Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 810: Thương lượng giá cả

Chương 810: Thương lượng giá cảChương 810: Thương lượng giá cả
Cho nên giữa bạn bè tốt nhất là đừng nên có những giao dịch tiền bạc này. Nhiều lúc, vốn dĩ còn có thể làm bạn, nhưng hễ dính đến chuyện tiền nong, rất có thể ngay cả bạn cũng không làm được nữa.
Diệp Diệu Đông nghĩ trong lòng, sau này nếu có tiền, anh không phản đối đầu tư một chút cho bạn bè hoặc giúp đỡ khi cần thiết.
Nhưng ở chỗ của anh, anh không muốn có người xen vào, tránh xảy ra mâu thuẫn. Dù sao anh cũng sẽ không chỉ tay năm ngón ở chỗ người khác.
Chuyện thuyền cũng vậy.
"Ai mà ngờ được lại xảy ra chuyện không vui, còn tưởng ai cũng tốt cả, ai mà nói trước được?”
"Lúc đó nó tiếp cận tao, tao cứ nghĩ là có chuyện mới lên chùa, không ngờ chẳng bao lâu lại tan rã rồi." A Quang hối hận đến mức ruột gan đều xanh cả, chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, lại còn rước họa vào thân, thà rằng anh ta thuê người cùng ra khơi còn hơn, như vậy chẳng có chuyện gì.
"Kệ đi, dù sao chắc cũng chỉ mấy hôm nữa là họ sẽ đến thôi, lúc đó tính toán rõ ràng số tiền nên tính cho họ là được, đừng có dây dưa lung tung."
"Nếu có mâu thuẫn gì, thì nhờ hàng xóm láng giêng qua nói một tiếng, hoặc đến hội phụ nữ ở ủy ban tìm mẹ vợ, chắc bà ấy cũng đang rảnh rỗi ngồi bóc hạt dưa ở đó." Nghĩ đến nhà A Quang chỉ có mình anh ta là con trai, ít anh em, đúng là một nhược điểm, đánh nhau cũng chẳng có ai phụ một tay.
Nghĩ vậy, hai đứa con trai nhà mình cũng không phải vô dụng nhỉ? Chỉ là mình phải tích cóp mua được hai căn nhà thôi.
Nhưng mà, kiếp trước họ cưới vợ sớm, cũng không cần nhà cửa, sính lễ cũng thấp, lấy vợ muộn thì khó, lấy không được vợ, mua được rồi lại bỏ đi.
Anh lắc đầu, vội vàng gạt bỏ mấy ý nghĩ lung tung trong đầu, kiếp này đã khác rồi, nghĩ kiếp trước làm gì? "Đạp nhanh lên, đừng nói nữa, ăn cả miệng đất rồi."
"Tốt quá, gió tây bắc hợp với đất, no bụng khỏi đếm."
"Nói còn giỏi hơn tao." Diệp Diệu Đông tăng tốc đạp xe vọt lên trước, không đi song song với anh ta nữa, hai người sóng vai nhau, thật sự là lải nhải không ngừng.
Tuy hôm nay nói chuyện cũng tính là đàng hoàng, không nói linh tinh gì. Hai chiếc xe đạp không chở người, đi cũng khá nhanh, hôm nay một tiếng 45 phút đã đến nơi.
Vì hôm qua đã đến rồi, bảo vệ cũng còn nhớ họ, vừa thấy họ đến là mời vào phòng làm việc luôn.
Xưởng trưởng Ngô cũng đến ngay, ba người ngồi trong phòng làm việc pha trà nói chuyện cả buổi chiều. Diệp Diệu Đông cũng hỏi han tỉ mỉ, tìm hiểu rõ ràng kỹ thuật và trang thiết bị hiện có, rồi mới đưa ra yêu cầu của mình.
Anh chỉ cần khoang thuyền lớn một chút, có thể đặt giường tầng, còn có thể nấu cơm tạm được là được, rồi phải có một thùng chứa nước ngọt, khoang cá cũng phải lớn một chút, còn lại thì sắp xếp làm theo tiêu chuẩn thuyền dài khoảng 25 mét.
Mũi nhọn, trên thuyền lắp đặt hệ thống lái cơ giới và thủ công, dùng vô lăng lái, 120 mã lực, tải trọng khoảng 35 tấn, 5-7 thuyền viên, khả năng chống chọi gió cấp 7 đến 8.
Kỹ thuật bây giờ quá tệ, hơn nữa lại đóng ở huyện nhỏ của họ, chẳng trông mong gì được, mức độ đẹp mắt càng không có, không mong dùng được mấy chục năm, dùng được chục năm là anh đã mãn nguyện rồi.
Dù sao đến cuối những năm 80, đầu những năm 90, thuyền gỗ máy móc sẽ dần dần chuyển sang thuyền đánh cá thép.
Xưởng trưởng Ngô ghi lại yêu cầu của anh, rồi bắt đầu ước tính cho anh một mức giá sơ bộ, khoảng tâm 20 đến 25 nghìn.
Giá này đã bao gồm cả máy kéo lưới, máy cuốn lưới, ròng rọc động lực, cần cẩu và ròng rọc dẫn hướng, cùng các thiết bị đánh bắt khác, động cơ cũng được trang bị hai bộ.
Điều quan trọng nhất là xét đến, khi một động cơ hỏng, có thể lập tức khởi động động cơ khác để làm việc, đảm bảo thuyền vận hành bình thường.
Thuyền lớn như vậy đi xa hơn, cơ bản đều phải trang bị hai động cơ, để phòng trường hợp bất trắc. Hơn nữa thuyền anh đặt chỉ là thuyền đánh cá kéo lưới, không phải thuyền đánh cá kết hợp, nếu là thuyên đánh cá kết hợp, thì giá cả sẽ ghê gớm lắm, trang bị cũng nhiều hơn.
Bây giờ tài nguyên biển phong phú, chỉ kéo lưới là đủ cho anh bận rộn rồi, anh cảm thấy tạm thời chưa cần thiết phải làm thuyền đánh cá kết hợp.
Diệp Diệu Đông thấy cấu hình hiện tại cũng hoàn toàn đủ dùng cho anh rồi. Đợi đến đầu những năm 90, lúc đó lại làm thuyền đánh cá thép, đem thuyền đánh cá này thanh lý bán đi cũng không tiếc, hoặc giữ lại cho thuê cũng được.
A Quang nghe đến mức giá này cũng phải lè lưỡi.
"Đắt vậy!"
"Giá này không tính là đắt, chỉ riêng máy móc đã tốn không ít tiền rồi, còn có thân thuyền nữa, nếu cậu ra thành phố đặt làm, báo giá còn không chỉ thế này đâu, cái này có thể mua được hai căn nhà tầng rồi."
"Hôm qua tôi cũng đã giới thiệu với các cậu chiếc thuyền lớn kia, nó chỉ là thân thuyền sẽ lớn hơn hai mét, các máy móc cứng khác có cấu hình tương tự, vẫn đắt hơn của các cậu 2000 đồng."
Khi đến đây trong lòng Diệp Diệu Đông cũng có dự tính, ước chừng phải tâm hơn chục nghìn, nhưng nghĩ đến việc một năm anh có thể kiếm về cỡ một vạn, nghĩ lại cũng không quá tiếc.
Làm bất cứ việc gì cũng cần bỏ vốn, đâu có chuyện làm ăn tốt mà không tốn vốn, chờ anh không bỏ vốn mà hốt bạc.
"Ưu đãi một chút đi? Còn thời gian giao hàng thì xếp đến bao giờ?"
"Tối nay tôi sẽ liệt kê một bảng báo giá rõ ràng, tính toán lại, bây giờ chỉ là ước lượng sơ bộ thôi. Thời gian giao hàng thì thuyền anh lớn, không nhanh như vậy được, nếu là loại thuyền máy mười mấy mét thì nhanh hơn. Khoảng một năm rưỡi, thậm chí không cần một năm rưỡi là có thể giao, thuyền anh thân lớn, vừa tốn nhân công vừa tốn thời gian, phải đến cuối năm sau."
Quả nhiên, giống như anh dự tính, anh đúng là người tài.
Hôm qua đến tìm hiểu một chút, anh đã nghĩ đến, thuyền hơn 20 mét, chắc chắn thời gian giao hàng không dễ dàng như vậy, cuối năm sau là nhanh nhất rồi.
"Anh giúp tôi tính giá một chút, đưa cho cái giá ưu đãi nhất, tiện thể xem thời gian giao hàng có thể xếp hàng trước được không?"
"Cái này khó nói lắm đồng chí à, tôi đưa cho anh là thời gian giao muộn nhất rồi, nếu có thể giao sớm, tôi chắc chắn cũng muốn giao sớm, như vậy cũng có thể hoàn thành đơn hàng sớm hơn, nhận được tiền cuối. Hơn nữa thuyền anh lớn như vậy, thử nước cũng không phải chuyện một hai ngày."
"Thời gian giao hàng dễ thương lượng, để sau hãy nói, trước tiên thương lượng cái giá đã, nếu không thương lượng được giá, nói thời gian giao hàng cũng có ích gì đâu? Đúng không xưởng trưởng Ngô?”
"Anh còn trẻ mà đã thành đạt như vậy, cả xưởng đều do anh quyết định, dưới tay có nhiều người như vậy, cũng là nhân vật lớn nổi tiếng cả huyện rồi, chúng ta nói chuyện dễ dàng một chút, anh tính cho anh vợ tôi cái giá ưu đãi đi, biết đâu sau này tôi cũng sẽ đặt anh một chiếc thuyền, cả nhà chúng tôi đều làm nghề biển..."
Diệp Diệu Đông cũng nói: "Đúng vậy, chúng ta còn nhiều lần làm ăn mà, Xưởng trưởng Ngô cũng là nhân vật lớn đình đám, tâm nhìn xa, anh cũng biết thuyền đánh cá gỗ của chúng tôi chắc chắn sớm muộn gì cũng bị loại bỏ, bây giờ đã bắt đầu phát triển theo hướng thuyền đánh cá thép rồi, sau này thuyền đánh cá càng đổi mới nhanh, thiết bị chắc chắn càng ngày càng mạnh..."
A Quang vừa nói lời hay ý đẹp tâng bốc, vừa vẽ bánh vẽ vời, Diệp Diệu Đông cũng nói thêm vài điều về sự phát triển trong tương lai.
Khiến Xưởng trưởng Ngô nghe mà ngẩn người. Bây giờ đa số ngư dân đều khá vụng về thật thà, hai đồng chí trẻ tuổi này nói giỏi thật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận