Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 299: Dù ồn ào cũng phải chạy sô

Chương 299: Dù ồn ào cũng phải chạy sôChương 299: Dù ồn ào cũng phải chạy sô
Con nhỏ cũng há miệng theo: "Lão yêu quái... lão yêu quái..."
"Còn nữa, bà nội còn chửi bọn họ ăn phân phải không? Sáng sớm đã tới đây phun phân, còn nói không có tiền, thiếu phân ăn thì nhà mình cho họ một ít cũng được..."
Diệp Diệu Đông nhìn cậu bé miệng đầy cơm, hăng hái nói rồi làm động tác, hạt cơm thoắt cái lại bay ra ngoài, khiến anh không biết nói sao.
Lâm Tú Thanh miệng cũng đầy cơm, đột nhiên thấy khó nuốt, phải vươn cổ mới gượng nuốt được.
"Ăn cơm thì ăn, nói gì thế? Việc người lớn trẻ con đừng xen vào."
"Không phải cha hỏi con có sợ không à! Con cảm thấy rất náo nhiệt, nhưng vẻ mặt của cha lúc nãy rất đáng sợ."
Thì ra không phải bị dọa mà sợ vẻ mặt hung dữ của anh.
Diệp Diệu Đông võ vỗ đầu cậu: "lm miệng, ăn cơm đi."
Cậu bé lẩm bẩm nhỏ: "Rõ ràng cha hỏi con trước mà..."
Diệp Diệu Đông liếc cậu, cậu lập tức im lặng gắp thức ăn.
Ăn xong, Diệp Diệu Đông định đi ra ngoài, Lâm Tú Thanh lo lắng gọi anh lại: "Anh đừng tới nhà Hứa Lại Tam nhé."
"Biết rồi."
Lâm Tú Thanh nhìn bóng lưng anh đi, không biết anh có nghe không.
Diệp Diệu Đông vừa ra khỏi nhà đã tới nhà Tiểu Tiểu, lúc này Tiểu Tiểu cũng mới ăn cơm xong, đang nhàn rỗi đùa với con gái.
"Sao lại đến nữa?"
"Hai bà già nhà Hứa Lại Tam sáng nay tới làm loạn nhà tao, chắc là từ mồm Hứa Lai Phú mà biết chúng ta bắt được nó."
"Hả? Lên làm loạn nhà mày à?" Tiểu Tiểu ngạc nhiên nói: "Nghe nói hai bà già đó cứng đầu lắm."
"Ừhm, nói là bị mẹ tao đuổi ra, không lên nhà mày chứ?”
"Không, hay là tới nhà thằng Mập rồi? Tới xem thử đi? Vừa đúng lúc giải sầu."
Hai người rảo bước từ từ, trò chuyện dọc đường.
"Tao đoán tối qua đánh nhẹ tay quá, bọn này thật quá vô liêm sỉ."
"Đúng rồi, tối rảnh rỗi đi phục kích một lần nữa nhé?"
Diệp Diệu Đông đút hai tay trong túi, đồng ý: "Cũng hay đấy, ban đêm rảnh rỗi cũng chẳng có gì làm."
Hai người vừa rảo tới khúc quanh thì thấy xa xa nhà thằng Mập đông người, còn có tiếng chửi, chưa kịp tới gần thì đã thấy một người phụ nữ mập mạp cầm dao từ trong nhà lao ra, hai bà già kia chỉ trong nháy mắt đã tái mét, nương tựa lẫn nhau chạy trối chết, sợ chạy chậm sẽ bỏ mạng.
Hai người liếc nhau, đi nhanh tới gân, mới nghe xung quanh bàn tán hai bà đó đáng đời, cả nhà đều có tâm địa xấu...
Người phụ nữ cầm dao vẫn trừng mắt tức giận: "Mấy bà già này mà còn dám lên nhà tôi gây sự, tôi dọa chết bà ta luôn."
Thằng Mập cũng chửi rủa, nói cũng nửa chân vào quan tài rồi mà còn không chịu yên phần, cố tình ra ngoài gây chuyện.
"Mập."
Diệp Diệu Đông và Tiểu Tiểu chen vào đám đông.
"Sao hai đứa mày tới đây?"
"Đi ngang thấy một màn hay quá nên ghé xem."
Thằng Mập chửi thề: "Mấy bà già đấy, cả bó tuổi rồi mà còn không yên phận, sống yên bình quá chịu không nổi hay sao? Ở yên trong nhà hưởng tuổi già còn gì bằng chứ?”
"Ai mà biết chứ?" "Có tới nhà hai đứa mày không?"
"Sáng qua nhà Đông tử rồi, không tới nhà tao."
Thằng Mập lạnh lùng cười nhạt: "Chẳng lẽ đang đi chạy sô à? Sáng sớm tới nhà Bí thư Trần, rồi nhà Đông tử, giờ trưa tới nhà tao, chắc tí nữa lại tới nhà mày đấy?"
Tiểu Tiểu há hốc mồm: "Không đùa chứ? Thật sự đi chạy sô gây sự à? Má nó... mấy bà già này cứng đầu thật đấy."
Diệp Diệu Đông cũng bật cười: "Hay là mày về xem nhà có khách không? Nói không chừng đã tới nhà mày rồi, phải rộng cửa chào đón mới được."
"Không thể được, vợ tao không ngu đâu, chuyện khác còn nói chuyện được, nhưng đòi tiền thì khác gì muốn lấy mạng cô ấy..."
Vợ Mập cầm dao gõ vào ngực anh ta: "Vào ăn cơm đi, mới ăn nửa bữa, thế mà đến tận nhà, chết tiệt."
Mập hoảng hốt, vội đứng thẳng người, ưỡn ngực thu bụng lại: "A Phương à, cất dao đi, đừng vung vẩy lung tung, ngực anh đâu phải chỗ để đập, tay em trượt một cái mà dao sẽ cắt từ bụng xuống đấy."
Cô ấy lườm anh ta: "Vậy thì tốt quá, cắt một nửa bụng đi, vừa lúc giảm cân!"
Cô ấy cầm dao bước vào nhà, lẩm bẩm: "Cơm nguội hết cả rồi, tức chết đi được, mất ngon luôn."
"Để anh hâm lại nhé?"
"Khỏi, chỉ còn vài miếng, gắp hết đi, hâm cái gì mà hâm? Lại phải đốt củi, hai đứa nhỏ ăn xong rồi."
Mập chỉ biết ngoan ngoãn ngồi ăn.
Diệp Diệu Đông và Tiểu Tiểu trố mắt nhìn, hiếm khi đến nhà Mập, không biết anh ta ở nhà như thế này, vợ sai đâu làm đấy.
Cười chết mất!
Mập cũng để ý thấy hai người liếc nhìn mình đầy ẩn ý, trừng mắt: "Có gì đâu mà nhìn, Tiểu Tiểu mau về xem nhà mày đi, biết đâu tụi nó đến tận nhà mày rồi đấy."
"Không sao đâu, chắc không đến nỗi, hai bà đó cũng phải nghỉ ngơi chứ, về nhà thở chút rôi cũng nên? Hơn nữa mẹ tao ở bên cạnh, anh em tao cũng sống quanh đó, chắc chúng cũng nghĩ vậy nên mới không đến nhà tao trước."
"Mày không nóng vội là được rồi, A Quang không có ở nhà, ra biển rồi, không biết có ghé nhà họ không."
"Chắc người không có ở nhà, dù có đến mắng chửi cũng vô ích, nói cho người điếc nghe à."
Vợ Mập không nhịn được mắng: "Một nhà toàn quỷ!"
Diệp Diệu Đông giơ ngón cái: "Đúng rồi, toàn quỷ cả nhà mài!"
Mập ghét bỏ nói: "Đúng là kinh tởm, lần sau gặp lôi vào bụi đập cho một trận."
"Chờ gì lần sau, tối nay đi luôn."
"Hay là bảo vợ mày khoác lên vai một con heo, đứng trước nhà bọn chúng mà làm thịt luôn nhỉ?" Tiểu Tiểu cười đùa đề xuất.
Mập lườm anh ta: "Đừng có ý kiến linh tinh, đừng xúi vợ tao."
"Tối xem sao, dù gì cũng phải ra nhà xí, ban ngày không dám ra, tối vẫn phải ra chứ."
Vợ Mập nhắc nhở: "Cẩn thận chút đấy, đừng đánh nhầm người rồi hỏng việc."
"Yên tâm, chúng tôi làm quen rồi."
Ngồi nói chuyện ở nhà Mập một lúc, định quay về thì cha vợ của Mập vừa mang mớ nội tạng heo và xương heo bán thừa vê.
Vợ Mập hào phóng cho mỗi người lấy một ít về, dù gì cũng là hàng dư.
Nội tạng heo có mùi nặng, giờ trưa nóng quá, chỉ buổi sáng tối mát mới ăn được. Heo giết sáng sớm, để đến ngày mai không còn tươi. Dù sao gia đình họ cũng không thiếu món này.
Diệp Diệu Đông và Tiểu Tiểu không khách khí, anh lấy luôn cái bụng và gan heo, Tiểu Tiểu lấy ruột và tim heo, bọc rơm rồi vui vẻ khoác lên vai đi.
"Có phải mình nên thường xuyên ghé nhà Mập chơi không nhỉ?"
“Tao cũng nghĩ vậy!"
"Mập quá cũng hại sức khỏe lắm, hai vợ chồng cũng nên giảm cân. Chúng ta làm anh em phải thỉnh thoảng ghé giúp họ giải quyết rắc rối này chứ."
Diệp Diệu Đông cười mắng: "Mày mới vô liêm sỉ đấy!"
"Khỏa mạnh mới sống thọ, tao vì bạn bè thôi mà, haha-"
"Sao không nói luôn lúc trong nhà đi?”
"Tao định lần sau ghé lại sẽ nói!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận