Lược Thiên Ký

Chương 1011: Sinh linh Thiên Nguyên tận làm nô!



(*** tất cả text Trung đều thiếu chương 1010, mong các vip thông cảm)

- Thần Chủ phủ xuống Nhân Gian Giới, Thiên Nguyên sinh linh tận làm nô!

Người nói chuyện là thanh niên mắt vàng đang trôi lơ lửng trên không trung, trong tay cầm một đạo pháp chỉ màu kim sắc, sau khi hắn mang câu nói này truyền khắp nơi liền nở nụ cười, cầm pháp chỉ ném một cái, chắp hai tay trên lưng, lẳng lặng đánh giá bốn phía, nhưng chủ yếu nhất vẫn rơi vào địa phương Phương Hành cùng Thiếu Tư Đồ quyết đấu, giống như muốn lấy cái gì đó, ánh mắt hắn chiếu tới liền thấy được bộ dạng thê thảm của tu sĩ chư đạo thống bị thiên lôi bao phủ, hình như cảm giác vô cùng thích ý, trên mặt xuất hiện một chút ý cười, sau khi hít sâu một hơi, mùi máu tươi tràn ngập không trung để hắn khiến say mê!- Cái gì? Thần Chủ? đến tột cùng thì các ngươi là người phương nào?
Sau khi hắn tung pháp chỉ trong tay ra, trong hư không cách đó không xa liền vang lên một tiếng gầm thét, người nói chuyện lại là một người lão tu sĩ mặc đạo bào, máu me khắp người, trong đám người hỗn tạp thì khoảng cách giữa nam tử mắt vàng này và hắn khá gần, bỗng nhiên lúc này hắn bạo khởi, thân hình biến lớn, lao về phía nam tử mắt vàng giống như một tia chớp, thực lực hắn đã là Nguyên Anh đại thừa, lại là đảo chủ tiên đảo Bồng Lai Đông Vực. Hắn vẫn chưa chết nên lúc này bạo khởi một kích, lao thẳng đến chỗ nam tử mắt vàng!- Người?Thanh niên mắt vàng đối mặt với một kích toàn lực, khiến cả hư không cũng phải biến sắc của tu sĩ Nguyên Anh cảnh nhưng vẫn không có khí tức gì lạ, bình tĩnh như là một ngọn núi khổng lồ, dường như hắn không để ý đến đạo công kích đột ngột này, trên mặt ngược lại dâng lên vẻ trào phúng nhàn nhạt, hắn vẫn chậm rãi như vậy, bước ra một bước, lướt ngang hư không.- Ai nói chúng ta là người?Thời điểm hắn bước ra một bước, thân hình của hắn đã xuất hiện biến hóa khó nói lên lời, thân hình cả người bành trướng lên rất nhiều, cao hơn thân hình nguyên bản của hắn gấp ba lần, giống như một cái tháp màu vàng, bề ngoài biến đổi như hoàng kim, có hoa văn trời sinh, tựa như tia chớp, cái trán càng kéo dài, sinh ra độc giác quái dị, đùi cũng biến thành cực kỳ tráng kiện, chỗ khớp nối sinh ra gai ngược, móng vuốt sắc bén như là lợi kiếm, cắm chặt vào giữa hư không, phía sau thì sinh ra ba cặp màng cánh...Oanh!Hắn hóa thành bộ dáng này, tốc độ cũng biến thành nhanh chóng khó mà hình dung, hai chân đạp vào hư không một cái, ba cặp màng cánh phía sau chấn động, cả người biến mất ngay tại chỗ, nhanh đến mức mà ngay cả thần thức của đảo chủ Bồng Lai đảo, Nguyên Anh cảnh Đại Thừa cũng không bắt được thân hình của hắn, lúc hắn xuất hiện lại đã đến phía sau lưng Bồng Lai đảo chủ, móng vuốt sắc bén trực tiếp giữ lấy đầu Bồng Lai đảo chủ, giọng nói khàn khàn mà lành lạnh vang lên:
- Chúng ta là thần, là tử thần chưởng ngự sinh linh chư giới!Lúc hắn nói chuyện, móng vuốt cũng đồng thời dùng lực.Bồng Lai đảo chủ tuyệt đối không nghĩ tới thực lực của hắn lại bùng nổ trong nháy mắt như vậy, tâm tư hoảng sợ, muốn chạy trốn.Nhưng thời điểm quái vật duỗi tay bắt lấy đầu của ông ta, phù văn phía trên năm ngón tay nó đã phát sáng lên, đạo đạo lưu quang phun trào như nước, vậy mà giữa ngón tay hóa ra lĩnh vực, giam cầm thần hồn của đảo chủ Bồng Lai đảo ở bên trong đầu...- Ở trước mặt Thần tộc, các ngươi chỉ là thứ trộm được một chút đại đạo, làm sao có thể so sánh với Thần tộc trời sinh bọn ta?Quái vật kia thấp giọng cười, sau đó móng vuốt hơi dùng sức, trực tiếp kéo cái đầu đẫm máu của đảo chủ Bồng Lai đảo từ trên thân thể xuống, sau đó cười lớn ném một cái, rồi ngẩng đầu lên mở cái miệng như bồn máu lớn ra, đớp lấy cái đầu còn giam cầm thần hồn của đảo chủ Bồng Lai đảo xuống dưới, cắn mấy cái, sau đó nuốt vào trong bụng, hài lòng thở một hơi.- Tu sĩ nhân tộc, quả nhiên là một loại súc vật tốt...Hình dáng hắn lại chậm rãi thay đổi, hóa thành thiếu niên thanh y phong độ nhẹ nhàng, từ trong tay áo lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng, nhẹ nhàng lau khóe miệng dính máu mấy lần, xóa đi vết máu bắn tung toé, sau đó mỉm cười, tiếp tục tiến lên...- Dị tộc...- Lại là dị tộc xâm lấn...- Là sinh linh vực ngoại đã từng chiến đấu Cổ Tiên Nhân, là những vực ngoại tà ma đó...Hắn làm ra một màn này, khiến không biết bao nhiêu tu sĩ chấn kinh, nhao nhao hoảng sợ, sợ hãi lui về phía sau.Đối mặt với thiếu niên phong độ nhẹ nhàng này, bọn họ còn muốn sợ hãi hơn so với việc đối mặt với thiên kiếp.Lúc này bọn họ đều hiểu ra, đây không phải là thiên kiếp mà là xâm lấn, là một sinh linh vực ngoại xâm lấn, hơn nữa người có kiến thức rộng rãi còn nhớ rõ, thời đại viễn cổ đã từng ghi chép qua loại sinh linh vực ngoại chiến đấu cùng Cổ Tiên Nhân này, nhưng ghi chép kia quá xa xưa, xa xưa đến nỗi nhân gian mất hết ghi chép, chỉ còn lại một cái cái bóng mơ mơ hồ hồ mà thôi...Nghĩ đến sinh linh viễn cổ xâm lấn, liền có thật nhiều tu sĩ hoảng sợ, chiến ý rút đi giống như thủy triều.Đây chính là sinh linh đã từng có thực lực khai chiến cùng cổ tiên ah, thực lực kia khủng bố đến cỡ nào?Nhất là tên quái vật nhìn như còn rất trẻ tuổi kia, vậy mà dùng một kích liền giết chết đảo chủ Bồng Lai đảo cảnh giới Nguyên Anh Đại Thừa, động tác vô cùng dễ dàng, hình như chưa dùng hết toàn lực, chẳng phải chuyện này đã nói rõ thực lực của hắn chí ít cũng có thể so với tu sĩ độ kiếp sao?- Dị tộc xâm lấn, chém giết tà ma, bảo hộ Thiên Nguyên...Có người sợ hãi, cũng có người dũng cảm, sau khi thanh niên mắt vàng hiển lộ bản thể, cũng không phải tất cả mọi người đều giật mình mất hết can đảm, mà họ cùng nhau trở lại, có rất nhiều người bị hắn chọc giận, gần như một cái chớp mắt tiếp theo, giữa không trung liền vang lên rất nhiều tiếng rống giận, có bốn năm đạo khí tức khổng lồ hiển lộ ra, tất cả thân ảnh từ giữa hư không đập tới, thi triển ra đủ loại thần thông đạo pháp, tế lên đủ các kiểu pháp bảo, bi phẫn khó hiểu lao đến chỗ thanh niên mắt vàng, trong đó thình lình có gia chủ nhà họ Mạnh cùng mấy vị tộc trưởng Bắc Minh tộc.- Hừ, muốn chết!Thanh niên mắt vàng thấy cảnh này, trên mặt cũng hơi lộ ra vẻ kiêng dè, khí thế ngừng lại, nhưng cũng không có chút ý tứ muốn lui lại nào, khóe miệng ngược lại dâng lên một nụ cười tà, nhìn đám người lao đến chỗ mình, cảm giác vô cùng buồn cười, sau đó hai tay chấn động, bên trong cửu thiên đột nhiên có một đạo kôi kiếp càng thêm khổng lồ so với thiên kiếp phổ thông giáng lâm xuống, ầm ầm chấn động trong hư không, đám lão tu hướng về hắn lao đến, dù không có bị lôi kiếp đánh trúng, cũng bị chấn cho bay loạn xạ ra bốn phía...- Chỉ tại các ngươi nội đấu quá kinh khủng, một lòng đoạt lợi, để ta nấp ở chỗ này nhìn các ngươi đấu pháp, cũng cho ta một cái cơ hội một lưới bắt hết bọn ngươi, sinh linh chỉ biết tư đấu giống như các ngươi, có tư cách gì thủ hộ khí vận chứ?Thanh niên mắt vàng thấp giọng cười lạnh, sau đó thanh âm đột nhiên nhấc lên:
- Bắt đầu từ hôm nay, sinh linh Thiên Nguyên mãi mãi làm nô!Theo thanh âm của hắn phát ra, chấn động khắp nơi, giữa không trung cũng bắt đầu ẩn hiện kim quang, hình như có vô số vầng thái dương từ trong tầng mây trầm xuống, mang theo mê vụ mênh mông, vào lúc này lôi kiếp đã càng ngày càng ít, kiếp vân kia cũng dần dần trở nên mỏng manh, xem ra loại lôi kiếp uy lực kinh khủng kia, cũng không phải là một cái pháp bảo có thể đánh xuống vô hạn, chỉ có điều lôi kiếp ít đi thì đám sinh vật lạ vận sức chờ phát động ở sau mây cũng bắt đầu phủ xuống, lúc bọn họ hiển lộ chân dung, thế giới an tĩnh.Lít nha lít nhít, vô biên vô hạn...Bên trong mây xuất hiện đủ loại sinh linh cổ quái kỳ lạ, phân biệt theo tộc đàn mà đứng, liếc nhìn lại đông đúc giống như hải dương, bất kỳ một cái nào, thực lực đều kinh khủng đến mức khó có thể tưởng tượng, số lượng một bộ phận đã hiển lộ ra không dưới mấy ngàn, mà đây vẫn chỉ là bề nổi của tảng băng chìm, không biết còn bao nhiêu số chưa từng hiển lộ ra...- Ba ngàn thần tộc tiến nhập Thiên Nguyên, sinh linh làm nô không đầu hàng chết!Theo những sinh linh này xuất hiện, không trung cũng bắt đầu có một cái âm thanh hét lớn, rung động khắp nơi, thậm chí rung động khắp chư thiên.- Sưu sưu sưu sưu.Theo tiếng hét lớn, vô tận sinh linh trong không trung đột nhiên hướng xuống phía dưới lao đến, để lộ ra răng nanh, lợi trảo, đủ loại phù văn kỳ lạ cổ quái xuất hiện, tất cả đều có các thần thông, vô cùng hung tàn, vô cùng khát máu, vọt thẳng về hướng tu sĩ chư đạo thống may mắn còn sống sót ở dưới, đồ sát trắng trợn, không lưu tình chút nào!Ban đầu số lượng tu sĩ chư đạo thống đến đây xem trận quyết chiến giữa hai đại tiên chủng Thiên Nguyên không dưới mấy vạn, có thể nói là tụ tập rất nhiều tinh anh cùng trưởng lão các đạo thống, thân phận không đủ, căn bản không có tư cách đến, nhưng trải qua một trận thanh tẩy bất ngờ kia, mấy vạn tu sĩ gần như diệt tuyệt hơn phân nửa, số người sống sót không khỏi cảm thấy may mắn tới cực điểm, chỉ có điều bọn họ còn chưa kịp cảm thấy may mắn khi mình chạy trốn được, đã bị những sinh linh "Thần tộc" có thực lực cường đại mà hung tàn này bao vây.Những sinh linh kia không hoàn toàn giống nhau, chỉ cần nhìn một chút là có thể nhìn thấy mấy chục con khác biệt, có con sinh trưởng giống như bọ ngựa, có con thân thể như rắn, toàn thân mọc giáp, có con chỉ lớn chừng quả đấm, nhảy nhót ở trong hư không, cắn nuốt dịch não hết thảy tu sĩ, càng có một số giống hình dạng con người, nhưng lại có được thần thông hoàn toàn khác biệt nhân tộc... Nhưng vô luận như thế nào, bọn chúng đều có một đặc điểm giống nhau, đó chính là hung tàn, cường đại, những con xông lên phía trước nhất, càng như thế...- Bá bá bá ...Vô số đầu người bay lên, vô số huyết nhục bắn tung tóe, vô số tu sĩ bị chết, bị phệ huyết hút xương.- Chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng...Có người bị sợ vỡ mật, liên tục quỳ xuống giữa không trung, quỳ bái, chỉ cầu sinh lộ.Càng có người hoàn toàn lâm vào trong tuyệt vọng, một bên điên cuồng quơ binh khí trong tay, chiến đấu với những sinh linh không rõ này, một bên gào thét thê lương:

- Đây chính là đại kiếp sao? Đây chính là ngày tận thế của Thiên Nguyên sao? Làm sao lại tới đột nhiên như vậy? Thánh nhân ở đâu? Tiên chủng ở đâu? Tại sao không có người ra giúp chúng ta chống cự đại kiếp? Tại sao không có người đi ra chém giết những yêu ma này?






Bạn cần đăng nhập để bình luận