Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 806: Tham quan xưởng đóng thuyền

Chương 806: Tham quan xưởng đóng thuyềnChương 806: Tham quan xưởng đóng thuyền
Dọc đường, cha Diệp đều muốn lấy khăn lau mũi nhét vào miệng hai người, cũng không biết nói chuyện gì mà nói mãi không hết được, có thể lải nhải một đường đến đích, cũng không thấy khát nước.
Rốt cuộc là nói bao nhiêu lời vô nghĩa vậy, thật không biết nữa! A Quang vừa dừng xe đạp, liền vội vàng cầm ống tre uống một ngụm lớn, rồi súc miệng nhổ ra, ngay sau đó anh ta lại uống thêm một ngụm lớn.
"Tao còn tưởng tụi mày không khát chứ."
"Nó chọc tức người ta quá, cha ơi, may mà cha không ở chung với nó."
"Thôi được rồi, hai đứa đừng nói nữa, tiết kiệm chút nước miếng đi, nghe tụi mày nói chuyện, tao đau đầu quá."
"Vậy con phải nói thêm một câu nữa", A Quang trừng mắt về phía Diệp Diệu Đông.
"Lúc về mày phải đạp đấy."
Diệp Diệu Đông liếc anh ta một cái.
"Biết rồi, biết chân mày mềm rồi."
"Đệt, lát mày thử xem, đạp xe đạp hai tiếng, xem chân mày có mềm không?"
Cha Diệp đau đầu trực tiếp bỏ lại hai người, tự mình đi trước vào xưởng đóng thuyền.
Hai người phía sau cũng không lải nhải nữa, vội vàng đuổi theo. Xưởng đóng thuyền này nhìn có vẻ hơi tàn tạ, cổng sắt nhìn đầy vết rỉ sét, tường thì còn tạm, chỉ là đơn giản xếp bằng đá, cổng sắt mở một bên, không hạn chế người ra vào, nhưng người bình thường cũng không chạy đến đây, hơn nữa xưởng ngày đêm đều có người làm việc ở đó.
Đây là xưởng đóng thuyền duy nhất quanh huyện ly của họ. Có thể nói, phần lớn thuyền lớn của huyện ly đều từ xưởng này đóng ra, nửa kia, có thể là từ nơi khác, cũng có thể là từ thành phố ra. Dù sao sau khi đội đánh cá giải thể, ngoài việc trả lại thuyền cá cho ngư dân trước đây, còn có những chiếc mà đội đóng sau này, sau khi giải thể đều được lưu thông ra ngoài với giá thấp.
Cũng có một số người có đường dây, cũng đi nơi khác mua về. Còn hiện tại những chiếc thuyền lớn hai ba chục mét ở trấn, cũng có một phần là ủy thác xưởng đóng thuyền trong thành phố đóng.
Diệp Diệu Đông vừa theo cha bước qua cổng sắt, liền thấy phía trước bãi đất trống, lác đác chất đống mấy chiếc thuyền bán thành phẩm, với đủ loại dụng cụ máy móc, còn có công nhân qua lại.
Anh ước lượng bãi đất trống phía trước khoảng một mẫu, hai bên lề bãi đất đều có dựng lều, bên trong cũng lác đác chất đống mấy chiếc thuyền đóng dở dang.
Ba người vừa bước vào xưởng đóng thuyền đã cảm thấy mắt hơi không đủ dùng, họ đều là lần đầu tiên đến, trước đây chỉ nghe nói thôi.
Cho nên A Quang mới hứng thú như vậy, vừa nghe họ muốn đến xưởng đóng thuyền, liền lẽo đếo theo sau.
Công nhân trong xưởng đều đang bận rộn, ba ba hai hai vây quanh một chiếc thuyền, có người đang hàn, có người đang gõ gõ đập đập, có người đang khiêng vác.
Chưa đi được mấy bước, chỉ mới cảm thán được mấy câu, đã có một ông lão đến hỏi họ đến làm gì.
Diệp Diệu Đông nói rõ ý đồ đến đây, ông lão liền bảo họ cứ tự nhiên xem trước đã, hoặc vào trong ngồi uống trà một lúc, ông đi gọi xưởng trưởng.
"Chúng tôi xem tự nhiên trước, nhất định không sờ loạn."
"Được, vậy các anh chờ một chút, tôi đi gọi xưởng trưởng Ngô."
Trong xưởng có nhiều công nhân đang làm việc bận rộn như vậy, cũng không có gì không yên tâm.
Ba người Diệp Diệu Đông xem chỗ này, dạo chỗ kia, tuy có công nhân nghi ngờ họ là ai, nhưng cũng không ai quản họ, dù sao xưởng của họ cũng thường xuyên có người đến xem tiến độ.
A Quang xoa cằm cảm thán.
"Chậc chậc- Cùng lúc đóng nhiều thuyền thế này? Xưởng này một năm phải kiếm được bao nhiêu tiên nhỉ?"
Nhưng cha Diệp lại lắc đầu.
"Đóng một chiếc thuyền tốn rất nhiều thời gian, con không thấy những chiếc thuyền này đều không dưới mười mét sao? Chứng tỏ người ta chỉ nhận đóng thuyên máy trên mười mấy mét thôi."
"Đúng vậy, thuyền gỗ nhỏ tự mình mời thợ là đóng được rồi, nếu gấp thì trực tiếp đến mấy ông thợ lão luyện mua thuyền có sẵn cũng được, đến xưởng thuyền xếp hàng chờ thì chết mất."
Diệp Diệu Đông cũng nói.
"Đúng, loại thuyền họ đóng này phải mất nửa năm mới đóng xong một chiếc, tuy nhìn người làm việc ở đây cũng khá đông, nhưng một năm thật sự cũng không ra được mấy chiếc đâu, tốn công lắm."
"Như chiếc thuyền lớn hơn một chút bên này, một số thiết bị có lẽ cần phải đặt mua ở nơi lớn, phải chờ thời gian, hoặc là còn phải điều phối."
Cha Diệp chỉ vào chiếc thuyền phía trước, nói vanh vách.
Lúc này, ông lão gác cổng dẫn theo một người đàn ông trung niên mặt vuông, thân hình hơi vạm vỡ đi tới.
"Đồng chí lão thành chắc là ngư dân lâu năm rồi, hiểu biết khá nhiều."
"Haha, đồng chí xưởng trưởng Ngô đấy à, trẻ thế, thật có bản lĩnh!"
"Đâu có đâu có, có muốn vào trong ngồi nói chuyện một lúc không, rồi uống chút trà, sưởi ấm cơ thể?"
Cha Diệp nhìn Diệp Diệu Đông, muốn xem anh nói thế nào.
"Là muốn đi một vòng xem trước, hay ngồi xuống nói chuyện đây?" Diệp Diệu Đông cười nói: “Chúng ta vừa xem vừa nói chuyện thì sao?"
Lúc này xưởng trưởng Ngô mới nhận ra, có lẽ người thanh niên trước mặt này mới là người chủ đạo trong ba người, ông ta còn tưởng đây là ba cha con.
Kỳ thực cũng đoán không sai. Chỉ là hơi hiếm thấy, ba người họ bây giờ là con có bản lĩnh hơn cha, cha đang làm thuê cho con.
"Được, tôi dẫn các anh đi xem, vừa xem vừa nói chuyện, chỗ nào không hiểu, tiện thể giải đáp luôn."
"Vậy xưởng trưởng Ngô, bây giờ hạn giao hàng của các anh xếp đến bao giờ rồi?" Đây là một trong những vấn đề anh quan tâm nhất.
"Khoảng một năm rưỡi nữa đó, không chắc lắm, xem kích thước thân thuyền, cũng xem tình hình hàng đến của một số linh kiện máy móc riêng, có thể sớm hơn, cũng có thể muộn hơn, nói không chắc. Chúng tôi có mấy tổ cùng tiến hành, nếu tổ nào hoàn thành sớm, thì có thể sắp xếp sớm. Sắp xếp sớm, tiến độ hoàn thành chắc chắn có thể nhanh hơn một chút."
Cha Diệp nghe thấy thời hạn giao hàng này cũng thở phào nhẹ nhõm, chậm thế này, Đông Tử sẽ không vội vàng bỏ tiền ra đóng ngay một chiếc mang về đâu.
"Lâu vậy à!" Anh còn tưởng thời hạn giao hàng nhiều nhất một năm, hiệu suất này cũng quá kém. Nhưng mà, nghĩ lại thời buổi này giao thông không tiện, mua đồ lớn càng không tiện, nhất là các loại máy móc thiết bị.
Cha Diệp vội nói: "Làm chậm mà chắc, những chiếc thuyên này phải chạy được mấy chục năm, là sản phẩm siêu lớn, không thể so sánh với mấy thiết bị điện tử được, chắc chắn phải đóng cho tốt."
Xưởng trưởng Ngô cũng gật đầu: "Đó là một phần, một phần nữa là năm nay khách hàng đến đặt thuyền khá đông, chúng tôi còn phải mở rộng quy mô một chút, tuyển thêm mười mấy học việc, nếu không thời hạn giao hàng có thể kéo dài đến hai năm sau."
A Quang xen vào: "Có lẽ là mấy năm nay ai cũng có điều kiện rồi, nên đều có ý định muốn đổi thuyền lớn hơn, để kiếm được nhiều hơn." "Đúng, mấy năm nay mức sống của người dân ven biển đều tăng lên, ba chuyển một vang dần dân đã có mặt trong từng gia đình, ngay cả vùng quê cũng dần nhiều hơn."
"Đâu chỉ vậy, tôi nghe nói người thành phố bây giờ đều mua tủ lạnh rồi!"
"Có đấy, một số gia đình cán bộ đã trang bị cả tỉ vi, tủ lạnh, mấy thứ mới đó."
"Trong tay mọi người đã có chút tiền, tất nhiên phải nâng cao mức sống, ngư dân cũng vậy thôi, trong tay có tiền rồi, tất nhiên phải đổi thuyền lớn hơn, ra vùng biển xa hơn để đánh bắt nhiều cá hơn, kiếm nhiều tiên hơn."
Xưởng trưởng Ngô phụ họa:
"Chính là đạo lý đó, nên bây giờ đơn hàng ngày càng nhiều, năm nay nhận được gấp đôi năm ngoái, chúng tôi tăng thêm nhân lực rồi, thời hạn giao hàng vẫn phải kéo dài đến một năm rưỡi sau."
"Tôi ước tính sang năm có thể còn tăng nữa, nhiều ngư dân mấy năm nay kiếm được chút tiền, đều không còn thỏa mãn với việc đánh bắt ven bờ nữa."
"Cha nghe thấy chưa, chúng ta phải có tâm nhìn xa hơn một chút!"
Cha Diệp cười cười.
"Đừng để người ta cười cho, con còn non lắm, kinh nghiệm chưa đủ."
"Hóa ra đúng là ba cha con thật à."
"Không, nó chỉ tính một nửa thôi!" Diệp Diệu Đông chỉ A Quang bên cạnh.
"Đúng, tôi chỉ là con rể, nó mới là con ruột. Xưởng trưởng Ngô, bây giờ nếu chúng tôi đặt một chiếc thuyền hơn 20 mét, thì giá cả khoảng bao nhiêu ạ?"
"Cái này khó nói lắm, anh phải xác định rõ là hơn 20 mét, rồi còn phải xác định rõ cấu hình máy móc mình cần, và yêu cầu về thân thuyền nữa."
"Có người muốn hai tầng, có người chỉ muốn khoang thuyền rộng hơn, có người lại yêu cầu khoang chứa cá lớn, còn máy kéo lưới, máy cuốn lưới, tời trục, cần cẩu và ròng rọc dẫn hướng, tùy vào kích thước thân thuyền mà bố trí. Tất nhiên, nếu điều kiện tài chính không dư dả thì tự xem xét vậy." "Ngoài ra, tốt nhất nên xác nhận là thuyền lưới kéo, hay thuyền đa năng, thuyền đa năng tùy vào loại lưới mà cần trang bị thêm thiết bị." Thuyền đa năng lấy lưới kéo làm chính, kết hợp các hoạt động đánh bắt như lưới vây, lưới rê, câu cá.
Diệp Diệu Đông gật gật đầu.
"Cái này tôi hiểu."
"Hai anh còn trẻ, nhưng nhìn đã vượt trội hơn rồi, cha anh sau này có phúc đấy."
"Đâu có đâu có, xưởng trưởng Ngô quá khen rồi."
"Tôi nhìn người rất chuẩn, hai đồng chí trẻ các anh sau này chắc chắn rất có bản lĩnh."
Diệp Diệu Đông vui thầm trong lòng, muốn đáp lại một câu, ông đúng là tinh mắt!
"Đi bên này, tôi dẫn các anh xem qua mấy chiếc thuyền đang đóng, có những trang bị gì, cấu tạo ra sao, các anh tìm hiểu trước đi."
"Được được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận