Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 444: Giật đầu cá, vá đầu tôm(1)

Chương 444: Giật đầu cá, vá đầu tôm(1)Chương 444: Giật đầu cá, vá đầu tôm(1)
Những chiếc thuyền đánh cá đang hoạt động với tốc độ không đổi, gió biển thổi vào tai, gió lạnh buốt buốt, tất cả chỉ vì kế sinh nhai mà thôi.
Trong quá trình làm việc, anh gặp phải một chiếc thuyền đánh cá khác, thấy từ xa nên anh tránh một bên khác, đi làm việc riêng mà không làm phiền nhau.
Mãi đến khi thuyền đánh cá hoạt động được 2 tiếng, Diệp Diệu Đông mới kéo lưới, bất kể giá trị của lưới này là bao nhiêu thì sản lượng thu hoạch cũng rất tốt.
Một túi lớn đựng đầy cá được kéo lên, họ phấn khởi thu hoạch, nhiều hơn lưới kéo lên trước bình minh.
Cá trong lưới này phần lớn là cá bùn, mỗi con to hơn lòng bàn tay, nặng khoảng nửa cân, cá bùn lúc này béo nhất, mùa hè một con chỉ khoảng 2 lạng.
Tiếng địa phương ở miền nam Phúc Kiến gọi nó là Nương Ai, ở một số nơi nó được gọi là cá bụng hôi, ở khu vực địa phương của họ, nó vẫn được gọi là cá bùn.
Gai cá không chỉ sắc mà còn độc, chọc phải thì đau như ong đốt, đặc biệt dễ bị chích khi làm sạch.
Nhưng loài cá này thực sự rất ngon, nó không có vảy cá, giết phải dùng kéo cắt bụng, nhưng phải cẩn thận, không được làm vỡ ruột, phải lấy ra nguyên vẹn, nếu không cả con cá sẽ rất đắng, mất hết vị ngọt tươi.
Rồi cắt bỏ hàng gai cứng trên lưng và bụng.
Đem nấu canh cá, phi thơm hai mặt rồi đổ nước sôi, cho gừng sợi, củ cải thái sợi nấu sôi rồi mới cho cá vào, cuối cùng nêm nếm.
Canh cá nấu ra sền sệt trắng, thơm ngon vô cùng, rắc hành lá lúc múc ra, màu sắc hương vị tuyệt vời...
Diệp Diệu Đông đổ cá ra, vừa cẩn thận bỏ vài con vào thùng của mình, thấy cá này là đầu óc anh đã nghĩ ra cách nấu. Về nhà sẽ chuẩn bị ngay!
"Cha có muốn mấy con này không, mang về nấu canh củ cải, vừa hay sau nhà đầy củ cải lớn rồi, ăn được rồi."
"Cha lấy vài con đi."
Anh lấy giỏ, ném 10 con vào, rồi bỏ thêm ít bạch tuộc và tôm tít từ thùng của mình, vài con cá ếch nữa, khoảng thế là đủ ăn cả ngày.
Dân ven biển kiếm tiền nhờ vận may, nhưng ăn không thiếu, chăm chỉ đặt vài lưới ven bãi, đợi thủy triều rút là thu được cả thùng, ăn không hết.
Diệp Diệu Đông phân chia hàng của mình xong, không quan tâm đến cá trên boong nữa, vỗ tay đứng dậy: "Cha lái thuyền đi, con thả lưới."
Tranh thủ thả thêm lưới rồi về, trời có vẻ sắp xấu, sáng còn có chút nắng yếu, trưa âm u, giờ mới 2h chiều mà đã tối sầm.
Ông Diệp vẫn đi lênh đênh gần đó, Diệp Diệu Đông thả xong lưới, lấy giỏ đựng đầy cá bùn, chắc cũng 8-9 cân.
Phía dưới còn mấy con cá và tôm nhỏ, anh bỏ riêng, mấy cái lưỡi câu phải vá lại, mấy hôm nay không cần mồi cá, không biết khi nào gió lên.
May là gió bắc, không nắng, để cá ra gió thổi cũng sẽ khô.
Người ven biển không thể thiếu phơi cá, nhất là mùa thu đông, không mưa là nhà nào cũng treo cá khắp cửa, tường, đường, đi đâu cũng nghe mùi cá nồng nặc.
Diệp Diệu Đông sắp xếp xong, rảnh rỗi tựa vào cửa cabin tránh gió, nhìn sóng gợn trên biển.
Trước đây trời còn ấm, mặt biển thường có cá nhảy, hôm nay không thấy, chỉ gặp đúng đàn cá cháo lớn, giờ chắc cũng lặn xuống rồi.
Kiếm tiền thật không dễ mà.
Anh nhìn biển và suy nghĩ về ý định làm thử lưới dính khi về nhà.
Đang suy nghĩ thì một con cá cờ rẽ nước lao nhanh qua làm anh giật mình.
Tốc độ rất nhanh, nhưng không cần hỏi anh cũng biết là cá cờ, vì thấy rõ vây lưng giương ra như lá cờ. Dù chớp nhoáng nhưng anh vẫn nhận ra. Cá cờ giống cá kiếm có mỏ dài, nhưng thêm cánh cờ bay phất phới.
Lần này anh không muốn rượt nữa, trời ạ, cái mỏ nhọn ấy nghe nói có thể đâm thủng cả thuyền ngầm kia mà, trước đây anh cũng không tin lắm, cho đến khi tận mắt thấy cá cờ đâm thủng thuyền sắt thì mới tin.
Nhưng chiếc thuyền phía trước lại tăng tốc truy đuổi, thật to gan! Chúc may mắn nhé!
Ông Diệp cũng nhìn theo, do dự nói: "Đông à, lần này mình không rượt nữa hả?"
"Không rượt nữa, tiết kiệm sức thôi."
"Con cá đó quá nguy hiểm, mình đừng có hám lợi nữa."
"Vâng."
Sau này anh nâng cấp thiết bị câu cá rồi, có điều kiện sẽ thử câu! Lúc đó câu cả đàn!
Diệp Diệu Đông mơ màng một lúc rồi không thấy thuyền kia, cũng không biết có bắt được không, thấy gần đến giờ rồi nên kéo lưới lên.
Chiều tối gió có vẻ mạnh hơn, có lẽ sắp nổi gió rồi, thu sớm về sớm.
Lưới này chỉ có vài con cá nhỏ và tôm, còn toàn bùn, chỉ vài con tôm tít lớn lẫn vào.
Diệp Diệu Đông nhấc lưới khác, thấy lưới này toàn cá lớn, phân nửa trên 1 cân. Trời ơi, lớn thật đấy.
Anh lại móc thêm 2 con ném vào thùng của mình và giỏ của bố...
Mình vất vả bắt, phải giữ lại vài con to chứ.
Ông Diệp thấy cũng không nói gì, cá này rẻ lắm, cứ để anh hưởng thụ đi.
Hôm nay cá bắt được giá trị không cao lắm, nhưng hai lưới sau này số lượng cá bùn cũng khá nhiều, hai lưới cộng lại cũng trên 200 cân. Cha Diệp vẫn rất hài lòng.
Diệp Diệu Đông cũng cảm thấy tạm được, không thể trông chờ may mắn mỗi ngày, mùa đông rồi, hôm nay thu hoạch cũng coi như không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận