Lược Thiên Ký

Chương 1327: Đối thủ đã định trước trong số mệnh

- Lời nói này không tránh khỏi quá không nể mặt người ta rồi...
Phàm là những người đứng ở phe của Phương Hành, sắc mặt lúc này đều hơi có vẻ cổ quái. Không thể trách được, vì Phương Hành nói quá tàn bạo. Phần lớn mọi người có mặt đều mới gặp Cửu Đầu Trùng lần đầu, không biết rõ tính tình của lão ta, nhưng thấy lão không phân tốt xấu đã giết Lam Tiên sinh là có thể thấy được người này không hề bình thản như vẻ bề ngoài, hoặc có thể nói là vô cùng tàn nhẫn. Mà cố tình Phương Hành lại muốn lấy Long Mẫu Vũ Mị Nhi – Người ấu muội mà mới rồi lão ta nói không thể chịu được khi người khác bắt nạt – để làm mồi, rõ ràng là đang phủ đầu xông lên mà!
Nhất thời không biết trận đại chiến có bắt đầu hay không, mọi người đều vô cùng căng thẳng.
Một đám Long tử Long tôn thì nhao nhao chặn trước người Long Mẫu, mỗi người đều trợn mắt nhìn Phương Hành.
- Bằng vào thực lực của ngươi, nếu muốn đấu thắng bại với ta còn chưa đủ, nhưng nếu muốn giết người thực sự là có thể...
Ngoài dự đoán của mọi người, Cửu Đầu Trùng nghe được câu nói của Phương Hành thì lại chỉ gật đầu, hoàn toàn không có chút tức giận nào. Sau khi trầm mặc một chút thì lại gượng cười một tiếng, nói:
- Chỉ là, cần gì phải uy hiếp tới uy hiếp lui, làm cục diện căng thẳng như vậy chứ?
- Long tộc chúng ta cùng huynh muội các ngươi còn cục diện đường sống nào hay sao?
Phương Hành còn chưa kịp nói, bên cạnh đã có người âm trầm mở miệng, chính là tam thái tử của Thương Lan Hải, Ngao Liệt.
Từ sau khi người này xuất hiện liền chưa từng nói gì, nhưng sự chú ý của y không hề rời khỏi hai người Cửu Đầu Trùng và Long Mẫu Vũ Mị Nhi, sát khí nơi đáy mắt cũng chưa từng giảm đi chút nào, cho tới lúc này mới cướp lời:
- Cái chết của cha ta cùng một người ca ca của ta và hai muội muội không thoát khỏi liên quan tới hai huynh muội các ngươi, mười vạn năm truyền thừa của Thương Lan Hải cũng bị huynh muội các ngươi phá tan không còn chút gì nữa, thù hận giữa chúng ta đã không cần nói thêm chữ nào nữa, chắc chắn phải có một chết một sống, còn có cục diện nào khác có thể nói sao?
Mọi người nghe xong lời nói của Ngao Liệt thì trái tim đều chấn động, cảm giác nặng nề như bị ngọn núi đè lên vậy.
So với tính tình nóng nảy bình thường, lúc này Ngao Liệt tựa như cực kỳ tỉnh táo. Chỉ là giống như y nói vậy, Long tộc cùng bộ tộc Cửu Đầu Trùng dùng từ huyết hải thâm cừu cũng không đủ để hình dung. Lúc này quả thực không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt được.
Nếu không phải lúc này người đang ở hiểm cảnh, nếu không phải Long Nữ còn đang ở trong tay Cửu Đầu Trùng, lúc này hẳn là sẽ liều mạng rồi.
Cũng chính vì vậy, Cửu Đầu Trùng nói cục diện căng thẳng hay gì đó quả thật có phần buồn cười.
- Ha ha, ngươi là lão tam à?
Cửu Đầu Trùng quay đầu lại nhìn y một cái, nét mặt vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không có chút tức giận nào, mỉm cười nói:
- Năm đó ngươi mất tích ở Nam Hải, ta từng thôi diễn tung tích của ngươi lại không thu hoạch được gì, vốn tưởng ngươi đã không còn sống nữa nhưng không ngờ ngươi còn có một ngày xuất hiện ở trước mặt ta để chỉ trích, bản tọa cũng có chút tò mò, năm đó ấu muội lấy Phân Thần thuật đánh tan thần hồn của ngươi, chính là vì muốn để khí vận của một Long tộc lớn như vậy sẽ ngưng tụ lại trên người một mình nữ lưu là tỷ tỷ ngươi, kết quả cũng có thẻ chân chính chặt đứt được khí vận của Long tộc...
Nói tới đây lão lại hơi dừng lại một chút, tựa như nhớ ra chuyện gì đó, giải thích:
- Ồ, có thể ngươi còn không biết, chém giết vị Long tộc chân huyết cuối cùng vô cùng nguy hiểm, dù sao Long tộc các ngươi tuy mỗi đời huyết mạch đều vô cùng thưa thớt nhưng quả thực xuất hiện mấy đại nhân vật, bây giờ dù bọn họ đã biến mất cũng sẽ còn lại ý chí, bình thường giết một hai vị Long tộc đương nhiên không sao, nhưng nếu muốn chặt đứt huyết mạch của bọn họ thì sẽ kinh động tới những ý chí còn sót lại đó, bị bọn họ nguyền rủa...
Nói tới đó, lão ta hít một hơi, có phần hiếu kỳ nhìn Ngao Liệt:
- Sức mạnh kia ta không muốn dính vào, cho nên vẫn không dám chân chính tuyệt tự Long tộc các ngươi, chỉ có thể từ từ mà làm đánh tan thần hồn của ngươi làm cho ngươi có sống cũng sống không bằng chết, chính là một chuyện quan trọng nhất trong kết hoạch của bọn ta. Mà ta cũng đã từng xác nhận thần hồn của ngươi quả thực đã bị đánh tan, thần Tiên cũng khó cứu, cũng chính vì vậy lúc đó mới làm thế cục hòa hoãn một chút, không vội giết ngươi... Nói cho ta biết, là ai cứu ngươi?
Thực sự là ác độc!
Người bên ngoài nghe xong lời nói của Cửu Đầu Trùng không biết có bao nhiêu người đang oán thầm trong lòng.
Cửu Đầu Trùng này quá thản nhiên rồi, kế hoạch ác độc như vậy lại dùng giọng nói bình tĩnh như thế để nói ra.
Long tộc quật khởi thì Thái Cổ tới nay kéo dài mười vạn năm không phải là không có đạo lý. Dựa trên đại đạo tu hành của nhân tộc, sau đó gắn huyết mạch tinh thuần lại, có quá nhiều bí mật giấu trong huyết mạch, nghe đồn huyết mạch như thế liên hệ với ý chí còn lại của lịch đại chân long, là một sức mạnh cường đại không thể đo lường được từ nơi sâu xa. Vì vậy cho dù gặp phải cường địch gì, chỉ cần còn tồn tại huyết mạch liền có thể lần nữa sống lại. mà bí mật trong chuyện này cũng không ít người từng nghe nói tới, đó chính là phương pháp gắn bó với huyết mạch thuần khiết của Long tộc.
Chân Long thân, phương pháp duy nhất để truyền huyết mạch Long tộc chân chính cho đời sau chính là tụ một vị nữ tử nhân tộc. Như vậy, huyết mạch sinh ra sẽ có thể kéo dài huyết mạch Long tộc thuần chủng, còn nếu kết hợp với Yêu loại khác, sinh ra cũng chỉ có hỗn huyết mà thôi. Thậm chí nói cho dù là nữ tử Long tộc kết hợp với nam tử nhân loại, hậu duệ sinh ra cũng giống người hơn là giống rồng, cũng không thuần khiết!
Hoặc có thể nói cho dù hai long kết hợp cũng không thiết thực, bởi vì loài rồng vốn rất thưa thớt. Mỗi một thời đại đều chỉ có mấy người vậy, huyết mạch quá thân cận nên không có cách nào sinh ra hậu duệ được, cho dù sinh cũng chỉ có thể sinh ra được Yêu ma mà thôi.
Ngay lúc đó huynh muội Cửu Đầu Trùng thực sự đã dùng thủ đoạn độc ác lẻn vào chỗ trống Tiên điện của Long chủ, làm chủ Thương Lan Hải, thận trọng lại chém giết gần như sạch huyết mạch Long tộc, chỉ để lại một Ngao Liệt đã bị đánh tan thần hồn cùng thân là một nữ nhi như Ngao trinh. Dùng phương pháp đó để dồn hết khí vận vào người Ngao trinh. Đợi sau khi Long Quân qua đời sẽ có thể dứt khoát giết Ngao Liệt, cứ như thế, thế gian sẽ chỉ còn lại một chân long là Ngao Trinh. Nhưng Ngao Trinh thân là nữ lưu không có khả năng sinh ra được huyết mạch chân long. Vì vậy tuy bọn họ không giết người cuối cùng có thuần huyết Long tộc nhưng khí vận của Long tộc từ nay về sau cũng sẽ đoạn tuyệt.
Từ đó, tuy bọn họ chặt đứt huyết mạch của Long tộc, nhưng nguyền rủa đó lại không rơi trên người bọn họ.
Dĩ nhiên, Cửu Đầu Trùng và Long Mẫu không nói ra một chuyện khác là lúc đó bọn họ vững vàng khống chế Ngao Liệt trong tay, khi cần thiết thậm chí có thể sử dụng Ngao Liệt để giết chết tỷ tỷ của mình, từ đó, nguyền rủa cũng sẽ không hạ lên người bọn họ được.
Những lời này, Cửu Đầu Trùng đương nhiên sẽ không nói quá rõ, nhưng người đoán được một ít, đã khiến người ta cười chê rồi.
- Lại còn có nhiều lắt léo như vậy nữa, ta lại không biết gì!
Trong không khí trầm mặc, Phương Hành khẽ cười nói:
- Chỉ có điều cậu em vợ này của ta được ta chữa thương trong tạo hóa lôi trì đấy!
- Tạo hóa Lôi Trì?
Cửu Đầu Trùng có phần hiếu kỳ nhìn Phương Hành rồi khẽ gật đầu một cái, nói:
- Khó trách, tạo hóa Lôi Trì chính là hiển hóa ý chí của Thiên Nguyên, lấy thiên ý tu bổ long hồn, đúng là có thể cứu được, Long tộc quả nhiên vẫn còn có đại khí vận tồn tại...
- Cửu Đầu yêu, hãy bớt sàm ngôn đi!
Giọng của Cửu Đầu Trùng bình thản như thế làm Ngao Liệt càng lúc càng tức giận hơn, rốt cục không nhịn được thấp giọng quát:
- Thiên ý giúp ta sống lại thần hồn chính là vì muốn xé xác kẻ thù lớn nhất của Long tộc là ngươi, bây giờ rốt cục ta đã đứng trước mặt ngươi rồi, không cần bày âm mưu quỷ kế gì nữa, mau mau giao tỷ tỷ của ta ra đây, ta sẽ ở trong tinh không này quyết tử chiến với ngươi...
Ầm! Ầm! Ầm!
Lúc y nói chuyện, trên người, lôi ý khủng bố hiển hóa giống như dẫn động tồn tại nào đó trong tinh không. Từ rất xa hình như có tiếng sấm mơ hồ như có như không tuyền tới, không làm người ta kinh ngạc giống như ùng ùng xẹt qua trái tim mỗi người.
Chân Long uy thực đáng sợ, giống như có thể dẫn động ý chí nào đó trong tinh không!
Nhưng mà đối mặt với khiêu chiến của Ngao Liệt, Cửu Đầu Trùng lại cúi đầu, từ tốn nói:
- Ngươi còn chưa có tư các quyết tử chiến với ta...
- Ngươi...
Ngao Liệt tức giận, đột nhiên lôi ý đại thịnh trên người muốn đánh về phía Cửu Đầu Trùng.
- Đừng nóng vội động thủ, tỷ tỷ ngươi còn đang nằm trong tay hắn đấy!
Nhưng trước khi Ngao Liệt xuất thủ, Phương Hành lại bước ra một bước cản trước mặt y, gượng cười một tiếng, nói:
- Huống hồ nếu quả thật muốn nói hiện tại ai nên đứng ra đòi món nợ cũ này cho Long tộc ngươi, người đó cũng không phải là ngươi...
Ngao Liệt tính tình không tốt, nhưng cả con đường này lại cực kỳ tín nhiệm Phương Hành. Hơn nữa nghe hắn nhắc tới Long Nữ cũng đang âm thầm nghiến răng, chỉ có thể cố nén lại. Nhưng sau nghi nghe câu sau của Phương Hành lại không nhịn được quay đầu nhìn hắn một cái.
Phương Hành lại không nhìn y, chỉ bước về phía trước một bước, gượng cười nói:
- Nghĩ kỹ lại thì người đó nên là ta!
- Gì cơ?
Người nghe được những lời này đều có phần khiếp sợ nhìn Phương Hành một cái.
Quan hệ của Ngao Liệt và Phương Hành đương nhiên không cần phải nói. Quan hệ của Phương Hành và Long tộc cũng được coi như thân cận, nhưng bây giờ dù sao Ngao Liệt cũng đại biểu cho Long tộc đòi lại công đạo chỗ Cửu Đầu Trùng. Phương Hành giúp đương nhiên có thể hiểu được, nhưng lời nói của hắn lại làm người ta có phần mê hoặc.
- Nếu ngươi muốn đòi Long Nữ, sau khi ta mượn nàng vào được Tiên giới sẽ tự trả ngươi.
Cửu Đầu Trùng cũng có phần hiếu kỳ nhìn Phương Hành:
- Nhưng ngươi xác định muốn vì chuyện của Long tộc mà không chất không ngừng với ta à? Người tu hành, tu thân nghịch thiên, nhưng làm việc phải để ý tới danh chính ngôn thuận, giữa ngươi và ta không hề có thù hận, hơn nữa Long tộc lại chưa tuyệt chủng, ngươi là một người ngoài lại muốn thay mặt báo thù đối địch với ta, không sợ làm rối loại khí vận sao?
Ý của lời nói này đã có cạm bẫy ngầm, mơ hồ chỉ trích Phương Hành nhiều chuyện xuất đầu lộ diện thay Long tộc, đánh và ngạo ý và lửa giận của Ngao Liệt. Lúc đầu Phương Hành có thể không đáp, nhưng vì muốn Ngao Liệt an tâm lại nghiêm túc suy nghĩ một chút, nở nụ cười nói:
- Nói thật, bản thân ta không hề thích đánh đấm, nhất là đối với người lợi hại, nhưng lần này lại không thể không đánh được. Ngươi không cảm thấy chúng ta căn bản là xung khắc trong mệnh nhau sao? Ngươi nghĩ thử xem, ngươi muốn chém đứt khí vận sau cùng của Long tộc, nhưng người cuối cùng tuyền thừa huyết mạch của Long tộc lại được ta cứu rồi, muội muội của ngươi gả cho Long Quân, cho nên ngươi là anh vợ của Long quân, còn Long Nữ là vợ ta, cho nên thế hệ này Long Quân lại là cha vợ của ta, ngươi bắt vợ ta làm con tin, ta lại lấy muội muội của ngươi uy hiếp ngươi...
Hắn nói rồi bản thân cũng không nhịn được gãi đầu một cái, gượng cười nói:
- Ngươi nói xem hai chúng ta có tính là địch thủ cũ trong truyền thuyết không?
Những lời này nói ra làm Cửu Đầu Trùng có phần ngây người, một lát sau mới gượng cười một tiếng, nói:
- Dường như có chút đạo lý!
Phương Hành thâm sâu thở dài, nghiêm mặt nói:
- Cho nên lần này ta không xuất đầu lộ diện không được, có thể không đánh thì nhất định không đánh, nhưng nên đánh thì không thể tránh né được, chuyện đã tới nước này không ra mặt cũng khó, ngươi hãy dứt khoát giao vợ ta ra đây đi! Ta cũng sẽ không làm khó muội muội cùng đám tiểu bối tạp chủng của ngươi nữa, chỉ hai chúng ta dứt khoát tranh đấu một trận phân thắng bại, cũng định sinh tử, thế nào?
Ngao Liệt nghe những lời này thì có phần nóng nảy, vội hỏi:
- Vậy ta thì sao?
Phương Hành xoay người vỗ vai y một cái, an ủi:
- Nghe lời, ngươi rõ ràng thích hợp để sinh vài đứa con hơn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận