Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 136: Ai cũng có một đứa con mất nết(2)

Chương 136: Ai cũng có một đứa con mất nết(2)Chương 136: Ai cũng có một đứa con mất nết(2)
Bà cụ cười cười, Lâm Tú Thanh chỉ đơn giản gắp lên và cho đứa trẻ ăn trước, dù sao cũng không phải là vật hiếm của lạ gì, không cần đẩy qua đẩy lại, những người cùng bàn chỉ nhìn ăn mà không nói một lời.
Tiết lươn là tinh chất của toàn bộ cơ thể của nó, là một loại thuốc bổ tuyệt vời. Nhưng trẻ con không thích ăn huyết mà lại bị người lớn ép ăn, làm sao có thể ăn lươn mà không ăn tiết?
Sau khi ăn uống xong, ngoại trừ cha Diệp đi ngủ sớm vì muốn ra biển, những người còn lại đều ngồi trước cửa hóng mát, Diệp Diệu Đông nằm trong phòng một lúc không ngủ được nên anh cũng ra ngoài tận hưởng không khí mát mẻ.
Vừa bước ra ngoài đã nghe thấy tiếng một đám phụ nữ đang buôn chuyện ở đó.
"Chiều nay mấy cô bán con cá lớn đó bao nhiêu? Có phải là một trăm cân không?"
"Có thể bán được mấy chục tệ không?"
"Tôi nghe vợ A Cai nói rằng con cá này có giá 40 tệ!"
"Trời ơi, đáng tiền như vậy á?"
Lúc này, phụ nữ nhà quê làm sao có thể biết được cái gì gọi là của cải không được phơi bày, mọi người tụ tập lại với nhau, hoặc là buôn chuyện hoặc so sánh, mẹ Diệp mặt mày rạng rỡ, rêu rao cười nói: "Không có nhiều như vậy, chỉ có hơn 30 tệ thôi, những hàng hóa khác cũng bán chung nên mới nhiều như thế."
"A Đông gần đây rất thành công, một con cá thu và một con cá mú, bây giờ lại bắt được một con khác gọi là sọc cái gì đó... đúng là phát tài rồi."
"Là cá cam sọc! Đây là lần đầu tiên một con cá lớn như vậy xuất hiện trên bãi biển của chúng ta, A Đông đúng là may mắn..."
Diệp Diệu Đông dựa vào ghế bành lắc lư, lười biếng nói: "Không phải con may mắn, mà là A Thanh may mắn, cô ấy tìm được, con chỉ giúp xách mà thôi, toàn bộ tiền đều vào túi cô ấy, con chỉ là nhân viên làm công." Dì hàng xóm bên cạnh cười nói: "Không phải có câu, giữa vợ chồng là của em thì cũng là của anh đó sao?"
"Đúng thế, sao lại bảo là con làm công cho A Thanh chứ?"
"AI..."
Diệp Diệu Đông thở dài, sau đó đứng dậy, lấy trong túi ra một bao thuốc Lá Hữu Nghị ném lên ghế, sau đó lục hai túi, xoay một đồng xu năm xu và một đồng hai xu trong tay.
"Thấy rồi chứ? Trong túi rỗng, chỉ có bảy xu, tất cả số tiền tôi bán cá kiếm được đều thuộc về cô ấy. Chẳng phải tôi làm việc cho cô ấy sao?"
Lâm Tú Thanh liếc mắt nhìn anh, cười xấu hổ: "Anh còn không biết ngại mà khoe ra...
Mẹ Diệp không khỏi cười mắng: "Con có thuốc lá để hút là tốt rồi, con muốn bỏ tiền gì vào túi? Không cần phải đưa hết tiền cho con, tiền trong nhà nên do con dâu giữ, có vài đồng tiền tiêu vặt là đủ rồi, thuốc lá Hữu nghị chỉ bốn năm xu một gói, đủ cho con dùng mấy ngày."
"Ôi, lúc còn nhỏ mẹ nuôi, khi kết hôn do vợ quản, nói không chừng già rồi còn phải nhìn sắc mặt con trai với con dâu mà sống, ôi cuộc sống -"
Anh ngồi xuống và bắt đầu lắc lư chiếc ghế bành!
Điều này được một số chú xung quanh anh đồng tình: "Có lý, nhưng không phải lúc nào cũng được quản lý, uống nhiều rượu vô thì sẽ bị cằn nhằn mãi."
"Đúng vậy, còn bị ghét bỏ nữa... Không phải mùi thuốc lá nồng nặc, mà là ngáy nhiều làm phiên người ta..."
"Cái đồ nghiện thuốc lá như ông, ngày nào cũng ở đó ho khụ khụ mà vẫn còn cứ hút..."
Một lúc sau, xung quanh có tiếng những người dì mắng chửi...
Sau khi thành công chuyển đổi chủ đề, Diệp Diệu Đông lại bắt đầu nhàn nhã đu đưa, anh không thích người ta hỏi về hoàn cảnh gia đình mình, tính toán xem gần đây anh kiếm được bao nhiêu tiền.
Ngay lúc anh đang lắc lư chiếc ghế của mình, không biết tên nhóc mất nết nào đó đã tiến tới và đẩy ghế của anh ra sau, khiến anh ngã xuống đất!
"A, chết tiệt... mẹ nó, ai làm thế?"
"Hahahaha-"
Diệp Diệu Đông tức giận đứng dậy, nhìn chằm chằm vào nhóm nhóc đang cười đùa cách đó không xa, bao gồm cả những đứa trong gia đình mình và những đứa hàng xóm.
Đúng là một đám mất nết!
"Chú ba, là Diệp Thành Hổ, cậu ấy thua cược với chúng cháu..."
"Thằng nhóc thối, đừng chạy!"
"A, cha ơi- Là bọn họ, chính là bọn họ nói cha sẽ không tức giận, anh A Hải cũng nói ngày nào cha cũng chơi với họ như thế này, chỉ đùa thôi, chắc canh cha sẽ không đánh con..."
"Ahhh... Con sai rồi, mẹ - mẹ ơi... cứu mạng... cha sắp đánh chết con rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận