Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 530: Lặn xuống biển

Chương 530: Lặn xuống biểnChương 530: Lặn xuống biển
Ban đầu chỉ nghĩ xem có thể bắt được mấy con Tôm hùm xanh nhỏ không, không ngờ còn có niềm vui bất ngờ.
Hải sâm hoang dã là "nhân sâm biển", vua của trăm vị bổ, sách cổ ghi chép, hải sâm cùng với đông trùng hạ thảo hoang dã, linh chi trên núi, thai nai trong rừng được gọi là "tứ tiên thiên nhiên".
Diệp Diệu Đông ném hải sâm trong tay vào thùng đựng nước biển, tiện thể bắt mấy con Tôm hùm xanh nhỏ đang bỏ trốn vào, mấy con tôm hùm xanh nhỏ này cũng béo lắm, đuôi cuộn tròn, nhìn mỗi con đều nặng bốn năm lạng.
Trên boong còn có mấy con cá bị bắt lên cùng, có 3 con tôm chín khớp, con cũng không nhỏ, còn có cá sạo, cá nhiều châu, cá đế giày, cá đuối nhỏ, ngoài ra còn có mấy con cá san hô nhỏ có sọc màu sắc, nhìn vẫn còn sống, miệng cứ động đậy, anh trực tiếp thả chúng.
"Cha thu dọn, con tiếp tục thu lồng." Cha anh vui mừng giục, đồng thời phân loại cá trên boong bỏ vào các giỏ cá khác.
Diệp Diệu Đông vỗ tay đứng thẳng dậy: "Được."
Anh nắm một đầu dây tiếp tục kéo lồng, rất thuận lợi lại thu lông thứ hai lên, qua lưới, họ đều nhìn thấy bên trong có tôm hùm xanh nhỏ đang bò loạn.
"Lại có mấy con Tôm hùm xanh nhỏ nữa."
Nếp nhăn nơi đuôi mắt của cha anh càng thêm sâu: "Tốt tốt tốt, mấy con cá này cũng được, mở ra trước..."
Túi lưới vừa lỏng ra, lại rơi tung tóe, nhưng lần này chỉ có một con hải sâm.
"Cũng không biết mấy con hải sâm này sống bao nhiêu năm rồi, con nào cũng to, gai trên người cũng dày."
Hải sâm hoang dã, sinh trưởng ở vùng biển sâu, do chịu áp lực độ sâu nước, dòng chảy, thủy triều, thêm vào phải tự bắt mồi, lượng hoạt động lớn, gai hải sâm trở nên dày, ngắn, khỏe.
Hải sâm cũng chủ yếu xem gai có dày không, chỉ có dày khỏe mới chứng tỏ sức sống tốt, như vậy độ dai và giá trị dinh dưỡng của hải sâm mới cao.
Hải sâm nuôi, thời gian sinh trưởng ngắn, lại không cần tự bắt mồi, nước nuôi lại nông, áp lực nhỏ, môi trường tương đối yên tĩnh, không có các yếu tố thủy triều tự nhiên, gai hải sâm sẽ mảnh dài hơn.
Hải sâm mà anh bắt được tất nhiên là hoang dã thuần túy.
Lồng thứ hai bắt được 1 con hải sâm, 3 con Tôm hùm xanh nhỏ, năm sáu con tôm chín khớp, mấy con cá kia không nói nữa, giao cho cha anh thu dọn, anh tiếp tục thu.
Nhưng lúc kéo, anh lại phát hiện, kéo không nổi.
"Ồ? Xong rồi, quả nhiên bị mắc rồi?"
"Mắc rồi?" Cha anh buông hàng trong tay, cũng đi đến mạn thuyền, thử kéo một cái, phát hiện đúng là không thể kéo nữa.
"Làm sao đây? Vốn lo sẽ bị mắc kéo không lên, đúng là kẹt rồi, mới thu được hai cái lên..."
Diệp Diệu Đông đã sớm dự liệu, dưới đáy rốt cuộc là rạn đá ngầm, bị mắc mới là bình thường.
Anh bình tĩnh quay người đi lấy đồ lặn mà anh đặc biệt mang theo tối qua ở khoang thuyền nhỏ, còn có túi lưới tự chế: "Con xuống nước xem thử."
Cha anh nhìn anh nhanh nhẹn cởi áo khoác, đeo mặt nạ, ống thở, lại lấy khối nhựa cứng trong bao chân ra, cởi giày xỏ vào, chỉ thấy kinh ngạc, sao cái gì Đông tử cũng có vậy?
"Cái này... con mang mấy thứ này được không? Có tác dụng không? Mua từ bao giờ, được không đấy? Nước càng sâu, áp lực càng mạnh..."
"Không biết có tác dụng không, con thử xem lặn sâu được bao nhiêu, dưới có rạn đá ngầm, trước đó còn có thuyền chìm, chắc không sâu lắm."
Mấy thứ này là Lâm Tập Thượng kiếm được, trên còn có tiếng Anh, chắc không đến nỗi quá tệ.
Anh làm đơn giản vài động tác khởi động, trong lời dặn dò ân cần của cha, anh nhảy xuống nước.
Anh cũng không vội lặn xuống, trước tiên thử bơi một lúc ở chỗ nước nông, làm quen một chút, lại thử độ chặt lỏng của mặt nạ, chân vịt quạt có dễ tuột không.
Cảm thấy đều không có vấn đề, thích ứng rồi, anh mới lặn xuống dưới.
Năm ngoái không có công cụ gì, anh chỉ lặn xuống khoảng chưa đến mười mét đã cảm thấy áp lực hơi lớn, nên khó chịu nổi lên, lần này anh lại thấy cũng được.
Từ từ quạt chân vịt, lặn xuống khoảng năm mét, độ trong suốt của nước biển ở đây rất tốt, ánh sáng dưới nước vẫn khá đầy đủ, có thể nhìn rõ cá tôm nhỏ bơi lẻ tẻ xung quanh.
Nhìn xuống có thể lờ mờ nhìn thấy một con thuyên chìm đang nghiêng, mũi thuyền hướng lên, sát bên rạn đá ngầm.
Anh tiếp tục lặn xuống hướng đáy biển rạn đá ngầm và thuyền cá.
Xuống đến khoảng mười mét đáy biển, anh đều cảm thấy ổn, không có bất kỳ khó chịu nào, quả nhiên vẫn phải nhờ công cụ mới được.
Tuy ở độ sâu này nhìn cảnh quan dưới nước xung quanh không rõ lắm, có cảm giác hơi xám xịt, nhưng ánh sáng vẫn rất sáng, cá lớn bơi xung quanh cũng nhiều hơn, chỉ là không thành đàn, chỉ lẻ tẻ bơi qua.
Vừa lúc này có hai con cá sạo một lớn một nhỏ đang bơi về phía anh, con lớn nặng năm sáu cân, con nhỏ nhìn cũng phải ba cân, chỉ tiếc trên tay anh không có công cụ tiện dụng để bắt, đành bỏ qua.
Phía trước bên trái cũng đồng thời có bảy tám con cá đầu đen bơi qua, anh cũng tránh sang một bên, lại tiếp tục lặn xuống dưới.
Cũng không biết lại lặn sâu bao nhiêu, ước chừng mười ba mười bốn mét, anh không thấy trên người có bất kỳ khó chịu nào, liền gan dạ tiến gần rạn đá ngầm xung quanh con thuyền cá kia. Cách không xa, anh đã thấy xung quanh có Tôm hùm xanh nhỏ đang bơi, còn có một đàn nhỏ tôm chín khớp, đủ loại cá nhỏ, bên cạnh đá ngầm còn kẹt một cái lồng.
Tìm được mục tiêu rồi, anh lập tức mừng rỡ, quạt chân vịt bơi về phía đá ngầm.
Vừa lúc một con Tôm hùm xanh nhỏ đang bơi về phía anh, đồ được tặng miễn phí đừng từ chối, anh thuận tay bắt lấy nó.
Chỉ thấy nó giấy giụa hết sức, râu quơ loạn, thân thể liên tục co rồi duỗi, lại co, cố thoát ra, nhưng đồ đã vào tay, sao Diệp Diệu Đông có thể buông tay để nó chạy mất chứ.
Anh vui vẻ bỏ nó vào túi lưới bên hông, đồng thời vươn móng vuốt ma quỷ về phía đàn tôm chín khớp xung quanh.
Đàn tôm chín khớp sợ hãi tứ tán, anh dùng hai tay cũng chỉ bắt được hai con.
Bỏ vào túi lưới rồi, anh không tiếp tục bắt nữa, mà trước tiên dịch cái lông bị mắc trên rạn đá sang một bên, tiện lát nữa lên bờ, kéo lên.
Trong lồng vui mừng có mấy con Tôm hùm xanh nhỏ đang bò, anh không nóng vội bắt ra ngay bây giờ, đợi lát nữa kéo lên rồi mở ra cũng không muộn, túi lưới anh còn phải đựng hàng khác.
Bên cạnh rạn đá có một đống ốc biển và bào ngư, kẽ đá thỉnh thoảng còn có vài con Tôm hùm xanh nhỏ và cá nhỏ bơi qua, những thứ này khiến anh đều hưng phấn vô cùng...
Anh trước tiên bắt những con Tôm hùm xanh nhỏ mà tay với tới được.
Bắt tôm hùm phải bắt từ phía sau, vì nó sẽ dùng đuôi bật lùi.
Vì xung quanh đều là kẽ đá ngầm, không gian nhỏ, chỉ cần tay với tới được, vẫn rất dễ bắt, anh liên tục bắt được ba con, một con chạy mất, những con khác trốn trong kẽ đá quá sâu, tay không có công cụ tiện dụng, cũng không với tới quá sâu.
Vẫn là kinh nghiệm quá ít, không thì mang theo cái vợt tay nhỏ cũng được.
Lại quan sát xung quanh một chút, không thấy Tôm hùm xanh nhỏ nữa, anh thấy cách đáy không xa, suy nghĩ rồi lại xuống thêm một chút, để chân chạm đất trước. Còn về bào ngư chen chúc nằm trên đá ngầm, anh tạm thời cũng không nóng vội cạy ra, mấy thứ này chạy không thoát.
Khu vực này không biết là vì gân bờ, hay là vì chuyển động đáy vỏ, nước biển không sâu lắm, anh ước chừng chỗ này cách mặt nước cũng chỉ mười mấy mét.
Dưới chân là bùn cát mềm mịn, bên cạnh còn có đá lớn nhỏ đủ loại, quan sát bốn phía, ngoài tiếng nước, cảm giác yên tĩnh đến đáng sợ, nhưng may là sinh vật đáy biển xung quanh không ít.
Rong biển tảo biển mọc thành bụi lớn đụng đưa trong nước, một số loài cá bơi quanh bụi cỏ, không xa còn mọc mảng san hô nhỏ, Tôm hùm xanh nhỏ, cá san hô đều xen kế trong đó.
Đáy biển nơi này không rực rỡ như tưởng tượng, cũng không có cá bơi thành đàn vây quanh, nhưng nhìn lại thấy một mảng tươi tốt.
Anh tìm kỹ xung quanh, mới thấy phía trước chỗ tảo biển rậm rạp có một con hải sâm, anh dịch chân, vạch tảo biển thấp ra, nhặt con hải sâm bất động kia lên, trong lòng thâm mắng một câu.
"Nấp kỹ thật, suýt nữa bỏ qua, may mắt ông đây tinh đấy."
Bỏ con hải sâm trong tay vào túi lưới, anh lại đột nhiên thấy dưới bùn cát bên chân còn có một con, mấy cái gai ngắn dày trên lưng lộ ra dưới mắt anh.
Thử dùng tay cạy một cái, đúng là lại cạy được một con nữa.
Anh lại thầm nghĩ một câu: "May mà mắt tao tốt, cái này cũng để tao cạy ra được."
Dưới chân mang chân vịt không tiện dùng chân đá bùn cát, anh dứt khoát bỏ qua phía dưới, trước tiên bắt con Tôm hùm xanh nhỏ trốn trong cỏ biển.
Đừng hỏi anh sao biết trong cỏ biển có, lý do là phía trước có hai cái râu dài, lộ ra ngoài cỏ biển xanh biếc, anh dùng mông nghĩ cũng có thể khẳng định đây là râu tôm hùm.
Nhìn cành lá thon dài này theo nước biển đung đưa, đột nhiên trong đầu anh không kiểm soát nổi, bắt đầu ngâm nga. Cỏ biển, cỏ biển, theo sóng lượn lờ...
Cỏ biển, cỏ biển, trong bọt sóng nhảy múa...
Anh lập tức rùng mình một cái.
Bài hát này ma chướng quá.
Anh lắc đầu, xua đuổi giai điệu ma quỷ này ra khỏi đầu, tiến lên vạch cỏ nước um tùm, con Tôm hùm xanh nhỏ kia bị động tác của anh làm giật mình đang định chạy trốn, anh mắt nhanh tay lẹ định túm râu.
Nhưng ngay khi tay vừa chạm vào râu, cỏ biển xoẹt một cái khuấy động, nước xung quanh giữa cỏ biển lập tức như tung bụi, liền trở nên đục ngầu.
Cộp một tiếng, lại đâm vào đùi anh, trong nháy mắt lại chui qua háng anh.
Anh quay đầu đuổi theo, chỉ thấy nó lại chạy trốn vào bụi tảo biển, sợ lại bị nó chạy mất, anh cẩn thận tiếp cận, lúc nó định chạy trốn lần nữa, anh nhanh chóng đè năm ngón tay xuống, cuối cùng bắt được thân nó.
"Bị tao tìm ra còn định chạy, không có cửa đâu..."
Con này có thân hình cũng khá lớn, nhìn cũng bảy tám lạng.
Mặc kệ nó giãy giụa, anh lại bỏ vào túi lưới bên hông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận