Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 409: Pikachu thực thụ(2)

Chương 409: Pikachu thực thụ(2)Chương 409: Pikachu thực thụ(2)
Hai cha con mỗi người một vợt lưới, vừa nói chuyện vừa cố gắng múc, chỉ nửa tiếng đồng hồ thôi, họ đã thấy cá hoa vàng trên mặt biển giảm đi.
Đây là không còn tăng thêm nữa à?
Hai cha con không mệt mỏi, múc xong phía này lại sang phía khác, đang thả lưới kéo nửa chừng cũng không thèm để ý, định múc xong sẽ tiếp tục.
Dù sao đây cũng là nhặt tiền mà...
Đến một tiếng rưỡi sau, hai cha con múc hết cá hao vàng trôi, mới ngồi phịch xuống nghỉ ngơi.
Diệp Diệu Đông vận động cánh tay, vẫn thỉnh thoảng vỗ vào hai bên tay: "Lại thế này vài lần nữa, tay con sẽ hỏng mất!"
Cha Diệp cũng cười toe toét, vận động cánh tay: "Người khác muốn gặp cũng gặp không được đâu."
"Do vận mệnh thôi! Hahal"
"Có khoảng một hai ngàn cân đó nhỉ!"
"Chắc vậy, chỉ là vợt lưới quá nhỏ nên mình vớt chậm thôi."
"Vớt chậm không sao, quan trọng vớt hết lên là được."
Hai cha con nhìn thuyền đầy cá, mặt ai nấy đều tươi cười.
"Hôm nay trời nắng quá, không thể để mấy con cá hoa vàng này nằm trên boong thuyền lâu được, chúng ta hãy kéo lưới lên, rồi đi thu câu, sau đó quay về."
Cha Diệp gật đầu đồng ý, những con cá hia vàng này cũng bán được cả một hai trăm đồng rồi. ...
Nghỉ ngơi được nửa tiếng, cảm thấy cánh tay đỡ mỏi, Diệp Diệu Đông bèn đứng dậy khởi động thuyền, chạy về phía vừa thả câu. Khi vừa đến nơi, anh chuẩn bị kéo lưới lên.
Cha Diệp giúp quấn lưới, còn Diệp Diệu Đông cũng giúp kéo. Nhưng anh cảm thấy chiếc lưới vừa kéo chưa lâu đã nặng bất thường.
Hai cha con cắn răng, cơ bắp tay sưng lên vì cố sức mới kéo được lưới lên từ từ.
Lúc này Diệp Diệu Đông cũng trợn mắt kinh ngạc. Trời má?
"Cá vàng à?"
"Ai bảo cha cá vàng? Đây là cá đuối điện đấy cha ơi! Là thứ Pikachu thực thụ đấy!"
"Hả?"
Cha Diệp nghe không hiểu anh nói cái gì đó "chu chu", nhưng nghe ra là cá đuối điện thì nhìn kỹ lại quả thật là cá đuối điện.
"Con biết tại sao lúc nãy nổi lên nhiều cá hoa vàng rồi. Quả thật là đàn cá hoa vàng gặp đàn cá đuối điện, bị điện giật choáng váng nên nổi lên mặt nước hết cả lũ. Một đàn cá đuối cùng phóng điện, trời ơi ai mà chịu nổi!"
"Đổ ra đi."
"Cẩn thận chút nhé, trong đó có một con to, bị nó chích điện một cái là xong đấy cha ạ. May mà lưới không dẫn điện."
Diệp Diệu Đông cảnh báo rồi nói: "Để con làm cho, cha lui ra đằng kia đi. Con trẻ khỏe, run nhè nhẹ không chết đâu."
Cha Diệp liếc mắt, nói năng thật khó nghe: "Xùy xùy, miệng ăn mắm ăn muối."
Cá đuối điện có dáng vẻ kỳ quái, thân dẹp, đầu và ngực dính liền, da trơn không vảy, phía sau kéo lê cái đuôi dài như cây gậy. Nhìn giống cái quạt lá cọ.
Mặt trên có cặp mắt nhỏ, phía trước bụng có cái miệng, hai bên có năm lỗ mang.
Trong đàn cá vừa đổ ra, có một con dài khoảng 1,6m, rộng 1m, là con to nhất. Các con khác khoảng năm sáu chục phân.
Khi kéo lên, hai cha con cảm nhận đàn cá đuối này cùng vài loài cá khác khoảng hai trăm cân.
Hai bên đầu cá đuối có thể phóng điện để tự vệ và bắt mồi. Cá đuối lớn có thể chích điện khiến người lớn bất tỉnh. Con to nhất này chắc có thể làm anh giật vài cái! Nghe nói pin điện cũng là học theo tính phóng điện của cá đuối mà ra đấy.
Đàn cá đuối còn chưa chết hẳn, hai cha con cẩn thận không đụng tới, chỉ đổ xuống boong thuyền.
"Lúc nãy con nói cái gì chu đấy?"
"Cái gì chu? Cha nghe nhầm rồi.", Diệp Diệu Đông lập tức đánh lạc hướng cha Diệp: "Trời ơi, lúc nãy nên thả thêm vài vòng nữa, dưới đáy chắc còn nhiều cá đuối lắm."
"Đã ra tới đây rồi, thu câu lên trước đã."
Bạn cần đăng nhập để bình luận