Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 80: Khiến mọi người kinh ngạc(2)

Chương 80: Khiến mọi người kinh ngạc(2)Chương 80: Khiến mọi người kinh ngạc(2)
"Chúng tôi bắt được mấy ngàn cân cá thu, cậu cũng nhanh đi theo giúp chúng tôi khiêng đi." Diệp Diệu Đông nói xong thì túm lấy A Tài, vội vàng chuyển hết số giỏ còn lại đi.
"Cái gì mấy ngàn cân cá thu? Các cậu bắt được ở đâu? Thật hay giả? Đừng có lừa gạt tôi!" A Tài bị anh kéo đến loạng choạng, hất tay anh ra.
"Ai nha, cậu đừng cằn nhằn nữa, đi nhanh đi, nhìn một cái sẽ biết."
Đúng lúc hiện tại thủy triều rất nông, ở bến tàu không có con thuyền nào cập bến, anh ta cũng rảnh rỗi, nên nửa tin nửa ngờ đi theo bọn họ lên thuyền.
Kết quả vừa mới bước lên thuyền, liên nhìn thấy trong khoang thuyền chứa đầy cá thu, hai mắt A Tài sáng lên: "Thật sự là cá thu! Nhiều như vậy, các cậu chỉ giăng một lưới đã bắt được một đàn cá thu à?"
A Quang không ngẩng đầu lên nói: "Đâu chỉ một lưới, trong khoang thuyền còn có nhiều hơn, cậu nhanh giúp chất lên đi."
"Cá thu thu mua bao nhiêu tiền?" Diệp Diệu Đông càng quan tâm tới vấn đề này hơn.
"Hai hào."
"Vãi, có thể nhiều hơn một chút không?"
"Đủ cao rồi, tôi bán qua tay cũng chỉ kiếm được hơn hai xu tiền."
"Không thèm tin cậu, giúp khiêng lên trước đi."
"A - trong khoang thuyền còn nhiều như vậy? Các cậu gặp đàn cá thu nhỏ kiểu này ở đâu vậy?" A Tài sửng sốt, ngay cả khoang thuyền cũng đầy cá thu.
"Hỏi nhiều như vậy làm gì? Nhanh tới giúp đi!"
Từng giỏ từng giỏ cá thu lần lượt được khiêng ra khỏi thuyên, mọi người xung quanh bến tàu đều sửng sốt. Bến tàu trong thôn của bọn họ chỉ là bến nhỏ, bình thường chỉ nhận hàng hóa từ những thuyền nhỏ thả lưới hoặc từ lưới đánh cá bát quái, một thuyền cũng không có nhiều hàng hóa, bọn họ chưa từng nhìn thấy từng giỏ từng giỏ cá thu như thế này, mọi người ở điểm thu mua đều bàn luận.
"Lạy trời, nhiều cá thu như vậy, là thuyền nhà ai bắt được vậy?"
"Sao lại nhiều như vậy? Có thuyền lớn cập bến của chúng ta sao?"
"Chắc chắn không phải, cũng không thấy bóng dáng của thuyền lớn."
"Chặc chặc, lại phát tài rồi! Mấy ngày trước Diệp Lão Tam vừa mới bắt được một lưới cá lù đù vàng, hôm nay lại có người bắt được mấy ngàn cân cá thu."
"Nhà ai vậy? Hình như tôi vừa nhìn thấy là nhóm của A Đông?"
"Mấy người A Đông, A Quang...
"Không phải chứ? Bọn họ cũng có thể làm được chuyện nghiêm túc thế này?"...
Những giỏ cá thu chất đống ở điểm thu mua, những người đang đào ngao trên bãi biển phía dưới cũng nghe nói có người đã bắt được mấy ngàn cân cá thu, trong đó còn có Diệp Diệu Đông.
Mấy người nhà họ Diệp giật mình, Đông Tử bắt được mấy ngàn cân cá thu?
Thật hay giả? Anh ra khơi từ khi nào?
"Đi, chúng ta lên bờ xem thử, dù sao thủy triều sắp lên rồi." Mẹ Diệp vội vàng gấp gáp đứng lên.
Từ khi nào đứa con thứ ba của bà lại đáng tin như vậy?
Lâm Tú Thanh ôm con trai trong lòng vừa mừng vừa sợ, cô biết người đàn ông của mình ra khơi, nhưng không phải anh đến một hòn đảo biệt lập để đào hải sản sao? Sao lại bắt được mấy ngàn cân cá thu?
Mấy người nhà họ Diệp ôm theo tâm trạng nghi ngờ đi về phía điểm thu mua, nhìn thấy những giỏ cá thu chất đầy trên mặt đất, Diệp Diệu Đông và A Quang đang khiêng một giỏ khác đi đến, bọn họ đều kinh ngạc đến há hốc miệng. Lâm Tú Thanh là người đầu tiên lấy lại phản ứng, đợi anh đặt giỏ xuống, cô liền kéo lấy cánh tay của anh: "A Đông, số lượng lớn cá thu này đều là anh bắt được sao?"
"Không chỉ có mình anh, A Quang, Tiểu Tiểu, A Chính, bọn anh đều có phần."
"Đúng là do mấy đứa bắt được?" Mẹ Diệp vẫn không thể tin được, đứa con trai thứ ba này của bà tay không thể xách, vai không thể khiêng, từ lúc nào lại làm việc nghiêm chỉnh như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận