Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 156: Lưới đánh cá bát quái(2)

Chương 156: Lưới đánh cá bát quái(2)Chương 156: Lưới đánh cá bát quái(2)
"Vậy cái người mua đất có phải là rất ngốc hay không? Trong thôn có nhiều đất trống như vậy, tại sao lại nhìn trúng mảnh đất nhà bà chứ?"
"Bà không nghe nói gì sao? Là bởi vì phong thủy của mảnh đất kia tốt đấy, người ta đặc biệt mời người tới xem mới chịu bỏ ra chiếc thuyền nhỏ để bồi thường, nếu không thì chả có lợi lộc gì thì ai mà thèm đổi, hơn nữa móng cũng đổ xong rồi."
"Đúng vậy nhỉ, các người cũng biết chọn chỗ thật đấy, mấy người nhà quê chúng ta cũng chỉ có thể bán sức lực, làm việc mấy ngày cũng không sao, thuyền lớn là được."
Mẹ Diệp cười tủm tỉm nói: "Mấy ngày nay chúng tôi làm việc cũng không uổng công, công nhân cũng vậy, đều có tiền công cả."
"Ây, vậy đúng thật là kiếm rất được..."
"Nếu là tôi thì tôi cũng sẽ tình nguyện..."
Mẹ Diệp đang nói chuyện hăng say với hàng xóm thì bị Lâm Tú Thanh gọi vào nhà, sau khi biết dự định của nhà thằng ba thì bà cũng rất sẵn lòng.
Chỉ cần con cái có thể tiến bộ, thì cần bà giúp nhiều hay ít cũng không thành vấn đề.
"Vậy mai con đi nguyên liệu, mẹ dạy vợ con cách làm, hai người làm việc sẽ nhanh hơn một chút."
"Vâng ạ."
Khung của lưới đánh cá bát quái được làm từ dây sắt số 8, được bao quanh bởi tấm lưới 15mm tạo thành hình tứ phương có thể gấp gọn, toàn bộ lưới đánh cá bát quái dài khoảng 2m, từ 11 khung dây thép hình tứ phương chia thành 10 ô lưới hình vuông 20cmx20cmx20cm thông nhau.
Hai bên ô lưới nhỏ đều có trang bị các lỗ dụ cá cách đều nhau, lỗ dụ cá là lỗ lưới ngược hình kèn, cá tôm chỉ vào được chứ không ra được.
Hai đầu lưới đánh cá bát quái là túi lưới hình nón, sau khi tôm càng xanh vào trong lưới bát quái từ lỗ dụ cá, nó sẽ bị lạc được mà bò vào túi lưới ở hai đầu và bị kẹt ở đó.
Làm lưới đánh cá bát quái mệt hơn dệt lưới rất nhiều, bọn họ đều làm sau khi ăn cơm trưa xong, Diệp Diệu Đông cũng tham gia hỗ trợ, dù mấy người bạn của anh tới rủ đi chơi anh cũng không đi.
Người trong nhà thấy anh để tâm như thế thì cũng rất vui mừng.
Mãi cho đến gần tới mười lăm phút, đám người Tiểu Tiểu lần trước đạt được lợi ích rồi lần này lại tới hỏi Diệp Diệu Đông có muốn tới cô đảo hay không, Diệp Diệu Đông vui vẻ đồng ý liền.
"Tôi có một chiếc thuyền gỗ nhỏ mà không có lưới đánh cá, nhưng tới cô đảo câu cá cũng không thành vấn đề, chúng ta cũng đỡ phải thuê thuyền thủng, cũng không phải lần nào cũng may mắn như thế.
"Là chiếc thuyền mà trước đây nhà cậu được tặng kèm đó sao? Cha cậu đồng ý cho cậu lái đi à?" A Quang tò mò hỏi.
"Ừm, ngày mai các cậu ai muốn đi thì cứ tới nhà tôi, chúng ta cùng nhau đi."
A Chính nghĩ một hồi rồi nói: "Hình như nhà tôi cũng có chài cá đĩa bay không dùng tới, mai tôi tiện thể mang đi, lỡ như gặp được hàng lớn, nếu như không có chài cá thì đến lúc đó tôi lại ngồi vỗ đùi chán nản mất!"
"Được thôi, không cần biết là lưới đánh cá gì, sử dụng được là được."
Vốn dĩ anh cũng muốn bảo vợ anh dệt chài cá đĩa bay nhưng nghĩ tới lưới này phải dùng tay để thả nên phải làm việc liên tục ở trên biển, không như lưới bát quái, có thể cách hai ba ngày tới kéo một lần là được.
Anh không quan tâm gì đến nhà cửa, chỉ lo công việc kiếm tiền trên biển của mình, đến lúc đó hai bà chị dâu của anh lại có việc để nói, vẫn là lưới đánh cá bát quái sẽ nhàn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận