Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 394: Ba anh em cùng đi

Chương 394: Ba anh em cùng điChương 394: Ba anh em cùng đi
Xác định đúng phao rồi, Diệp Diệu Hoa liền nhổ phao lên, rồi kéo dây chì lên bắt đầu thu dây.
Hai người kia đứng bên cạnh, tò mò không biết sẽ kéo được thứ gì tốt, dù sao hôm qua có bão cá mòi mà.
Diệp Diệu Đông không hy vọng nhiều lắm, dù sao cá mòi là mồi sống hiện hữu, những con cá lớn ăn chúng còn không kịp.
Mấy cái câu của anh chắc chỉ câu được cá nhỏ hơn, nuốt không vừa cá mòi, nhưng cũng khó nói, biết đâu lại may mắn.
"Có nặng không?" Diệp Diệu Bằng đứng bên hỏi.
"Không nặng, kéo dễ lắm." Diệp Diệu Hoa nói.
Diệp Diệu Đông cũng không thất vọng: "Vậy chắc cá nhỏ."
Diệp Diệu Hoa tiếp tục kéo dây, lúc này cả ba đều thấy cá nhảy lên mặt nước.
"Cá cam thoi."
Diệp Diệu Bằng và Diệp Diệu Hoa đều hơi vui mừng, con đầu tiên đã câu được cá cam thoi, kích cỡ cũng không nhỏ.
Diệp Diệu Hoa tháo câu rồi cầm trên tay cân nhắc: "May mắn thật, cũng 3 cân rồi."
Cá cam thoi có hình thoi, lưng xanh đen, bụng trắng bạc pha xanh nhạt, hai bên thân có hai sọc xanh nhạt song song, trông khá đẹp.
Diệp Diệu Đông khá hài lòng, không mong chờ cá lớn, có cá là được rồi, cá cam thoi là nguyên liệu làm sashimi tuyệt hảo, con này cũng đáng 2-3 đồng.
Diệp Diệu Bảo thấy hơi chộn rộn, cũng muốn thử tay, sau khi Diệp Diệu Hoa liên tiếp kéo được hai con cá tráp đen 1 cân rưỡi và 3 con cá cam thoi cỡ 1 cân, anh không nhịn được nữa.
"Để en thử, để em..." Ai có thể cưỡng lại được cảm giác cây dây dài như mở hộp bí mật chứ, không bao giờ biết tí nữa sẽ có điều bất ngờ gì.
Diệp Diệu Đông cười haha, thậm chí còn tranh nhau làm.
Ba con cá căng cũng khá tốt, cá căng là loài cá nhỏ, thường chỉ 2-3 lạng, 3 con này được cả cân cũng không dễ dàng gì, một con cũng đáng giá một đồng.
Cá căng là cá ăn thịt điển hình ở biển, còn gọi cá gà thân hoa, phân bố rộng rãi nhiều vùng biển, thuộc cá nhiệt đới và cận nhiệt đới sống gần đáy.
Chúng thường sống gần đáy sỏi, cát hoặc gần rạn san hô vùng nước nông ven bờ, cũng có thể sống trong nước biển hoặc nước lợ.
Con tiếp theo câu được là cá mú, cũng không lớn lắm, khoảng một cân rưỡi.
Nhưng vẫn khá đáng vui mừng, vài tháng qua anh cũng bắt được khá nhiều cá mú và các loại cá quý, nhưng cá mú xanh là lần đầu căn câu.
Cá mú hổ, cá mú vây vàng, cá mú nhẫn, cá mú đốm đỏ, cá mú xanh lá, và hôm nay thêm cá mú xanh, anh cảm thấy có thể sẽ gom đủ các loại cá mú đã biết trong đời.
Nghĩ vậy là thấy vui rồi, cảm giác cuộc đời lại có thêm một dấu mốc.
"Lại một con cá ngựa lớn..."
"Con cá này cũng to đấy, hơn hai cân..."
"Câu trống, không có gì..."...
Diệp Diệu Đông dựa vào thành thuyền nhìn hai anh hăng hái, hôm nay thu được không tồi, ít câu trống, thường xuyên có cá cắn, quả thực rất vui.
Nhưng lúc này, anh nhíu mày: "Các anh có nghe thấy gì không?"
"Cái gì?"
Hai anh ngưng việc, ngơ ngác hỏi.
"Có vẻ như tiếng chó sủa?"
"Không thể nào? Biển có chó đâu?" Diệp Diệu Đông cũng nhíu mày: "Em nghe thấy tiếng chó sủa mà?"
"Chẳng lẽ ma ám?"
Diệp Diệu Đông ngơ ngác nhìn xung quanh, rồi chiếu đèn xuống biển, thấy một con cá nhỏ vẫy vùng bên mạn thuyền.
Anh tìm cái vợt cá, chiếu đèn vớt nó lên, tiếng chó sủa càng rõ, anh liền thả cá xuống biển.
Anh nhớ ra rồi.
"Đông tử? Sao bắt rồi lại thả? Chưa kịp xem kỹ mà."
"Tiếng chó sủa là do con cá này phát ra sao? Lạ thế?"
Diệp Diệu Bằng và Diệp Diệu Hoa đều tò mò.
"Con cá này gọi là cá nóc hòm, là một trong 10 loài kỳ lạ nhất thế giới. Nó có chất độc trên da, cực kỳ nguy hiểm, tính tình khó chịu, một chút kích động hoặc bị bắt, vớt là phun độc, rồi tự sát, nếu ở dưới biển thì còn được, có nước pha loãng."
"Vậy tiếng chó sủa do nó phát ra à?" Diệp Diệu Hoa cảm thấy quá kỳ lạ, cá cũng có thể sủa như chó ư.
"Ừ đúng."
"Thật kỳ quái..."
"Thôi không để ý nữa, thả xuống nó sẽ không tự sát đâu, các anh nhanh thu dây đi, trời sắp sáng rồi, thu xong là có thể kéo lưới liền, khỏi ảnh hưởng công việc."
Biển rộng lắm chuyện lạ, có những loài gặp sẽ nhận ra và thấy thú vị, nhưng phần lớn gặp phải đều không biết. ...
Trời dân sáng, hai anh không lãng phí thời gian, tranh thủ thu cá và dây câu, nhưng một phút không cẩn thận, câu được một con mực nan lớn, Diệp Diệu Hoa không chú ý, bị nó bắn mực ngay mặt, mắt nhắm tịt luôn.
"Trời ạ, dữ thật..."
Diệp Diệu Đông ngơ ngác nhìn, mấy con mực trước đó hoặc là không phun mực, hoặc là kéo lên phun ra, cũng không có chính xác như con này.
Diệp Diệu Hoa chạm vào nó, hay lắm, nó thậm chí còn phun nhiều hơn...
"Đi rửa đi." Diệp Diệu Bằng nhân cơ hội tiếp quản đường dây chính, tiếp tục thu hàng.
Phải mất gần hai tiếng đồng hồ mới thu thập được hết các hàng lưỡi câu, ba anh em cũng thích thú theo dõi, một trong mấy hàng lưỡi câu cuối cùng thực ra có treo một con cá bom trên đó, còn tưởng hôm nay không có cơ hội kiếm được cá lớn rồi.
Mặc dù loài cá bom này không lớn lắm, có lẽ nặng chưa đến 30 cân nhưng nó vẫn là loài cá bom và là loài cá lớn nhất được đánh bắt bằng dây câu trong hôm nay.
Các cá khác bao gồm cá sói biển, cá đuôi ngựa, cá hồng đen, lươn, cá chẽm... Trong số đó, cá ngừ thu chiếm 1/3 và có nhiều nhất.
Mặc dù hôm nay không có thứ gì đặc biệt giá trị, nhưng số lượng cũng lớn, Diệp Diệu Bằng và Diệp Diệu Hoa đều bị cám dỗ và dự định khi trở về sẽ làm mấy trăm cái thử.
Họ còn cố ý để hàng của anh riêng biệt và đặt vào một góc để khi đến lúc bán có thể dễ dàng phân biệt.
Sau khi thu thập hết dây câu, Diệp Diệu Đông tìm một góc đi ngủ, hôm qua mệt quá nên anh cứ ngáp dài liên tục.
Bây giờ công việc đã xong, anh nghiêng đầu ngủ ngay.
Dù sao việc thả lưới cũng không liên quan gì đến anh, thả lưới xong phải hai ba giờ mới vớt lên, tỉnh dậy mới thấy họ đã vớt được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận