Lược Thiên Ký

Chương 1497: Nhiếp Cuồng Nhất đến giết ngươi rồi.





- Trong tinh không lại có nữ nhân đang tắm?

Thái Hư Bảo Bảo nói, làm Phương Hành và Lộc Tẩu đều sửng sốt, vội vàng nhìn vào trong kính, chỉ thấy trong gương, nước gợn biến ảo, chiếu ra bầu trời đêm và tinh thần vô tận, mênh mông mịt mù, một mảnh tĩnh mịch, nhưng theo mặt kính biến hóa, tinh không đập vào mặt, rõ ràng thật xuất hiện một nữ nhân đang tắm, trong bầu trời đêm hiện lên sương trắng mênh mông, tinh không tĩnh mịch, hóa thành tồn tại giống như tiên cảnh, mà ở trong sương trắng, rõ ràng xuất hiện tràng cảnh giống như khuê phòng, trong phòng bày thùng lớn, bên trong nằm một nữ nhân lười biếng...

Nàng quả nhiên là đang tắm, hơn nữa bộ dáng rất hưởng thụ...

Ở phàm giới nhân gian, có thể nói khắp nơi đều có cảnh tượng như vậy, nữ tử đi tắm, xinh đẹp vô hạn!

Nhưng ở trong tinh không mênh mông, sao sẽ có loại vật này?

Ôm nghi vấn vô tận, Phương Hành nhìn chằm chằm nữ tử trong gương, gật đầu nói :

- Quả nhiên rất đẹp...

- Ngươi lại chú ý điểm này?

Lộc Tẩu nghe xong trực tiếp bó tay rồi, quay đầu lại trừng Phương Hành :

- Ngươi không biết nữ nhân này xuất hiện rất quỷ dị sao?

- Xác thực quỷ dị, địa phương lớn như thế ở đâu không đi, hết lần này tới lần khác ngăn ở trên đường của chúng ta, hơn nữa một Tiên Tử xinh đẹp cái khác không làm, hết lần này tới lần khác muốn ở trong tinh không tắm rửa, cái này nói rõ là có chuyện, đi đi đi, tiến lên xem sao!

Phương Hành lạnh lùng nhìn hình ảnh trong gương, hạ quyết định.

- Đã biết quỷ dị, vì sao còn muốn tới?

Lộc Tẩu có chút khó hiểu, cau mày nhìn Phương Hành hỏi.

- Tới gần xem rõ ràng hơn!

Thần sắc Phương Hành bình thản, thành thành thật thật hồi đáp.

- Cái này...

Lộc Tẩu thật có chút cảm giác im lặng, bất quá vẫn làm theo, dù sao bọn hắn trên danh nghĩa là Tiên Binh xuất chinh, không thể bởi vì một nữ tử quỷ dị ngăn đường liền không dám đi về phía trước, càng không có khả năng bởi vì nàng liền muốn đường vòng, cục diện hiện tại, cũng chỉ có thể phân phó thủ hạ đề cao cảnh giác, một bên chậm rãi điều khiển tiên thuyền tiến về phía trước!

- Có nữ nhân tắm rửa sao?

- Ta không có nghe lầm, rõ ràng tắm rửa ở trong tinh không?

Đám Tiên phỉ nghe vậy, cả đám kinh ngạc, không dám tiến đến phía trước cùng Phương Hành xem Thái Hư Huyễn Kính, liền nhao nhao nhảy ra tiên thuyền, cả đám biểu hiện ra đề phòng, kì thực là duỗi đầu xem nữ nhân tắm rửa...

Pháp thuyền ầm ầm, như chậm mà nhanh bay vút về phía trước, chung quanh có vô số tinh thần sát qua, như mưa sao chổi, cảnh vật trước mặt cũng bị kéo vào, giống tràng cảnh ở trong Thái Hư Huyễn Kính như đúc, quả nhiên thời gian dần qua thấy được trong tinh vực phía trước, có một vầng sáng màu ngà sữa, kia lại là một mảnh sương mù quỷ dị, ở trong sương mù, bất ngờ có một khuê phòng, chính giữa đặt một cái thùng lớn, nhiệt khí bốc hơi, bên trong là một nữ tử ngực trắng nõn cao ngất...

Khoảng cách đã gần như thế, tiên thuyền ngừng lại, Phương Hành cũng nhảy lên thuyền, cùng mọi người xem nữ nhân tắm rửa!

- Không nên hỏi cô gái này đến tột cùng là lai lịch gì, lại vì sao ngăn ở trước tiên thuyền của chúng ta sao?

Sắc mặt Lộc Tẩu âm trầm, đã làm tốt chuẩn bị phòng ngự và phản kích, chỉ chờ Phương Hành hỏi thăm nữ tử thần bí kia.

- Chờ một chút!

Phương Hành trầm giọng nói, thần sắc ngưng trọng.

- Vì sao?

Lộc Tẩu nao nao, quay đầu nhìn về phía Phương Hành.

- Còn chưa có tắm xong a...

- ...

- Ai, xem đi xem đi...

Lộc Tẩu thật bó tay rồi, chỉ có thể than thở đứng ở một bên nhìn.

- Hắc hắc, vòng eo rất nhỏ, lồng ngực cao ngất, làn da trắng nõn, thật là tiểu mỹ nhân nhất đẳng...

Bên cạnh Phương Hành, một lão huynh hắc hắc nở nụ cười, rung đùi đắc ý, thấp giọng bình phẩm.

- Nói bậy!

Phương Hành bỗng nhiên quay đầu, khiển trách một câu.

- A... Tiểu nhân biết sai!

Tiên Tướng kia hoảng sợ, muốn quỳ xuống dập đầu nhận sai.

Nhưng Phương Hành nói để cho hắn quỳ không nổi nữa :

- Ta thấy qua một cái ngực còn lớn hơn nàng...

- Cái này...

Tiên Tướng kia tiếp không nổi nữa, nghĩ thầm đề tài này trò chuyện lên, uy nghiêm của lão nhân gia ngài cũng đi hết a...

Hiện tại mọi người còn không đến trình độ kia, người dám cùng Phương Hành thảo luận đề tài này cũng không nhiều, vì vậy mọi người đành phải lẳng lặng nhìn mỹ nữ tắm rửa, tràng diện rất quỷ dị, một đám đại nhân vật tiên uy mênh mông cuồn cuộn, biểu lộ nghiêm túc, ánh mắt mở to...

...

...

- Xem đủ chưa...

Trên pháp thuyền trầm mặc thật lâu, cuối cùng Tiên Tử kia chậm rãi quay đầu, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía tiên thuyền, mỉm cười nói, sau đó đứng lên, vân ti di động, lau đi bọt nước trên người nàng, động tác cẩn thận tỉ mỉ, xinh đẹp khó tả, là vô số Tiên phỉ xem mà ánh mắt mở to, lúc này mới nhẹ nhàng kéo qua một bộ Vân Thường, khoác ở trên vai thơm...

- Ha ha...

Người ta đã tắm xong, mặc dù trong nội tâm Phương Hành có chút thất lạc, nhưng không thể bảo người ta tắm thêm chút nữa, thấy ánh mắt nàng nhìn qua, chỉ có thể cười lớn, ánh mắt nhìn qua Vân Thường cơ hồ trong suốt, chuẩn bị tiến lên chào hỏi...

Nhưng hắn chuẩn bị còn chưa nói ra miệng, nàng kia đã nhẹ nhàng nói :

- ... Ca ca của ta!

- Ách...

Phương Hành ngẩn ngơ :

- Ca ca?

Hắn phản ứng cực nhanh, trong đầu nhảy ra không ít trí nhớ, sau khi tiến vào Tam Thập Tam Thiên, vì ổn thỏa, hắn xác thực nghe không ít sự tình về Tiên Đế nhất mạch, biết Xích Đế thuộc về dị loại của Tiên gia, chỉ có bốn con, ngoại trừ Đế Thích là con trai trưởng, còn có một thứ tử tên Đế Tôn, kẻ này nghe nói tư chất khá tốt, đáng tiếc hơi xui xẻo, đã từng chọc giận một đại ma đầu, bị người làm thịt.

Mà hôm nay còn sống, thì còn có hai người, một người tên Đế Uyên, cả ngày uống rượu, cũng không nên thân, còn có một vị Đế nữ tên Đế Uyển, thanh danh cũng không nhỏ, mặc dù không có Tiên Mệnh, nhưng bản lĩnh cực kỳ bất phàm, dáng người đẹp đẽ, theo như đồn đãi chính là nhân tài kiệt xuất trong mười đại tiên tử, so với Thanh La còn mạnh hơn một chút, mình cũng từng xem qua bức họa của nàng, khắc ở trong thức hải, vào lúc này càng so sánh với cô gái trước mắt, thì càng tương tự bức họa kia...

- Ha ha, vừa rồi ngươi không mặc quần áo, ta thật đúng là không nhìn ra!

Phương Hành cười ha ha, ở người khác xem ra, hắn chẳng qua là thần sắc hơi đổi, lại như một người trong lòng khó chịu, thêm đầy bụng đề phòng thần sắc khẽ biến mà thôi, công phu trở mặt thật sự là không kém...

- Ha ha, ngươi lớn hơn ta 300 tuổi, ta cũng là ngươi một tay nuôi lớn, lại có gì chưa thấy qua?

Nàng kia quả nhiên là Đế Uyển, nghe vậy lại nhẹ nhàng cười cười, hất lên Vân Thường, từ trong sương trắng chậm rãi đi ra vài bước, phía dưới nàng không mặc vật khác, Vân Thường lại mỏng, cùng không mặc khác nhau không lớn, không biết bao nhiêu ánh mắt lén lén lút lút quét tới quét lui, nàng lại hồn nhiên không để ý, ánh mắt chỉ nhìn Phương Hành, nửa ngày không dời...

- Mặc nhiều chút quần áo, như vậy còn ra thể thống gì?

Phương Hành nhịn không được, ho nhẹ một tiếng, ra vẻ uy nghiêm quát lạnh.

Không phải hắn không muốn xem, chủ yếu là thần thức lưu ý đến, Si Nhi ở phía sau tiên thuyền cũng chui ra rồi, sợ bị nàng chứng kiến.

- Ngươi quả nhiên là Tam ca ca...

Chỉ một câu như vậy, lại làm ánh mắt của Đế Uyển nhu hòa xuống, khẽ cười nói :

- Đại Xích Thiên nhất mạch ai chẳng biết tính tình của ta, phụ vương mặc kệ ta, đại ca cũng chỉ nói hết thảy tùy tâm, Đế Uyên càng là phế vật, chỉ có ngươi tính tình không tốt, trước kia thường xuyên mắng ta... Hì hì, sau khi ngươi chết, thì không còn người để ý đến, để cho ta tiêu dao mấy năm, lúc đầu bọn hắn nói với ta ngươi còn sống, ta thậm chí không tin...

Đế Uyển nhẹ giọng nói, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng vẽ ở trên không trung, đạo đạo vân ti bay tới quấn ở trên người nàng, Vân Thường dày đặc hơn chút ít.

- Sự tình trước kia không cần nói, ta không nguyện nhớ tới!

Phương Hành trầm mặt, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Đế Uyển:

- Ngươi Phân Thân Hóa Ảnh, ngăn đường đi của ta, là muốn làm cái gì?

Đến nơi này, khoảng cách gần như thế, cũng đã nhìn ra, cô gái trước mắt không phải chân thân, trên thực tế là không biết từ nơi này quăng đến một ảo ảnh, rất có thể lúc này nàng thật đang ở trong khuê phòng, vừa mới tắm rửa xong, chỉ là thần thông quỷ dị, rõ ràng là đang tắm, lại đồng thời có thể đưa ảo ảnh ra tinh không, chuyên chờ đợi mình mà thôi...

- Thứ nhất, tự nhiên là tới thăm ngươi một chút!

Đế Uyển mỉm cười, lẳng lặng nhìn Phương Hành, nàng thi triển loại Huyễn Ảnh Chi Thuật này cực kỳ lợi hại, nếu không dùng thần thức cảm ứng, chỉ dùng thân thể mà nói, tuyệt đối sẽ không hoài nghi lúc này nàng là giả, thậm chí ngay cả sóng mắt, cùng với mùi thơm trên người nữ nhân vừa mới tắm rửa xong cũng cực kỳ rõ ràng, thanh âm càng như thực:

- Mặc dù Đại Xích Thiên chúng ta hung danh rất thịnh, nhưng một người duy nhất còn có chút nhân tình vị, là thân ca ca cùng mẹ của ta...

- Ha ha!

Phương Hành cũng không biết lúc này nên tiếp lời như thế nào, bởi vậy chỉ lạnh lùng cười cười, lộ ra tâm tư khó dò.

- Ai, ngàn năm qua đi, ngươi vẫn như vậy, luôn rất hung!

Tựa hồ Đế Uyển có chút thất vọng, nhẹ nhàng thở dài, nhưng sau đó lại nhìn Phương Hành:

- Chuyện thứ hai, là đến nói cho ngươi biết...

Nói đến chỗ này, nàng có chút dừng lại, ánh mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng, thậm chí lộ ra âm nhu, thanh âm cũng u hàn, phảng phất như mang theo hàn khí :

- ... Nhiếp Cuồng Nhất đến giết ngươi rồi, mau chạy đi!




Bạn cần đăng nhập để bình luận