Lược Thiên Ký

Chương 1026: Thiên Nguyên cấm khu.


Theo thiên chướng ngăn cách vùng thế giới này bị kiếm của lão nho sinh phá hủy, tu sĩ Thiên Nguyên khó khăn trốn thoát, lại bị thiên chướng ngăn trở đường chạy trốn, bắt đầu như ong vỡ tổ chạy ra ngoài, kể từ lúc Thần tộc sinh linh phủ xuống đến nay đây chỉ có khoảng thời gian ngắn, bọn họ thật sự đã trải qua quá nhiều sợ hãi cùng kinh hãi, bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội, tự nhiên sẽ không tiếc tất cả trốn ra ngoài, một số tu sĩ nhân tộc sớm đã khuất phục, cũng tranh nhau phản kháng, chạy ra ngoài, mà hai đạo thiên chướng bị phá hủy cũng đại biểu cho việc mưu đồ của sinh linh Thần tộc đã không thể hoàn thành, thậm chí đã bắt đầu mất khống chế, chuyện này khiến Thần tộc giận dữ, mấy đại thần tướng cùng chư thần tử dẫn theo đại quân truy kích tàn sát...

- Không ngừng nỗ lực đến phút cuối, không dừng không ngừng, pháp chỉ của Thần Vương ở đây, trực tiếp cắt ngang bay ra ngoài, gặp tiên đồ tiên, gặp Phật diệt Phật, gặp yêu chém yêu, sinh linh Thiên Nguyên đều là nô lệ, người chịu quỳ gối đầu hàng, tận hưởng vinh hoa vô tận, không người đầu hàng, giết không tha, diệt đạo, diệt tộc hắn.

Có người cầm pháp chỉ trên không trung hét lớn, trong nháy mắt đưa tới vô số sinh linh Thần tộc reo hò, trong đó, riêng chư thần cùng Tên đầu trâu, và sinh linh cấp Thiếu chủ nào đó là hưng phấn nhất, lúc đầu bọn họ xâm lấn Thiên Nguyên, đã sớm nhẫn nhịn một bụng sát khí, ai cũng biết Thiên Nguyên Đại Lục phì nhiêu vô hạn, lại có đại tiên giới phủ xuống vô số tài nguyên cùng Tiên bảo, tự nhiên phải cướp đến tay, nhưng từ lúc chân chính phủ xuống đến giờ, bọn họ lấy được ý chỉ của Thần Chủ lại là dùng thủ đoạn lôi đình chấn nhiếp Thiên Nguyên, nhưng lại không thể giết người quá nhiều, đối với sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục chủ yếu bắt hàng phục làm nô dịch, cho nên bọn họ sát phạt cũng được, tàn sát cũng được, vẫn luôn hơi khắc chế, không dám quá mức!

Hiện tại thì tốt rồi, chẳng ai ngờ rằng sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục lại phản kháng mạnh như thế, chọc giận Cửu U Thần Vương, khiến hắn phát ra ý chỉ sát phạt, vậy thì còn khách khí làm gì, tất cả sát khí đều phát tiết ra ngoài, liều mạng đi đoạt tất cả trân bảo tài nguyên...

- Rống! Rống! ...

Không biết bao nhiêu sinh linh Thần tộc vọt ra, đấm ngực dậm chân, ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó bay về phương xa.

Thiên chướng bị hủy, sinh linh Thiên Nguyên bị nhốt có đường ra, nhưng cũng giống như mở ra Ma hộp, sinh linh Thần tộc cũng truy sát đi ra!

Thiên Nguyên Đại Lục, thiên hạ tiên thôn quê, nơi Đạo bắt đầu, bây giờ rốt cục nghênh đón hạo kiếp lớn nhất từ xưa đến nay...

Sinh linh Thần tộc cực kỳ cường hãn, mặc dù sau khi bọn hắn phủ xuống, nhiều lần xuất hiện mấy kết quả chiến đấu làm cho người ta khiếp sợ, Thiên Nguyên Tam Tử hợp lực tiêu diệt Thiển Điện Tử của Thần tộc, lại có Đồ Linh đại sư nhập ma, nghịch xông cửu thiên cuồng chiến thần tướng, còn có lão nho sinh thần bí một kiếm chém bốn thần…, nhưng nhìn chung mà nói, sức mạnh của sinh linh Thần tộc không phải lực lượng mà tu sĩ Thiên Nguyên có thể chống cự, những sinh linh Thần tộc đó, yếu nhất cũng đã đến cảnh giới Nguyên Anh, mặc dù rất nhiều bọn họ không hiểu thuật pháp thần thông, nhưng hình như trời sinh đã đáng sợ như vậy rồi...

Mà phía trên sinh linh Thần Tộc bình thường còn có Thần Tướng, thậm chí là Thần Vương, Thần Chủ...

Đây là lực lượng mà đạo thống bình thường không thể chống cự, đối với một số đạo thống nhỏ cùng tông môn mà nói, hai ba tên sinh linh Thần tộc liền có thể hủy diệt, tàn sát đệ tử môn nhân không còn một ai, cộng thêm sinh linh Thần tộc thần xâm lược nhập lửa, đã hung ác điên cuồng, lại có các loại chủng tộc có tốc độ đáng sợ, rất nhiều tông môn đạo thống chưa kịp phản ứng, cũng đã bị xâm chiếm, hoặc chết, hoặc hàng, hoặc trốn...

- Rống...

Có sinh linh Thần Tộc sau lưng mọc ra hai cánh phủ xuống quốc đô của Thần Châu nào đó, há cái miệng lớn như chậu máu một ngụm nuốt cả trăm vạn sinh linh.

- Giết...

Có chủng tộc có tính giết chóc, ba năm người liên thủ phá vỡ đại trận hộ sơn của đạo thống một phương nào đó, hung tàn vọt vào, săn giết mấy ngàn người trong đạo thống này, không còn một mống. Máu tươi từ trên đỉnh núi chảy xuống, nhuộm đỏ suối nước dưới núi, trọn vẹn mấy tháng, suối nước đều là màu đỏ máu, thậm chí thúc đẩy không biết bao nhiêu Yêu thú cùng cỏ Mộc Tinh Linh sinh trưởng bên dòng suối, mà những tinh quái này tựa hồ lây dính bi phẫn cùng oán khí của đạo thống kia, ngày đêm khóc nỉ non, trăm dặm đều có thể nghe thấy, vốn là động thiên phúc địa, cuối cùng hóa thành Tà Vực một phương...

- Hàng… Kim kiếm tông ta hàng...

Có đạo thống, lúc Thần tộc sinh linh phủ xuống đỉnh núi liền đã đầu hàng, tông chủ cầm đầu, một mảnh đen kịt quỳ gối trên đỉnh núi, thậm chí ngay cả đại trận hộ sơn đều không có mở ra, ngay cả một tý chống cự cũng đều không có, đạo thống to như vậy, liền bị hai ba tên sinh linh Thần tộc bắt lại, quá trình dễ dàng, tính tình ôn thuần, thậm chí ngay cả mấy tên sinh linh Thần tộc kia đều ngây dại, lấy không được một đại công...

- Hàng… Trên dưới toàn tông Thánh bảo tông cung nghênh sinh linh Thần tộc phủ xuống, nguyện làm đầy tớ...

Còn có mấy tên sinh linh Thần tộc, sau khi tàn sát tiểu quốc một phương, ăn đến bụng to, cao hứng bừng bừng trở về, trên nửa đường liền nhìn thấy một nhóm tu sĩ Nhân tộc, chỉ dọa đã làm chúng nó quay đầu bỏ chạy, cũng không trốn được mấy bước, liền nghe được phía sau có người hô to, kinh ngạc xoay người lại, thế mới biết mấy đạo thống kia chủ động tới đây, chẳng những không có ác ý, ngược lại biểu thị muốn giúp đỡ.

- Hàn gia ta không hàng!

Có sinh linh Thần tộc vọt vào nơi cổ thế gia tộc ở Trung Vực, đứng trước điên cuồng chống cự, trong đó đặc biệt Hàn gia là nhiều nhất, Hàn gia trừ lão tổ tông cùng gia chủ và người có bối phận cao nhất, dẫn theo Thiết Thương nghịch xông cửu tiêu, điên cuồng rống to: "Thiết thương Hàn gia Tiên Tổ Thượng Cổ xuất thân chiến trận, đánh đâu thắng đó, chưa từng có địch thủ, trên người con cháu Hàn gia chảy dòng máu của lão nhân gia có thể chết trận, có thể tiêu vong, nhưng tuyệt đối không hàng, giết giết giết, tất cả người Hàn gia, bất luận là phụ nữ trẻ em, mặc giáp ra trận, vì Thiên Nguyên giết địch, bảo vệ gia tộc cho đến người cuối cùng!

Kịch liệt chém giết, kéo dài cả ngày.

Đợi đến khi chỗ của Hàn gia tộc bị sinh linh Thần tộc chiếm lĩnh, trên toàn bộ đất gia tộc đã không còn một người còn sống!

Hoặc là phản kháng, hoặc là hàng phục, ở trước mặt sinh linh Thần Tộc, các đạo thống, các thế gia diễn ra một trò hay!

Mặc dù sinh linh Thần tộc ngẫu nhiên gặp phản kháng, nhưng trong vòng mười ngày, đã dần dần chiếm lĩnh phần lớn địa vực Thần Châu, mà ở trong mười ngày này, lại có mấy nhóm sinh linh Thần tộc dưới sự dẫn dắt của Thần Vương đi đến dị vực, tiếp tục xâm chiếm.

Tuy nhiên trong quá trình này, cũng xuất hiện nhiều lực lượng cường đại mà người ngoài chưa biết trước đây, âm thầm che chở Thiên Nguyên Hỏa chủng.

- Lui về Hắc Sơn bên kia.

Lữ Phụng Tiên từ chiến trường trốn thoát, tụ hợp cùng một đám tu sĩ, bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, nhưng hắn đã bị một vị Thần tướng để mắt tới, dẫn theo một số lớn sinh linh Thần tộc chạy đến, hiển nhiên đã không còn đường có thể trốn, bị ép lui vào một chỗ hoang vắng phụ cận Hắc Sơn, quyết ý đánh một trận ở đây, nhưng lúc một đám sinh linh Thần tộc sắp công tới, lại có một đạo khói đen từ trong núi bay lên, hóa thành trận Vực vô hình bao phủ bọn hắn ở bên trong, trong núi sâu có người quát lớn:

- Bất luận người nào, cả gan xông vào chỗ tu hành của ta, giết không tha!

Thần tướng kia bị đạo khí tức này làm cho kinh ngạc, không dám tự ý đi vào, lên tiếng hét lớn:

- Thần tộc bắt người, ai dám ngăn trở?

Vị tồn tại ở Hắc Sơn ha ha phá lên cười:

- Ta đã ngủ say vạn năm, chớ có bức ta sớm thức tỉnh...

Thần tướng lạnh mình, cắn răng hạ lệnh, toàn quân rút lui, quay về báo cáo Thần Vương rồi mới quyết định.

Có Thần Tướng dẫn binh truy sát đám đệ tử Đại Tuyết sơn cùng đám người Tửu Nhục đại sư chạy trốn đến Thái Cổ Yêu Đạo, hiển nhiên đã đuổi kịp, Thần lực cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, đánh lui Tửu Nhục đại sư, càng trực tiếp đánh vào một đám tiểu bối Đại Kim Ô, nhưng từ phía bắc xa xa, bay tới một mũi tên không biết đi ngang qua mấy vạn dặm, ẩn chứa thần lực khó nói lên lời, một mũi tên xuyên thủng bả vai thần tướng kia, lại mang hắn bay ngược về sau trăm dặm, sau đó có âm thanh lạnh lùng truyền đến:

- Đến liền đến, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt?

Một mũi tên này bắn vỡ can đảm của Thần Tướng kia, trơ mắt nhìn đám người hòa thượng Tửu Nhục chạy trốn, không người dám cản.

Long Nữ Ngao Trinh mang theo một đám người trốn đến bờ biển, phía sau đã có vô số sinh linh Thần tộc đuổi theo, nhưng vào lúc này, sóng cả nổi lên, mãnh liệt động trời, bên trong sóng cả, hiện ra một nhóm nhân mã đều là sinh linh Hải tộc, người cầm đầu thân mặc long giáp, ánh mắt màu đỏ tươi, cầm trong tay một đại kỳ, vung mấy vung về phía sinh linh Thần tộc đang chạy tới, cười to nói:

- Chư vị ở xa tới vất vả, làm gì phải đuổi theo không bỏ? Mau đi nghỉ ngơi đi, nhóm tu sĩ này cứ giao cho Thương Lan Hải chúng ta đến xử lý đi, các ngươi có thể trở về phục mệnh Cửu U Vương đại nhân...

Đám sinh linh Thần tộc kia nhìn thấy đại kỳ liền rút lui, khiến cho chư tu kinh hãi.

Mà là nam tử trên sóng cả ngồi xổm xuống, cúi nhìn Long Nữ phía dưới, thần sắc cười như không cười, thấp giọng nói:

- Đại tỷ, lại gặp mặt rồi, chúng ta thương lượng một chút, ngươi ngoan ngoãn cùng ta hồi Long Cung, ta liền tha mạng cho những tiện tu này, ngươi thấy thế nào?

- Các ngươi... Các ngươi...

Long Nữ đoán được rất nhiều, vô cùng tức giận, cuối cùng vậy mà nhẹ gật đầu:

- Được, ta cũng muốn xem xem các ngươi làm chuyện tốt gì?

Vừa dứt lời, liền trốn vào sóng cả đi cùng nhóm người kia.

Loại chuyện này còn phát sinh ở tất cả mọi nơi, có sinh linh Thần tộc xuất hiện ở Bắc Câu Yêu trắng trợn tàn sát, bỗng nhiên xuất hiện ảo giác, giống như điên cuồng chém giết lẫn nhau, cuối cùng một tên cũng không sống sót, có sinh linh Thần tộc đuổi theo một nhóm tu sĩ, lúc vọt vào đảo nhỏ một phương, đảo nhỏ lại hóa thân thành một con rùa đen to lớn, một ngụm nuốt sống Thần tướng dẫn đầu, sau đó dùng thân làm đảo, chở tu sĩ nhân tộc trên lưng bơi vào biển rộng mênh mông, nghe nói sinh linh Thần Tộc chạy tới đã dùng hết tất cả biện pháp, cũng không tìm được hành tung của nó.

Có sinh linh thần tộc bước vào một chỗ trong Ma Uyên, bị Hồng Hoang di chủng công phạt, tử thương vô cùng thê thảm.

Có Thần Vương lĩnh đội xông vào Tịnh Thổ, lúc chuẩn bị tàn sát bờ bên kia, thì mộ cổ nào đó ở trên vùng Tịnh thổ rung chuyển, một nhân vật nào đó tựa hồ bị sát khí trên người đám bọn hắn làm cho bừng tỉnh, mở mắt, nhìn thoáng qua Thần Vương ở phía xa, làm cho Thần Vương kinh hãi, lập tức dẫn binh rút đi, cũng khoanh tròn phạm vi mộ cổ kia trong mười vạn dặm đặt là cấm khu, nghiêm lệnh sinh linh Thần tộc không được bước vào...

Thiên Nguyên Đại Lục dần dần biến thành nơi sinh linh Thần tộc chiếm lĩnh, nhưng cũng có rất nhiều chỗ đặc biệt xuất hiện vào lúc này, sau đó, lại đã trải qua một số sát phạt không muốn người biết, rốt cục có chín nơi bị Thần tộc sinh linh coi là cấm địa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận