Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 287: Lại có tiền nữa rồi(1)

Chương 287: Lại có tiền nữa rồi(1)Chương 287: Lại có tiền nữa rồi(1)
Diệp Diệu Đông đưa cần câu cho ông ta, đồng thời còn ném thêm một con cá nhỏ và tôm, tùy ông ta dùng thứ gì làm mồi câu.
Ông ta vội vàng huơ tay: "Không cần đâu, không cần đâu, tôi cũng vừa thu lồng về, trong thùng có cá rồi, lấy con cá nhỏ bất kì làm mồi là được."
"Vậy à." Diệp Diệu Đông ném cá lại vào thùng, tôm thì ném lên ván thuyền.
Lâm Lục cầm cần câu, cười nói: "Vậy tôi thử xem nào, câu một lần rồi trả lại cậu."
Nói rồi ông ta cũng học theo Diệp Diệu Đông xé một miếng thịt cá, treo lên móc, rồi thả xuống biển, nói: "Không biết may mắn không nhỉ, có thể câu được gì đây?"
"Chờ đi, chắc chắn sẽ có cá cắn câu thôi."
Diệp Diệu Đông chống cằm nhìn ra biển, cảm giác đã qua 4,5 phút rồi, Lâm Lục có phần do dự không biết có nên kéo cần lên xem mồi có rớt không, thì bỗng thấy một vật thon dài bơi qua dưới biển.
Chưa đầy 3 giây, Lâm Lục đã vui mừng nói: "Có rồi, có rồi."
Ông ta thử kéo nhẹ lên một chút, thấy khá nặng, hơi bất ngờ lại dùng sức kéo mạnh hơn.
"Lươn khổng lồ!"
Diệp Diệu Đông reo lên vui sướng.
Lâm Lục cũng vui mừng nói: "Trời ạ, con này 7,8 cân rồi, to và dài nữa."
"Chú may mắn thật."
"Ha ha, có thể là tay người mới nên may mắn.", ông ta kéo con lươn khổng lồ lên, đưa ra trước mặt Diệp Diệu Đông: "Nhanh bỏ vào thùng đi! Lươn lớn thế này cũng rất tốt rồi."
"Chú câu được mà, hay là chú giữ lấy đi? Tôi chỉ cho mượn cần câu thôi."
Trong thùng đã có vài con cá tốt rồi, cá chú câu thì cho chú. "Không cần đâu, không cần đâu, nói là mượn cậu câu chơi một lần thôi mà, cá câu được cho cậu."
"Vậy thì ngại quá."
"Có gì đâu, tôi là người lớn tuổi, không thể nói không giữ lời được. Nhanh bỏ nó vào thùng đi, cẩn thận một chút, đừng bị nó cắn, lươn lớn thế này răng rất sắc, trả cần câu luôn nè, tôi cũng phải về ăn cơm rồi."
Vì ông ta nói vậy, nên anh cũng không khách khí.
"Cảm ơn chú nhé, rảnh rỗi thì qua nhà cháu chơi."
"Được được...
Chào nhau xong, Lâm Lục chèo thuyền đi, thôn Tây Sơn cũng có một bến cảng rất nhỏ, không bằng thôn anh, nhưng cũng có thể ghé vào.
Sau khi người đó đi, Diệp Diệu Đông dùng thịt cá câu thêm hai lượt nữa, lại được một con cá đù và cá mú đỏ, anh bèn thu dọn về.
Đã trưa rồi, phải về ăn cơm trưa.
Hôm nay là ngày đầu họ tách ra ăn ở riêng, dù sao cũng phải về sớm.
Anh không luyến tiếc thu dọn cần câu, đồng thời nhặt hết tôm còn lại trên sàn cho vào thùng, không thể lãng phí, bán không được tiền cũng có thể bóc vỏ phơi khô.
Còn con cá bị anh móc nửa con kia, anh liệng lại xuống biển, hãy trả nó về cát bụi, về lòng đại dương, đóng góp phần cuối cùng của nó.
Chèo thuyền dưới ánh nắng gay gắt, gió biển thổi bay hơi nóng trên người anh, khiến anh cảm thấy mát mẻ, trên mặt biển còn một vài chiếc thuyền nhỏ đang chuẩn bị thu dọn ra về.
Anh cho thuyền trượt dần vào bờ, vẫn để cần câu trên thuyền, cần câu đơn giản thế này ai cũng làm được, không đến nỗi bị trộm.
Sau khi neo thuyền lại, anh xách hai thùng hàng lớn xuống, mang đi bán. Cá mú hoa nâu không phổ biến lắm nhưng cũng không phải chưa ai bắt được. Ba tháng trước anh cũng từng bắt một con, chỉ là con này to hơn, nặng 2 cân 3 lạng, A Tài rất hào phóng, thu 4 đồng rưỡi một cân.
Lươn thì 4 tệ một cân, con đó 7 cân 2, bạch tuộc 3 đồng rưỡi, bắt được 4 con nặng 3 cân, cá hoàng sơn thì xem kích cỡ mà định giá.
Con anh câu được 1 cân 2 lạng, thu 1 đồng 1, còn lại 6,7 lạng lớn thì 7 đồng một cân.
Trời ơi, tính ra anh thu hoạch quá tốt!
Hơn cả hàng giá trị trong lồng, hàng lồng chỉ bán được 15 đồng, vài con cua xanh cua đỏ là chủ yếu.
"Gần đây hàng trong lồng nhiều lắm à?" A Tài đưa phiếu cho anh, vừa cười hỏi.
"Cũng tạm được."
Anh cười tươi, cất kĩ phiếu, không cố ý nói một nửa số cá là anh câu được, không cần phải giải thích rõ ràng mọi chuyện, kiếm được tiền là được rồi.
Trong thùng vẫn còn một con cua đỏ chỉ có một càng anh cố ý để lại, vài con cá đù anh cũng giữ lại hết, hôm nay bán khá lắm rồi, mấy con kia không đáng giá thì mang vê ướp muối, cũng có thể nấu canh cá chua cay.
Còn mấy con cá, tôm nhỏ, cũng mang về phơi khô. Lúc chuyển nhà, tất cả cá khô tôm khô trong nhà họ đều không mang theo, thật sự chỉ lấy đồ trong phòng thôi.
Xách hai thùng đi, anh nôn nóng trở về nên đi nhanh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận