Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 163: Thu hoạch được nghìn cân cá sói biển(1)

Chương 163: Thu hoạch được nghìn cân cá sói biển(1)Chương 163: Thu hoạch được nghìn cân cá sói biển(1)
Giữa lúc A Chính đang chuẩn bị quăng lưới tiếp, mọi người trông thấy ở một hòn đảo biệt lập phía xa xa có những con cá sói biển đang nhảy nổi lên mặt nước, không ngừng liên tục làm động tác nhảy lên, đầy sức sống ở trên mặt biển.
"Chúng nó ở bên kia kìa."
Diệp Diệu Đông cũng nhìn thấy bèn tiến nhanh qua để cho A Chính luôn trong tư thế chuẩn bị lợi dụng đúng thời điểm thì ném lưới.
Không thể nghi ngờ, một lưới này có mục tiêu chuẩn xác thì đương nhiên không thể nào rơi vào khoảng không được.
Mọi người rất hưng phấn, đây đều là tiền cả đấy.
Chỉ là A Chính sợ một lưới quá nhiều mà bọn họ không đủ nhân lực bèn thu nhỏ phạm vi ném lưới cho thích hợp.
Tuy ném lưới thêm năm lần nhưng cũng không được thêm gì, mọi người nhìn cả thuyền đều là cá sói biển, thiếu chút nữa không có chỗ đặt chân thì đều cười đến mức không thấy mắt chỉ thấy răng.
Diệp Diệu Đông cũng cười híp mắt: "Cái thuyên nhỏ này của chúng mày có bóng rồi đấy, một thuyền toàn cá sói biển lại còn thêm mấy chục cân cá chim trắng nữa đem bán chắc là đủ."
" y, tao rất muốn góp một chân vào thuyền Đông Tử của mày lắm, mày thấy sao hả?" A Quang ngồi xổm trên thuyền, vẻ mặt hi vọng nhìn Diệp Diệu Đông.
"Đừng có mà năm mơ, tự thân vận động đê!"
"Haizzz, sao mày lại muốn có thuyền sớm vậy. Anh em còn muốn móc nối với mày mà."
"Nếu không có cái thuyền con này của tao thì xem hôm nay bọn mày có bắt được cá soi với các chim hay không."
Tiểu tiểu hơi tiếc nuối: "Bắt được cá sói rồi nhưng tiếc là không bắt được rùa biển." "Rùa biển số lượng ít, không để bọn mình bắt được âu cũng là ý trời, bọn mình vẫn nên ít tạo nghiệp, nếu muốn ăn ba ba thì ngày mai tao bảo A Chính lấy lưới của nó đi đến đập chứa nước thôn Dương Bình ném mấy lưới xem thử." Diệp Diệu Đông đề nghị.
Mắt A Chính sáng rực: "Cái này được đấy, bổ thận tráng dương."
Anh ta không kìm được mà nói: "Có phải mày bị thận yếu không? Với cả mày còn chưa có vợ nữa mà?”
"Chả nhẽ không được bồi bổ trước à? Nói không chừng hai tháng nữa tao sẽ kết hôn đấy!"
"Hả? Có chuyện gì à?"
A Quang trừng mắt: "Không phải chứ, nếu mày kết hôn rồi thì tao phải làm sao đây?"
"Ồ, hai đứa mày có chuyện gì hả?"
Chuyện này làm cho Diệp Diệu Đông và tiểu tiểu cũng trợn tròn mắt.
"Cút đi, nói chuyện kiểu gì vậy hả, giống như tao là người yêu của mày không bằng ấy, lại còn làm sao, tao cóc thèm biết mày làm sao! Ông đây kết hôn thì mắc mớ gì đến mày, đến lúc đó mày cứ chuẩn bị tiền mừng với đến uống rượu mừng, nhân tiện giúp tao đốt pháo là được rồi."
A Chính cũng không còn gì để nói nữa.
"Không phải vậy, ý của tao là, trong cả đám thì mày là đứa ít tuổi nhất, bây giờ ngay cả mày cũng đòi kết hôn vậy chỉ còn thừa lại mình tao cô đơn à?"
"Mày cô đơn thì cứ cô đơn, chẳng lẽ mày muốn tao với mày thành một cặp à?"
"Mày chịu nhưng chắc gì tao đã chịu, cha tao còn trông cậy vào tao để nối dõi tông đường đấy! Ai za, nhắc đến mấy cô gái, sao mày không nhân tiện giới thiệu một cô cho tao."
"Họ hàng của mẹ tao giới thiệu cho, nếu không sao tao phải gấp vậy chứ."
Thấy bọn họ càng nói càng xa, Diệp Diệu Đông vội lên tiếng: "Đừng trái cô này phải cô nọ nữa, thuyền này cũng không còn chỗ mà đứng nữa, chúng ta quay về đi, trước tiên nhân lúc mẻ cá này còn tươi thì bán chúng đi tránh cho để dưới mặt trời lâu sẽ bị ươn mất."
Tiểu tiểu sờ bao tải rỗng tuếch trong túi: "Bán xong rồi thì có đi đảo biệt lập không? Hôm nay hiếm khi đem theo bao tải, cũng chưa phát huy hết tác dụng nữa."
A Quang cũng nhanh nhẹn lên tiếng: "Tao còn thả một thùng trứng rùa biển ở đảo biệt lập chưa đưa lên thuyền."
"Mày bị ngu à?"
"Ai biết được sẽ đánh được nhiều cá như vậy và không quay lại đảo đâu!"
Diệp Diệu Đông nói chắc nịch: "Đi thôi, thời gian vẫn sớm, mới được nửa ngày, hôm nay lại còn là mười lăm đừng lãng phí cơ hội đào biển."
"Vậy mày chèo nhanh lên."
"Mày đứng nói thì dễ lắm, chèo mái chèo cũng mệt lắm đấy biết không?"
"Lát nứa tao xoa bóp cho mày. Mày muốn xoa chỗ nào thì tao xoa chỗ ấy nha?" A Quang vừa nói vừa chớp chớp mắt nhìn anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận