, xông vào Tịnh Thổ, liên tiếp đánh bại cao thủ các cổ tộc, càng đánh Thiếu Tư Đồ Nhiếp Thiên Hồng trọng thương, ta tự thẹn là cổ tộc đệ nhất nhân, đương nhiên không có khả năng ngồi yên không lý đến, liền xuất thủ đánh với hắn một trận, cuối cùng cân sức ngang tài, Song Sinh điện hạ có chút thưởng thức, thay ta tiến cử, đạt được thần chỉ của Thần Chủ, phong ta làm Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân, vì Thần Đình hiệu lực, phụ trách thu phục Tịnh Thổ...

- Còn có một việc, ta cũng có thể thay thuật lại, Thần Chủ xác thực dự định từ tu sĩ Nhân tộc tuyển ra một vị Thần Vương!

Thần Tử Dạ tộc nhàn nhạt mở miệng:

- Bất quá lão nhân gia chọn trúng không phải người khác, mà là Cổ Hạc tiên sinh... Trước đây chúng ta ở Chư Tiên Minh nói yêu cầu là thật, Thần Đình sớm muộn gì cũng sẽ rút khỏi Thiên Nguyên Đại Lục, tinh vực vô biên mới là căn cơ của chúng ta, đến lúc đó Thiên Nguyên Đại Lục tự nhiên cần một vị Thần Vương quản lý, mà Cổ Hạc tiên sinh, chính là vị Thần Vương tương lai này...

Cổ Hạc nghe vậy, cũng hơi nở nụ cười, nhìn về phía cầu đá, bình tĩnh nói:

- Mà thần vật bên kia, chính là đại công ta muốn dâng lên Thần Chủ, vô công bất thụ lộc, có vật này, mới có tư cách ngồi lên Thần Vương vị!

- Vậy thì tại sao phải tìm ta? Vừa rồi nên để hắn hiện thân nha!

Phương Hành nhìn hai người này biểu tình bình tĩnh, thậm chí còn mang một chút thưởng thức, không khỏi khó hiểu hỏi.

- Bởi vì Nhân tộc Thần Vương là cần phục chúng, không thể bị sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục ghét hận, cho nên trên danh nghĩa, người trợ giúp chúng ta lấy được thần vật này không thể là Cổ Hạc tiên sinh, chỉ có thể là ngươi, Thông Thiên Tiểu Thánh Quân!

Thần Tử Dạ tộc trả lời cực kỳ bình tĩnh:

- Dù sao ngươi bây giờ, cùng muôn người mắng mỏ cũng không xê xích gì nhiều, tổng sẽ không lo lắng lại nhiều một tội danh chứ? Về phần vừa rồi, nói thực, mới vào địa cung, ta cũng không biết có phải sẽ có hung hiểm gì hay không, cho nên để ngươi đi dò đường là thích hợp nhất, Cổ Hạc tiên sinh chạy đến sau, nếu có kiếp số, cũng do ngươi tới ứng kiếp trước, thẳng đến lúc này, chúng ta đã không cần ngươi dò đường nữa!

- Ân, ý kiến hay...

Phương Hành trầm lắng gật đầu, minh bạch ý tứ của Thần Tử Dạ tộc, mình là một tấm mộc ngăn lửa giận của sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục, cũng là một vật thay thế dùng để ứng kiếp, trên thực tế, nếu không phải mình có Âm Dương Thần Ma Giám, có thể phân biệt nơi nào có cấm chế mạnh yếu, đoán chừng thật có khả năng rất lớn gặp phải nguy hiểm, đến lúc đó đoán chừng sinh linh Thần tộc sẽ không chính thức che chở mình, bọn họ chỉ biết đẩy mình ra ngoài chịu chết, dù sao trong tay bọn họ còn có một vị Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân ẩn giấu!

- Trên đường đi, Thông Thiên Tiểu Thánh Quân khổ cực, vòng cuối cùng liền do Cổ Hạc tiên sinh tới làm đi!

Đáy mắt Thần Tử Dạ tộc lóe ra sát khí, giống như rốt cục thở ra một hơi...

- Những chuyện này là ngươi an bài, hay Thần Chủ an bài?

Phương Hành bỗng nhiên hỏi, ánh mắt âm lãnh.

- Thần Chủ chỉ muốn cầm thần vật kia mà thôi, đương nhiên sẽ không để ý tới những chi tiết này!

Thần Tử Dạ tộc lạnh giọng cười nói:

- Chỉ bất quá, ta đã phụ trách việc này, đương nhiên phải an bài hợp lý, trong sinh linh Nhân tộc, ai có thể cầm được thần vật này, người đó có thể phong vương, phần đại công này, ngươi là không thích hợp hoàn thành, dù sao... Ha ha, mặc dù không biết ngươi dùng hoa ngôn xảo ngữ gì, gạt được Thần Chủ tín nhiệm, nhưng thật coi mấy vị Thần Vương khác là kẻ ngu sao? Ở trước khi bản vương đến Tịnh Thổ, đã sớm nhận được ba vị Thần Vương căn dặn, nhất định phải cẩn thận ngươi, miễn cho bị ngươi làm hỏng kế hoạch!

- Lúc đầu phần đại công này, là có thể để ta tới lập, kết quả ngươi chuyển tay giao cho người khác?

Sắc mặt Phương Hành hiểu ra, phẫn nộ nói:

- Cũng bởi vì mấy vị Thần Vương kia không tín nhiệm ta?

Đối mặt phẫn nộ của hắn, các Thần Đình Tiểu Thánh khẽ giật mình, trong ánh mắt đều có các loại cảm xúc lộn xộn, đứng ở góc độ của bọn hắn, Phương Hành thật đúng là có tư cách nổi giận, bọn họ cũng không hiểu rõ ý nghĩ chân chính trong nội tâm Phương Hành, chẳng qua là cảm thấy, ma đầu kia vì Thần Đình, sớm đã đắc tội Thiên Nguyên Đại Lục mấy lần, hơn nữa mặc dù làm người chán ghét, nhưng lại thành tâm làm việc cho Thần Chủ, bây giờ mắt thấy đại công ngay ở phía trước, cuối cùng lại chắp tay dâng người, mình chỉ rơi vào kết quả bêu danh thế tội...

Dù là ai, trong lòng cũng khó chịu...

Thế nhưng Thần Tử Dạ tộc trả lời, lại lạnh lẽo cứng rắn ngoài dự liệu:

- Phải thì như thế nào?

Oanh...

Trong tâm các tu sĩ đều run lên, đã nghe ra, Thần Tử Dạ tộc là thật muốn vạch mặt.

- Ha ha, chỉ là nô tài Nhân tộc, bất quá là vật tận kỳ dụng mà thôi, còn thật coi mình là nhân vật gì sao?

Phụ Sơn Tử vốn thống hận Phương Hành, lúc này cười lớn, bước tới trước mấy bước hét lớn:

- Cút đi, nhận rõ thân phận của mình, tác dụng của ngươi đã không còn, vậy ngoan ngoãn làm một phế vật nghe lời, còn dám hồ ngôn loạn ngữ, ngăn cản chúng ta vì Thần Chủ lấy được thần vật, ta sẽ không ngại xuất thủ, thay Thần Đình dọn dẹp phế vật ngươi!

- Ngươi có dũng khí mắng ta là phế vật?

Ánh mắt Phương Hành đột nhiên trừng lên, băng lãnh nhìn hắn.

Tâm tư Phụ Sơn Tử nhất thời run lên, vô ý thức lui về sau một bước, trên thực tế hắn chỉ cầu ngoài miệng thống khoái nhất thời, thật không phải cảm thấy Phương Hành là phế vật, vì mặc dù gia hỏa này làm cho người ta chán ghét, nhưng bản lãnh lại không ai dám khinh thường...

- Mặc dù ngươi không phải phế vật, nhưng cuối cùng đã mất công dụng!

Thần Tử Dạ tộc lại không sợ Phương Hành, thần sắc nhàn nhạt tiến lên vài bước, bình tĩnh nói:

- Tránh ra đi, chớ có bức ta xuất thủ chém ngươi, ta từng nghe nói trước kia ngươi ở Thiên Nguyên Đại Lục làm những chuyện kia, ha ha, người khác nói ngươi là ma đầu, là kỳ tài, là thiên kiêu, nhưng ta nhìn, ngươi bất quá là tiểu hài tử được các đạo thống của Thiên Nguyên Đại Lục sủng lớn mà thôi, nhận rõ thân phận của mình đi...

- Ngươi ở điểm này lại sai rồi!

Trong lòng Phương Hành ẩn chứa phẫn nộ vô tận, nhưng thần sắc lại bình tĩnh, không chỉ không có nhường ra, ngược lại đạp tới mấy bước, ngăn ở trước Tru Tiên Trận, thản nhiên nói:

- Tiểu gia không phải bị Thiên Nguyên Đại Lục sủng lớn...

- Ta con mẹ nó là một đường đánh tới!

Cùng lúc đó, khí phách của hắn tuôn ra, vung vẩy Ma Kiếm chỉa sang:

- Bất luận là Thiên Nguyên Đại Lục hay Thần Đình, ngươi đến bắt nạt ta thử một chút xem?




Bạn cần đăng nhập để bình luận