Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 189: Xảy ra xung đột(1)

Chương 189: Xảy ra xung đột(1)Chương 189: Xảy ra xung đột(1)
Đến ngày 20 tháng 8, chiếc thuyền mà ba người A Quang, Tiểu Tiểu với A Chính hùn vốn đã được giao.
Bọn họ tìm người xem ngày tốt trong ba ngày sau rồi mới thông báo cho mọi người, đến lúc đó cả bọn sẽ ra bến tàu đốt pháo.
Lúc này ba người bạn còn lại mới biết chuyện ba người hùn vốn mua thuyền, phản ứng của mọi người đều khác nhau.
Mập chỉ cảm thấy ngạc nhiên: "Đặt hàng từ bao giờ thế? Sao không nghe mọi người nhắc đến?"
"Hả? Bọn tôi chưa nói à?" Ba người Tiểu Tiểu nhìn nhau.
A Quang xòe tay nói: "Tôi có thời gian thì đi làm việc cho Đông Tử, không rảnh tụ tập với mọi người, tôi nghĩ là hai cậu đã nói rồi."
A Chính cũng vô tội nói: "Không có, cậu không ở nhà, bọn tôi cũng không có nơi tụ tập."
"Vậy là do bận quá nên quên mất."
A Uy nhíu mày, không hài lòng nói: "Mấy cậu cũng quá không trượng nghĩa rồi đó, chuyện hùn vốn mua thuyền thế này, vậy mà không nói với bọn tôi lời nào, là lo nhiều người thì sẽ được chia ít tiên hơn sao?"
A Quang nhướng mày, bất ngờ nhìn A Uy: "Sao cậu lại nghĩ như vậy? Hôm 15 bọn tôi đi cùng thuyền nhỏ với Đông Tử, may mắn bắt được con cá nhồng lớn năm trăm ký, nếm được ngon ngọt nói mới có suy nghĩ đó. Bọn tôi thảo luận về số tiền kiếm được, sau đó mới hùn vốn mua thuyền, cũng không thể ngày nào cũng đi nhờ thuyền của Đông Tử được, cậu ta cũng phải thả lưới mà."
A Chính phụ họa: "Đúng vậy đó, bọn tôi cũng chỉ quyết định tạm thời mà thôi, lúc đó mấy cậu cũng không có mặt."
Không nhắc đến việc này còn được, vừa nói là Chuột đã không vui, anh ta không có mặt cả hai lần chia nhiều tiền: "Mấy cậu có thể nói sớm mà, mấy cậu đều không nói trước, ai ngồi ở nhà cả ngày chờ mấy cậu chứ?"
"Sao bọn tôi có thể đoán trước được là sẽ trúng đậm đây? Không phải tôi đã đến nhà cậu gọi cậu rồi à? Là cậu vô tình đi vắng mà thôi." Tiểu Tiểu nói rồi cũng tức giận, anh ta đã đề nghị đi vào ngày 15, anh ta còn đến cửa gọi mỗi người, không ai cố ý bỏ ai lại cả, là do bọn họ có việc bận.
A Chính cũng chán nản nhìn A Uy: "Sáng ngày 15, bọn tôi gọi Tiểu Tiểu đến nhà tìm cậu. Cậu bị cha cậu gọi lên núi vận chuyển dưa hấu, cậu đã bỏ lỡ rồi còn trách ai2"
A Uy nói lý lẽ hùng hồn: "Không phải vấn đề tiền bạc, không đi thì không có tiền thôi, nhưng mà mấy cậu mua thuyền thì cũng phải báo với bọn tôi một tiếng chứ?"
"Không phải không nói mà là bận quá nên quên mất. Tôi với Đông Tử ngày nào cũng mệt như chó, về nhà là nằm rạp trên giường, gần đây chúng ta lại ít tụ tập, hơn nữa còn chưa đến hạn giao thuyền, bọn tôi cũng không thể nói cụ thể được." A Quang cố gắng giải thích cho bọn họ hiểu, là anh em nhiều năm, anh ta cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà cãi nhau.
Tiểu Tiểu cũng nói: "Nếu hai cậu cũng có ý tưởng này thì có thể hùn vốn mua một chiếc thuyền mà, chuyện này có gì lớn đâu chứ?"
A Uy cười lạnh: "Cậu nói dễ quá, chuyện mua thuyền là chuyện lớn, nói mua là có thể mua được sao?"
"Vậy cậu còn nói nhảm gì nữa tế? Bọn tôi nói mua là mua đấy!"
A Chính cũng nổi giận nên nói lớn hơn: "Cậu nói không phải chuyện tiền bạc, lát sau lại bảo bọn tôi không nói với các cậu, bây giờ lại nói mua thuyền là chuyện lớn, không phải nói mua là có thể mua được. Vậy thì bọn tôi báo trước với cậu có ích lợi gì? Cậu cũng không thể lập tức đưa ra quyết định, nói cho cậu có tác dụng gì đâu?"
Sắc mặt A Uy lập tức trở nên khó coi, Chuột vội vàng nói: "Các cậu nói sớm thì bọn tôi có thể cân nhắc có nên tham gia hay không, chứ không phải là chờ đến khi các cậu mua rồi thì bọn tôi mới biết được."
A Quang châm chọc: "Các cậu có ý tưởng thì cũng có thể hùn vốn mua một chiếc thuyền, chuyện này có lớn gì đâu? Một chiếc thuyền gỗ nhỏ mà thôi, chẳng lẽ còn muốn năm người hùn vốn? Còn tưởng là mua thuyền lớn không đó, chẳng phải sẽ bị người ta cười rụng răng luôn sao? Thuyền bọc sắt cũng chưa cần năm người hùn vốn đâu."
"Mấy cậu không coi bọn này là anh em nên mới loại trừ bọn tôi như thế..."
"Cậu có thể đừng nói lời tổn thương tình cảm thế không? Nếu đã không phải vì chuyện chia tiền thì ba người bọn họ có thể hùn vốn, hai người các cậu cũng có thể mà. Hai người hay ba người thì cũng không có quá nhiều sự khác biệt, hoặc là các cậu có thể đặt trước một chiếc thuyền nhỏ hơn cũng được."
Diệp Diệu Đông nghe thấy bọn họ cãi nhau vì chuyện này thì cũng bó tay luôn rồi, chuyện hùn vốn mua thuyền có lớn lao gì đâu, có lẽ là vì bọn họ không được chia tiền.
Từ trước đến nay cả bọn ra vào cùng nhau, đều là quỷ nghèo khổ, không ai giàu hơn ai. Bây giờ đột nhiên mấy anh em chơi chung từ bé có tiền mà lại không kéo bọn họ theo, vì thế trong lòng bọn họ mới khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận