Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 262: Bị ăn trộm lưới(2)

Chương 262: Bị ăn trộm lưới(2)Chương 262: Bị ăn trộm lưới(2)
Xếp gọn lưới lại, anh tự tin chèo sang hàng thứ hai, kết quả...
"Đệt, đúng là sợ gì thì nó đến, thằng chó đẻ nào ăn trộm lưới của tao thế?!"
Kéo lên chỉ có vài con cá nhỏ, và một con bạch tuộc, hàng đầu nhiều thế kia, vậy mà kéo hàng thứ hai chỉ có mấy món tồi tàn thế này, nói không ai lấy trộm anh cũng không tin.
"Đệt mẹ... !"
Anh rủa thầm tiếp tục kéo.
Càng kéo càng chửi, kéo hết hàng vẫn chỉ có 3-4 cân cá nhỏ tồi tàn, hai thùng đối lập rõ ràng, anh tức muốn chết mất.
Nếu không bị ăn trộm thì hàng cũng không tệ đến thết
Nhưng dù tức cũng vô ích, đã bị lấy mất rồi, cũng không bắt được ai, anh chỉ có thể tiếp tục thu hàng.
Kéo hàng thứ ba anh lại tức ứa gan, tiếp tục bị lấy trộm.
Tổng cộng 4 hàng mà chỉ hàng đầu gần 20 cân tôm sú, hai hàng còn lại gần như không có gì.
"Đừng để bố mày bắt được, tao đánh cho cả nhà mày không ai nhận ra đâu."
Không bắt được thủ phạm, anh chỉ có thể tức giận như thế.
Anh chửi rủa kéo tiếp, dù có hàng hay không thì lưới cũng phải thu vào.
Ngoài mong đợi, lưới đầu tiên kéo lên lại có hai con cua đỏ mỡi
Cua đỏ mỡ đó, dịp Tết trung thu là ngon nhất, thịt cua nhiều nhất.
May là lưới này không bị lấy.
Khuôn mặt anh lập tức tươi tỉnh hơn, vội bắt hai con cua đỏ mỡ ra trước, xem kĩ, cả hai đều trên 1 cân rưỡi, rất tốt rồi. Trong đó còn vài con cua mai, cua đá, cá vàng nhỏ.
Kéo hết hàng thứ tư, anh thu hoạch được 3 con cua đỏ mỡ, 2 con cua xanh, 6 con cua đỏ, 4 con cua trắng nhỏ, 3 cân tôm đỏ, khoảng 1 cân tôm sú nhỏ, cộng thêm với cá vàng lớn vừa rồi, cũng được hơn 1 cân, còn lại là các loại cá nhỏ, cá vàng. ...
Sau khi thu dọn lưới gọn gàng, nhìn lại số hàng trong thùng, anh lại muốn chửi thề, rõ ràng phải có 4 hàng mà bị ăn cắp mất 2 hàng, thiệt hại một nửa!
"Đông tử? Ở nhà mẹ vợ về rồi à?"
"Sao mặt mày cau có vậy? Thu hoạch kém à?”
Là A Chính và Tiểu Tiểu đang chèo thuyền tới, đã hơn 3h chiều, họ ném lưới cả ngày, mệt gần chết, định thu rồi vê sớm.
"Có tên khốn nạn ăn trộm hai hàng lưới đất của tao!"
A Chính nghe vậy trợn mắt: "Hả? Đệt, thằng nào liều mạng thế."
"May là hai hàng còn lại vẫn được, chứ không bị lấy sạch."
"Có hàng lớn không?”
"Ba cua đỏ mỡ, hai cua xanh, 20 cân tôm sú, hơn 1 cân tôm sú, 2-3 cân tôm đỏ, 3-4 cân cá nhỏ, vài con sò ốc, thu hoạch cũng khá, hai lưới nhiều hơn bốn lưới trước."
Tiểu Tiểu chèo hai chiếc thuyền sát vào nhau, rồi ngó qua nhìn: "Được đấy, mày thu lưới cách ngày, vẫn nhiều hơn bọn tao làm mỗi ngày."
A Chính cũng nói: "Hay chúng ta cũng thả lưới đất nhỉ? Ném lưới từ sáng đến tối, dù thay phiên nhau, tay cũng mỏi nhừ."
"Được đấy, vùng biển bọn mày đánh bắt thời gian này cũng ổn phải không? Lấy tiền vốn làm lưới đi." Diệp Diệu Đông đồng tình: "Hôm nay bọn mày thu hoạch thế nào?"
"Cũng được, mấy hôm gần đây rất tốt, hôm nay cũng bắt được 2 con cua đỏ mỡ, 2 con cua xanh, lẻ tẻ cũng được cỡ 10 tệ."
"Được đấy, đi bán rồi thu xếp về thôi, ngày mốt phải ăn chay rồi. Hay là ngày mai chúng ta ra biển một chuyến, đã lâu không đi rồi." Anh vừa nói vừa di chuyển thuyền. "Chơi nhà mẹ vợ thế nào? Được ở vài ngày hả, sao không chờ thôn làm lễ cầu phúc xong hết rồi về."
"Cũng tạm, chỗ đó đều là núi, tao đi hái hồng, nghe xung quanh toàn là tiếng kêu muông thú, đáng tiếc là nhà cha vợ của tao không có súng, nếu không còn có thể lên núi săn thú.
"Thật sao?" Hai người nghe được lời này, hai mắt sáng lên: "Thật ra trong núi của chúng ta cũng có thú, A Quang sống ở sau núi, mỗi ngày đều có thể nghe được gà rừng gáy. Nhưng không có súng thì không bắt được, nếu có thể thì có một khẩu súng là ngon rồi."
Diệp Diệu Đông lắc đầu: "Không có thì cũng không sao. Cứ thành thật đi mò đồ biển đi. Tao cũng bắt được một con cá tâm Trung Hoa ở sông gần nhà cha vợ tao."
"Cái gì?" Tiểu Tiểu trừng mắt: "Mày thực sự đã bắt được một con cá tâm Trung Hoa sao? Tao nghe nói con này có rất ít."
A Chính có chút bối rối: "Cá tầm Trung Hoa là gì? Sản vật dưới sông có gì lạ à?"
"Bọn mày không biết đâu? Có lần tao đang nghe đài, tao nghe một chuyên gia nói rằng vì việc xây dựng đập Cát Châu nên bọn cá này không thể về quê đẻ trứng, mới hai ba năm mà 97% đã biến mất, vài năm nữa chắc chắn sẽ tuyệt chủng."
Tiểu Tiểu giới thiệu ngắn gọn cho bạn mình về cá tâm Trung Hoa.
"Chết tiệt, Đông Tử, mày lại phát tài rôi hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận