Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 458: Vịt trời(2)

Chương 458: Vịt trời(2)Chương 458: Vịt trời(2)
Diệp Diệu Đông chưa kịp gọi đã thấy cậu ngã lăn ra: "Nhóc này, hôm qua còn hứa ngoan ngoãn nghe lời mà, vậy là nghe lời à? Bay ra thế kia, chẳng may đập đầu vào đá thì sao?"
Càng nghĩ càng tức, anh nhặt cành cây dưới đất, quất mạnh hai cái vào mông khiến cậu bé nhảy cẵng lên kêu la.
Còn nhảy nhót tránh né được thế, có vẻ không sao, anh cũng yên tâm phần nào.
"Đâu ở đau, đưa cha xem nào."
"Cánh tay..."
Diệp Diệu Đông xem qua, thấy có vết bầm tím: "Về nhà bảo mẹ đánh trước đã, rồi thoa dầu trà sẽ khỏi."
"Không đánh cũng khỏi mà?"
Diệp Thành Hồ hơi ấm ức, vừa ngã đau, còn bị cha đánh đòn, về nhà lại bị mẹ đánh.
"Đánh xong mới thoa dầu trà mau lành, phòng tái phát. Ngoan ngoãn đi, đứng một bên kia kìa, còn nghịch nữa thì cởi quần ra ăn đòn đấy."
Đám trẻ khoái trá nhìn cậu bị mắng, rồi lại cười đùa leo trèo hái bưởi, nhìn chòng chọc Diệp Thành Hồ.
Thấy cha không để ý, cậu bé lại lén chơi cùng anh em họ, trèo cây, có vẻ quên cả đau.
Diệp Diệu Đông nhìn chỉ thấy đau cả đầu óc, trán cũng đau, hai ngày chăm con khiến anh muốn điên lên, cảm giác roi không thể rời tay.
"Diệp Thành Hồ, xuống ngay cho cha, còn nghịch là tối vê cha hâm con ba ba kia luôn."
Đàn ông hứa không đáng tin, dù chỉ mới 5 tuổi! Hôm qua mới hứa ngoan ngoãn nghe lời mài
Nói suông thôi!
Bị trúng tim đen, Diệp Thành Hồ ngoan ngoãn leo xuống, không dám manh động nữa, cắm cúi hái bưởi dưới gốc.
Hái đủ một bao, Diệp Diệu Đông mới dừng tay, buộc bao lại mang lên xe đẩy cùng quýt, cả nhóm mới xuống núi.
Hôm nay hái quýt xong sớm, tan làm từ trưa, vê kịp ăn cơm trưa nên mọi người đi rất thong thả.
Xuống tới núi, trông thấy dòng sông, lũ trẻ lại hào hứng xắn tay áo lên.
"Cha ơi, còn sớm, chúng con xuống bụi cỏ bên cạnh tìm xem có trứng vịt trời không nha?"
Lâm Hướng Huy cười nhìn đứa nhỏ: "Trời lạnh rồi, vịt trời cũng không đẻ nữa đâu, tìm cái gì chứ?”
"Hôm trước em họ tìm được ba quả, biết đâu còn chứ?"
"Cha ơi, mấy nay trời đẹp, ban ngày cũng có nắng, biết đâu vịt trời lén chạy ra đẻ trứng thì sao?" Lâm Quang Viễn cũng hớn hở nhìn mặt sông.
"Tay con bị thương còn muốn chơi à?"
"Không ảnh hưởng gì đâu ạ, vậy chúng con xuống nhé."
"Cẩn thận chút, trông em út nha, chỉ tìm gần bờ thôi."
"Dạ"
Một nhóm trẻ như vừa được ân xá, hớn hở nhảy cẵng lên rồi cùng chạy xuống bờ sông.
Diệp Thành Hồ cũng vui vẻ chạy theo, nhưng bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu lại nhìn chằm chằm cha mình.
Diệp Diệu Đông phất tay: "Đi đi."
Nó lập tức tươi tỉnh trở lại, cũng hò hét chạy theo bọn trẻ. Diệp Diệu Đông cũng đi theo sau, anh định canh chừng bọn trẻ, nhiêu quá, chúng nó đùa giỡn thì đùa giỡn nhưng chơi gần sông cũng phải cẩn thận, lỡ rơi xuống nước lạnh thì không vui đâu.
"Á á, cha ơi, vịt, vịt kìa, vịt bay tới..."
"Á, bay cao quá..."
"Vịt kìa, cha ơi, cha ơi, vịt..."
Một đàn vịt trời từ xa bay tới, hạ cánh ngay thượng nguồn con sông này. Bọn trẻ reo hò sung sướng trên bờ.
Những người lớn cũng sáng mắt nhìn theo nhưng có chút tiếc nuối, vịt trời khó mà bắt lắm...
"Cha ơi, bắt đi, bắt mau lên..."
"Bắt vịt đi, bắt vịt..."
Bọn trẻ la ó kêu cha chúng nó bắt.
Diệp Thành Hồ cũng la theo.
Diệp Diệu Đông buông lỏng tay, không bột đố gột nên hồ, không có dụng cụ gì mà bảo anh nhảy xuống nước vật lộn à?
"Không bắt được đâu, chúng nó bay mà, không có lưới đánh cá, có lưới thì tối nay có thể bắt thêm cho mọi người ăn."
"Hả? Giờ không bắt được ạ?"
"Không bắt được."
"À vậy ạ"
Bọn trẻ lại chết lặng như cà tím thấm sương.
"Thôi khỏi tìm nữa, về ăn cơm đã, ăn xong ra tìm trứng vịt, chúng vừa bay tới, chắc là có trứng, nhân tiện xem có bắt được ba ba không."
"Ừ, về ăn cơm đã, rồi cha dẫn ra tìm trứng vịt và bắt ba ba nữa nhé." Bọn trẻ lại vui vẻ, vừa mong trứng vịt vừa mong ba ba, ngoan ngoãn leo lên bờ nhưng vẫn cứ nhìn theo đàn vịt.
Diệp Thành Hồ khẽ nói: "Cha ơi, vịt trời thật sự không bắt được à?"
"Khó lắm, để xem chút nữa chúng còn ở đấy không, giờ không có dụng cụ, lại ở dưới nước nữa, không bắt được đâu, lên bờ mới dễ."
Thật ra anh cũng rất muốn bắt.
Đàn ông cho tới chết vẫn là trẻ con mài
Bạn cần đăng nhập để bình luận