Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 195: Ra biển đặt lông(2)

Chương 195: Ra biển đặt lông(2)Chương 195: Ra biển đặt lông(2)
Diệp Diệu Đông chèo thuyền đến gần hơn một chút, cũng nhìn thấy con cá vược lớn trong thùng: "Không tệ, mới đây mà đã có hai món hàng cứng rồi. Con cá vược này có năm sáu cân, trong thùng là cá đồng hay cá chiên bé thế? Cũng khá nhiều đấy."
Cá đù vàng và cá đỏ dạ là hai loài khác nhau, cá đù vàng nhỏ hơn.
A Quang nhìn mấy cái thùng bên chân: "Là cá đồng, tạm được, quăng lưới này xong tôi sẽ đổi chỗ."
"Vậy các cậu ném đi, tôi đi xung quanh xem thử có hòn đảo nào có bãi biển lộ thiên không.”
"Mực nước không cao lắm, có vẻ như không giảm đột ngột đâu, dù sao cũng không phải mùng một hay mười lăm, thủy triều không giảm thấp đến thế."
"Tôi đi xem trước."
Anh chèo thuyền đến hòn đảo gần đất, lại nhận thấy rất khó lên đảo, xung quanh đều là đá ngầm, hơn nữa còn rất dốc, sóng đánh hết đợt này đến đợt khác, rất dễ bị đánh rơi xuống biển.
Nhưng chắc hẳn trên những mỏm đá ngầm ở hòn đảo này có rất nhiều sản vật, những tảng đá ngầm bị sóng đánh lâu ngày, có lẽ còn có ốc móng rồng.
Sau khi đi dạo một vòng, anh âm thâm nhớ kỹ hòn đảo này rồi lại chèo thuyền rời đi, dự định chờ mấy ngày nữa lại đến xem.
Kết quả là tìm liên tiếp ba đảo nhưng không có hòn đảo nào phù hợp, nếu tìm tiếp cũng không có ý nghĩa gì, anh chỉ có thể trở về mà không có thu hoạch nào.
Lại không ngờ rằng khi anh chèo thuyền trở về thi có một con cá ngốc nhảy lên thuyền đánh cá rồi nhảy loạn xạ: "Mẹ nó, đồ ngốc!"
Diệp Diệu Đông im lặng nhìn con cá lớn: "Vậy mà tự động đưa đến cửa, nếu như có thêm hai con nữa thì tốt rồi."
Vừa dứt lời, vậy mà lại có thêm con khác nhảy lên, anh dở khóc dở cười, chỉ tùy tiện nói mà thôi, sao linh thế này?
Anh chèo thuyền tới thì nhìn thấy có một con cá lớn hơn nhảy lên, anh nhanh tay lẹ mắt dang hai tay chộp nó rồi ném lên thuyền.
"Má, con này lại ngốc hơn con kia, con nào cũng ngốc!"
Không cần phí sức cũng có hàng, không cần thì phí lắm. Anh đậu thuyền ở đây một lát, định xem thử có còn con nào hay không, kết quả là chờ rất lâu cũng không có động tĩnh nào. Khi anh muốn chèo thuyền đi thì nhìn thấy một vật thể màu xám trắng trôi nổi trên biển.
Anh tập trung nhìn kỹ, trông giống như một con cá lớn.
Căn cứ theo tâm lý hiếu kỳ, anh chèo thuyền qua, lúc này mới thấy rõ là một con cá heo đã chết.
Nó dài khoảng một mét, trông không nhỏ nhưng đáng tiếc là đã chết rồi. Anh cầm thùng nước, mất rất lâu mới vớt nó lên thuyền được.
Kiểm tra một lát, phát hiện vẫn còn tươi, cũng không biết là chết thế nào, có phải bị cá lớn cắn chết hay không.
Con cá heo này cũng đáng giá rất nhiều tiền, vậy mà đã kiếm được rồi!
Anh vui vẻ bỏ nó lại vào thùng rồi chèo thuyền về tìm ba người A Quang, A Chính và Tiểu Tiểu.
Ba người đã đổi vị trí quăng lưới.
"Nè, tôi mới nhặt được hàng tốt trên biển."
"Cái gì?" Ba người tò mò quay đầu lại.
Sau khi anh chèo thuyền đến gần, anh đưa cái thùng cho bọn họ xem: "Là một con cá heo vừa mới chết, trông vẫn còn tươi lắm."
Ba người ló đầu xem thử: 'May mắn đấy, không cần làm gì mà cũng có thể nhặt được con cá heo rồi."
"Còn có ba con cá ngốc tự nhảy lên thuyền, con lớn chừng hai ba ký, con nhỏ cũng hơn một ký." "Con cá này không đáng bao nhiêu, cắt ngắn rồi ướp rất ngon." "Cũng có thể nấu súp phi lê cá chua cay!" ỰCc ực -
Bạn cần đăng nhập để bình luận