Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 370: Mực lá(2)

Chương 370: Mực lá(2)Chương 370: Mực lá(2)
"Trời... nặng quá, cần câu cong kinh khủng, ch đợi chút... đợi chút rồi kéo..."
Cha Diệp giằng co kéo cần, Diệp Diệu Đông muốn thả lỏng, thu cần vào rồi mới kéo dây câu.
"Khoan đã cha, thu cần vào trước..."
"Rắc..."
Chưa kịp nói, cha Diệp giật mạnh một cái, cần câu rắc một tiếng gãy đôi...
"Chết tiệt... gấy rồi!"
Con cá cam sọc lội mạnh một cái, nửa cần câu bị kéo tuột xuống biển.
Diệp Diệu Đông tức giận đập nửa cây cần còn lại xuống thuyền: "Mẹ nó- gãy mất, để nó chạy rồi!"
Cha Diệp ngượng nghịu gãi đầu, tại ông cải
Nghe con nói thả lỏng nhưng chưa kịp đã gãy...
"Chết tiệt, chẳng lẽ thật sự bị ảnh hưởng bởi con cá xe lật? Xui xẻo!"...
Diệp Diệu Đông buồn rầu, con cá to sắp vớ được lại chạy mất, tức chết đi được.
"Haha, để về cha làm cần mới cho con, ngày mai thử lại. Hê hê-" Cha Diệp hiếm khi nhụt chí, cười trừ nói.
"Cha không tin cần câu câu được cá tốt mà?"
"Quả thật không thể câu được cá tốt, nhìn này, cần bị gấy còn gì!"
Thấy vẻ mặt ủ rũ của Diệp Diệu Đông, cha Diệp lại vội nói tiếp: 'À không, mực lá lúc nãy cũng tốt đấy. Con xem, bảo câu mực lá bằng tôm nhỏ mà con không nghe, cứ dùng cá làm mồi, con xem, làm hỏng việc rồi kìa? Cân câu mất trắng, giờ muốn câu cũng không được nữa rồi..."
Cha Diệp càng nói càng thấy hợp lý, giống như đổ lỗi cho con không nghe lời: "Con cứ dùng tôm nhỏ câu mực lá là được rồi, lại cứ làm trò khác, xem này, cần câu mất trắng luôn!"
Dù cha có đổi trắng thay đen, Diệp Diệu Đông vẫn thấy tiếc nuối thật sự. Giá mà anh câu mực lá bằng tôm nhỏ thì tốt rồi, làm trò còn mất cần câu, bây giờ không còn gì để câu nữa.
Mực lá cũng tốt mài
Ôi...
"Thôi, thôi, bỏ đi, chạy rồi cũng không làm gì được. Ngày mai lại ra câu."
Không làm gì được nữa, thú vui duy nhất cũng mất, anh ngồi phịch xuống giường, nhìn con mực lá cô độc trong thùng mà hối hận kinh khủng.
Tức chết đi được.
Cha Diệp hơi ngượng, không dám lên tiếng nữa.
Một lúc sau cha mới hỏi: "Có thể thu dây câu chưa?"
Diệp Diệu Đông gật đầu, bình tĩnh lại ra sau khi tức giận.
Cha Diệp lái thuyền về phía phao nổi xa xa. Khi tới nơi, ông dừng lại, để Diệp Diệu Đông thu dây.
Ông cũng đi ra trước, chưa từng thử câu dây thả nên không biết kết quả thế nào, so với kéo lưới ra sao.
Diệp Diệu Đông kéo phao nổi lên, rồi kéo dây chì đã thả xuống, sau đó mới bắt đầu thu dây câu.
"Hả? Cá cam sọc à? Má nó, con lớn chạy rồi, bây giờ con nhỏ mới đến."
Thấy cá giãy giụa trên mặt nước, cha Diệp mừng rỡ: "Không tệ đấy, con này cũng to đấy, ước chừng nửa mét, hơn 20 kg, bán được kha khá đấy."
Cá cam sọc sống ở tầng trung và trên của vùng nước ấm, con này cũng đủ an ủi anh rồi.
Con cá dưới nước vẫy vùng rất mạnh, cá câu bằng dây thả vẫn rất tươi. Ngoại trừ lươn tự siết chặt mình rồi chết thì các loài cá khác đều nhảy lộn xộn. Dây câu mỏng nên kéo cá lớn hơi khó khăn, lúc này cần dụng cụ.
"Cha lấy cái vợt cá trong khoang thuyền đưa con với, cái này khó kéo lắm, kẻo nó chạy mất."
Cha Diệp vội vào lấy, rồi so trên tay: "Cái tay cầm hơi ngắn, tối về cha làm cái dài cho."
Diệp Diệu Đông thấy cha vất vả với thân mình ra bắt cá, quả thật hơi ngắn so với trên thuyền nhỏ.
Về nhà phải làm cây móc dài thêm, chứ ngắn khó móc cá lắm.
Khi cha Diệp dùng vợt vớt được con cá cam sọc lên, Diệp Diệu Đông mới yên tâm, giờ không sợ nó chạy nữa.
So với con lúc nãy, con này nhỏ hơn một nửa, cân nặng chắc chắn không bằng, nhưng vẫn rất tốt, là con cá ngonl
Dưới trung bình nhưng hơn tệ hại mài!
Sau khi vớt lên, con cá cam sọc vẫn đu đưa đuôi, giãy giụa, Diệp Diệu Đông không kịp thu dây câu, lấy móc ra rồi đâm khía mang cho chảy máu.
Cá lớn như vậy mà không vào bờ ngay thì phải chích máu giữ tươi.
"Con thu dây đi, để cha làm, đưa cho cha."
"Vâng."
Có người giúp quả thật tiện hơn, chứ một mình anh tay chân luống cuống, khó móc câu lắm.
Đưa dao nhỏ cho cha xong, anh tiếp tục thu dây câu, đáng vui là móc thứ hai lên một con mực lá, to hơn con trước, cân nặng cũng được tám lạng, vẫn rất tươi.
Lúc lấy móc ra, anh cũng bị văng nước vào mặt như cha, anh liền ném xuống xô, bọt nước văng tung tóe.
"Gì đấy? Ném lung tung vậy?"
"Mực lá mà, con có linh cảm, hôm nay sẽ nhiều mực lá lắm." Nhiều sinh vật biển sống thành bầy đàn, câu lên cũng dễ câu liên tiếp cùng loại. Quả nhiên, lại thêm một con nữa, mực lá nhìn đẹp lắm, rất sắc nét.
Anh tiếp tục thu dây, cảm giác như mở hộp bất ngờ vậy, rất háo hức.
Kéo một đầu dây, có thể biết ngay có cá gì không, cá to hay nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận