Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 332: Bị lòng tham che mờ mắt(1)

Chương 332: Bị lòng tham che mờ mắt(1)Chương 332: Bị lòng tham che mờ mắt(1)
Bữa tối lại là một bát to hàu xào trứng, hai đứa trẻ chỉ ăn trứng, không ăn hàu, Lâm Tú Thanh thấy hàu quá to nên ăn một hai con, ăn nhiều sẽ buồn nôn nên cũng không đụng đũa.
Kết quả cả bát hàu đều vào bụng anh, sáng một bát hàu, trưa một bát hàu, tối lại một bát nữa, cộng lại mỗi ngày ăn vài chục con, có thể hình dung tâm trạng của anh như thế nào.
Sợ vợ chê bai, trước khi lên giường anh còn tắm rửa sạch sẽ, chủ động đi ru hai đứa nhóc ngủ.
"Nhanh ngủ đi, nhắm mắt lại đi."
"Cha ơi, phải vỗ ngực, mẹ hay vỗ mà."
Diệp Diệu Đông làm theo: "Ừ, mau ngủ đi!"
Một lúc saul
"Cha ơi... con muốn đi tiểu..."
"Đi điU
Anh từ trên giường bò xuống, Lâm Tú Thanh thắp đèn cho anh, đi xong nằm xuống, thằng nhóc thứ hai lại nói: "Con cũng muốn đi tiểu..."
"Vậy đi đi!"
Anh lại ôm thằng nhóc đi tiểu.
"Được rồi, tắt đèn ngủ đi."
Sau khi đèn tắt, căn phòng trở lại thành màn đêm đen kịt, chỉ có ánh trăng chiếu sáng lờ mờ một chút.
"Cha ơi, con muốn uống nước."
"Cha ơi, con cũng muốn uống nước."
"Các con nhiều chuyện thế?" Nói rồi anh lại bò dậy lấy nước cho các con uống. Uống xong, tắt đèn nằm xuống: "Có thể ngủ rồi chứ? Nhanh nhắm mắt lại đi."
"Cha ơi, con ngủ không được."
"Không ngủ được thì cũng phải ngủ."
"Cha ơi, con muốn ăn kẹo mạch nhai"
Thằng út cũng hào hứng ngồi dậy: "Kẹo mạch nha, kẹo mạch nha..."
Huyệt thái dương của Diệp Diệu Đông giật nảy lên, thật muốn đánh chết thằng nhóc này! Tiếc cái nó là con ruột của nah.
"Hết rồi."
"Còn đó, mẹ cất vào tủ, bảo một ngày chỉ được ăn một chút, cha cho con nếm thêm miếng nữa đi, nếu không con không ngủ đâu."
Lâm Tú Thanh không đợi Diệp Diệu Đông nói liền mắng thẳng: "Giữa đêm khuya mà ăn cái gì, ăn rồi ngày mai sâu răng đấy, răng của anh Hải năm ngoái rụng hết một hàm rồi, con không thấy à?"
"Không phải có thể thay răng mới sao, con thấy răng mới của anh Hải rồi."
"Không giữ gìn răng sẽ rụng luôn đấy, đừng có làm ồn ào, nhanh ngủ đi! Ngày mai mới ăn, chứ không từ nay về sau sẽ không mua nữa đâu." Diệp Diệu Đông ấn một lớn một nhỏ xuống giường.
Đe dọa vẫn có tác dụng, hai đứa không nhắc tới kẹo mạch nha nữa, nhưng lại lăn qua lăn lại trên giường, anh đẩy em một cái, em đá anh một cái...
Diệp Diệu Đông đau hết cả đầu: "Đừng cựa quậy nữa, nhanh ngủ đi, nếu không cha đánh đấy."
"Cha ơi, lúc nào cha mua cho bọn con ăn nữa nha."
"Nghe lời ngoan ngoãn ngủ đi, lần sau cha mua cho."
"Cha ơi, tối nay mọi người đều đến nhà ông cả xem TV, chúng ta không đi xem sao?"
"Ngày mai rồi xem, buổi tối nhiều người." "Cha ơi, khi nào chúng ta mới có TV nhỉ?"
"Khi nào thì không biết, bây giờ TV quá nhỏ, sau này chúng ta sẽ mua cái lớn."
"Vậy cha có tiên sao?"
"Khi con lớn đi kiếm tiền phụ cha, không phải cha sẽ có tiền sao?"
"Thế thì lâu lắm..."
"Cha..."
"Câm miệng, không nói nhiều nữa, mau ngủ đi." Diệp Diệu Đông không thể nhịn được nữa. ...
"Cha ơi, con muốn ngủ với mẹ..."
"Con cũng muốn ngủ với mẹ..."
Diệp Diệu Đông: Chết tiệt!
"Mẹ con không khỏe, ngậm miệng lại, nếu không cha khâu lại luôn đấy."
"Mẹ sao vậy ạ? Có phải sẽ tiêm thuốc không? Tội nghiệp mẹ quá..."
Diệp Diệu Đông không chịu được nữa, xuống giường lấy roi treo trên mùng, quất một cái xuống giường: "Nhanh ngủ cho chai"
Lập tức hai đứa im bặt, ngoan ngoãn nằm xuống.
Chết tiệt, phải lấy roi mới chịu ngoan ngoãn ngủ à.
Lâm Tú Thanh hiếm khi không phải ru con ngủ, thích lắm cái không gian yên tĩnh, nằm sang một bên ngủ ngon lành, không quan tâm anh phải dỗ con thế nào.
Diệp Diệu Đông võ về hai đứa, thấy mắt của chúng vẫn mở to như chuông đồng, anh mắng thêm vài câu, chúng mới ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Anh cứ vỗ mãi, không ngờ, vỗ mãi vỗ mãi, anh cũng tự ru mình ngủ luôn...
Lâm Tú Thanh nghe tiếng ngáy nhẹ của ba cha con nằm sát nhau bên kia, cũng không ngờ họ nói ngủ là ngủ luôn, ban đầu còn nghĩ đêm nay phải làm sao để thỏa mãn người đàn ông này, giờ thì nhàn hạ rồi. Nhưng chuyện này với đàn ông thì không bao giờ quên được. Giữa đêm Diệp Diệu Đông tỉnh dậy, hối hận sao mình lại ngủ quên chứ? Đi tiểu xong, anh lại trở vê nằm cạnh cô, vòng tay quanh eo cô, từ từ vuốt ve.
Bạn cần đăng nhập để bình luận