Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 278: Cá voi Bryde đuổi đàn cá(2)

Chương 278: Cá voi Bryde đuổi đàn cá(2)Chương 278: Cá voi Bryde đuổi đàn cá(2)
Có lẽ vì bị hai con cá voi Bryde đuổi nên bầy cá hoảng sợ bơi tán loạn chung quanh?
Đặt cá tráp đen vào thùng, anh lợi dụng cơ hội nhìn ra xa, thấy hai ba cái phao lưới đang được thả ở đó.
To gan thế à? Cá voi đã bỏ chạy rồi sao?
Suy nghĩ một chút, anh cũng chèo thuyền tới, mọi người đang thả lưới, chắc chắn là đã thấy đàn cá.
Diệp Diệu Đông chèo hết sức, khi đến gần thấy rõ vị trí của Tiểu Tiểu và A Chính, anh chèo thẳng đến chỗ họ. Vừa lúc họ kéo lên một lưới.
Nhiều cá thế, ước chừng cũng 10-20 cân, anh cực kỳ kinh ngạc: "Nhiều cá thế, cá bơn, cá hồng, cá nước ngọt, trời ơi, còn cả cá hoa vàng lớn nữal
Diệp Diệu Đông thấy trong lưới lại có một con cá hoa vàng óng, lúc này thì cá hoàn toàn tự nhiên, chưa ai nuôi.
Tiểu Tiểu và A Chính cũng thấy, vội vàng vui mừng kéo lên.
Các thuyền xung quanh dừng lại, nhao nhao hỏi: 'Mấy đứa bắt được cá hoa vàng à?"
Hai người vội đổ cá vào thùng, lựa con cá hoa vàng ra, cầm trên tay, nụ cười tươi rói trên mặt.
"Trời má, con này chắc phải 3 cân rồi." Diệp Diệu Đông ngưỡng mộ.
"Phải đấy, trị giá cả chục tệ rồi." Hai người mừng rỡ nhìn con cá.
Các thuyền khác cũng chèo tới xem, nói: "Giỏi thật, còn bắt được cá hoa vàng."
"To thế? Tiếc là bọn tao ra đặt lưới đất, không mang theo lưới tay."
"Đúng vậy, ai ngờ ở đây lại có hai con cá voi đuổi theo đàn cá."
"Hai con cá voi chạy rồi, may cho các cậu quá, tiếc là tôi đã thả hết lưới rồi." "Không cần tiếc, biết đâu đàn cá tán loạn, ngày mai lưới sẽ nhiều hơn."
"Hy vọng vậy."
Mọi người ganh tị vây quanh bàn tán, những chiếc thuyền còn mang lưới tay cũng vừa thả hai lưới nhưng không được hàng tốt.
Họ không khỏi ganh ty, vội vàng thả thêm vài lưới, hy vọng cũng gặp may như họ.
A Chính và Tiểu Tiểu sau khi vui mừng liên đổ cá vào thùng: "Mọi người tránh ra giúp đi, đừng chặn thuyền chúng tôi, cho chúng tôi ra ngoài thả thêm vài lưới."
Diệp Diệu Đông chèo sang một bên nhường chỗ, anh cũng muốn câu thử ở đây, xem có thể câu được cá tốt không.
"Đông tử, mày còn mang cần câu à?" Tiểu Tiểu kéo lưới, A Chính nhìn xung quanh thấy Diệp Diệu Đông đang gắn tôm sống làm mồi.
"Đúng vậy, nghĩ ra đặt lưới mà về tay không thì cũng uổng, ăn chay mấy ngày rồi, chưa được ăn cá tươi, tao nhớ còn cây cần cũ trong kho, nên mang theo thử xem có thể câu được vài con mang về không."
"Không sao, lát không câu được thì lấy chỗ bọn tao nè."
"Tốt quá, vậy cho tao con cá hoa vàng mang về hấp nhé?"
A Chính trợn mắt: "Cút đi, tao nói là mày cứ tùy tiện lấy mấy con cá khác ấy."
Diệp Diệu Đông liếc mắt: "Sao không nói sớm, tưởng cmày rộng lượng với anh em, muốn giúp đỡ anh em."
"Mơ đi."
"Bố mày đâu cần, vừa rồi tao đã câu một lúc rồi, bị bọn mày cắt ngang, coi tao câu thêm con cá hồng nữa nè!" Anh vừa nói vừa thả câu xuống biển.
"Đâu, cho tao xem mày đã câu được gì đi?"
"Bây giờ không rảnh, tao phải tận dụng thời gian, lát nữa sẽ cho bọn mày... Ôi... Ôi... cắn câu rồi... cắn câu rồi..."
Anh chưa dứt lời, đã cảm nhận cần câu bị cắn, liền vội vã kéo lên nhưng hơi vất vả, cần câu cong một vòng sâu, nhưng anh thích lắm.
Là cá lớn!
Tiểu Tiểu ở bên cạnh kéo lưới, nghe vậy cũng nhìn sang: "Trời má, cần câu nặng thế, chắc chắn có cá lớn!"
"Không biết kéo lên được không? Cần câu của mày thô sơ quá rồi." Người bên cạnh chưa kịp đi cũng nói.
A Chính cũng nói: "Đúng vậy, con cá này rõ ràng không nhỏ, tôm sống thật hữu dụng, còn chưa nói hết câu đã cắn câu rồi."
Diệp Diệu Đông cũng nghĩ thế, cái cần câu cũ thật tồi tàn, may maà anh có mang găng tay, vội vàng quấn dây cá nhanh trên tay mới kéo từ từ lên được.
"Ôi, cá chẽm, mẹ nó... to thế! Cỡ 30 cân không nhỉ? Giàu có rồi!" A Chính trợn mắt kinh ngạc.
Diệp Diệu Đông cũng rất bất ngờ, cá chẽm à? Cảm giác con này cũng không tới 30 cân, có lẽ 27-28 cân thôi, thảo nào nặng thế. Anh vui mừng đặt cá lên thuyền, rồi đánh cho ngất đi.
To thế này, vừa mới câu lên còn quây đạp, lỡ bất cẩn nhảy xuống biển thì nguy. Anh đánh ngất cho chắc ăn.
Mọi người cũng chứng kiến quá trình anh câu, ai nấy đều bàn tán, ganh tị.
"Trời ơi, cá chẽm to thế, giàu to rồi, giàu to rồi."
"Nghe nói ông trước đây Diệp lão tam từng kéo lưới được con 50 cân phải không? Lần này lại câu được một con, giàu thật rồi!"
"Không biết bán được bao nhiêu tiền nhỉ?"
"Chắc chắn không rẻ, ôi, cá hoa vàng rồi lại cá chẽm, sao chúng tôi không gặp may như vậy nhỉ?"
"Không mang theo gì cả, tức chết đi được..."
"Than ôi, không có vận may phát tài rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận