Lược Thiên Ký

Chương 1020: Cứu người gấp rút




- Ba ngàn năm trước, ta bỏ xuống đồ đao, trốn vào Phật môn, tìm một chỗ thanh tĩnh!

- Lại chưa từng nghĩ, tu phật ba ngàn năm, đọc khắp kinh Phật, nhưng thủy chung chưa thành chính quả...

- Thôi, thôi, đại khái thiên ý không cho người kiểu như ta tiến vào Phật môn, vậy ta dứt khoát bỏ Phật môn, xông vào Ma đạo, ha ha ha ha, cái gì hết thảy là không, toàn là đánh rắm, sắc bất thị không, không bất thị sắc, thế gian nhân duyên trăm ngàn chuyển, tự có một đao đoạt tạo hóa, người chết mới có thể độ bờ bên kia, Khổ Hải mới có thể mọc Kim Liên, thua ảo ảnh trong mơ, thắng hồng phúc tề thiên...

Ở trong tiếng kêu điên dại, vị trí Linh Sơn thủ tọa bị trấn áp rung động ầm ầm, phảng phất như có địa chấn phát sinh, lại tựa hồ có núi lửa ở phía dưới uẩn nhưỡng, đạo đạo thần lực bức người, để cho người ta theo bản năng tâm thần rung động, tránh ra thật xa...

Sau khi bị đại năng của Thần tộc đánh từ cửu thiên rơi xuống, đại thủ kia đã thu về, cùng lúc đó, lại tiện tay chuyển đến một ngọn núi lớn đặt ở trên đỉnh đầu Linh Sơn thủ tọa, phía trên điêu khắc đạo đạo phù văn cổ quái, tạo thành một trận pháp phong ấn, Linh Sơn thủ tọa Đồ Linh đại sư, một mực bị phong ấn, vạn kiếp khó thoát.

Nhưng lúc này, thình lình có lực lượng cuồng bạo đánh thẳng vào ngọn núi kia, như có Chân Ma muốn thoát khốn.

- Thủ tọa...

Trong hư không, Tửu Nhục đại sư cùng một đám La Hán được đệ tử Đại Tuyết Sơn và Thái Cổ Đạo cứu ra đồng thời kinh hãi, quay đầu nhìn lại, mặc dù không nhìn thấy tình hình cụ thể, lại có thể cảm nhận được khí cơ cải biến, cực kỳ kinh nhân!

Mà ở chung quanh ngọn núi lớn kia, 18 vị Kim Thân La Hán lưu lại chuẩn bị cứu Đồ Linh đại sư lại thúc thủ vô sách, lúc này sắc mặt chấn kinh, liếc nhau một cái, đột nhiên đều xếp bằng ở giữa không trung, sau đó miệng tụng chân kinh, loại kinh văn kia không phải kinh văn gia trì pháp lực cho Đồ Linh đại sư, mà là "Vãng Sinh Kinh", chuyên môn tụng cho người chết nghe!

- Đồ tể muốn nhập ma?

Ngay cả Viên lão thần tiên nhìn thấy màn này, cũng cực kỳ chấn kinh.

Người bình thường không hiểu nội tình, chỉ nhìn thấy Đồ Linh đại sư đã bị trấn áp có thể thoát khốn, sinh lòng nhảy cẫng, nhưng lại không biết, Đồ Linh đại sư lựa chọn nhập ma, này là tổn thất quá lớn, Phật môn đi vào mạt pháp, hắn chính là trụ cột, vì Phật môn lưu lại hương hỏa, có hi vọng dùng Phàm nhập Phật nhất, mà hắn cầu Phật pháp cầu đến ba ngàn năm, lại không thể thành Phật, bởi vì hắn muôn đời sát sinh, oan nghiệt quấn thân, từng bị Thiên Cơ cung chủ khẳng định, hắn là Thiên Sát chi mệnh, nhất định đời đời không được chết tử tế, trừ khi cam tâm vào Súc Sinh Đạo muôn đời, mặc người chém giết, hay tự đoạn thần hồn, biến mất giữa thiên địa...

Nói cách khác, đối với Đồ Linh đại sư mà nói, hắn sinh ra liền có muôn đời oan nghiệt cần hóa giải!

Mà bây giờ, phần hi vọng này đã thấy, Phật tử chân chính đã sinh ra, đang ở Tịnh Thổ Bỉ Ngạn Tự tu hành, mà hắn làm sư tôn của Phật tử, đã tích lũy xuống công đức khổng lồ, chỉ chờ Tây Thiên giới mở ra, sẽ đạp vào Phật đạo, trở thành người sớm nhất được tiến vào Tây Thiên giới, mà lúc đó, oan nghiệt của hắn cũng sẽ hóa giải, ba ngàn năm khổ tu không phí công!

Nhưng lúc này, bởi vì sinh linh Thần tộc phủ xuống, trắng trợn sát lục, vị đại sư này nổi giận!

Hắn từ bỏ tu Phật, chủ động tiếp dẫn oan nghiệt muôn đời phủ xuống, nhờ vào đó tu Ma, bước lên một con đường không có lối về...

- Ha ha ha ha ha ha...

Trong lúc mọi người kinh ngạc, ngọn núi trấn áp Đồ Linh đại sư vỡ nát, khói lửa tràn ngập đầy trời, che đậy một vực, chung quanh trăm dặm, tất cả sinh linh đều bị lực lượng đáng sợ quét bay như lá rụng, trong này thậm chí còn bao gồm 18 vị La Hán!

- Thế gian thương sinh đều có tội, ta đồ thương sinh như giết chó...

Trong khói lửa, một tiếng hét lớn điên cuồng tới cực điểm vang lên, tràn đầy tà ý đáng sợ.

Sau đó đạo đạo cuồng phong xoắn tới, xua tán đi khói lửa, lộ ra bộ dáng của Đồ Linh đại sư, lúc này vị hòa thượng kia đã trở nên người không ra người quỷ không ra quỷ, thân hình cao lớn, cả người đen kịt, giống như một tòa thiết tháp, cử động tầm đó, ma khí cuồn cuộn, xông phá khắp nơi, trong con ngươi như cất giấu một Địa Ngục, đang có vô số oan hồn muốn xông ra, mà những oan hồn này, rõ ràng ảnh hưởng tới thần trí của hắn, khiến cho hắn nhìn có chút điên, ánh mắt lành lạnh đảo qua, đều là sát khí dày đặc đến làm người ta kinh ngạc!

- Sát sát sát sát sát, ta tội nghiệt đã ngập trời, còn sợ lại nhiều thêm chút sao?

- Ha ha ha ha ha ha...

Trong tiếng cười điên dại, ánh mắt tập trung vào đám sinh linh Thần tộc đang xông tới, làm bọn hắn kinh hồn táng đảm, không dám xông lên, không chút do dự đánh ra một chưởng, một chưởng này vỗ xuống, vậy mà như ma vân che trời, những sinh linh Thần tộc kia tổng số không dưới trăm người, bên trong thậm chí còn xen lẫn một vài tu sĩ Nhân tộc đang cùng bọn họ ác chiến, lại đều bị Đồ Linh đại sư chụp thành thịt vụn, huyết nhục lâm ly từ không trung vẩy xuống, giống như rơi ra một trận huyết vũ, toàn bộ thế giới tựa hồ đang khóc.

Đồ Linh đại sư lại càng hưng phấn, trong tiếng cười lớn, mắt lộ hung quang, huy chưởng nhiếp một cái, trong máu thịt, thình lình có vô số bạch cốt bay ra, ngưng tụ tới trong tay hắn, hóa thành một thanh bạch cốt đao, lượn lờ vô số oan hồn, tản ra hung diễm đáng sợ, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, hai chân dùng sức đạp mạnh, lần nữa xông lên...

- Lão hữu, là lão phu sai, nếu như có một lần nữa, ta chắc chắn truyền cho ngươi Phong Tiên Thuật của Viên gia, giúp ngươi vượt qua kiếp nạn này!

Viên lão thần tiên nhìn Đồ Linh đại sư ngút trời mà chiến, ánh mắt trầm thấp, trong lòng dâng lên áy náy vô tận.

Vấn đề Đồ Linh đại sư oan nghiệt quấn thân, vốn cũng không phải vô giải, Viên gia có Phong Tiên Thuật, có thể giúp hắn trấn áp oan nghiệt, lúc trước Đồ Linh đại sư cũng từng tới cầu Viên gia, bất quá Phong Tiên Thuật vốn là một trong tam đại Tiên pháp của Viên gia, làm sao có thể truyền cho hắn?

Cũng chính bởi vậy, mới làm cho Đồ Linh đại sư không thể không bước lên con đường cầu Phật, bất quá đến bây giờ, Viên lão thần tiên nhìn hắn hóa thân thành Ma, nghịch xông cửu thiên, trong lòng lại ẩn ẩn hối hận, Thiên Nguyên Đại Lục thiên kiến bè phái, từng gãy mất bao nhiêu thiên kiêu ah...

Mà bây giờ, đã chậm, Đồ Linh đại sư nhập ma, không giống người khác, người khác là tu Ma công, hắn lại là tu Ma tâm, một khi nhập ma, hắn đã không phải là hắn, muôn đời oan nghiệt làm vật dẫn, phát tiết oán khí xong, chính là thời điểm tan thành mây khói!

- Ngăn hắn lại!

- Thiên Nguyên trừ Thánh Nhân, sao còn sẽ có loại quái vật này?

- Chớ để hắn tới gần Thần Vương...

Trên cửu thiên, truyền đến từng tiếng hét lớn, sau đó sấm sét vang dội, thần chiến đã mở ra ở cửu thiên.

- Ta đến ngăn bọn họ, các ngươi mau mau rời đi!

Nhưng chỉ nhìn cửu thiên một cái, Viên lão thần tiên lập tức thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nhìn chín vị Tiểu Tiên Giới Giới Chủ, sau đó cuồng bạo xuất thủ, lấy một địch chín, đồng thời hét lớn, muốn thừa dịp cửu thiên rối loạn, cứu đám người Phương Hành ra, cách làm bực này, biểu hiện bực này, cơ hồ khiến Phương Hành trợn mắt hốc mồm, cảm giác có chút lạ lẫm...

- Không giống ah...

Thời khắc đại kiếp tới, rất nhiều người đều trở nên không giống như trước!

- Giết...

Sinh linh Thần tộc thấy cảnh ấy, cũng đều giận dữ, có người suất lĩnh, cùng kêu lên hét to, vọt về phía trước.

- Tuyệt đối không thể cho bọn họ đào tẩu!

Chín vị Tiểu Tiên Giới Giới Chủ cũng hét lớn, liên thủ đánh ra thần thông, đánh Viên lão thần tiên không ngừng lui lại, huyết phun như thác nước, sau đó liều lĩnh oanh kích xuống dưới, bọn họ biết tầm quan trọng của đám người Phương Hành, nếu như không thể chém, tương lai Thần tộc Vô Gian Thần Vương trở về, tất nhiên sẽ tìm Tiểu Tiên Giới bọn hắn phiền phức, đến lúc đó 12 Tiểu Tiên Giới, không người có thể đối kháng được!

Oanh!

Trong sân lần nữa lâm vào đại loạn, Viên lão thần tiên lấy một địch 9, cho dù liều mạng, nhưng vẫn ngăn không nổi, hắn cuốn lấy chín vị Tiểu Tiên Giới Giới Chủ, để bọn hắn không thể rảnh tay truy sát đám người Phương Hành, nhưng không phòng được tất cả công kích, mà phía dưới, có thể ngăn cản được một kích của Độ Kiếp cảnh lại có mấy người? Lại thêm trong sinh linh Thần tộc, cũng ẩn tàng vô số cao thủ, nhất thời khiến cho tràng diện đại loạn, khắp nơi đều là chiến hỏa, khắp nơi đều là chém giết, đã khó phân địch ta!

- Mặc kệ, chuẩn bị chết một cái tính một cái, oa a a...

Phương Hành ở trong chiến trường bị bức cho biện không rõ phương hướng, vừa rồi hắn đã cách Bạch Thiên Trượng không đến 30 trượng, nhưng rất nhanh liền bị chín vị cường giả Tiểu Tiên Giới vung chưởng đánh xơ xác, mà hắn và Thiếu Tư Đồ, Lữ Phụng Tiên lại là mục tiêu chiếu cố trọng điểm của Tiểu Tiên Giới Giới Chủ, ăn hơn phân nửa lực đạo của một kích kia, một kích của Độ Kiếp sao mà đáng sợ, trực tiếp oanh hắn trọng thương, dùng tiên chủng chữa trị cũng không kịp, lúc này lại khó ăn đan dược, chỉ có thể cắn răng, gượng chống công kích, quái khiếu không dứt...

Oanh! Oanh! Oanh!

Bao quát Ngưu Đầu Nhân ở bên trong, mấy cao thủ trong Thần tộc để mắt tới hắn, tất cả đều vọt tới, đối mặt đối thủ như vậy, dù hắn không bị thương cũng khó ứng đối, huống chi bây giờ?

Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng cực kỳ nguy hiểm, bị thương nặng, trong lòng đã dâng lên tuyệt vọng, nắm tay tựa hồ nặng vạn cân, vung vẩy không động, như muốn nằm trên mặt đất...

Bất quá thời điểm hắn liều mạng, đột nhiên chung quanh hỗn loạn, có người giết ra một con đường máu, đi tới trước người hắn, ánh mắt song phương đụng một cái, sau đó đều ngẩn ngơ, lao tới lại là Phù Diêu Cung đại trưởng lão và mấy vị tiên cô của Dao Trì, ở bên cạnh họ còn đi theo mấy nữ đệ tử Phù Diêu Cung, thấy Phương Hành, vẻ sợ hãi lẫn vui mừng trong mắt bọn họ rút đi, không che giấu được thất vọng, càng có một nữ đệ tử trực tiếp khóc lên:

- Không phải... Không phải Thiếu Tư Đồ...

- Là ma đầu kia?

Đại trưởng lão cũng có chút ngoài ý muốn, muốn thối lui, nhưng liếc nhìn Phương Hành trọng thương cùng người ác chiến, trong lòng lại có một loại suy nghĩ phức tạp, hơi ngừng lại, hắn đột nhiên vọt lên, miệng hét lớn:

- Nhanh chóng cứu người!




Bạn cần đăng nhập để bình luận