Lược Thiên Ký

Chương 1561: Phá Sản Bút





Phương Hành phát hiện một khả năng kinh người, liền không để ý tới những chuyện khác, chỉ một lòng cầm Độ Tiên Bút, từng phần từng phần nghiệm chứng phỏng đoán của mình...

Đại Xích Thiên tứ tử còn sống, hôm nay biến thành vật thí nghiệm của hắn, bị hắn kéo xuống, ngồi chồm hỗm ở trước người, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ hoảng sợ khó nói lên lời, trên người đạo đạo khí tức Pháp Tắc Chi Lực mãnh liệt, khiến cho sắc mặt của bọn hắn một lúc xanh, một lúc trắng, tựa hồ thân thể thừa nhận thống khổ thật lớn, nhưng hết lần này tới lần khác khẽ động cũng không thể động, ở dưới lực lượng thức giới trấn áp, bọn hắn chỉ có thể thành thành thật thật ngồi chồm hỗm ở trước mặt Phương Hành, chỉ có con mắt ngẫu nhiên xoay chuyển!

Mà vào lúc này, Phương Hành cũng vừa mừng vừa sợ, trong tay nắm lấy bút son, cúi đầu trầm tư.

Qua hồi lâu, hắn mới ngẩng đầu, nhìn về phía nam tử có một đôi mắt rắn, tinh mang lập loè, nói khẽ:

- Ngươi là truyền nhân của Thượng Thanh Thiên Thái Nhạc Thiên Tông, cũng có thể coi là Đạo Tử, huyết mạch Thanh Xà và huyết mạch Nhân tộc trong cơ thể gắn bó ở một cân đối tốt nhất, hai loại Tiên giác hợp hai làm một, bởi vậy thần thông điệp gia, từ nhỏ bất phàm, không chỉ trời sinh có được pháp lực cường đại gấp đôi người khác, đấu pháp lợi hại, hơn nữa tương lai rất dễ tu thành thần thông...

Nói đến chỗ này, có chút ngưng thần, quay đầu nhìn nam tử:

- Ta nói có đúng không?

- Ngươi... Ngươi đến tột cùng muốn thế nào?

Nam tử mắt rắn thần sắc hoảng sợ, không dám đáp ứng, run giọng đặt câu hỏi.

Phương Hành không đáp, lại nhìn về phía nữ tử áo gai dáng người thấp bé, nói khẽ:

- Ngươi có huyết mạch Phượng Hoàng tộc của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên, là một trong chín thiên kiêu của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên, trong cơ thể trời sinh đã thức tỉnh Phượng Hoàng Nghiệp Hỏa, khống chế Tam Muội Chân Hỏa hoàn toàn bất đồng, nhưng uy lực thần thông lại không thua Phần Thiên Tiên Giác, chỉ có điều huyết mạch Phượng Hoàng các ngươi không giống người thường, không tu thành đại đạo thần thông, liền không điều khiển được Pháp Tắc Chi Lực, cho nên bàn về huyết mạch, ngươi hẳn là mạnh nhất, nhưng bàn về thực lực, ngươi lại là yếu nhất, tối đa chỉ có thể thúc dục chút ít pháp bảo, đánh trợ uy cho người khác, có phải thế không?

Thần sắc nữ tử áo gai tiều tụy, đáy mắt ẩn ẩn có minh hỏa hiển hiện, chỉ là không phát ra được, lúc này nghe Phương Hành đặt câu hỏi, nàng phí khí lực thật lớn mới mở miệng, thấp giọng nói:

- ... Ngươi nói, cũng không phải bí mật gì, khi nào phí miệng lưỡi nhiều như vậy?

- Đây cũng không phải nhiều lời!

Phương Hành lắc đầu, chuyển về phía nữ tử bạch y, sắc mặt đạm mạc, nói:

- Ngươi càng không cần phải nói, bảo bối của Băng Sương Giới Chủ, tục truyền lão quái vật kia mười vạn tuổi mới sinh ra ngươi, thiên tư phi phàm, lúc tu thành Thái Ất Thượng Tiên lĩnh ngộ Băng Hàn Tiên giác, trong huyết mạch lại kế thừa Hóa Tuyết Tiên giác, hai loại điệp gia, thực lực là mạnh nhất trong mọi người, hơn nữa lão quái vật nhà của ngươi cũng rất cá tính, nghe nói cho tới bây giờ hắn không áp chế tu vi của ngươi, ngược lại dốc sức xúc tiến, cho nên thực theo như tuổi đến nói, thoạt nhìn không sai biệt lắm, trên thực tế tuổi của ngươi chỉ bằng một nửa mấy người kia...

- Đúng như thế, thì tính sao?

Lúc này nữ tử bạch y đã mất loại trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phương Hành.

Phương Hành không để ý tới nàng, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh nàng, người kia mặc áo giáp màu đen, ngay cả khuôn mặt cũng không lộ, kẻ này một mực mặc áo giáp, hết lần này tới lần khác áo giáp kia lại thường xuyên biến hóa, lúc màu đen, lúc màu xanh, lúc màu đỏ, lúc ám kim, rõ ràng không có cụ thể, hơn nữa cả người hắn đều bị áo giáp màu đen bao phủ, cơ hồ chưa bao giờ lộ mặt qua, Phương Hành cũng không muốn vạch ra nhìn một cái, ở trong Đại Xích Thiên tứ tử bị bắt, cảm giác sự hiện hữu của hắn thấp nhất, nhưng hôm nay Phương Hành lại chuyên môn đặt hắn ở cuối cùng, thời điểm nhìn về phía hắn, ánh mắt cũng không khách khí nhất, dáng tươi cười lạnh như băng...

- Ngươi càng không cần phải nói, Thiếu chủ Ám Ảnh Thiên Mộng gia, một phương chư hầu, dấu đầu lộ đuôi làm cho người nhìn rất phiền, con mẹ nó còn có Đại trưởng lão gì kia của các ngươi, rõ ràng chạy đến trong quân ta đòi người...

- Đế Tử... Thứ... Thứ tội...

Trong áo giáp đen, một thanh âm lanh lảnh nhẹ nhàng vang lên, lúc đứt lúc nối, hiển nhiên cực kỳ e ngại Phương Hành.

- Thứ tội cái rắm, vô cùng nhất nhìn ngươi không quen, trước vạch trần đến xem nhìn ngươi là ai...

Phương Hành tức giận chửi, thò tay vạch trần áo giáp màu đen, muốn xốc lên mặt nạ bảo hộ.

Nhưng động tác này lại làm ba người ở bên cạnh giật nảy mình, Băng Nghiên Tiên Tử vội vàng quát:

- Không thể, hắn tu hành chính là Đại Mộng Thiên Công, không thành Kim Tiên, không thể thoát ly Đại Mộng Tiên Giáp, nếu không thần hồn sẽ tiêu tán...

- Oa...

Trong áo giáp màu đen, thanh âm đứt quãng cũng bị hù đến khóc nức nở.

- Thật đúng là tiểu quái vật!

Phương Hành xốc một cái, nhưng phát hiện Đại Mộng Tiên Giáp hợp thành nhất thể, căn bản không nhấc lên được.

Trừ khi dùng Khi Thiên Bá Man Đao bổ ra, nếu không là không thể nào mở được.

- Đế Tử điện hạ, ngươi đến tột cùng... Đến tột cùng muốn làm gì?

Phượng Hoàng Nữ thật nhịn không được, đề khí mở miệng, lớn tiếng thét hỏi.

- Làm gì?

Phương Hành cười lạnh, ánh mắt lẫm liệt quát:

- Ta muốn cho các ngươi chút chỗ tốt!

Dứt lời, liền cầm bút đến, thẳng tắp điểm về phía trước!

Bá!

Một điểm này, trực tiếp điểm ở mi tâm Phượng Hoàng Nữ, tựa như một điểm chu sa, cũng ở một sát na này, giữa thiên địa, tựa hồ có biến hóa nào đó xuất hiện, nếu như có người tu thành bổn nguyên Tiên Nhãn, nhìn thức giới này, thì có thể phát hiện, ở giữa thiên địa, hiện đầy vô số sợi tơ, liên quan đến vạn vật, mà tất cả sợi tơ, lại đều cột ở trên người Phương Hành, nhưng vào lúc này, theo Phương Hành điểm ra, có một sợi tơ, thoát ly quỹ đạo nguyên lai, trực tiếp đánh vào thức hải của Phượng Hoàng Nữ...

- Ngươi... Ngươi đây là...

Phượng Hoàng Nữ ngẩn ngơ, ở chỗ sâu trong trong cơ thể, Phượng Hoàng Nghiệp Hỏa tăng vọt, nhưng càng thêm quỷ dị là, ở ngoài thân của nàng, rõ ràng có hơi nước mịt mờ hiển hiện, hai loại Pháp Tắc Chi Lực hoàn toàn bất đồng, trong ngoài giao thoa, lập tức khiến cho sắc mặt nàng đại biến, cảm giác như mưa to rơi vào đại hỏa hừng hực, xì xì rung động, lẫn nhau cắn trả, không ngừng tiêu hao tu vi của nàng...

- Nàng... tại sao trong cơ thể Tiểu Phượng Hoàng lại có hai loại pháp tắc hoàn toàn bất đồng... Điều đó không có khả năng...

Nam tử mắt rắn cả kinh, như thấy được một khả năng căn bản không thể xuất hiện.

Thế nhưng lời hắn còn chưa nói hết, bút thứ hai của Phương Hành đã điểm vào trán hắn!

Bá!

Lại có một sợi tơ đánh vào trong cơ thể nam tử mắt rắn, lại là Liệt Diễm đáng sợ, trong cơ thể hắn lập tức tươi sáng, bị thiêu đốt cơ hồ sắp kêu ra tiếng, vốn hắn là Phong Hệ Tiên giác, hôm nay trong cơ thể rõ ràng lăng không nhiều hơn một đạo Liệt Diễm Tiên giác, lửa mượn sức gió, nhất thời liên tiếp tăng vọt, loại lực lượng này đã vượt ra khỏi phạm vi hắn khống chế!

- Điều này sao có thể, ngươi rõ ràng có thể... Rõ ràng có thể...

Băng Nghiên Tiên Tử và Mộng gia tử đã bị một màn trước mắt dọa sợ hãi, hoảng sợ kêu to.

Nhưng Phương Hành lại không nương tay, liên tiếp hai bút, điểm vào mi tâm của bọn hắn.

Cũng theo một điểm kia rơi xuống, trong cơ thể của bọn hắn, rõ ràng đều nhiều hơn một đạo pháp tắc, hoặc tương khắc, hoặc tương sinh với Tiên giác của mình, nhưng vô luận như thế nào, một đạo pháp tắc trống rỗng xuất hiện ở trong người, như thế nào là việc nhỏ, dù sao bọn hắn thức tỉnh Tiên giác, chính là bọn hắn phí đi không biết bao nhiêu năm, không ngừng tìm hiểu, không ngừng dùng các loại tài nguyên, lúc này mới dẫn ra, nhục thể của bọn hắn cũng chỉ thích ứng loại pháp tắc này, lăng không nhiều hơn một đạo, lập tức dẫn động biến đổi lớn, khiến cho bọn hắn kêu rên không thôi!

Mà càng thêm khủng bố là, nội tâm khiếp sợ!

Làm sao có thể có người, trực tiếp trồng một đạo pháp tắc hoàn toàn lạ lẫm vào trong cơ thể người khác?

Cái này căn bản là sự tình vượt ra khỏi lẽ thường, Tiên giác, chính là cần tự mình lĩnh ngộ, sau đó thức tỉnh...

- Quả nhiên có thể...

Mà thời điểm bọn hắn khiếp sợ, Phương Hành thì cầm bút, vẻ mặt kích động.

Ở trong mấy ngày nay, kỳ thật hắn vẫn thí nghiệm điểm này, bởi vì trước đây trong đầu có ý nghĩ, cuối cùng làm cho hắn phát hiện một diệu dụng của Độ Tiên Bút... bút này đã có thể điều khiển pháp tắc, mà mình lại chỉ có thể điều khiển pháp tắc trong thức giới, vậy chẳng phải nói rõ, mình có thể phong ấn pháp tắc ở trong thức giới của mình vào cơ thể người khác?

Con đường tu luyện của hắn vốn không giống người thường, người khác là dựa vào mình lĩnh ngộ, hoặc huyết mạch kế thừa, đạt được một đạo hoặc hai đạo Tiên giác, nhưng hắn lại có được một thức giới, có thể nói đã bao hàm Tam Thiên Đại Đạo...

Chỉ có điều, những Tiên giác này, đều là của hắn, không quan hệ gì tới người khác!

Nhưng thông qua Độ Tiên Bút, lại làm cho hắn có một bản lĩnh nghịch thiên...

Cái kia chính là, phong ấn Tiên giác ở trong thức giới của mình vào cơ thể người khác...

Mà kể từ đó, những Chân Tiên không có thức tỉnh Tiên giác kia, chẳng phải đã có được Tiên giác?

Mà Chân Tiên khác biệt Thái Ất Thượng Tiên là cái gì?

Không phải là một đạo Tiên giác sao?

Đương nhiên, địa phương bất đồng lúc trước Phương Hành dự đoán ở chỗ, vốn công dụng lớn nhất của Độ Tiên Bút là điều khiển thiên địa pháp tắc, nhưng Phương Hành lại dùng nó truyền pháp tắc của mình cho người khác, tác dụng hoàn toàn trái ngược!

Cũng bởi vậy, hắn quyết định gọi cây bút này là “Phá Sản Bút” !

Từ trên người Đại Xích Thiên tứ tử thử qua loại phương pháp này có thể thực hiện, Phương Hành cười to, cũng không tra tấn bọn hắn nữa, vung tay lên, kéo pháp tắc trở về, sau đó tinh thần khẽ động, ra thức giới, kích động chạy ra Khô Lâu Thần Cung, tìm các Tiên Binh Tiên Tướng của Cáp Mô quân, rất nhanh liền tìm được một đối tượng phù hợp, cười đi tới.

Một tay khoác lên bờ vai Tiên Tướng này, cười cực kỳ hấp dẫn:

- Tiểu Bán Tiệt, ngươi có muốn làm Thái Ất Thượng Tiên không?





Bạn cần đăng nhập để bình luận